Quan Khí​

chương 324: hội nghị toàn quốc về công tác luân chuyển đất đai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lữ Khánh Phân vỗ tay một cái:

- Con xem thiếu chút nữa là mẹ quên mất, mẹ muốn đi mua cho con thang thuốc bổ về nấu cách thủy mà uống, một lần được về nhà mà bồi bổ là không dễ.

Vừa nói chuyện, Lữ Khánh Phân vừa vội vã đi ra cửa.

Nhìn thấy mẹ đi ra khỏi cửa, Lữ Hàm Yên liền chạy tới ôm chầm lấy Vương Trạch Vinh.

Suy nghĩ của Lữ Khánh Phân, Vương Trạch Vinh biết rõ là bà muốn dành không gian cho hai người. Xem ra bà ta tiến bộ rất nhanh.

Từ phòng khách đến phòng tắm, rồi lại trên giường, hai người đã thực sự quấn lấy nhau không rời.

Trên TV đang đưa tin, ngồi trên ghế sô pha theo dõi tin tức, khuôn mặt Lữ Hàm Yên vẫn ửng hồng. Sau khi xong chuyện đó, toàn thân Hàm Yên đều bủn rủn. Sức tấn công của Vương Trạch Vinh khiến cô cảm thấy toàn thân run lên, thế mới biết ông xã thật sự là lợi hại!

Nhìn thấy dáng vẻ của Lữ Hàm Yên, trên mặt Lữ Khánh Phân lộ ra vẻ vui mừng, xem ra con gái mình càng ngày càng không thể xa rời Vương Trạch Vinh.

Nội dung của bản tin đang nói nhiều đến vấn đề đất đai của nông dân, gần đây thời sự quan tâm đưa tin nhiều vấn đề của nông thôn.

Ngồi trong nhà nghe tin, ôm bà xã nằm trong ngực, thật sự là thoải mái, cuộc sống gia đình tạm ổn.

Khi nghĩ đến việc Bí thư Phùng muốn nghe báo cáo về công tác Luân chuyển đất đai, Vương Trạch Vinh có linh cảm rằng, trung ương sắp triển khai chính sách về Luân chuyển đất đai ở nông thôn.

Lữ Khánh Phân nhìn Vương Trạch Vinh nói:

- Trạch Vinh, tình hình ở Quán Hà mẹ đã dò hỏi cho con rồi, nói cho con hay, xem chừng rất có ích đối với con.

Nhìn về phía Lữ Khánh Phân, Vương Trạch Vinh biết bà rất có năng lực mật thám, sau khi đến tỉnh làm thì năng lực này càng được phát huy, hắn cười nói:

- Mẹ à, mẹ nói đi, con cũng muốn biết qua, bộ máy mới ở thành phố khiến cho mọi người như ở trong sương mù, xem chừng những người này đều rất có căn cơ.

Không chỉ Vương Trạch Vinh mà rất nhiều người cảm thấy bộ máy mới của thành phố muốn làm gì cũng rất khó khăn. Những người này giống như có năng lực rất lớn. Căn bản là hội nghị thường ủy không có khả năng thống nhất ý kiến của tất cả mọi người, Đỗ Thủ Như cũng không thể đoàn kết bọn họ cùng một khối.

- Cũng không phải là khó hiểu. Mẹ hỏi thì mới biết được, những người này cũng không phải là đèn cạn dầu. Trước hết, nói về Đỗ Thủ Như, hắn chính là thủ hạ của chủ nhiệm Ủy ban kỉ luật Lương Minh Hỉ.

Trước kia khi Lương Minh Hỉ đảm nhiệm Bí thư ủy ban kỉ luật thành phố Ninh Lộ, hắn cùng với Đỗ Thủ Như rất thân cận, nghe nói Lương Minh Hỉ rất coi trọng hắn.

Lữ Khánh Phân nói rất rõ ràng về tình hình của Đỗ Thủ Như khi đã tìm hiểu rất kĩ càng.

Nghe đến Đỗ Thủ Như, Vương Trạch Vinh nói với Lữ Khánh Phân:

- Mẹ thật là lợi hại, chuyện như vậy mà cũng biết hết.

Lữ Hàm Yên cười nói:

- Là mẹ lo lắng cho anh ở huyện Đại Phường phải chịu thiệt thòi, không chỉ có mẹ hỏi giúp anh, em cũng nghe được một ít. Lai lịch của Thị trưởng Trương Tùng cũng không nhỏ, hắn đã từng làm thư ký của Phó chủ tịch tỉnh Bạch Hán Tùng. Em nghe ba nói, Lương Minh Hỉ và Bạch Hán Tùng đều có người nhà ở Thủ đô, tuy nhiên người nhà của bọn họ không thể so sánh được với Hạng gia. Ba nói, anh cũng không việc gì phải sợ bọn họ.

Hiện tại Lữ Hàm Yên dường như đã thay đổi, không như hồi trước không hề quan tâm đến chính trị

.

Thảo nào mà hai người bọn họ đều tham gia khóa học thanh niên xuất sắc của tỉnh ủy đã tiến bộ nhanh như vậy, hóa ra là có hậu thuẫn rất hùng hậu. Trong lòng thì nghĩ về việc này, còn ngoài miệng Vương Trạch Vinh nhìn Lữ Hàm Yên nói:

- Không ngờ Hàm Yên đã thay đổi, xem ra công tác ở tỉnh lý đã rèn luyện con người à.

Lữ Hàm Yên mỉm cười duyên dáng nói:

- Thì cũng là chỉ lo cho anh thôi, anh tưởng em thích về nhà bố mẹ dò la chuyện này lắm sao.

Vương Trạch Vinh ôm chặt Lữ Hàm Yên nói:

- Cảm ơn em.

Với Vương Trạch Vinh, tin tức từ Lữ Hàm Yên là rất quan trọng. Lữ Khánh Phân cao hứng, nói thêm:

- Trưởng ban Tổ chức Lý Thư Vũ có chỗ dựa vững chắc là Phó chủ tịch tỉnh Bách Cường. Hừ, tôi nghĩ xem chừng bọn họ không bình thường. Rõ ràng lần trước Lý Thư Vũ tới tỉnh thành, sau khi gặp Phó chủ tịch tỉnh Bách Cường báo cáo công việc xong, tôi thấy hai người có chút vấn đề.

Nói đến đây, Lữ Hàm Yên liếc Lữ Khánh Phân một cái, xem chừng là có chuyện không tiện nói ra.

Nghe Lữ Khánh Phân nói xong, Vương Trạch Vinh đã hiểu rõ ý của bà ta muốn nói. Đối với Lý Thư Vũ, hắn thấy cũng yên tâm, đàn bà này thuộc loại người không khó đối phó.

Lữ Hàm Yên cười nói:

- Mẹ cũng thật là, người ta và Phó chủ tịch tỉnh có quan hệ gì mà cũng biết.

Lữ Khánh Phân cũng mỉm cười, cô là người có kinh nghiệm làm Kế hoạch hóa gia đình, có tình huống nào mà chưa từng thấy qua. Ngày đó, khi Lý Thư Vũ đi ra, nhìn vào xuân sắc thì biết ngay quan hệ của hai người ra sao. Không ngờ bình thường với dáng vẻ đạo mạo, vậy mà ở trong phòng làm việc mà cũng dám làm chuyện đó.

Lữ Hàm Yên nói:

- Trưởng ban thư kí Thị ủy thì rõ ràng hơn. Mọi người ở trên tỉnh đều biết, nói hắn là người của Phó chủ tịch tỉnh Tần Hán Dương, là thư kí của Phó chủ tịch Tần, cố ý đưa hắn xuống để rèn luyện.

Vương Trạch Vinh thở dài:

- Thật ra, mỗi người đều có hậu thuẫn riêng.

Lữ Khánh Phân cười nói:

- Con cũng không ngoại lệ, trong mắt người khác, hậu thuẫn của con cũng rất lớn.

Vương Trạch Vinh nghĩ cũng có lý, chính bố vợ mình cũng là Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp đó thôi, trong mắt dân chúng đó là chức quan to tướng. Nghĩ đến lúc này mọi người không ai dám đắc tội với mình, hắn thầm thở dài. Lúc trước, Lữ Hàm Yên cũng rất tốt, nhưng thật không ngờ cha đẻ của nàng lại làm quan lớn như vậy, thật sự không ngờ mình lại đụng phải, còn dễ dàng hơn cả trúng xổ số.

Lữ Khánh Phân còn nói thêm:

- Mặt khác, mấy người đó dù sao thì có chút quan hệ, nhưng cũng không phải là quá mạnh, cũng chỉ là một ít lãnh đạo cấp tỉnh.

Con phải coi trọng Phó thị trưởng Điền Giang Hồng kìa, nghe nói có bố là người ở trung ương đó.

Điền Giang Hồng có quan hệ trên trung ương. Tin tức này có phần làm Vương Trạch Vinh choáng váng, cho tới bây giờ Điền Giang Hồng vẫn biểu hiện rất bình thản, vẫn không cùng ai thao túng quyền lực. Cô ta là một người không đặc biệt uy hiếp ai, xem ra có thể nói rằng nếu cô im lặng thì thôi chứ mà lên tiếng thì cực kì lợi hại.

Kể ra tình hình của vài người, Lữ Hàm Yên nhìn Vương Trạch Vinh hỏi:

- Ông xã à, nghe nói Bí thư Đảng ủy Công an Chử Quốc Quân muốn làm động tác nhỏ với anh, có chuyện này không?

Vương Trạch Vinh không ngờ những người ở trên tỉnh nắm bắt thông tin nhanh nhạy quá, chính mình cũng chỉ nghe qua Phan Tiến Di nói sơ sơ khi gọi điện nên mới biết một chút, không ngờ bọn họ đều đã biết, Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Cũng không biết ra sao, hình như ý kiến của anh và hắn không giống nhau.

Lữ Hàm Yên nói:

- Hắn được Giám đốc công an tỉnh Lý Trấn Giang giúp mới được đến Quán Hà nhậm chức, chỉ cần dành thời gian hỏi qua Giám đốc Lý một chút.

Hai người đang nói chuyện thì Đỗ Thủ Như gọi đến. Không đợi Vương Trạch Vinh nói chuyện, Đỗ Thủ Như liền nói:

- Trạch Vinh, mau tới đây đi, nghe Bí thư Phùng nói, chuẩn bị hội nghị toàn quốc về Luân chuyển đất đai sẽ mời ta dự họp. Ông ấy yêu cầu thành phố Quán Hà chúng ta phải chuẩn bị chu đáo, để tiến hành giao lưu.

Đây chính là việc đại sự. Vương Trạch Vinh vội nói:

- Tôi sẽ lập tức có mặt.

Buông điện thoại, Vương Trạch Vinh nói:

- Bí thư Đỗ gọi anh qua đó có chút việc.

Lữ Hàm Yên đứng dậy nói:

- Em lái xe đưa anh đến.

Tuy rằng muốn Vương Trạch Vinh ở nhà, nhưng vì công việc của Vương Trạch Vinh, cô luôn ủng hộ.

Nhìn thấy Vương Trạch Vinh đã đến, Đỗ Thủ Như nói:

- Trạch Vinh, hôm nay sau khi tôi đến báo cáo tình hình về công tác Luân chuyển đất đai, Bí thư Phùng nhất trí cho là huyện Đại Phường làm rất tốt. Ông ấy nói, cả nước đang chuẩn bị tiến hành hội nghị về công tác Luân chuyển đất đai, các đơn vị tiến hành làm thí điểm sẽ giao lưu, nên huyện Đại Phường cần phải chuẩn bị tỉ mỉ.

Vương Trạch Vinh nói:

- Việc này ngay từ khi chúng ta tiến hành làm thí điểm, các tài liệu, các số liệu đều đã lưu đầy đủ hết, nên không phải lo về vấn đề báo cáo.

Đỗ Thủ Như nghiêm túc nói:

- Trạch Vinh, chủ quan là không được. Lần này chỉ có mười huyện trong cả nước tham dự, tỉnh Sơn Nam chỉ có Đại Phường đại diện, có gì sai lầm xảy ra khi báo cáo, không chỉ có tôi và cậu là có thể chịu hết trách nhiệm.

Lời nói của Đỗ Thủ Như làm Vương Trạch Vinh rút lại tâm tư coi thường, lập tức nghiêm túc nói:

- Xin Bí thư Đỗ yên tâm, sau khi trở về tôi sẽ kiểm tra lại các hạng mục công tác một lần nữa, cẩn thận cân nhắc các tình huống có thể xảy ra.

Đỗ Thủ Như nói:

- Đây là chuyện lớn của Quán Hà.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio