Ngay khi nước Pháp đang không ngừng đăng tải hành động của Vương Trạch Vinh, thì trong nước cũng xuất hiện những lời phát ngôn bất lợi cho Vương Trạch Vinh.
Trên mạng đột nhiên xuất hiện không ít bài viết chỉ rõ cô gái mà Vương Trạch Vinh xả thân cứu là cháu gái Bí thư tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn Uông Nhật Thần. Hơn nữa bài viết còn bình luận Vương Trạch Vinh bởi vì biết cô gái này là cháu gái Bí thư tỉnh ủy nên mới mạo hiểm cứu người. Bởi vì hắn biết tình hình lúc đó, trên thuyền có không ít nhân viên cứu hộ nên cho dù không cứu được người cũng sẽ không mất mạng.
Bài viết này vừa xuất hiện khiến mọi người liền bắt đầu bàn tán về động cơ cứu người của Vương Trạch Vinh.
Đây là đề tài được rất nhiều người trên mạng bàn tán, cho rằng Vương Trạch Vinh chắc là ôm suy nghĩ này nên mới làm như vậy. Nhân việc cứu cháu gái Bí thư tỉnh ủy khiến con đường quan trường phát triển thêm.
Trong thời gian này Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn Lục Bích Tuyết vẫn chú ý chuyện này. Khi đọc thấy bài viết đó, cô lập tức báo cáo với Uông Nhật Thần.
Từ nhà cháu gái về, Uông Nhật Thần cũng thông qua cháu gái mà biết tình hình cụ thể. Ông có thể từ vẻ mặt của Uông Phỉ thấy rõ cô cháu gái cảm kích Vương Trạch Vinh như thế nào. Ông cũng thầm điều tra và biết Vương Trạch Vinh lúc ấy không biết Uông Phỉ là cháu gái mình. Ông thực lòng cảm ơn Vương Trạch Vinh vì đã cứu Uông Phỉ.
Uông Phỉ là người cảm kích Vương Trạch Vinh nhất, thời gian này cô vẫn luôn nhớ đến tình hình lúc ấy. Nếu không có Vương Trạch Vinh cứu, cô có lẽ đã chết. Cho dù có nhân viên cứu hộ thì kết quả đúng là không thể biết. Cô vốn muốn đi cảm ơn Vương Trạch Vinh, nhưng Vương Trạch Vinh lại đến Paris nên chưa thực hiện được.
Biết được có người bắt đầu đăng tải thông tin ngược chiều, Uông Nhật Thần liền gọi Ngũ Tĩnh – Bí thư đảng ủy, giám đốc Sở công an Ngũ Tĩnh đến.
Uông Nhật Thần trực tiếp nói với Ngũ Tĩnh:
- Uông Phỉ là cháu gái tôi, chuyện Vương Trạch Vinh cứu Tiểu Phỉ bây giờ có không ít người làm loạn trên mạng. Tôi hy vọng các anh có thể điều tra trong thời gian ngắn nhất xem ai đứng sau lưng làm như vậy.
Khi nói chuyện, vẻ mặt Uông Nhật Thần rất nghiêm túc.
Ngũ Tĩnh là người của Uông hệ, y là do Uông Nhật Thần một tay đề bạt lên. Y luôn nghe lời Uông Nhật Thần nói, nghe thấy Uông Nhật Thần nói như vậy liền lập tức đáp ứng đi làm.
Sau khi về Ngũ Tĩnh liền gọi nhân viên liên quan tới. Ngũ Tĩnh nghiêm túc nói:
- Tôi vừa nhận được chỉ thị của Bí thư Uông, yêu cầu trong thời gian ngắn nhất điều tra ra một việc. Tôi hy vọng mọi người coi đây là nhiệm vụ chính trị, nhất định phải hoàn thành tốt.
Sau đó y nói với lãnh đạo phòng An ninh mạng:
- Việc này xuất hiện trên mạng, tôi yêu cầu các anh giám sát /, một khi có người một lần nữa phát ra bài viết như vậy thì nhất định phải tra ra.
Thấy mọi người không hiểu, Ngũ Tĩnh mới nhớ mình chưa nói rõ nên cười cười chính mình.
Ngũ Tĩnh lập tức đưa tài liệu liên quan đến bài viết về Vương Trạch Vinh và Uông Phỉ đến trước mặt mọi người:
- Bây giờ trên mạng có người đăng bài viết bêu xấu, mặc dù chúng ta không biết ai gây ra nhưng hành vi này là có ý đồ xấu. Phòng An ninh mạng các đồng chí phải chú ý giám sát, nhất định phải nghĩ cách điều tra ra.
Sau khi Ngũ Tĩnh tiến hành bố trí, phòng An ninh mạng lập tức hành động. Không một ai biết một bài viết trên mạng lại được Sở công an chú ý.
Cùng lúc đó hành vi của Vương Trạch Vinh ở Paris cũng khiến các tỉnh khác tham gia triển lãm du lịch có ý kiến. Sau khi Vương Trạch Vinh cứu người, ba tỉnh liền trở thành tâm điểm, người nước ngoài chỉ hỏi đến tình hình ba tỉnh, không hỏi mấy đến các tỉnh khác.
Lãnh đạo tỉnh khác liền tìm Tổng cục trưởng Hà Hà Bang Vân, đưa ra ý kiến vì hành vi vô kỷ luật, vô tổ chức của Vương Trạch Vinh.
Hà Bang Vân nghe mọi người nói cũng có chút khó xử, lần này Trung Quốc tham gia triển lãm du lịch là muốn để người nước ngoài hiểu về tài nguyên du lịch Trung Quốc, không ngờ bây giờ xảy ra một chút biến hoá. Người nước ngoài có một suy nghĩ về Trung Quốc, nhưng đây không phải điều mọi người hy vọng. Bây giờ truyền thông nước Pháp chủ yếu tập trung vào Vương Trạch Vinh và ba tỉnh, chứ không nhằm vào mấy tỉnh khác.
Nghĩ đến suy nghĩ của các tỉnh, tốn nhiều tài chính và nhân lực lại không đạt được kết quả, bọn họ bực mình cũng là bình thường.
Hà Bang Vân liền tìm Hứa Tố Mai bàn bạc. Y muốn nghe ý kiến của Hứa Tố Mai một chút.
Tối qua Hứa Tố Mai cũng gọi điện cho Hạng Nam. Từ Hạng Nam nên bà biết trong nước bây giờ đang có tranh luận về chuyện Vương Trạch Vinh cứu cháu gái Uông Nhật Thần, việc này đối với Vương Trạch Vinh cũng không phải chuyện tốt.
Nghe các tỉnh có cái nhìn với Vương Trạch Vinh, Hứa Tố Mai nói:
- Hay là để Trạch Vinh về nước trước?
Hà Bang Vân nói:
- Như vậy cũng không ổn, bây giờ Vương Trạch Vinh đang khá nổi tiếng ở Paris, chúng ta phải lợi dụng để làm cho người nước ngoài chú ý. Nếu để Vương Trạch Vinh về nước thì người nước ngoài sẽ nhìn Trung Quốc như thế nào?
Hai người cũng không biết biện pháp gì tốt nên nói:
- Xem một chút rồi nói tiếp.
Lần này tham gia triển lãm du lịch ở Paris được cả nước coi trọng.
Chuyện Vương Trạch Vinh dũng cảm cứu cô gái nước Pháp ở Paris cũng được phóng viên Trung ương và phóng viên mạng biết. Các phóng viên rất nhanh nhạy liền lập tức truyền việc này về nước.
Ngay khi trong nước đang xôn xao bàn tán việc Vương Trạch Vinh cứu Uông Phỉ, đột nhiên việc Vương Trạch Vinh cứu cô gái nước Pháp lại xuất hiện trên mạng.
Hình ảnh Vương Trạch Vinh đánh bay tên tội phạm là nội dung mọi người thích xem nhất.
Thần dân mạng chủ yếu là thanh niên, bọn họ thấy Vương Trạch Vinh thể hiện công phu ở nước Pháp đều vô cùng hưng phấn.
Đang khi đám người Hạng Nam đang đau đầu không biết nên giải quyết những ý kiến trái chiều về Vương Trạch Vinh như thế nào, thì tình hình lại trong nháy mắt lại thay đổi.
Tiếng mắng Vương Trạch Vinh lập tức thay đổi, thành ủng hộ Vương Trạch Vinh.
Những kẻ phản đối Vương Trạch Vinh lập tức bị đè bẹp.
Trước hình ảnh anh hùng của Vương Trạch Vinh, tất cả những lời bất lợi về Vương Trạch Vinh đều bị mắng nhiếc.
Trong nhà hàng ở tỉnh Giang Sơn, Phương Hải Dương mỗi ngày đều chú ý đến tình hình trên mạng. Từ sau khi có bài viết nhằm vào Vương Trạch Vinh, thấy tiếng mắng Vương Trạch Vinh càng lúc càng nhiều, tâm trạng của hắn rất tốt. Vì việc này bọn hắn đã kiếm chục em nữ sinh đại học đến quan hệ tập thể mà chúc mừng.
Nhưng mà tình huống ngay sau đó nằm ngoài suy đoán của chúng. Vương Trạch Vinh không ngờ lại đánh bay một tên tội phạm nước Pháp ở Paris.
Bởi vì tin này xuất hiện khiến số người ủng hộ Vương Trạch Vinh đột nhiên tăng quá nhanh.
Phương Hải Dương càng đọc càng tức, đúng là không nhịn được nữa. Hắn liền đăng ký vào một trang web khổng lồ và viết bài phản đối Vương Trạch Vinh.
Trang web này thời gian trước rất nhiều người mắng chửi Vương Trạch Vinh, theo Phương Hải Dương nghĩ chỉ cần bài viết của mình xuất hiện thì nhất định có nhiều người ủng hộ.
Kết quả nằm ngoài suy đoán của hắn, người ủng hộ tuy nhiều nhưng đều là người ủng hộ Vương Trạch Vinh. Sau một trận mắng chửi khiến Phương Hải Dương không thể nào đáp lại được.
Nhân viên Sở công an vẫn đang giám sát trên mạng điều tra vài ngày không thấy được tình hình, lúc này đột nhiên phát hiện có người viết bài công kích Vương Trạch Vinh. Đây là do Phương Hải Dương quá sơ ý, hắn bị nhân viên Sở công an dễ dàng tìm được địa chỉ.
Tình hình rất nhanh được báo cáo đến chỗ Ngũ Tĩnh.
Nghe nhân viên báo cáo kết quả điều tra, y thật không ngờ chuyện này do con Phó chủ tịch tỉnh Phương làm ra.
Việc này do liên quan đến con của Phó chủ tịch tỉnh Phương nên Ngũ Tĩnh không tiện xử lý. Y liền lập tức gọi điện tiến hành báo cáo với Uông Nhật Thần.
- Là con của Phương Hoàng Viên.
Uông Nhật Thần nghe thấy chuyện này do con của Phương Hoàng Viên làm, ông nghĩ đến chuyện có thể phức tạp một chút.
Tại sao con của Phương Hoàng Viên lại muốn nhằm vào Vương Trạch Vinh, khiến Vương Trạch Vinh mất hình tượng chẳng lẽ còn nhằm cả vào Uông Nhật Thần này.
Lòng người khó dò mà.
Uông Nhật Thần liền chú ý đến việc này, ông cho rằng việc này không hề bình thường, có lẽ là do Phương Hoàng Viên đứng sau thúc đẩy.
- Điều tra một chút.
Uông Nhật Thần nói xong lời này liền dập máy.
Ngũ Tĩnh biết tính cách của Uông Nhật Thần, lời này có nghĩa là gì? Chẳng lẽ Uông Nhật Thần nhằm vào Phương Hoàng Viên?
Ngũ Tĩnh lắc đầu thầm nghĩ Phương Hoàng Viên quá ngu ngốc. Cho dù Bí thư Uông có lui về thì không phải mày có thể động, sao lại ngu như vậy chứ?