Cục Công an điều tra rất nhanh có hiệu quả, Lô Ba gọi cho Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, Triệu Tam đã khai, y còn cung cấp nhiều sổ sách, nội dung bên trong rất nhiều.
Vương Trạch Vinh nghe thấy tin này liền vui vẻ nói:
- Tôi gọi các thường vụ tới, anh báo cáo việc này.
Các thường vụ ngồi đó chăm chú lắng nghe Lô Ba báo cáo, không khỏi giật mình với tình hình ở huyện Tân Xuyên. Trong này có bóng dáng một tên Cố Giai Minh. Vấn đề của tên Cố Giai Minh quá nghiêm trọng.
Phùng Triêu Lâm do dự một chút rồi nói:
- Bí thư Vương, Cố Giai Minh này hình như là em vợ của Bí thư Tiền.
Y đây là nhắc nhở. Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu với thái độ này của đối phương.
Tiền Hồng cũng lo lắng nói:
- Bí thư Vương, nếu động đến Cố Giai Minh có phải gây vấn đề lớn không?
Vương Trạch Vinh biết suy nghĩ của bọn họ, chẳng qua nghĩ đến công nhân khó khăn của huyện Tân Xuyên, hắn liền tức tối. Vương Trạch Vinh nói:
- Dù là ai cũng không thể có hành vi vi phạm pháp luật, tôi cho rằng bộ máy lãnh đạo huyện Tân Xuyên nhất định phải thay đổi. Mời Ủy ban kỷ luật lập tức tổ chức lực lượng đến huyện Tân Xuyên xử lý bộ máy lãnh đạo. Ngoài ra những nhân viên vi phạm pháp luật phải khống chế hết. Về phần liên quan đến ai trên tỉnh thì tôi sẽ báo cáo với Tỉnh ủy.
Tào Tín Xuân sắp đi nên không quan tâm đến lệnh này của Vương Trạch Vinh.
Cận Hình Đào bây giờ không dám gây phiền phức với Vương Trạch Vinh nữa. Trong tai nghe Vương Trạch Vinh nói, y đang nghĩ làm thế nào điều chỉnh bộ máy huyện Tân Xuyên khiến Vương Trạch Vinh hài lòng.
Dư Bội Luân nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy liền nghiêm túc nói:
- Lần này ngoài một số ít người huyện Tân Xuyên ở ngoài, đám người Phiền Ba đã bị bắt. Bề ngoài bộ máy huyện Tân Xuyên rất tản mạn, nhưng ở lợi ích thì bọn họ lại không ngừng phân chia. Chúng tôi cũng có một chút thành quả, chỉ cần khống chế vài nhân vật quan trọng là sẽ có manh mối.
Vương Trạch Vinh nói:
- Lập tức hành động.
Vương Trạch Vinh đầu tiên gọi Phó bí thư Tỉnh ủy Lâm đo Nguyên rồi nói câu chuyện ra. Lâm đo Nguyên nói:
- Chứng cứ có xác thực không?
Vương Trạch Vinh nói:
- Bây giờ đã có chứng cứ cụ thể về Cố Giai Minh, còn Tiền Lâm Đào thì phải điều tra mới biết.
- Anh lập tức báo cáo với Bí thư Hà, Chủ nhiệm Vương chắc đã biết. Tôi sẽ nói với Chủ nhiệm Vương.
Vấn đề đã làm ra, Vương Trạch Vinh biết việc này nhất định sẽ dẫn đến tranh đoạt trên Tỉnh ủy, hắn liền gọi cho Hà Vi Trạch.
Hà Vi Trạch nghe thấy Tiền Lâm Đào dính dáng đến việc hủ bại liền rất lo lắng. Vương Trạch Vinh này xem ra là nhân vật tiên phong của Uông hệ. Lần trước khiến Phú Thì Cách rời đi, lần này lại nhằm vào Tiền Lâm Đào.
Nghĩ đến đây Hà Vi Trạch không nói gì mà suy nghĩ kế sách đối phó.
- Bí thư Hà, bây giờ chúng tôi đã đi bắt Cố Giai Minh, việc liên quan đến tỉnh thì xin Tỉnh ủy ủng hộ.
Hà Vi Trạch nghiêm túc nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, chuyện hủ bại nhất định phải bắt, ở chuyện này dù dính đến ai cũng phải đưa ra trước pháp luật. Chẳng qua các đồng chí làm việc thì cần chứng cứ.
Hà Vi Trạch lo lắng Vương Trạch Vinh làm loạn nên dặn.
- Xin Bí thư yên tâm, chúng tôi sẽ làm tốt.
Vương Trạch Vinh coi như đã được Hà Vi Trạch đồng ý. Hà Vi Trạch dù không muốn làm lớn cũng không sao, chỉ cần mình xử lý tốt thì việc khác có đám Lâm đo Nguyên đi làm.
- Bí thư Vương, Cố Giai Minh không biết sao vừa đến Thường Hồng đã về ngay Phượng Hải, có phải tin tức lộ ra không?
Lô Ba phái người muốn bắt Cố Giai Minh thì đối phương đã về Phượng Hải. Vương Trạch Vinh vừa gọi lên tỉnh xong thì Lô Ba đến báo cáo việc này.
- Anh lập tức báo cáo lên Sở công an, nhờ Sở công an bắt Cố Giai Minh tại Phượng Hải.
Vương Trạch Vinh không muốn cho Cố Giai Minh chạy trốn. Có y thì Tiền Lâm Đào sao thoát được.
Chuyện huyện Tân Xuyên không quá thuận lợi, khi người Ủy ban kỷ luật xuất hiện ở Huyện ủy thì Phiền Ba đã chạy trốn.
Lô Ba lập tức phong tỏa toàn thành phố, cuối cùng bắt được Phiền Ba trên đường chạy khỏi Thường Hồng.
Ngũ Tĩnh – giám đốc Sở công an là người Uông hệ, sau khi nhận được báo cáo của Thường Hồng, y lập tức ra lệnh truy nã trong toàn tỉnh. Y vốn không nể mặt Tiền Lâm Đào, ngay khi Cố Giai Minh chuẩn bị lên máy bay rời đi thì nhân viên của Sở công an đã đến bắt y.
Chuyện huyện Tân Xuyên làm cả Thường Hồng chấn động, huyện Tân Xuyên không muốn nổi tiếng cũng đúng. Đầu tiên có một nhân viên Ủy ban kỷ luật cưỡng ép một cô gái quan hệ với mình, bây giờ bộ máy lãnh đạo lại hủ bại. Một vài cán bộ thầm nghĩ việc này xảy ra thì Vương Trạch Vinh là Bí thư thị ủy nhất định có trách nhiệm.
Càng có nhiều quan chức thầm than Vương Trạch Vinh đây là làm đen chính mình, làm lớn như vậy thì Vương Trạch Vinh nhất định sẽ bất lợi.
Vương Trạch Vinh không nghĩ nhiều như vậy, hắn yêu cầu tổ công tác lập tức điều tra huyện Tân Xuyên, hắn quyết tâm làm rõ mọi chuyện.
Dư Bội Luân và Lô Ba không ngờ sau khi bộ máy lãnh đạo huyện Tân Xuyên bị khống chế thì tình hình trong huyện thay đổi nhiều. Vui nhất là nhiều người tìm đến tổ công tác cung cấp tài liệu.
Chứng cứ càng lúc càng nhiều, Vương Trạch Vinh mới phát hiện có dư luận nói Thường Hồng không ngừng có hủ bại, mình làm việc không đắc lực.
Áp lực cấp trên tuy vô hình nhưng các thường vụ Thường Hồng đều cảm nhận được.
Ngô Kim Thành là người cảm nhận rõ ràng nhất, y tìm đến chỗ Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Bí thư Vương, truyền thông bây giờ có vấn đề. Bí thư có thấy là truyền thông không ngừng nói Thường Hồng hủ bại, cho rằng Thường Hồng sau động đất rất không tốt.
Vương Trạch Vinh đương nhiên biết việc này, hắn cũng biết đây là đối thủ của Hạng Nam và Uông Nhật Thần làm ra.
- Lão Ngô, không có gì cả, công tác nên làm thì nhất định phải làm. Ban Tuyên giáo các anh bây giờ phải chuẩn bị sẵn sang, mau chóng tiến hành tuyên truyền.
Bề ngoài thì tỏ vẻ không sao, Vương Trạch Vinh lại có chút lo lắng. Dư luận bên trên nói với hủ bại ở Thường Hồng, lãnh đạo chủ yếu lại không nói đúng là làm người ta lo lắng.
Vương Trạch Vinh gọi cho Dư Bội Luân rồi nói:
- Lão Dư, tình huống thế nào rồi?
Dư Bội Luân mấy hôm nay rất bận rộn ở huyện Tân Xuyên, bọn họ đã dồn toàn lực vào điều tra.
Dư Bội Luân nói:
- Bí thư Vương, chúng tôi đạt được rất nhiều nhân chứng, vật chứng.
Biết Vương Trạch Vinh quan tâm việc của Cố Giai Minh, Dư Bội Luân nói:
- Theo lời khai đám Phiền Ba, Cố Giai Minh là kẻ đứng sau chuyện hủ bại, có không ít chứng cứ.
Có chứng cứ là tốt rồi, Vương Trạch Vinh thở phào nhẹ nhõm.
Vương Trạch Vinh ngồi đó mà suy nghĩ không biết có nên gọi cho Hạng Nam không?
Đúng lúc này điện thoại di động của Vương Trạch Vinh vang lên, là Uông Nhật Thần gọi tới.
Thấy Uông Nhật Thần gọi đến, Vương Trạch Vinh vội vàng nói:
- Bí thư Uông, ngài có khỏe không?
- Ha ha, bây giờ rất nhàn, nhưng tình huống của cậu có vẻ không tốt thì phải?
Vương Trạch Vinh biết Uông Nhật Thần nắm rõ tình hình tỉnh Giang Sơn, biết ông hiểu nhiều tình huống về mình nên nói:
- Có lẽ chọc phải tổ kiến lửa.
Uông Nhật Thần cười nói:
- Trạch Vinh, cậu đúng là không làm tôi thất vọng, công tác chính là cần như vậy. Dù là ai, chỉ cần vi phạm pháp luật thì nhất định phải điều tra triệt để. Có vài người muốn gây rối nhưng cậu yên tâm. Tổng bí thư rất hài lòng với công tác của cậu.
Nghe thấy Uông Nhật Thần nói như vậy, Vương Trạch Vinh rất an tâm. Uông Nhật Thần đã tỏ rõ Tổng bí thư không những chú ý tình hình Thường Hồng, lại hài lòng với công việc của mình.
Uông Nhật Thần gọi điện cũng tỏ rõ ông có chút không hài lòng với Tiền Lâm Đào, trên tỉnh có lẽ cũng bắt đầu ra tay. Tiền Lâm Đào sớm muộn cũng xong đời.