Vết thương ngày xưa của Mai Tuyết Yên là do Huyết Ảnh độc chưởng tạo thành, thương tích loại này nếu người bình thường gặp phải thì chỉ cần trong chốc lát toàn thân sẽ hoại tử mà chết, chả trách Mai Tuyết Yên có huyền công kinh thế hãi tục như vậy vẫn không có biện pháp, may mắn là nàng có thực lực đủ mạnh để áp chế, nếu không chỉ sợ sẽ hương tan ngọc nát từ lâu.
Quân đại thiếu gia thở dài, rón rén bước ra khỏi cửa. Người ta làm thần y thì đều được nghênh đón nồng hậu, muốn cầu còn không được, thế mà tự thân mình mang tới cửa hai tay dâng lên, lòng tốt như vậy mà còn bị đánh cho một trận, tuy rằng trong lòng quả có chút không thuần khiết, nhưng mà... Người với người sao lại phân biệt đối xử chứ.
Trong mấy ngày tiếp theo, Quân Khương Lâm gọi tất cả người thân lại đặc biệt tập huấn. Lúc này, ngoại trừ người ngoài thì cả Quân Chiến Thiên và Quân Vô Ý cũng tham gia, Ưng Bác Không và Phong Quyển Vân lại càng phải xung phong đi đầu, ngay cả Hải Trầm Phong và Tống Thương cũng bị gọi trở về, bên phía Quý Tộc Đường toàn bộ giao cho một tay Bàn Tử lo liệu. Quý Tộc Đường hiện nay chính xác là danh tiếng ngất trời, chính là nhà buôn số một kinh thành, hay số một toàn quốc thì cũng không sai, hơn nữa chính là nơi không ai dám động đến, cho dù thủ vệ có ngủ suốt ngày thì cũng chẳng có ai dám đến giương oai. Bọn người Bách Lý Lạc Vân và đội Tàn Thiên Phệ Hồn cũng bị triệu tập huấn luyện. Mục đích của Quân Khương Lâm rất đơn giản: thực lực. Tất cả thành viên đều phải tăng cường thực lực. Hay ít ra cũng là kinh nghiệm chiến đấu. Lần trước đối đầu với tam đại thánh địa, dù thua cũng không đáng kể, nhưng cho thấy thực lực chiến đấu của Quân gia vẫn còn thiếu nhiều lắm, tuy rằng thực lực của Quân gia ở trong mắt thế tục đã là siêu cấp thế gia nhưng thế vẫn chưa đủ. Nếu như thực lực của nhóm lãnh đạo đã tăng lên đáng kể nhờ vào Thông Vô Tầm ba loại thần đan, thì về kinh nghiệm tác chiến vẫn còn rất non nớt, dù sao vẫn cần một cuộc huấn luyện thực chiến.
Quân Khương Lâm trước tiên dùng Thiên Nguyên Đan tăng cường thực lực của Tống Thương và Hải Trầm Phong, sau đó lại cho hai người một viên Thông Nguyên Đan và một viên Tụ Nguyên Đan, để hai người hộ pháp cho nhau, nhanh chóng tăng cường thực lực. Còn bọn Bách Lý Lạc Vân thì yêu cầu của Quân Khương Lâm vô cùng đơn giản: Bắt buộc! Nhất định trong vòng mười ngày phải tiến tới cảnh giới Thiên Huyền. Lại còn bỏ ra lượng lớn linh dược để phối hợp tăng cường thực lực. Phải tiến tới cấp bậc Thiên Huyền, mới đủ yêu cầu tối thiểu để dùng Thiên Huyền đan. Cũng chỉ có việc đột phá Thiên Huyền tới Thần Huyền, mới có thể dùng Thông Vô Đan và Tụ Nguyên Đan. Đây chính là quy tắc, trên người Quân Khương Lâm đã chứng thực có thể nhanh chóng đột phá thực lực, nhưng phải tiến tới giới hạn. Nếu không qua được thì có bao nhiêu thứ tốt ngươi cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, không phải không muốn cho ngươi, mà có cho ngươi thì cũng vô dụng. Đối với các thành viên của Tàn Thiên Phệ Hồn thì cũng tương tự, vì bọn hắn có thực lực càng yếu hơn nên Quân Khương Lâm đã ra một quyết định cực kỳ tàn khốc: bất kể dùng cách nào, dù là mệt chết, sốc chết chăng nữa cũng phải đạt tiêu chuẩn, ta không cần loại vứt đi. Nếu bây giờ là Kim huyền thì trước khi ta từ Đông Phương thế gia trở về phải là Địa Huyền, nếu đã là Ngọc huyền, thì phải tăng lên Thiên huyền. Huyền Dương đan và Tụ Thần đan đều được chuẩn bị sẵn sàng, nếu người có khả năng đạt được thì muốn phục dụng cứ việc đến mà lấy. Nhưng phải đạt được chỉ tiêu ta đã đề ra!
Lần này Phong Quyển Vân đến đây, ngay lúc nguy cấp lại ra tay giúp đỡ, cùng chung hoạn nạn với Phong gia, ấn tượng của Quân Khương Lâm đối với hắn dĩ nhiên là rất tốt, đối đãi với người một nhà hẳn nhiên sẽ không keo kiệt đan dược. Sau khi dùng qua thần đan thì Phong Quyển Vân mới hiểu vì sao Ưng Bác Không lại tiến bộ vượt bậc, trong lòng chỉ toàn khiếp sợ. Nhưng đồng thời cũng âm thầm hạ quyết tâm: Từ nay về sau, lão tử sẽ đi theo Quân gia, nói thế nào cũng không thể để lão xú ưng đó vượt qua mặt được.
Phía bên kia, đám người Quân Chiến Thiên, Quân Vô Ý và bọn Hải Trầm Phong, Tống Thương, Bách Lý Lạc Vân cùng gom lại một nơi, cứ chia ra mà tập luyện, cố công mày mò thử nghiệm tốc độ, công lực của bản thân. Trong số đó hiển nhiên bọn Bách Lý Lạc Vân hơi kém hơn, nhưng vị thiên tài của Bách Lý gia thường có những đối chiêu rất độc đáo lại lý giải sâu xa, khiến cho đám Hải Trầm Phong cũng phải giật mình. Bách Lý Lạc Vân trong cả bọn cũng chính là người có tiến bộ vừa nhanh vừa mãnh liệt. Mà Ưng Bác Không, Phong Quyển Vân, Mai Tuyết Yên, Xà Vương Thiên Tầm, còn có cả Quân Khương Lâm lại họp nhau ở chỗ khác, cũng là chia cặp thực chiến. Đừng chỉ nhìn thấy thực lực của Quân thiếu gia kinh hãi như vậy nhưng lại có chút không biết cách dùng, lại vừa lúc một bậc trí giả trong võ thuật là Mai Tuyết Yên ra tay chia ra các cấp bậc để luận bàn với nhau, đủ các cấp bậc, từ thấp đến cao, ngay cả vượt cấp chí tôn luận bàn cũng có.
Qua ngày đầu tiên, tất cả đã ổn định vị trí và phương hướng tu luyện, Phong Quyển Vân và Ưng Bác Không lại nhìn Quân Khương Lâm hoài nghi, Phong Quyển Vân càng khó hiểu mới hỏi:
- Chỗ này đều là chỗ cho cấp bậc Chí Tôn tu luyện, ngươi tới đây làm gì?
Thái độ có mang theo vài phần khinh thường ý tứ.
Ưng Bác Không lại ném đá xuống giếng:
- Ta nói lão Phong này, nể mặt Quân lão gia, ngươi tự mình chỉ điểm cho hắn một chút đi, dù sao cũng là bậc hậu bối.
Phong Quyển Vân trong lòng bất đắc dĩ phải bước ra, vì giữa những người ở đây thì công lực của hắn thấp nhất, việc này đùn cho hắn làm. Thế nhưng khi ra trận lại bị hù cho chạy tóe khói. Công kích của Quân Khương Lâm quỷ dị lại sắc bén, khí thế khiếp người, hơn nữa khiến cho Phong Quyển Vân phải kinh ngạc chính là công lực của tiểu tử này không hề thua kém hắn mà còn có phần lấn lướt. Con mẹ nó, chẳng lẽ lão tử lại gặp quỷ giữa ban ngày sao!
Phong đại chí tôn giận dữ rút kiếm ra lại bị Quân Khương Lâm đánh cho thua tan tác, Ưng Bác Không lại càng kinh ngạc, hắn tuy biết Quân Khương Lâm có cách đối phó nhưng không thể nghĩ ra lại như vậy, khiến cho hắn trong lòng muốn xông ra khiêu chiến, thế là cùng Quân đại thiếu gia đánh suốt năm trăm hiệp, lại bất phân thắng bại. Xà Vương Thiên Tầm cũng thử sức Quân đại thiếu gia, kết quả cũng lại là ngang ngửa đồng tài.
Cuối cùng phải đến lượt Mai Tuyết Yên tự thân xuất thủ, trong tình huống Quân Khương Lâm không thể sử dụng Âm Dương độn rốt cuộc đem tên gia hỏa khó chơi này đánh bại, nhưng lại sút vào mông vài cái, sau đó mới phán:
- Tiểu tử ngươi không cần giả vờ, thật sự không biết tiểu tử ngươi đào đâu ra kinh nghiệm đánh nhau mà so với người từng trải suốt mấy trăm năm còn phong phú hơn! Chẳng lẽ thật sự là thiên tài trời sinh?
Sau khi triệt hết căn nguyên thương tích ngày xưa, công lực Mai Tuyết Yên lại có tiến bộ, mơ hồ còn muốn thăng một cấp, nhưng muốn đối phó với Quân đại thiếu gia vẫn còn nhiều trắc trở, không nói quá thì theo dự đoán của Mai Tuyết Yên, thực lực hiện tại của Quân Khương Lâm hôm nay đã vượt qua Thạch Trường Tiếu, thậm chí còn ngang ngửa với Diệt Tuyệt Chí Tôn Lệ Tuyệt Thiên. Năm người cứ xoay vòng giao thủ, chủ đài tự nhiên chính là Mai Tuyết Yên, lúc cao hứng lại một đối bốn náo loạn một trận, đánh nhau đến cả năm người đều phải hô to sảng khoái. Trong đoạn thời gian này, Quân Khương Lâm không ngừng xem xét, sau đó còn dùng linh lực thăm dò Ưng Bác Không và Phong Quyển Vân, ngau cả Mai Tuyết Yên cũng không thoát, cuối cùng cũng ngộ ra được mọi việc rõ ràng.
Chí tôn cao thủ và Thần huyền cao thủ khác nhau khác nhau cái gì, hay có thể nói là tiến cảnh của Quân Khương Lâm so với tu chân nơi này khác nhau ra sao!. truyen bac chien
Hiện tại trong đan điền của Quân Khương Lâm chính là một hài tử tí hon, nếu như so với tu chân thì có thể nói chính là nguyên anh kỳ, mà trong võ học thì cũng gọi tên tương tự. Trong quá trình tu luyện võ công, khi trà dư tửu hậu lại có người thắc mắc có thể đạt đến cấp độ này không, cái gọi là "Ngưng Anh phá hồng trần" tương truyền chính là cảnh giới tối cao của võ học. Điểm bất đồng duy nhất là nếu tu luyện võ thuật đến trình độ này thì nguyên anh cần phải phá vỡ thiên linh cái của chính mình, rời khỏi thân thể, từ đó về sau đi vào cõi thần tiên hư vô, không biết về đâu. Nhưng còn nguyên anh của người tu tiên thì lại hết lòng quan tâm, không ai chịu từ bỏ, cũng có thể nói đây chính là tính mạng thứ hai của tu chân giả.
Nhưng so với bọn người Ưng Bác Không của thế giới này lại bất đồng. Cái mà họ tu luyện không phải là nội lực, cũng không phải là tu chân pháp quyết, tới cấp bậc này của Ưng Bác Không thì trong đan điền của hắn sẽ có một loại tương tự như Kim đan phá vỡ cấu trúc vốn có, ẩn chứa toàn bộ thực lực cường đại. Đây chính là khi tu chân giả đạt tới giới hạn của Kim đan kỳ, sắp đến lúc ngưng tụ nguyên anh. Đến mức như Phong Quyển Vân thì trong đan điền vẫn còn là một đoàn vật chất hỗn loạn, vì tu vi của hắn còn thua Ưng Bác Không một bậc. Mà thập nhị đan trong thế giới này so với điển tịch trong Hồng Quân tháp miêu tả khác hẳn nhau, cũng không giống thế này mà lại là một loại bụi đen tối tăm mù mịt. Nếu phân tích theo điểm này thì huyền khí so với nội lực ở kiếp trước không hẳn đã cao minh hơn. Đại khái có thể nói là cũng sàng sàng nhau, trăm sông cùng đổ về một biển.
Gần giống với nhân loại thì trong đan điền của Mai Tuyết Yên cũng là một viên huyền đan màu tuyết trắng, cả Xà Vương Thiên Tầm cũng giống vậy nhưng của nàng thì nó lại mang màu xanh biếc. Đối với chuyện này thì Quân Khương Lâm rất khó hiểu, coi như Thiên Tầm vẫn còn bị giữ lại ở Kim Đan kỳ, phải chăng Mai Tuyết Yên cũng là Kim Đan kỳ sao? Không phải vậy chứ! Tiếc rằng Hổ vương và Hùng vương đã rời khỏi đây, nếu không cũng phải xem xem bọn hắn có giống vậy không.
Nhưng Mai Tuyết Yên đã cho hắn câu trả lời để giải tỏa gút mắc: Huyền thú một khi vượt qua năm cấp thì trong cơ thể liền ngưng tụ huyền đan, thông thường thì ở thể rắn, nhưng sau khi đã quá cấp chín thì huyền đan đã hoàn toàn cứng lại, trở thành hình cầu, nói thêm nữa thì cũng chỉ biết kích thước ngày càng lớn hơn, nhưng hình dạng không thay đổi.
Cho đến bây giờ, trong Thiên Phạt sâm lâm vẫn như cũ thờ phụng huyền đan còn lưu lại sau khi chết của các triều đại thú vương và Thánh Vương, theo trí nhớ của Mai Tuyết Yên thì hình dạng vẫn chủ yếu là hình cầu, trông như tuyệt thế minh châu bình thường. Trong số đó thì viên lớn nhất lại tương tự như huyền ngọc, trong suốt phát sáng, nhìn bên này có thể thấy bên kia, trong đêm lại phát sáng, bên trong tồn trữ lực lượng kinh thiên động địa. Nhưng tu luyện đến tột cùng thì có hình dạng như thế nào, chuyện này Mai Tuyết Yên cũng không biết.
Quân Khương Lâm nghiên cứu cả nửa ngày, vẫn còn có cái không hiểu đến đầu đến đũa, trong lòng vẫn còn ít nhiều tiếc nuối, đối với những cao thủ cấp bậc chí tôn trước đây như Hoàng Thái Dương không hề để tâm tra xét một chút, thật là lãng phí. Việc này tạm thời gác qua một bên, Quân Khương Lâm lại đem tinh thần đặt ở tiến triển thực lực của mọi người.
Kỳ hạn lần này gói gọn trong mười ngày.
Bởi vì sau mười ngày, Quân Khương Lâm muốn khởi hành đi Đông Phương thế gia thăm mẹ hắn. Đông Phương vấn tình đã có tin tức: Đông Phương lão phu nhân hi vọng Quân Khương Lâm có thể nhanh chóng đến Đông Phương thế gia một chuyến!