Quân Lâm Binh Vương

chương 304: chuyện này thì liên quan gì tới ngươi?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Ta có rất nhiều sở trường, ví dụ như ….

Đường bàn tử ngây ngốc nửa ngày xong cũng không phát ra được chữ nào.

- Ví dụ như, gia gia ngươi kêu ngươi đi thay thế vị trí của Mộ Dung Thiên Quân phải không?

Advertisement

Quân Khương Lâm thấy hắn suy nghĩ nửa ngày, gấp tới gần nhất xỉu thì mới không đùa nữa, cười cười hỏi:

- Chính xác!

Advertisement

Đường Nguyên vỗ đùi rồi tiếp:

- Cha ta không biết lo lót, vận động quan hệ thế nào mà qua được tất cả các ải, chỉ còn cửa ải cuối là có một người xưng là thiết diện Chu lão thái giám sẽ nghiệm thân của ta, nếu xong là ta phải vào cung. Ngươi nói sao ta không gấp.

Làm hơi vội, chắc có nhiều sạn, anh em thông cảm nhá!

- Thật sự là như thế? Cha ngươi cũng quá giỏi nha!

Quân Khương Lâm giật mình, cha của bàn tử không ngờ thủ đoạn cao minh thế. Muốn làm một đại nội thị vệ thống lĩnh thì phải được mọi người thừa nhận thực lực, mà Đường Nguyên thì quả thật là không được, nhưng nếu ra tay giúp Đường bàn tử qua hết các cửa, thì mập mạp cuối cùng ngồi lên được cái chức này cũng có thể.

- Rất giỏi cái quái gì? Thật là làm khổ ta mà, tam thiếu, ý cha ta và gia gia là muốn ta phát triển từ từ, tôi luyện bản thân trong hoàng cung một thời gian, sau đó cha ta sẽ lựa thời điểm thích hợp mà chuyển ta đi, chuyển tới chuyển lui, cuối cùng một ngày ta có thể ngồi lên vị trí của ông ta bay giờ, ngươi hiểu chưa?

Đường Nguyên trên mặt lộ vẻ khổ sở.

- Nói vậy là đã chấm trúng ngươi cho vị trí gia chủ của Đường gia sau này?

Khương Lâm mở to hai mắt mà nhìn, không thể tưởng tượng được với đức hạnh của tên mập mạp này mà sau này có thể trở thành Đường gia nhất đại chi chủ, một đại gia tộc của Thiên Hương đế quốc?

- Haizzz, đúng vậy. Mấy ngày trước, có một lão già không biết ở đâu chạy tới, nói là bạn tốt mấy chục năm của gia gia ta. Bốn mươi mấy năm không tin tức, giờ thấy Đường gia ta phất lên, mới chạy tới nhận làm bạn tốt. Có loại bạn tốt vậy sao? Vậy mà gia gia ta vẫn tin hắn.

- Ngưng! Chuyện này thì liên quan gì tới ngươi?

Quân Khương Lâm đầu quay mòng mòng, khả năng kể chuyện của tên mập mạp này cũng quá kinh người đi, kể chuyện mà không chuyện nào liên quan chuyện nào cả!

- Liên quan quá đi chứ! Sau khi lão già này tới Đường gia, lại lôi Đường Côn, Đường Bảo, Đường Quốc ba người ra làm cái chó trắc nghiệm huyền khí gì đó. Sau khi xong thì vui mừng nói cho gia gia ta rằng ba tên không ra gì đó là thiên tài tu luyện huyền khí gì đó, muốn thu nhận bọn chúng làm đồ đệ, rồi lại cam đoan trong vòng mười năm thôi, sẽ giúp cho cả ba tên đề thăng tới cảng giới Địa Huyền. Gia gia ta nghe thế thì vui mừng, gật lia gật lịa. Mà cả nhà ta, gia gia chỉ có bốn đứa cháu… Đến giờ thì ngươi đã hiểu chưa?

Đường Nguyên than thở.

- Ta vẫn chưa hiểu rõ! Ta nghe ngươi nói Đường gia có khả năng trong mười năm tới sẽ xuất hiện ba gã Địa Huyền cao thủ, đối với Đường gia chính là chuyện tốt. Nhung mà, chuyện này cũng không liên quan gì tới ngươi cả, thật ra ngươi muốn nói cái gì?

Quân Khương Lâm mờ mịt nhìnhắn.

- Tam thiếu nha, bình thường ngươi rất thông minh, sao hôm nay ngu thế? Ba người ca ca đệ đệ của ta theo sư phụ đi hết, thế sự nghiệp Đường gia thế nào? Chẳng lẽ không có ai kế thừa? Chỉ còn ta là đứa còn lại duy nhất, cha ta và gia gia khôngchọn ta thì chọn ai bậy giờ? Bởi vậy ta mới nói là bất đắc dĩ!

- Ta nói cho tam thiếu ngươi rõ, mấy đại gia tộc nhà chúng ta, tốt xấu có đủ, nhưng luôn giống nhau ở điểm này: Luôn cần có một ngươi làm gia chủ, duy trì sản nghiệp không đổ. Sau đó, tìm người có tư chất tốt, có khả năng trở thành huyền khí cao thủ, cố gắng bồi dưỡng, trở thành thủ hộ thần của gia tộc. Sau này, những người đó huyền khí tu vi đã cao, lại tiếp tục bồi dưỡng ra cho gia tộc nào là tử sĩ, nào là lực lượng bí mật, cứ như vậy mà đời đời truyền xuống, từ đó sẽ thành thâm căn cố đế (ăn sâu bén rễ), ngay cả hoàng gia cũng khôngdám đối mặt trực tiếp, bảo đảm nhang khói cho tổ tiên muôn đời sau cũng không tắt.

- Tất cả các gia tộc đều có chung một mục tiêu thế này.

- Mà ta, tình thế đưa đẩu trở thành đúng cái thứ không may này. Từ nay ta phải cách biệt với phong hoa tuyết nguyệt, nỗi khổ như vậy ngươi có hiểu cho ta không?

Đường Nguyên than thở tiếp.

- Ta hiểu rồi. Ta hiểu rõ quả thật ngươi là một tên ngu ngốc.

Quân Khương Lâm không chút khách khí đích khinh bỉ nói:

- Đường gia cho ngươi quan to lộc hậu, bồi tài ngươi thành đương gia, cho ngươi vinh quang một đời, ngươi còn không thỏa mãn? Nếu bọn họ ba người không có thiên phú tu luyện huyền khí, chuyện tốt thế này liệu có đến phiên ngươi không? Hay ngươi định đến đây khoe khoang? Ngươi có biết trong thế gian này, những việc như quyền kế thừa gia tộc, hay chỉ là một chút gia sản là có thể làm anh em tương tàn, cửa nát nhà tan, ngươi còn đứng đây khoe mẽ sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio