Quân Lâm Binh Vương

chương 379: đương nhiên có thể!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lời này chính là phát ra từ nội tâm, cũng không phải khoa trương, đừng nói Quân tam thiếu nghe mà không lọt lỗ tai, chỉ cần bất cứ ai hiểu rõ Quân tam gia mọi người cũng đều như vậy, nên biết rằng Quân tam gia mặc dù bị phế đi mười năm, nhưng bởi nền tảng tam gia vô cùng tốt, tu luyện huyền khí cũng chưa bao giờ lười biếng, mười năm qua hầu như chưa từng có nét tang thương nào tồn tại trên mặt, vì vậy vị tam gia này tuy rằng đã hơn ba mươi rồi, nhưng nhìn thì giống như thanh niên hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, hơn nữa hàm dưỡng cực tốt, tuyệt đối là thanh niên đẹp trai, lại còn có thêm vài phần ổn trọng, phong độ mà chỉ trung niên nhân mới có.

Một người như vậy đột nhiên tự xưng lão phu, các ngươi nghe có lọt tai không?

Quân Vô Ý dở khóc dở cười:

- Trong nhà chỉ cần có hậu bối là có thể tự xưng lão phu! Đạo lý đơn giản như vậy mà cũng không hiểu?

- Nói như vậy, nếu con hiện tại có một cái chất nhi, chất nữ, liền cũng có thể tự xưng là lão phu? (chất nhi: cháu trai, chất nữ: cháu gái)

Quân Khương Lâm cố ý kiếm chuyện:

- Con chính là mới có mười sáu tuổi thôi đó.

- Đương nhiên có thể!

Quân Vô Ý nghiêm mặt trả lời.

Không lọt lỗ tai như vậy mà vẫn còn nói là có lý, thế giới này thật sự là rất điên cuồng a!

Quân Khương Lâm ngã xuống đất ngất đi. Mười sáu tuổi có thể tự xưng lão phu??? Thần a, làm ta chết đi, cái này so với thiên lôi vẫn còn điên cuồng hơn a!

- Buổi chiều không có việc gì trọng yếu chứ?

Quân Vô Ý ôn hòa cười cười:

- Nhớ kỹ nhất định phải về sớm một chút, ngày hôm nay buổi tối trong nhà có gia yến, chiêu đãi người Quản gia, vì bọn họ đón gió tẩy trần.

- Tam thúc, rốt cuộc bọn họ tới đây làm cái gì vậy?

Quân Khương Lâm nhân cơ hội đưa ra cái nghi vấn này.

- Với tình hình hiện nay mà nói, không ngoài hai việc, việc thứ nhất, tự nhiên chính là cửu cấp huyền đan, việc thứ hai, đón đại tẩu của con về. Điểm thứ hai này, bọn họ đã lộ rõ ý tứ rồi.

Quân Vô Ý nhàn nhạt cười:

- Thanh Hàn những năm gần đây ở trong Quân gia chúng ta đích thực có tổn hại đến danh dự của nàng, nếu Thanh Hàn quyết định trở về nhà mà nói, Quân gia chúng ta nhất định phải đền bù cho Thanh Hàn, thư thôi vợ ắt hẳn không thể thiếu, còn thêm vài cái khác nữa, chẳng hạn như chiếu cáo thiên hạ, như vậy mới không lãng phí nửa đời sau của đứa nhỏ này!

- Về việc huyền đan thì không khó phán đoán, việc này trước tiên để ở một bên đã. Về việc đón tẩu tử của con về, con nghĩ sự tình này chỉ sợ sẽ không đơn giản, những năm gần đây, Quản gia cũng chỉ là thúc giục bằng lời nói thôi, vì sao bây giờ lại đánh trống giương cờ tới trực tiếp đón người về nhà? Tam thúc lẽ nào không cảm thấy việc này không ổn sao? Việc này cũng liên quan đến hạnh phúc nửa đời sau này của tẩu tử, tẩu tử thủy chung vẫn là một phần tử của Quân gia ta, chúng ta không thể coi thường!

Quân Khương Lâm liếc mắt liền đã thấy được chỗ bất thường.

- Khương Lâm, trong lòng ta và con đều hiểu, việc Thanh Hàn đi hay ở thực sự đó là việc của Quản gia và cũng không có quan hệ gì lớn tới Quân gia mình. Thanh Hàn mặc dù có danh là dâu trưởng Quân gia nhưng kỳ thực đó cũng chỉ là hữu danh vô thực, thậm chí là lúc đó căn bản còn chưa kịp cử hành nghi thức hôn lễ nên bất luận là từ lễ pháp hay ý nghĩa chân thực thì Thanh Hàn không thực sự được tính là người của Quân gia chúng ta. Chẳng qua, năm đó đại ca con mới mất, Thanh Hàn lại quá đau khổ nên vì để chiếu cố tới tâm tình của nàng và phòng ngừa nàng làm ra những chuyện quá khích mà chúng ta bất đắc dĩ mới phải làm như vậy mà thôi.

- Nhưng Thanh Hàn hãy còn ít tuổi nên cần có một cuộc hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn khác, vì thế hai nhà sớm đã có hẹn ngầm, thậm chí cả giấy tờ giải trừ hôn ước hợp cách hai bên cũng đã nghĩ trước rồi. Lúc trước khi đại ca con mới ngộ nạn, gia gia con đã tự mình tính, trước mắt cứ giữ lại, Thanh Hàn chỉ cần gật đầu một cái là Quân gia chúng ta sẽ lập tức lợi dụng tất cả mọi cách, mọi lực lượng, từ gia tộc, tới quan phủ để chiêu cáo thiên hạ rằng nàng vẫn còn là một thân con gái trong sạch!

- Nếu Thanh Hàn có quyết định thì chúng ta sẽ tự đáy lòng vì nàng mà cao hứng. Nếu Thanh Hàn lại có một mối lương duyên nữa thì Quân gia chúng ta sẽ dùng lễ tiết con gái gả chồng để tiến hành hôn lễ. Từ đầu tới cuối, sống một mình tại Quân gia, đối với nàng quả rất không công bằng! Điểm này con đã hiểu chưa?

Quân Vô Ý ngẩng đầu nhìn trời, từ đáy mắt hiện thần quang ánh lên vẻ tiếc thương vô hạn:

- Thanh Hàn là một nữ hài tử rất tốt. Là Quân gia chúng ta và đại ca con vô phúc!

- Tam thúc, nếu đại tẩu thực sự có thể tìm được lương phối thì chúng ta rất nhiên sẽ cao hứng cho nàng. Song, con vẫn cảm thấy... Quản gia có chút quái dị!

Quân Khương Lâm nhíu mày, đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút không thoải mái.

- Nếu Quản gia không để ý tới hạnh phúc của Thanh Hàn mà chỉ suy tính tới lợi ích của mình thì tất nhiên đó lại là một chuyện khác. Quản gia tất nhiên là nhà mẹ đẻ của Thanh Hàn, nhưng Quân gia ta cũng là nhà mẹ đẻ của Thanh Hàn. Vì thế con gái Quân gia lại há có thể khinh thường à!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio