Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Đại ca, ngươi không thể lật lọng a, Huyết Hồn sơn trang cũng là một trong hai thế lực lớn trên đại lục đó! Ngươi ngàn vạn lần không nên quá tham! Điều này cũng làm cho hai huynh đệ ta chật vật rồi! Nếu đổi lại là người khác, chỉ sợ không có chấp nhận đâu."
Hùng Khai Sơn vội vội vàng vàng nói: "Ngươi cho rằng Huyết Hồn sơn trang lại dễ đối phó thế sao. Thứ nhất, không thể đem Huyết Hồn sơn trang tiêu diệt, để miễn cho tuyệt thiên chí tôn Lệ Tuyệt Thiên nổi điên, thứ hai, để đạt được yêu cầu của ngươi, không cho Huyết Hồn sơn trang được thoải mái. Chuyện này há lại dễ làm? Không biết là huynh đệ chúng ta phải huy động bao nhiêu huynh đệ nữa đây."
"Lần này lão mãnh nói không sai, Phong Tuyết ngân thành sở dĩ nổi danh hơn một chút so với Huyết Hồn sơn trang, nguyên nhân là bởi vì Lệ Tuyệt Thiên quanh năm không ở bên trong sơn trang, nà Hàn Phong Tuyết một tấc cũng không chịu rời Ngân Thành. Nếu như so ra Huyết Hồn sơn trang cùng Phong Tuyết ngân thành tuyệt đối có thể đứng song song cùng nhau, không chút nào tỏ ra yếu thế." Hạc Trùng Tiêu trầm giọng nói.
"Đã như vầy thì cứ theo lời các ngươi nói đi." Hai hàng lông mày của Quân Khương Lâm nhíu chặt lại, bộ dạng như thể không cam lòng vậy, cuối cùng hắn nói: "Ta nhiều ít cũng đã chịu thiệt, vậy thêm một cái yêu cầu phụ nữa đi, yêu cầu này chắc chắn các ngươi phải làm. Nếu không, lần giao dịch này hay là thôi đi!"
"Mời nói. Nếu không phải là chuyện giết Lệ Tuyệt Thiên hoặc là triệt để hủy diệt Huyết Hồn sơn trang, vậy những chuyện khác, chúng ta hoàn toàn có thể làm được!" Thấy khẩu khí của Quân Khương Lâm buông lỏng một chút, Hùng Khai Sơn khẩn trương đưa ra lời hứa hẹn.
"Nghe nói Lệ Tuyệt Thiên có một đứa con trai, tựa hồ gọi là Lệ Đằng Vân, tiểu tử này so với Lệ Tuyệt Thiên lại càng đáng ghét hơn! Người này tất yếu phải dạy bảo một phen, nếu thuận tay có thể git chết hắn thì càng tốt!" Quân Khương Lâm âm hiểm cười nói: "Đương nhiên, nếu thiến hắn cũng được."
"Chuyện này không thể làm được! ta kháo!" Hai người đồng thời mở miệng nói: "Tiểu tử này là đưa con độc đinh của cả dòng tộc họ Lệ đó, Lệ Tuyệt Thiên mãi tám mươi tuổi mới có được một mình hắn, nếu như chúng ta giết, hoặc thiến hắn, Lệ Tuyệt Thiên chẳng khác nào đoạn tử tuyệt tôn, chỉ sợ Lệ Tuyệt Thiên cùng kết oán cừu thâm sâu không chết không ngớt với Thiên Phạt sâm lâm a, hậu quả như vậy chúng ta không thể gáng được!"
"Cái gì cũng không được vậy chúng ta còn bàn cái chó gì nữa?" Quân Khương Lâm tựa hồ có điểm phát hỏa, nói: "Hơn nữa, Lệ Tuyệt Thiên đến lúc tám mươi vẫn có thể sinh, vậy mới hơn một trăm, khẳng định cũng có thể sinh tiếp, các ngươi gấp cái gì!"
"Hắn lúc tám mươi tuổi mới sinh được một mống con đã là chuyện cười khắp thiên hạ rồi, nếu hơn một trăm tuổi lại sinh nữa phỏng chừng lão Lệ sẽ bị chết đuối trong vũng nước bọt mất." Hùng Khai Thiên lắc lắc đầu, trong mắt có phần bất đắc dĩ, nói.
Hạc Trùng Tiêu lại thực tế trả lời: "Yêu cầu này của các hạ thật quá sức, cũng không khác gì muốn hủy diệt Huyết Hồn sơn trang. Chúng ta quyết định không thể đáp ứng! Nếu không như vậy đi, dù sao mục đích của các hạ cũng chỉ là dạy dỗ mà thôi. Ta có thể thay mặt các hạ làm cho Lệ Đằng Vân chịu khổ một trận, làm cho hắn nửa năm không xuống giường được, như vậy có được không?"
Hạc Trùng Tiêu suy nghĩ một hồi, sau đó liền đưa ra một phương án, nói: "Nếu các hạ kiên trì muốn giết Lệ Đằng Vân, mới bằng lòng giao dịch, vậy chúng ta cũng đàng buông tay vụ giao dịch này mà thôi."
"Bát đại chí tôn bình thường có lẽ có phần tư oán, thế nhưng chỉ cần có chuyện, bọn họ sẽ đồng tâm hiệp lực. Cũng không phải chỉ có Vân Biệt Trần quanh năm giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi, bảy người còn lại cũng vậy, cho dù là có thiên đại cừu hận, thê nhưng chỉ cần một người gặp chuyện, đám người còn lại cũng sẽ hợp lại. Cho nên, cho dù chúng ta đáp ứng ngươi dạy bảo Huyết Hồn sơn trang cũng đã là cực hạn rồi. Các hạ độ lượng cao thượng, khí độ khoáng đạt, cũng nên thông cảm cho chỗ khó xử của chúng ta!"
"Được!" Bổn tọa lần này sẽ nhường các ngươi một bước vậy, nếu như các ngươi có thể đảm bảo Huyết Hồn sơn trang loạn thành một mớ, lại đánh gãy hai chân của Lệ Đằng Vân, làm cho hắn trong vòng một năm không đứng dậy được, vậy giao dịch này của chúng ta coi như thành!" Quân Khương Lâm thấy gió đã tới liền tiếp tục tiến thêm một bước.
Hạc Trùng Tiêu cùng Hùng Khai Sơn hai người thương lượng một hồi, rốt cục mở miệng nói: "Được! Cứ như thế đi, một lời đã định!"
"Một lời đã định!" Quân Khương Lâm mỉm cười duỗi một tay ra, nói: "Chúng ta vỗ tay làm ước định! Không được đổi ý!"
"Bộp!" Hai người vỗ tay trao đổi, đồng thời đều nở nụ cười thỏa mãn khi đạt được mục đích.
Hạc Trùng Tiêu cùng Hùng Khai Thiên rất hưng phấn, nếu có được món đồ như vậy, giúp bản thân tiến giai, vậy cũng tuyệt đối quá có lời rồi. Không phải chỉ là một cái Huyết Hồn sơn trang thôi sao, vả lại cũng không có hủy diệt hoàn toàn. Cuối cùng chính là không phải chống lại Lệ Tuyệt Thiên, nhiều lắm là động chút thủ cước là được. So với thứ sắp đạt được mà nói, lần này chính là chiếm đại tiện nghi rồi.
Tưởng tượng tới cảnh tượng nhàn nhã tự do tự tại cùng năm tháng sau khi tiến giai, hai ngươi đều có cảm giác thỏa mãn, nếu hợp lực cùng với lão đại, vậy còn sợ gì bát đại chí tôn? Thật sự là chuyện đáng vui mà!