Quân Lâm Binh Vương

chương 759: đúng là chuyện đùa!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Mãi cho đến lúc hôn mê, trong lòng của tiểu muội muội vẫn không hối hận, cũng không phải là cừu hận khắc cốt ghi tâm!

Sống, ta theo hắn; chết, ta theo hắn! Sống chết không hối hận!

- Mười năm qua, gia tộc đã tìm đủ mọi cách nhưng cuối cùng cũng kiệt lực, chỉ có thể bảo trì một điểm sinh cơ cho nàng, bất luận dùng cách nào cũng không thể làm cho nàng mở mắt!

- Nàng không hối hận! Đã không vướng bận gì nữa rồi...…

- Mẫu thân vì việc này bừng bừng nổi giận, hung hãn xuất động toàn bộ một trăm chín mươi sáu sát thủ do gia tộc bồi dưỡng nhiều năm, có thực lực từ Địa Huyền trở nên, sát lục giang hồ, trắng trợn trả thù! Đông Phương Thế Gia thích khách, cũng vì chuyện này mà chỉ trong mấy năm danh chấn thiên hạ. Đối với Phong Tuyết Ngân Thành lại càng cẩn thận chiếu cố, nhất thời làm cho toàn bộ đại lục cảm thấy bất an, lo sợ.

- Nhưng Đông Phương Thế Gia dù có cường hãn tới đâu cũng chỉ là một gia tộc, sao có thể đối đầu với cả thiên hạ.

- Cuối cùng bị tam đại Chí Tôn chặn đường, Lệ Tuyệt Thiên và Phong Tuyết Ngân Thành đem chủ lực của Đông Phương Thế Gia vây ở Đoạn Long Cốc; ngay cả thần long luôn thấy đầu mà không thấy đuôi là đệ nhất Chí tôn Vân Biệt Trần lúc đó cũng xuất hiện.

- Hai bên làm một đổ ước, đánh một trận quyết định thắng bại!

- Một mình mẫu thân độc chiến Phong Tuyết Ngân Thành Tiêu Gia Tiêu Hành Vân và Tiêu Bố Vũ. Lúc đó cũng đã định trước: Nếu Tiêu gia bị thua, bất kể hai người Tiêu Hành Vân và Tiêu Bố Vũ sống hay chết, hận cừu này liền xóa bỏ, còn nếu mẫu thân bị thua, Đông Phương Thế Gia từ nay về sau thoái ẩn giang hồ.

- Vì vậy hai bên đánh một trận kinh thế, cũng có thể gọi là kinh thiên động địa!

- Mẫu thân cuối cùng do đánh lâu mà đuối sức, hơn nữa lại độc chiến hai đại Thần Huyền tứ phẩm cường giả, rốt cục thua một chiêu. Sau đó bị ép lập thệ rằng: Trừ phi kiếm phong băng tháp tuyết sơn, huyền thú tẫn xuất thiên phạt (đại khái là trừ khi tuyết trên đỉnh Kiếm Phong của Phong Tuyết Ngân Thành sụp đổ, toàn bộ huyền thú ra khỏi Thiên phạt sâm lâm), bằng không, Đông Phương Thế Gia vĩnh viễn không được xuất hiện ở trên đại lục! Nếu vi phạm lời thề, bát đại Chí Tôn sẽ hợp lại trừng trị!

- Trong số thiên hạ bát đại Chí Tôn có mặt khi đó thì Úy Lam Chí Tôn Mộng Hồng Trần cùng Thần Ưng Chí Tôn Ưng Bác Không là hai người chưa có thực lực Chí Tôn. Sau chuyện lần đó hai người này thất tung, khi xuất hiện trở lại mới có thực lực là Chí Tôn như bây giờ.

- Nhưng.... Trận chiến ấy tuy rằng mẫu thân thất bại nhưng cũng lưu lại hậu thủ, Tiêu Hành Vân cùng Tiêu Bố Vũ hai người, từ đó về sau, tu vi chỉ dừng lại mức Thần Huyền tứ phẩm, cả đời vô vọng đột phá Chí Tôn cảnh giới!

- Mà sau trận đánh đó, mặc dù chiến quả vô cùng huy hoàng nhưng Đông Phương Thế Gia thủy chung vẫn không khỏi nguyên khí đại thương...…

- Ngoại trừ khi Vô Ưu, Vô Sầu chết trận có xuất hiện thêm một lần, còn đâu thì mười năm qua Đông Phương Thế Gia không có xuất hiện trên đại lục thêm một lần nào nữa...…

Đông Phương Vấn Tình đem tất cả những chuyện xảy ra từ năm đó cho tới nay nói qua một lượt, vô luận là Đông Phương tam huynh đệ, hay là người hỏi như Quân Khương Lâm, sau khi nghe hết đoạn bí sử thì cả bốn người ở đây đều cảm thấy trong lòng như có một tòa đại sơn đè nặng, dồn ép tới mức làm cho người ta không thở được. Quân Khương Lâm ngơ ngác nhìn ánh nến chập chờn. Tuy trên mặt không lộ ra bất cứ biểu tình nào, nhưng trong lòng đã nổi lên vô vàn sóng gió.

Lúc đó, nhất thời trong đầu hắn hiện lên hình ảnh mẫu thân dù chết không hối hận, cùng với đó bản thân hắn như được sống lại với mọi chuyện xảy ra năm ấy, tựa như nhìn thấy cảnh thích khách của Đông Phương Thế Gia trải khắp đại lục, tiên huyết đoạt mệnh, không đắc thủ không thôi; cứ như vậy mà tung hoành giang hồ, uy lăng thiên hạ!

Thần trí lại như bay về tham dự trận chiến tại Đoạn Long Cốc năm đó; tựa như chứng kiến hết sự tuyệt vọng trong mắt từng thành viên của Đông Phương Thế Gia trong trận chi chiến ấy! Trận chiến ấy, Đông Phương lão phu nhân có thể thắng mà lại không thể thắng, không thể bại nhưng vẫn phải bại! Ngay cả khi có mười thành nắm chắc cũng vẫn phải cam tâm thủ bại!

Bại, có thật nhiều cách, nhưng bại như thế so với thắng còn khó khăn hơn!

Có Vân Biệt Trần, Lệ Tuyệt Thiên, Hàn Phong Tuyết tọa trấn, đó chính là ba người bài danh đầu tiên trong bát đại Chí Tôn khi đó! Nếu như Đông Phương Thế Gia thắng...… Huyết hải thâm cừu này há có thể một lời xóa bỏ sạch sẽ?

Đúng là chuyện đùa! Nói tuy nghe êm tai vạn phần nhưng sợ rằng sau đó dù cho Đông Phương Thế Gia muốn xóa bỏ, Phong Tuyết Ngân Thành Tiêu gia chắc chắn cũng kiên quyết không chịu! Hai lão tổ tông đều chết trận, há có thể không báo thù này?

Mà tam đại Chí Tôn há lại có thể cho phép xảy ra chiến hỏa phân tranh? Cho nên đó chính là bi kịch của Đông Phương Thế Gia, thời gian bị chặn đường cũng đã được định sẵn rồi! Vì sinh tử tồn vong của Đông Phương Thế Gia, Đông Phương lão phu nhân không thể không bại, không muốn cũng phải chấp nhận thất bại!

Có thể thắng, nhưng lại phải bại, đây là loại bi tráng gì!

Quân Khương Lâm chắc chắn một điều rằng, mọi người có mặt lúc đó ai ai trong lòng cũng đều hiểu rõ! Trận chiến năm ấy, lão phu nhân tuyệt đối không bại; bằng không há lại có thể thua vừa đúng một chiêu? Rồi lại âm thầm đả thương Tiêu Hành Vân, Tiêu Bố Vũ, làm cho tu vi của hai người cả đời chỉ dừng lại ở Thần huyền tứ phẩm?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio