Quân Lâm Binh Vương

chương 815: cửu huyền căn!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quân Khương Lâm đem thân thể cứng queo của tiểu thú đặt trong thạch thất, sau đó trừng mắt quát lớn:

- Ở đây đừng có nhúc nhích đấy, ca đi ra ngoài hái một chút dược, lát nữa sẽ trở về mang ngươi đi, ngoan.

Nói xong hắn xoay người đi ra. Đi đến động khẩu, lại quay trở vào, bóp nhẹ vài cái, rồi cạc cạc cười to, nói:

- Thật sự là thoải mái a, ca ghiền rồi đó, ngàn vạn lần đừng có chạy lung tung nha.

Lúc này hắn mới xoay người rời đi...

Đừng chạy loạn? Chờ ngươi về lại chà đạp ta à? Tiểu gia hỏa oán hận nhìn bóng lưng Quân Khương Lâm rời đi. Hung hăng trừng mắt nhìn vài lần! Gia hỏa vô liêm sỉ, dám trộm Phạt Thiên Thánh Quả của Thiên Phạt sâm lâm ta, còn làm nhục ta! Hừ, tuy ta chịu đại ân của ngươi, thế nhưng ta tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!

Một ngày nào đó ta sẽ khiến ngươi khóc không ra nước mắt, cũng giống như ta vậy, muốn sống không được, muốn chết không xong! Trước tiên làm cho cúc hoa ngươi phát nổ, rồi, rồi cắt đứt của nợ của ngươi, cho ngươi biết thế nào là sợ hãi...

Trong mắt tiểu gia hỏa hàm chứa vô hạn nước mắt ủy khuất, nó xoay người một cái, chậm rãi đi vào bên trong thạch thất, cũng không biết đụng vào cơ quan gì mà nháy mắt liền biến mất không thấy.

Từ khi lọt lòng mẹ tới giờ đã trải qua mấy trăm năm, đã sớm quên cảm giác rơi lệ, không ngờ hôm nay bị gia hỏa này làm nhục nước mắt lưng tròng hết lần này tới lần khác tuôn rơi, không thể nhẫn được nữa a!

Nhiều nhất là hơn một ngày nữa ta sẽ hoàn toàn khôi phục, tuy tốc độ khôi phục nhanh như vậy là do tiểu tử này…thế nhưng, ta, ta, ta nhất định, nhất định, nhất định phải trả thù!

Ta đã nhớ kỹ mùi trên người ngươi rồi, cũng nhớ kỹ tướng mạo của ngươi, không lo không tìm thấy ngươi! Toàn bộ tính mạng của đại lục cũng không thể chạy thoát sự truy tung của ta đâu. Mấy trăm năm qua còn chưa từng có, ngươi cứ chờ đi! Hừ hừ!

Tiểu tử đáng giận, gia hỏa vô sỉ, ngươi đại hỗn đản này, nhớ kỹ cho ta!

Quân Khương Lâm rốt cục cũng thu đủ dược liệu, dường như trải qua một trận đại càn quét, thắng lợi trở về, hắn ung dung đắc ý mà đi.

Chỉ cảm thấy tâm tình vạn phần thư sướng. Thế nhưng chờ hắn trở lại thạch thất ánh mắt lập tức tối sầm lại.

Trong thạch thất chỉ còn lại một bộ hắc bào, tiểu thú đáng yêu tới cực điểm cũng không thấy cái bóng!

- Ta ngất! Tiểu gia hỏa rốt cuộc là chạy đi đâu rồi? Tại sao không có kêu một tiếng đã bỏ chạy?

Quân đại thiếu có phần tức giận bất bình:

- Ca đã trị thương, còn cấp món ăn ngon cho ngươi, hảo hảo chơi đùa, người khỏi một cái lại không nói tiếng nào, cứ như vậy vong ân phụ nghĩa bỏ chạy, thật là một kẻ vô ơn!

Quân Đại thiếu gia lại chưa từ bỏ ý định, tỉ mỉ tìm tòi một vòng, lát sau mới xác định. Tiểu thú quả nhiên là vong ân phụ nghĩa bỏ chạy rồi.

- Chờ ta bắt lại ngươi, xem ta có vuốt nát cái mông của ngươi không!

Quân Khương Lâm oán hận thề, trong lòng lại nổi lên cảm giác thất vọng không thể tả. Vốn định mang tiểu thú này về, mình cũng thường xuyên mà đùa giỡn. Ngoài ra với bộ dạng quá đáng yêu của tiểu gia hỏa này, có thể làm cho Quản Thanh Hàn cao hứng, bỏ đi gánh nặng tâm lý trong lòng.

Thế nhưng hiện tại tính toán của hắn lại bị thất bại.

Thật không thức thời! Ngươi chờ đó cho ta! Để lần sau ca gặp ngươi sẽ vuốt nát cái mông của ngươi! Hảo hảo mà giáo huấn ngươi! Hừ!

Quân Khương Lâm mắng thầm trong bụng, thế nhưng nghĩ đến chuyện một tầng trong Hồng Quân Tháp đang chứa đầy linh dược, hắn lại vui sướng trở lại. Chuyến đi Thiên Phạt sâm lâm này thu hoạch thật phong phú. Quả thực là vượt quá tưởng tượng, chính thức là giàu to a!

Quân Khương Lâm thỏa mãn lại có phần hơi thất vọng thở dài. Đột nhiên thân thể co rút lại, tựa như biến mất giữa không trung, hắn triển khai Âm Dương Độn nhanh như gió vô thanh vô tức xuyên qua rừng cây, mục tiêu là tòa thành Thiên Nam!

Dược liệu tối bức thiết lúc này cũng chỉ còn có một loại: Cửu Huyền căn!

Một khi Cửu Huyền căn tới tay có thể làm cho tu vi của Quân lão gia tử trực tiếp thăng tiến tới Thần Huyền, hơn nữa hoàn toàn có thể nắm chắc việc vượt qua Thần Huyền nhất phẩm, một bước lên trời bước vào cảnh giới Thần Huyền nhị phẩm!

Tới lúc đó với tu vi của gia gia phóng mắt ra thiên hạ, tuy vẫn không được tính là gì, thế nhưng ở thành Thiên Hương thành hoặc là cả Thiên Hương đế quốc mà nói cũng đã là số một! Tin tưởng cho dù là Thiên Hương quốc chủ cho dù muốn đối phó với Quân gia, mặc dù không lo lắng thế lực quân đội khổng lồ của Quân gia cũng phải cố kỵ khi dám đắc tội với một vị Thần Huyền cường giả!

Loại hậu quả này cũng không phải nói tùy tùy tiện tiện là có thể thừa nhận. Mặc dù là vua của một nước, cũng không ngoại lệ. Làm cừu địch của Thần Huyền. Thường thường cũng đồng nghĩa với chuyện sẽ có núi thây biển máu.

Khi đó Quân Khương Lâm mới chính thức yên lòng, chuyên tâm mà xử lý chuyện tình của Tam thúc.

Cho dù tạm thời không thể tàn sát cả nhà Tiêu gia, thế nhưng trước tiên cũng phải đón được Hàn Yên Dao ra! Đây là tâm bệnh lớn nhất của Quân Vô Ý, cũng là hi vọng của Hàn Yên Dao. Càng là trách nhiệm của Quân Khương Lâm, là lời hứa từ nội tâm của hắn!

Khi Quân Khương Lâm trở lại Thiên Nam thành. Không ngờ đã là buổi tối ngày hôm sau. Nói cách khác hắn ở trong Thiên Phạt sâm lâm trọn vẹn mất một ngày một đêm thời gian.

- Tiểu tử ngươi rốt cuộc đi làm cái gì vậy? Sao đi lâu như thế lúc này mới về!

Quân Khương Lâm vừa về tới trướng, liền gặp Quân Vô Ý chạy tới chất vấn. Ba vị cữu cữu Thần Huyền càng trợn mắt, như muốn ăn thịt người nhìn hắn, bộ dạng như muốn xông lên đánh hắn vậy.

Bảo bối chất nhi lại khó hiểu mất tích một ngày một đêm, Quân tam gia cơ hồ lo lắng đến nỗi trợn mắt tóc bạc trắng. Đây chính là Thiên Nam thành, là địa bàn của Huyết Hồn sơn trang a. Nếu như Quân Khương Lâm còn không trở lại, Quân Vô Ý cùng Đông Phương thế gia tam huynh đệ nhất định sẽ đi tìm người của Huyết Hồn sơn trang hoặc là Phong Tuyết ngân thành.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio