Nữ thần của sự thuần khiết và chính nghĩa đồng thời cũng là nữ hoàng trí tuệ cao quý thống lĩnh chư thiên, hiện giờ đã biến thành tử thần với màu máu đỏ.
Đôi mắt lạnh lùng, hoặc nên nói là không có chút tình cảm nào của Athena chợt mở ra và quét về xung quanh. Sát khí đậm đặc tới mức hóa thành thực chất dường như thấm vào xương cốt và đâm thẳng vào trong linh hồn của Itsuka Ken.
“… Tỉnh!?”
Người bị sát khí làm cho lông tơ dựng đứng không phải chỉ có Itsuka Ken. Ở trong lồng ngực của cậu, nữ thần trí tuệ Metis vốn vẫn còn đang khá đê mê vì cảm giác mà Itsuka Ken cũng bị luồng sát khí này làm cho hoàn toàn tỉnh lại.
Cảm nhận được sát khí bao phủ khắp bốn phía, trên gương mặt vốn đỏ thắm vì xấu hổ của Metis chợt hiện lên sự tuyệt vọng và trắng xám. Đã không cần thiết để phải nói gì thêm nữa, chỉ cần dựa theo luồng hơi thở đang bao phủ bốn phía và vẻ ngoài của nữ thần chiến thắng thì Metis đã biết được là chuyện gì đang xảy ra.
“A… Atan?”
“Vù ————!!!”
Một luồng khí khổng lồ và sắc bén đến cực hạn chợt quét về vị trí của Itsuka Ken và Metis, nó cắt phăng tất cả mọi thứ và chặt đứt tàn ảnh mà hai người lưu lại ở đó làm đôi. May mà nhờ có Gift không gian, bằng không chỉ với tốc độ của đòn tấn công vừa rồi, Itsuka Ken tuyệt đối là không thể nào né kịp. Tốc độ phản ứng của cậu quá chậm so với đối phương.
Dường như luồng kình khí vừa rồi cũng không khiến cho Metis sợ hãi, lúc này thì thứ duy nhất cô quan tâm đã bị mất, cô còn để ý tới những thứ khác làm gì? Cô chỉ dùng ánh mắt bi thương đến cực hạn để nhìn về phía Athena mà thì thào: “Tại sao… Tại sao lại như vậy! Tại sao lại có thể như vậy? Tại sao Atan vẫn…”
Bất chợt, dường như nghĩ tới điều gì đó, Metis lập tức quay đầu lại. Không để ý đến sự ngượng ngùng vì đang phải trần truồng lõa thể, Metis dùng ánh mắt tràn ngập sự chờ mong, cầu khẩn và sợ hãi để nhìn vào mắt của Itsuka Ken. Lúc này, cô đã chẳng còn rảnh để bận tâm đến sự trong trắng và danh tiết của mình nữa. Cô chỉ còn biết đặt hi vọng vào người mà cô đã nhận làm chồng là Itsuka Ken. Nếu như cả Itsuka Ken cũng không thể làm gì được, hoặc nên nói là cậu lừa dối cô, vậy thì cô tuyệt đối sẽ tan vỡ.
“Atan…”
“Đừng lo lắng! Ta đã nói là ta sẽ bảo vệ Athena cho em vậy thì tức là ta sẽ bảo vệ Athena cho em. Hiện giờ con bé chỉ bị ô nhiễm thần cách nên đánh mất tâm trí, tâm trí của con bé tối đa chỉ bị lạc lối mà chưa bị giết chóc làm cho phai mờ. Chỉ cần chúng ta hoàn thành việc mà chúng ta đang làm, ta nhất định sẽ có thể cứu được con bé.”
Đã lấy đi mất sự thuần khiết của Metis, thậm chí khế ước của cả hai bên cũng đã được ký kết xong xuôi, vậy mà hệ thống vẫn không cho Itsuka Ken nhắc nhở rằng nhiệm vụ đã hoàn thành. Tình huống như vậy, từ khi cậu bắt đầu bước chân vào thế giới nhị thứ nguyên cho tới nay vẫn chưa gặp được lần nào, vậy mà lần này cậu lại gặp được ngay vào thời khắc quan trọng nhất và cũng là nguy cấp nhất.
Cho nên nói thật, hiện giờ trong lòng của Itsuka Ken cũng đang rất loạn, cậu thật sự không biết phải trả lời với Metis thế nào, cậu sợ cô sẽ có chuyện. Vì vậy, để trì hoãn và an ủi Metis, cậu đành phải tạm thời nói dối với Metis, mà có lẽ cũng không hẳn là nói dối, có lẽ đúng là phải hoàn thành một cách trọn vẹn quá trình làm tình này thì hệ thống mới thừa nhận là cậu đã hoàn thành nhiệm vụ.
Itsuka Ken thật sự không chắc lắm, thế nhưng cũng chỉ còn giải thích này là hợp lý. Ý thức của Athena hẳn không phải là điều kiện cần có để hoàn thành nhiệm vụ này, bằng không thì tại sao hệ thống không tuyên bố là nhiệm vụ đã thất bại? Bố khỉ! Ai lại nghĩ là có lúc cậu sẽ gặp phải tình cảnh này chứ? Lúc trước tại sao cậu không chịu để ý kỹ hơn? Itsuka Ken cảm thấy có chút khóc không ra nước mắt, thật đúng là gãi bẫy người ta mà.
“Thật vậy sao? Thật sự có thể cứu được Atan?”
Dựa theo trí tuệ của Metis, nếu như là khi bình thường, cô tuyệt đối sẽ nhận ra được là cậu đang có điều gì đó giấu giếm. Nhưng vào thời điểm này, đừng nói là Itsuka Ken chỉ hơi có chút giấu giếm, coi như là Itsuka Ken nói dối để lừa gạt thân thể của cô thì cũng cũng bằng lòng làm một nữ nhân ngu ngốc và tin vào những lời nói của Itsuka Ken.
“Ừ! Thề bằng chính tên của ta, nếu làm xong, ta nhất định sẽ có thể cứu được Athena. Cứu con bé không phải chỉ là vì em, mà còn là vì con bé chính là vương phi mà ta đã dự định. Là vua mà không thể cứu được cả vương phi của mình để cho cô gái của mình chỉ có thể làm một cỗ máy biết giết chóc, cái thứ đàn ông như thế sao có tư cách để làm vua? Cho nên em cứ yên tâm!”
Vỗ về lấy chiếc lưng ngọc trắng muốt của Metis, Itsuka Ken dùng giọng nói chắc chắn và chân thật để cam đoan.
Lại nói tiếp, lúc này thì hai người vẫn còn đang quấn chặt lấy nhau trong tình trạng không mảnh vải che thân. Lúc trước, bởi vì vội vã và hơi có chút điên cuồng nên Itsuka Ken lỡ tay xé mất chiếc áo choàng đen của Metis, sau đó, vì tình huống bất ngờ không kịp phản ứng, thế cho nên lúc này, người bạn nhỏ của Itsuka Ken vẫn còn đang lưu lại trong ngọc động của Metis.
Với tư thế dâm mị và khó xử này, nếu như là trong tình huống bình thường, đừng có nói là chỉ mắc cỡ tới muốn chui xuống khe nào đó, Metis thậm chí phỏng chừng là sẽ kiếm một cái hố nào đó để đem mình chôn luôn. Ngay trước mặt của con gái mình vậy mà mình lại làm một chuyện vi phạm luân lý như vậy với người có thể sẽ trở thành con rể. Đây thật sự là một việc vô liêm sỉ đến cùng cực. Đừng nói là người xem trọng sự thuần khiết như Metis, đổi lại là bất cứ người mẹ nào đi nữa thì cũng đều sẽ phải ngượng ngùng và xấu hổ tới không ngẩng đầu lên nổi, thậm chí có người sẽ tự sát để bảo vệ danh tiết.
Chỉ là hiện giờ, tình huống đã không cho phép Metis được quyền nghĩ ngợi lung tung. Vào thời điểm này, cho dù cô có cảm thấy xấu hổ đến mức nào đi nữa thì cũng phải dằn xuống, phải dằn xuống tận đáy lòng, nếu dằn không nổi thì phải vứt bỏ nó đi, để còn có thể làm tiếp và hoàn thành việc này. Cô chấp nhận vứt bỏ tất cả mọi thứ chỉ để cứu đứa con gái đáng thương của mình, dù có bị người đời mắng là kỹ nữ thì cô cũng sẽ không tiếc. Hơn nữa, làm thì cũng đã làm rồi, có xấu hổ đi chăng nữa thì cũng có thể làm được gì đây, chỉ bằng tập trung vào việc cần làm để chấm dứt sớm mọi thứ, đó mới là hành động thông minh nhất.
“Chỉ cần có thể cứu được Atan, tôi… tôi…”
“Đừng xưng tôi! Gọi em!”
“Tôi…”
“Em!”
“Em…” Bị Itsuka Ken bắt ép, hơn nữa còn đang vô cùng bối rối vì việc của con gái, Metis chỉ có thể nghe theo lời của Itsuka Ken, cô đã không còn thời gian và tâm trí mà để ý đến việc này.
Nhìn bộ dạng khó xử của mình và Itsuka Ken, Metis chỉ hơi do dự một chút liền mím chặt môi và nhắm lại, sau đó cô ôm chặt lấy Itsuka Ken và nói nhỏ vào tai thiếu niên: “… tới đây đi! Xin đừng thương tiếc em làm gì! Cứ hãy tùy ý tận hưởng và làm tất cả những gì ngài muốn, chỉ cần ngài có thể hoàn thành nó và cứu Atan…”
“Ây…”
“Oanh ——————!!!”
Trong ánh mắt kinh ngạc của Itsuka Ken, khi cậu đang chuẩn bị tiếp tục hoàn thành việc làm tình với Metis thì một luồng đao khí kinh thiên động địa chợt chặt đứt cả không gian và bắn về phía cậu. Điều này khiến Itsuka Ken hết hồn.
Lập tức vận dụng Gift không gian để né tránh, Itsuka Ken lập tức mang theo Metis để bỏ chạy về phía xa. Nhưng dường như giống với những gì mà cậu đã gặp phải khi đấu với chiến thần Ba Tư, lần đó cậu đã bị thanh kiếm vàng của chiến thần Ba Tư truy sát tới mức chạy trối chết. Lần này cũng vậy, đao khí của Athena lập tức đuổi theo Itsuka Ken, chỉ khác là lần này thứ đuổi theo cậu không chỉ có một, mà là một đám.
Vô số luồng đao khí, ngay khi Itsuka Ken vừa xuất hiện lần nữa thì đã xuyên qua không gian và xuất hiện trước mặt cậu. Vội vã khởi động Gift không gian để bỏ trốn lần nữa, thế nhưng đao khí lại tiếp tục đuổi theo Itsuka Ken.
Itsuka Ken cứ lần lượt biến mất rồi lại bị vô số luồng đao khí đuổi theo để phải biến mất thêm lần nữa. Cứ liên tục như vậy, không cho cậu thời gian ngừng nghỉ, Itsuka Ken cứ lần lượt biến mất — hiện lên — biến mất — hiện lên. Lúc này thì đừng nói là hoàn thành việc đang làm với Metis, cậu thậm chí không có thời gian để cử động nữa chứ đừng nói là hoàn thành.
“Không được! Nếu cứ như thế này thì không xong rồi, càng kéo dài thì càng bất lợi, mà ta lại không có thời gian để cử động.”
“Nếu vậy, giờ… giờ làm sao?”
Nghe Itsuka Ken nói như vậy, là trí tuệ nữ thần, Metis đã lập tức nghĩ ra cách giải quyết. Thế nhưng mặc dù đã nghĩ ra cách giải quyết, Metis lại không dám nói, để cho một nữ thần thuần khiết như Metis tự mình dùng miệng để nói ra cái việc xấu hổ và dâm đọa đến cùng cực như vậy, dù biết là muốn cứu con gái thì cô cũng không nói được. Bởi vì cô biết là thiếu niên nhất định sẽ nói.
“Nếu vậy… Khụ! Hay là em tự mình chuyển động để phục vụ ta đi! Ta phụ trách né tránh, còn em thì phụ trách hoàn thành việc này, vậy… được chứ?”
“Ô ô ô ~~~~ !!!” Nghe Itsuka Ken nói như vậy thì Metis thật sự không kìm được sự xấu hổ của mình được nữa mà phát ra tiếng kêu đầy mắc cỡ. Mới không lâu trước đây, thậm chí là còn chưa đầy nửa tiếng, cô vẫn còn là một nữ thần của sự trong trắng và thuần khiết, vậy mà giờ lại bắt cô phải làm việc này, việc này thật đúng là ——
“Nhanh lên đi! Thật sự đã không còn thời gian rồi! Hiện giờ thì Athena chỉ mới vừa thức tỉnh, thứ điều khiển cơ thể con bé chỉ có thể xem như là thứ gì đó đến từ bên ngoài và cướp lấy thể xác của con bé, đòn tấn công của nó sẽ không thể phát huy được hết sức mạnh của Athena cho nên ta còn có thể né tránh được. Nếu như thời gian kéo dài, khi tâm trí mới của con bé hoàn toàn thích ứng được với sức mạnh cơ thể thì lúc đó ta hoàn toàn không có năng lực phản kháng, thậm chí là né tránh cũng không được. Là mẹ của Athena, em hẳn phải biết rõ là sức mạnh của ta thua con bé đến mức nào, nhanh đi!”
Dùng ngữ khí đầy lo lắng để hối thúc Metis, Itsuka Ken vẫn tiếp tục né tránh đòn tấn công xuyên không gian đến từ Athena. Mặc dù cách nói thì rất là cấp thiết, thế nhưng thật sự trong bụng của cậu đang nghĩ như thế nào, cũng chỉ có một mình cậu biết thôi.
“Ô ô… em… em…”
Mặc dù đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, thế nhưng đối với việc này, cho dù thật sự muốn làm thì cô cũng không biết phải làm như thế nào nha! Để cho một nữ thần của sự thuần khiết chủ động đi uyển chuyển cầu hoan trên người của đàn ông, đây quả thật là một chuyện khó khăn đến cùng cực! Cho dù cô có là nữ thần trí tuệ thì cũng không thể nào thích ứng nhanh như vậy được. Metis thật sự muốn khóc lên.
“Hiện tại em không cần phải nghĩ gì mới mẻ, cứ giữ nguyên tư thế như vầy là được rồi. Tay chân của em ôm chặt ta một chút, đúng rồi, sau đó cứ từ từ mà chuyển động lên xuống thôi. Ta sẽ phối hợp với em… Ah! Hút chết! Nhanh lên! Đòn tấn công của Athena trở nên nhanh hơn rồi! Tới khi con bé lấy lại sức mạnh tối cao của mình thì chúng ta sẽ không có cơ hội. Chẳng lẽ em thật sự muốn Athena triệt để… Híz-khà-zzz ~~~ cẩn thận một chút, đúng rồi, cứ duy trì vậy đi, ta sẽ phối hợp với em.”
Mặc dù tình huống hiện tại thì quả thật rất là căng thẳng, thế nhưng cảm giác căng thẳng mà kết hợp với cảm giác sảng khoái khi giao phối thì quả thật là quá tuyệt vời, nó khiến cho Itsuka Ken muốn quên đi căng thẳng luôn. Người thì bận phải né tránh những đòn tấn công của Athena trong khi tay thì lại cầm lấy bờ mông trắng nõn của mẹ cô là Metis, cảm giác kỳ dị này thật sự khiến cho Itsuka Ken sướng tới chịu không được, mặc dù lúc này thì cậu vẫn không quên là mình vẫn còn đang ở trong sự nguy hiểm.
“A ~~~~~~~~”
Không giống với cảm giác vừa hưởng thụ vừa căng thẳng của Itsuka Ken, Metis thì chỉ biết cắn bờ môi mỏng để kềm nén những tiếng rên rỉ đầy quyến rũ đang muốn thoát ra từ trong miệng mình. Cảm giác này thật sự quá kích thích, kích thích đến độ Metis muốn điên lên được, cô thật sự có cảm giác là mình đang bị đối phương thuần phục thành một nữ nô cho riêng đối phương, cô thật sự có cảm tưởng là mình muốn tan vỡ.
Làm việc như thế này, chủ động dâng lên trinh tiết, thậm chí là danh tiết và liêm sỉ để phục vụ cho một người đàn ông ngay giữa thanh thiên bạch nhật, mình tuyệt đối là bị hư mất rồi. Là nữ thần của sự thuần khiết, vậy mà mình lại cảm thấy kích thích và sung sướng chỉ vì chuyện như thế. Mình tuyệt đối là bị hư.
Thế nhưng mình đã không thể dừng lại được. Không muốn dừng và cũng không thể dừng.
Vì con gái của mình, đúng vậy! Metis không ngừng dùng lý do này để tự mình thôi miên bản thân.
Bờ eo thon đang vặn vẹo càng lúc càng trở nên điêu luyện, đôi chân nhún nhảy cũng dần trở nên nhịp nhàng và gấp gáp, đôi môi nhỏ vốn đóng chặt cũng đã không thể nhịn được mà phát ra những âm thanh quyến rũ và mê ly.
Đây là ác mộng của mình đúng không? Là ác mộng mà mình phải trả vì những gì mình đã làm trước đó? Nếu loại ác mộng phạm quy này là thật, vậy thì có thể vĩnh viễn chìm trong đó mà không tỉnh lại thì thật tốt biết bao. Không cần phải lo lắng gì nữa, chỉ cần hưởng thụ và dựa vào một người đàn ông mình đã nhận làm ‘chồng’ là được rồi.
Trong sự đê mê, nữ thần trí tuệ đã nghĩ như thế.