“Híz-khà-zzz ~! Cái này ~~ Chà… Đây quả thật là ăn gian đó nha! Alter như thế này thật sự khiến cho người ta muốn phạm tội mà! Không được! Không được! Quá hư hỏng! Quá mê người rồi! Không được! Không thể xem tiếp! Trừng phạt còn chưa kết thúc, nếu như nhìn tiếp mà nhịn không nổi nữa thì làm sao giờ? Không được! Không được nhìn!”
Tiếng tán thưởng đầy khoa trương của chủ nhân xấu xa truyền vào trong tai của Alter, thế nhưng trong suy nghĩ của cô, thay vì nói rằng đây là những lời khen mà chủ nhân của cô dành cho cô thì chi bằng nên nói rằng đó là những lời trêu chọc thì sẽ càng thêm thỏa đáng.
Khốn kiếp! Xấu xa! Hồn đạm! Master của cô quả thật là một kẻ vô sỉ đầy thấp kém! Nếu như có thể, cô thật sự muốn rút thanh Excalibur Morgan của mình ra để chém cho chủ nhân hồn đạm của mình mấy đao. Rõ ràng chính chủ nhân của cô là kẻ đã bắt nhốt cô và khiến cô phải treo mình trong không trung với tư thế này, vậy mà bây giờ còn muốn vừa ăn cướp vừa la làng? Thật đúng là một kẻ khốn kiếp!
Nếu đổi lại là lúc trước, cô tuyệt đối sẽ dùng thái độ lạnh lùng nhất mà mình có để đáp trả lại sự xấu xa của chủ nhân cô, thế nhưng bây giờ, chẳng hiểu tại sao cô lại không thể nào lạnh nổi, cả tâm và cơ thể của cô dường như đều đang bốc cháy.
Ngượng ngùng, bối rối, bi phẫn, kinh nghi, kích thích, thất vọng, hưng phấn, nhộn nhạo v… v… Vô số cảm xúc mà cả chính bản thân của Alter cũng không hiểu rõ đang đan xen trộn lẫn vào nhau khiến tâm thái của cô trở nên rối bời không tài nào bình tĩnh lại được.
‘Thình thịch’! ‘Thình thịch’! Tiếng tim đập rộn lên dường như tiếng trống nổ vang đang văng vẳng bên tai; bị suy nghĩ xốc xếch và cảm giác nhộn nhạo bao trùm lấy toàn thân, Alter rối loạn. Dùng bút lông để làm cái trò xằng bậy này thì cũng thôi đi, hiện giờ còn đem cô xếp thành tư thế dâm đãng và sỉ nhục như thế này…
“A… ~~~~~!?”
Cái…!? Ngài ấy đang muốn làm gì? Tại sao lại đem váy của mình kéo —— Khoan! Không! Không! Cái chỗ đó, không được! Chờ… Chờ một chút! Dừng tay! Chỗ đó tuyệt đối không được! Không thể để cho master xấu xa của mình nhìn thấy cái đó!
“Lầm vèo ( dừng tay )~~~~~!!!”
Cảm nhận được chiếc váy màu đen có phần nghiền nát của mình đang dần bị kéo lên tới thắt lưng, Alter bắt đầu điên cuồng mà giãy giụa.
Cô không thể để cho master xấu xa của cô nhìn thấy chỗ đó. Mấy hôm trước, bởi vì một vụ cá cược với Nero, cô đã chấp nhận mặc một kiểu quần lót vô cùng dâm loạn và giữ nó cho tới tận hôm nay vẫn chưa cởi xuống. Nếu như bị chủ nhân xấu xa của mình nhìn thấy ————
Bối rối! Alter hoàn toàn bối rối và sợ hãi tới cùng cực. Cô thật sự không biết phải làm sao rồi. Toàn bộ phần tỉnh táo còn sót lại của bản thân cũng bởi vì việc này mà hoàn toàn biến mất. Sớm biết như vậy cô tuyệt đối sẽ không đánh cược với Nero. Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ!?
Vốn dĩ, bởi vì thực lực và địa vị giữa hai bên hoàn toàn tương xứng, thế nên Alter vẫn luôn không có cách nào để có thể trấn áp được vị bạo chúa áo đỏ có dung mạo giống hệt cô. Mấy ngày hôm trước, trong quá trình đi dạo phố, khi đi ngang qua tiệm đồ lót của nữ tính, bởi vì cả cô và Nero vô tình cùng nhau nhìn thấy một bộ đồ lót vô cùng xấu hổ nên cả hai đã có chút tranh cãi, chủ yếu là Nero đã buông lời khiêu khích ——『 … Nếu nhữ dám mặc nó trong vòng một tuần, vậy thì trẫm sẽ thừa nhận sự thắng lợi của nhữ, khi đó trẫm bằng lòng chịu sự quản lý của nhữ. Còn nếu như nhữ làm không nổi, vậy thì từ nay về sau đừng tìm cách ngăn trở việc trẫm và tấu giả thân mật với nhau! 』
Nếu như đổi lại là trước kia, Alter tuyệt đối sẽ bỏ qua lời khiêu khích vô lý này mà chẳng thèm để ý.
Thế nhưng lúc đó không hiểu tại sao, sau khi Nero đề cập đến master thì cô lại có chút nhịn không nổi. Mặc dù không trả lời câu nào và cũng không nói cho ai biết, khi về tới nhà, cô lại thần xui quỷ khiến mà mặc bộ đồ lót có kiểu dáng y như thế ở trên người mình, hơn nữa tới giờ thì cô đã mặc nó được gần đúng 1 tuần rồi. Đương nhiên, bộ đồ mà Alter mặc không phải là mua mà là do cô dùng thần lực biến ra; là thần linh, hơn nữa là chiến thần, cô không có thói quen mặc phàm y.
Vốn dĩ, nếu theo như những gì mà Nero muốn cá cược thì hôm nay đã là ngày cuối rồi, chỉ cần chờ thêm vài tiếng nữa là cô sẽ có thể hoàn toàn áp chế được vị thế của nữ hoàng đế bạo chúa Nero. Vui vẻ vì điều đó, hơn nữa cũng rất hài lòng vì biểu hiện của Liliana, thế cho nên cô mới cảm thấy cao hứng và muốn cho Liliana nghỉ sớm một chút. Chỉ là cô không ngờ sau đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn để đến giờ dẫn đến kết quả này.
Hiện giờ, cô đã bị chủ nhân của cô bắt lấy và xếp thành tư thế xấu hổ như thế, hơn nữa còn sắp lật tung váy của cô lên. Nếu như chỉ là váy bị rách mướp một tý thì bộ quần lót đó của cô còn có thể che đậy được, bởi vì cô đã dùng một chiêu thức nhỏ để che giấu nó, thế nhưng nếu bị kéo lên thì 100% là bộ đồ lót dâm đãng mà cô đang mặc sẽ phải lộ tẩy, tuyệt đối sẽ bị phát hiện. Cô không chịu nổi hậu quả như thế!!!
“Lầm vèo ( dừng tay )~~~~~!!!”
Bởi vì sợ để lộ ra hoàn cảnh xấu hổ của mình cho Itsuka Ken thấy, cho nên lần này, Alter giãy giụa vô cùng kịch liệt, thậm chí không cần thần lực, chỉ dựa vào cơ thể để giãy giụa thì cũng đã khiến cho những cánh tay vô hình mà Itsuka Ken đang sử dụng để buộc cô lại cũng có dấu hiệu bị đứt gãy. Thế nhưng phản ứng bất chợt này của cô lại khiến cho Itsuka Ken cảm thấy bất ngờ.
Chuyện gì xảy ra? Chỉ là kéo váy một chút thôi mà, có cần phản ứng kịch liệt tới vậy không? Nếu như cảm thấy xấu hổ vì sợ bị lột trần thì theo lý ngay khi quần áo của cô bị xé rách là cô đã phải phản ứng như thế rồi chứ? Sao phải chờ tới giờ mới giãy giụa?
Có vấn đề! Nhìn thấy Alter giãy giụa kịch liệt như vậy chỉ vì bị mình kéo váy có một chút, Itsuka Ken lập tức đoán được là có mờ ám gì ở đây. Chẳng lẽ là do Alter đang mặc gì đó không muốn bị mình biết sao?
Âm thầm tăng thêm sức mạnh cho những cánh tay vô hình, Itsuka Ken dùng sức mà lật tung váy của Alter lên, cậu muốn nhìn xem là có cái trò gì ở trong này.
“Phụ ( không ) ô ~~~~~~~!!”
Tiếng rên rỉ tuyệt vọng của Alter vang lên, đồng thời chủ nhân của cô, Itsuka Ken cũng bị lâm vào tình trạng chết máy.
Cậu nhìn thấy gì? Cái này là cái gì đây?
Màu đen! Viền tơ! Trong suốt! Chạm rỗng!
Bởi vì lúc này, Alter đang bị trói lại trong tư thế quỳ dạng chân và nhổng mông lên, thế cho nên người đang đứng ở phía sau cô là Itsuka Ken, chỉ cần hơi liếc mắt một cái là đã có thể xem sạch hết toàn bộ cảnh sắc trước mắt mà không để sót bất cứ chỗ nào.
Chỉ vừa nhìn thấy chiếc quần lót mà Alter đang mặc thôi thì Itsuka Ken đã có cảm giác là dường như đang có một luồng khí nóng phun ra từ dưới lòng bàn chân rồi xộc thẳng lên óc của cậu, máu trong người sôi lên khiến cậu lập tức muốn trào cả máu mũi, miệng lập tức trở nên khô ran và đắng ngoét khiến cậu nhịn không được mà nuốt nước miếng một cái.
Mũi nóng lên, toàn thân bốc lửa. Không biết đã bao nhiêu lâu Itsuka Ken không gặp được loại kích thích siêu đẳng khiến cậu nhiệt huyết sôi trào như thế này rồi. Lập tức, Itsuka Ken hưng phấn!
Một người lạnh lùng, nghiêm túc, chăm chú, uy nghiêm và cứng nhắc tới cực hạn như Alter mà lại ăn mặc loại quần lót tuyệt vời như thế này? Đây là đang nằm mơ sao? Nhất định là nằm mơ đúng không?
Trước kia, mặc dù đã không ít lần nhìn thấy quần lót của Alter, thế nhưng Itsuka Ken còn nhớ rõ là loại quần lót quen thuộc của Alter hẳn là quần bông màu trắng không mang trang trí, thế nhưng hôm nay, rốt cục thì nguyên nhân nào đã khiến cho Alter mặc loại quần lót mà bình thường cô tuyệt đối ghét cay ghét đắng này?
Hôm nay rốt cục là ngày gì vậy? Lúc nãy khi chạy ra cửa cậu rốt cục bước chân nào ra? Tại sao nữ thần may mắn lại hào phóng như thế? Chẳng lẽ nữ thần may mắn cũng biết là mấy ngày mà cô ta đi nghỉ mát mình đã gặp phải rất nhiều xui xẻo nên lần này quyết định đền bù cho mình?
Hắc nữ vương Alter lại mặc kiểu quần lót này? Rõ ràng mới vừa rồi cậu còn nhìn thấy… Ngay lập tức, Itsuka Ken chú ý tới màng ánh sáng đang bao bọc lấy phần thân trong từ eo trở xuống của Alter.
Hóa ra là vậy! Thì ra nguyên nhân chính khiến cậu không chú ý tới việc Alter đang mặc quần lót ra sao là bởi vì tấm màng ánh sáng này. Quả thật là nếu như dùng nó để che giấu thì nếu không lại gần và lật tung váy của Alter lên như cậu đang làm hiện tại, tuyệt đối sẽ không có ai phát hiện ra được là Alter đang mặc kiểu đồ lót như thế nào, mà lúc bình thường thì ai có thể lật tung váy của Alter lên như hiện tại chứ?
Chỉ là mặc dù cảm thấy rất hưng phấn thế nhưng Itsuka Ken cũng cảm thấy có chút khó hiểu. Rốt cục thì nguyên nhân gì mới khiến cho Alter bằng lòng mặc kiểu đồ lót mà cô vẫn ghét cay ghét đắng này? Bình thường, Alter tuyệt đối không có hứng thú với việc đó cho nên nếu nói không có nguyên nhân gì đặc biệt, Alter tuyệt đối sẽ không mặc kiểu đồ lót có tính chất dụ hoặc nam nhân tới cực điểm này. Phỏng chừng ngay cả người nhiệt tình và cởi mở như nữ hoàng đế Nero cũng không to gan như vậy được chứ?
“Khục! Thật… Thật không nghĩ tới là Alter-chan của ta lại chủ động quá mức tới như vậy. Biết rõ là hôm nay phải trở thành vương hậu của ta nên mới cố tình mặc thành như vầy để dụ dỗ ta đúng không? Ha ha! Không hổ là Alter mà ta thích nhất. Good!”
“Ô ô ~~~~!!” Tiếng rên rỉ đầy xấu hổ vang lên từ trong cái miệng nhỏ đang bị nhét lại của Alter, toàn bộ cơ thể của cô đều đang run lên nhè nhẹ, nước da toàn thân đều trở nên hồng hào. Có thể nói là lúc này, Alter đã cảm thấy xấu hổ tới muốn chết đi được.
“Cô, ọt ọt ~~ ọt ọt ~~~ .”
Liên tiếp nuốt mấy ngụm nước miếng, thế nhưng Itsuka Ken vẫn không thể ngừng được việc nhấp nhô cổ họng. Chạm rỗng và trong suốt, hơn nữa còn là viền tơ, hình ảnh hoa đào như ẩn như hiện đan xen với cảnh sắc cơ thể nửa giấu nửa hở của Alter thật sự khiến Itsuka Ken muốn chết. Đây quả thật là muốn mạng già của cậu. Một cô gái nghiêm nghị và lạnh lùng tới cực điểm mà mình luôn yêu thích giờ đang mặc như thế và thể hiện cảnh sắc này ra ngay trước mặt mình, liệu có thằng đàn ông nào nhịn nổi nữa hay không?
“A… Alter nha ~ ! Em tìm cách dụ dỗ ta như vậy là ăn gian đó! Thứ ta chịu không nổi nhất chính là kiểu dụ hoặc như thế này từ cô gái của ta. Em nói ta nên làm như thế nào để trừng phạt em đây?”
Đầu óc dường như nóng lên, ngón tay cũng bắt đầu rung động như sắp nhịn không được. Cái gì gọi là nhịn không nổi, đây chính là nhịn không nổi!
Suy nghĩ trong đầu của Itsuka Ken đã bắt đầu hỗn loạn, cậu đã hoàn toàn bị sự dụ hoặc của Alter đại nhân làm cho mê mẩn tới không biết được cả phương hướng. Bây giờ thì đừng nói là nhiệm vụ hay dạy dỗ gì hết, cậu đã ném sạch hết chúng ra khỏi đầu óc của mình, giờ cậu chỉ còn biết có cảnh sắc trước mắt.
Không đúng! Nhiệm vụ thì có thể quên, thế nhưng cái chuyện mỹ diệu như là dạy dỗ và điều giáo nữ vương đại nhân thì sao có thể quên được chứ? Nếu như cả hắc nữ vương đại nhân cũng đã to gan tới mức dám mặc cả kiểu đồ lót tình thú mà cả Nero cũng không dám mặc này vào, vậy thì cậu còn phải lo lắng chuyện gì nữa? Chỉ bằng để cho việc dạy dỗ nữ vương đại nhân trở nên điên cuồng hơn nữa đi!