Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 204 : người anh hùng thần thoại.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“… chị Lia và những người khác sẽ không sao chứ?” Nhìn cuộc chiến vẫn đang không ngừng bùng nổ ở trên trời, dưới mặt đất, Liliana không khỏi có chút bận tâm.

Đứng ở kế bên, Alice nghe Liliana nói như vậy thì cười khẽ nói: “Yên tâm đi, Lily-chan! Vua của chúng ta đang ở đó, chỉ cần ngài ấy ở đó thì không có chuyện gì có thể làm khó ngài. Tin tưởng vua của chúng ta.”

“Alice nee-chan nói không sai. Kỵ sĩ mà không tin tưởng của mình là rất mất tư cách đó, Lily!”

“Hừ! Không cần cô phải nhắc tôi!” Đối với lời trêu chọc của Erica, Liliana chỉ hừ một cái và nói một cách lãnh đạm.

“Ara… Thật là vô tình! Rõ ràng chúng ta là bạn thân mà, tôi thật sự rất quan tâm cô đó nha, Lily!

“Ai mà tin lời của một kẻ có gương mặt dày như cô? Còn nữa, đừng dùng nickname thân mật như thế để gọi tôi, Erica • Blandelli!”

“Được rồi! Được rồi! Đừng cãi nữa! Giờ chúng ta thảo luận một chút xem nên làm gì với con rồng này trước đi.” Alice cười tủm tỉm mà ngắt ngang cuộc cãi vã của hai nữ kỵ sĩ rồi dời chủ đề sang một hướng khác, cô chỉ vào con rồng khổng lồ màu xanh thẫm vẫn đang nằm yên ở gần đó.

Về bản chất thì con rồng này chỉ là thần thú được tạo ra từ sự tích lũy của vô số khí địa mạch của Naples, bởi vì năng lực chiến đấu không cao thế nên việc hạ gục nó cũng khá là dễ dàng. Thậm chí chẳng cần Alice phải ra tay, hai vị thần đồng của Milan là Liliana và Erica chỉ cần phối hợp với nhau một chút là đã có thể hạ gục được con rồng và bắt nó về.

“Thánh thú này được tạo ra từ khí tinh hoa của mảnh đất này, về bản chất thì nó chính là tinh hoa của đất được hiện thực hóa, chúng ta không thể giết chết nó. Nếu giết nó thì mảnh đất này sẽ khô kiệt và sẽ trở thành một vùng đất chết. Hiện giờ, phương thức xử lý tốt nhất đó là phải nghĩ cách để phân giải nó, khiến nó biến trở lại thành khí tinh hoa của đất và trở về với mảnh đất này.”

“Đồng ý! Thế nhưng phải làm thế nào? Nếu như chị Metis hay Athena đại nhân ở đây thì còn dễ nói, hai người đó có thể làm được điều này rất dễ dàng, thế nhưng chúng ta thì không được.” Alice thở dài, thầm than nếu như chị Metis hay nữ thần chiến thắng ở đây thì tốt rồi.

Là nữ thần đất mẹ, Metis và Athena có bản nguyên tương đồng với tất cả mọi sinh linh được tạo ra từ sức mạnh của [ Đất ], mọi nguồn sức mạnh của đất, chỉ cần không vượt quá xa so với sức mạnh của hai người thì đều bị hai người khống chế. Nếu như Metis hay Athena có mặt ở đây thì việc khiến con rồng này biến trở lại thành tinh hoa của đất có lẽ chỉ cần tốn vài giây, còn việc khiến nguồn tinh hoa này trở về với đất thì càng thêm đơn giản.

Thế nhưng vấn đề mấu chốt là hiện giờ, cả hai vẫn còn đang phải chiến đấu ở trên trời, chiến sự ở đó căng thẳng hơn ở đây nhiều. Hai người đó hiện giờ không còn dư sức mà phân tâm chú ý tới chuyện ở đây.

Hiện giờ, trong số ba người đang có mặt ở đây, Erica và Liliana mặc dù có học phép thuật thế nhưng phương hướng chuyên tu của cả hai đều là kỵ sĩ, thế cho nên hai cô gái trẻ thật sự không thể làm được gì trong tình huống này, còn lại cũng chỉ có Alice, người từng là hime-miko trẻ nhất và xuất sắc nhất của thế giới là có hi vọng giải quyết được tình huống trước mắt.

Không nên quên là trước khi trở thành Bạch Phi, Alice từng được tôn xưng là White Princess bởi vì thiên phú về phép thuật không gì sánh được của cô. Đã từng là một trong những nữ phù thủy đạt tới vùng trời cao nhất của phép thuật, Alice hầu như đã học xong tất cả những chú thuật và thần thuật mà một hime-miko có thể học tới; cho nên mặc dù khó khăn không nhỏ, nhưng việc khiến cho loài rồng thần của đất này trở về với đất vẫn còn nằm trong khả năng xử lý của cô.

“Mặc dù có phần đáng tiếc, thế nhưng chúng ta vẫn phải tìm cách khiến nó trở về với đất thôi, chỉ là loài rồng này thật sự rất hiếm thấy.” Gương mặt tràn đầy tiếc nuối, Alice vừa dùng tay để vuốt ve lấy những chiếc vẩy bóng loáng của con thánh thú, vừa nhẹ giọng thở dài.

“Tuy ta có thể xử lý được việc này, thế nhưng thời gian cần thiết dù không dài nhưng cũng không thể gọi là ngắn; mà hiện tại, thứ chúng ta thiếu nhất lại là thời gian. Lily-chan…” Bỗng nhiên, Alice chợt quay về phía Liliana rồi cười nói: “… bài thử thách của em tới rồi!”

“Ôi chao?”

Nghe Alice nói như vậy, Liliana cảm thấy ngạc nhiên. Sau đó, cô nhìn thấy đôi mắt linh động và trong như thủy tinh của Alice chợt hướng về phía ngọn núi lửa đang hoạt động ở gần đó. Đây là một trong hai ngọn núi lửa nổi tiếng nhất của Naples, núi lửa Vesuvius, nó từng là thủ phạm chính trong việc khiến cho hai thành phố Pompeii và Herculaneum nổi tiếng chôn vùi sau một lần hoạt động của mình.

Trên bầu trời, một luồng ánh sáng trắng đột nhiên hiện ra, và một người thanh niên tóc vàng có vẻ ngoài đẹp trai và cao quý tới bất bình thường chợt hiện ra và giáng xuống cùng với cây kiếm đang cầm trong tay.

‘Cảm giác đáng ghét này là sao? Người này là Heretic God?’ x 2 Cả Liliana và Erica cùng nghĩ thầm.

Cảm giác đáng ghét! Đúng! Chính là đáng ghét! Người thanh niên vừa xuất hiện, nói theo nghĩa nào đó, có vẻ ngoài đẹp trai và sức cuốn hút quá là bất bình thường. Nếu như là những cô gái ‘bình thường’, chỉ cần vẫn chưa trở thành campione thì không một cô gái nào có thể chống đỡ được trước sự lôi cuốn này; thanh niên vừa xuất hiện có thể khiến cho tất cả mọi cô gái, kể cả những cô gái thường lẫn phù thủy, đều phải cảm thấy sợ hãi e dè nhưng lại tràn ngập ái mộ, anh tựa như là một liều thuốc phiện đối với tất cả các thiếu nữ.

Kể cả Erica và Liliana, mặc dù cả hai cô đều đã có bản chất sánh ngang hoặc là vượt xa hơn cả Campione, thế nhưng hai cô không thể phủ nhận việc mình cũng đang cảm thấy ái mộ và e dè người thanh niên trước mặt này. Thế nhưng cũng chính cảm giác ái mộ và e dè này lại chính là nguyên nhân khiến cả hai cảm thấy căm ghét và phẫn nộ chưa từng có, bởi vì ở trong lòng của Erica và Liliana, chỉ có chỗ cho vua của các cô. Bất cứ kẻ nào có ý định xâm phạm đến vùng đất này, cho dù là người phàm hay thần linh, thì cũng đều sẽ phải nhận lấy sự căm thù và chán ghét lớn nhất đến từ hai cô gái.

Phát hiện được sự thay đổi trong tâm thái của Erica và Liliana, Alice hơi cười khẽ và bước lên trước rồi mở lời thay cho cả ba: “Không biết là chúng tôi có thể được biết nơi ngài tới và thần thoại của ngài là gì hay không, hỡi vị thần vừa giáng thế?” Thần thái thong dong và cử chỉ ưu nhã, có thể thấy được là Alice mạnh hơn Erica và Liliana rất nhiều, bởi vì dường như vị thần tóc vàng vừa xuất hiện hoàn toàn không ảnh hưởng gì được tới Alice.

“Hỏi hay lắm, cô gái trẻ! Mặc dù hành vi của cô thật là mạo phạm đối với một vị thần, thế nhưng vì cô là một thiếu nữ xinh đẹp nên ta vẫn sẽ báo danh tính của mình ra như sự tha thứ lớn nhất của ta. Đúng vậy, tốt hơn hết là ta nên ban cho các cô ân huệ được biết tên ta. Ta là Perseus. Nhớ cho kỹ nhé…”

“Perseus?”

Nghe được tên của dị thần vừa mới xuất hiện, cả ba cô gái đều cảm thấy kinh ngạc, một vài suy nghĩ khác thường chợt hiện lên trong đầu của các cô.

Về thần thoại của vị thần anh hùng này, cả ba cô gái ở đây đều rất quen thuộc. Ở trong thần thoại Hy Lạp, thần thoại về Perseus xem như là một trong những thần thoại có tính tiêu biểu nhất, mà nổi tiếng nhất đó là trận chiến bắt đầu cho sự nghiệp anh hùng của người anh hùng thần thoại này, cuộc chiến với nữ quỷ tóc rắn Medusa.

Theo tri thức về thần thoại mà cả ba cô gái đang đứng ở đây từng được học, Perseus là người nhờ vào sự chúc phúc của rất nhiều vị thần mà giết chết nữ quỷ tóc rắn Medusa, vì thế anh là một thợ săn rồng, anh là kẻ thù trời sinh của tất cả các loài rồng, rắn. Mà theo thần thoại của thế giới này, Athena và Medusa là hai tồn tại được hợp nhất với nhau, là nữ thần của đất với loài thú đại diện là rắn, vì thế Perseus chính là kẻ thù không đội trời chung với Athena.

Nếu theo như ‘lẽ thường’ thì là như vậy.

Thế nhưng từ khi biết được thân phận chân thật của Metis xong, thế giới quan và tri thức về các vị thần của cả ba cô gái ở đây đều đã bị phá vỡ. Cả ba đều biết rằng Medusa và Athena không phải là hai tồn tại tương đồng với nhau, mặc dù cho đến bây giờ thì cả ba cô gái vẫn còn chưa được biết thân phận chân thật của Medusa, thế nhưng tối thiểu thì cả ba đều hiểu rõ ràng một sự thật, đó là dù Perseus từng giết chết Medusa thì cũng không có dính dáng gì tới Athena.

Về phần cụ thể là đã xảy ra chuyện gì, ba người Alice vẫn không được biết. Dù sao trước khi người anh hùng thần thoại này xuất hiện thì chưa từng có ai trong ba cô nghĩ tới việc là mình sẽ đề cập tới những vấn đề có liên quan tới quá khứ của Metis, thậm là ngay cả lúc này cũng không. Đối với những vấn đề có thể đề cập tới quá khứ của Metis, ngoại trừ Itsuka Ken ra, không ai ở trong nhóm của Itsuka Ken dám đề cập tới, không phải là vì sợ nên không dám, mà là vì các cô không muốn Metis phải nhớ tới quá khứ bóng tối vô cùng đau đớn của mình.

“Vậy đó, giờ cả ba cô đều đã nghe được tên của ta, các cô gái xinh đẹp. Để tỏ lòng thành kính trước chiến binh diệt long xà vĩ đại như ta đây, tốt nhất là các cô nên tránh ra. Sau khi nói ra tên thì giờ là lúc ta thể hiện lòng gan dạ và sự anh dũng của mình.” Trong tay cầm một thanh kiếm vô cùng hoa lệ, người anh hùng thần thoại với chiếc áo choàng trắng cô cùng bảnh trai và lôi cuốn dùng giọng điệu và thần thái đầy cao ngạo để phát ra lời tuyên ngôn.

“Điều này là không thể, thưa anh hùng. Thánh thú này là tinh hoa của đất biến thành, nếu như ngài giết chết nó thì mặt đất ở đây sẽ biến thành đất chết, mọi sinh linh sẽ tàn úa theo. Cho nên, hãy thu kiếm của mình lại đi, bởi vì hiện giờ, với tư cách là người đã đánh bại con rồng này trước, chúng tôi sẽ không để cho ngài tùy ý làm ẩu đối với chiến lợi phẩm của mình.”

“Lời nói này của cô thật quá là xấc xược đó, cô gái xinh đẹp! Sự hiện thân của ta tức là sự diệt vong của tất cả các loài rồng rắn, đây là sứ mạng và định mệnh dành cho người anh hùng giết rắn như ta. Do đó, đây là việc ta nhất định phải làm. Tốt nhất cô nên đứng sang một bên. Sứ mệnh của các cô gái trẻ là đứng nhìn và chờ đợi sự cứu giúp của người anh hùng, rồi đem tình yêu của mình dâng lên cho người chiến thắng. Nếu cô còn chen ngang nữa, thì gan dạ lắm!”

Người anh hùng thần thoại bình tĩnh và đưa ra lời cảnh báo, đồng thời, từ trên người của anh, sự uy nghiêm không thể chống cự của thần linh chợt tuôn ra như muốn cho thấy rằng điều mình đang nói là không thể cãi lại.

“Lily-chan, có lẽ đây chính là cơ hội mà vua của chúng ta muốn ban cho em. Bởi vì nếu như không được sự cho phép của vua, chỉ dựa vào sức mạnh của vị anh hùng thần thoại này, ông ta không thể nào phá vỡ được kết giới của vua và xuất hiện ở đây. Nếu ông ta đã có thể xuất hiện ở đây thì đó nhất định là mong muốn của vua, cho nên, lên và tiếp nhận đi thôi.”

“Tôi hiểu, thưa điện hạ Alice. Tôi nhất định sẽ giết chết đối thủ và dâng chiến thắng này lên cho bệ hạ. Tôi sẽ không thua trong bài thử thách cuối cùng này.” Chẳng biết từ lúc nào, tay của Liliana đã cầm một thanh kiếm lưỡi mỏng màu bạc đơn điệu nhưng tinh mỹ, cô chấp kiếm ở trước ngực và cúi đầu chào Alice một cái, sau đó, cô bước lên.

Đứng đối diện với người anh hùng thần thoại, Liliana chỉa thanh kiếm lưỡi bạc của mình về phía Perseus và nói một cách dứt khoát đầy cứng cỏi: “Liliana • Kranjcar, tham dự!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio