Bởi vì nghi ngờ đối phương đang có âm mưu, Itsuka Ken không thể không đem tất cả sự tập trung của mình dồn về phía đối thủ. Không phải là cậu bị đối phương làm cho sợ tới nghi thần nghi quỷ, mà là vì phản ứng của đối phương từ nãy tới giờ thật sự rất bất thường.
Điểm bất thường đầu tiên là ‘sức mạnh’. Ngay từ đầu khi mới thoát ra khỏi phong ấn, mặc dù chỉ là một phân thân thấp kém, thế nhưng năng lực của đối phương lại khiến cho những người có năng lực mạnh nhất trong nhóm của Itsuka Ken là cậu, Alter, Athena, Metis, và Nero đều phải bó tay, mãi tới khi Itsuka Ken dùng [ Trảm Thần ] thì chiến cuộc mới có sự chuyển biến.
Thế nhưng tiếp đó, đối phương thể hiện ra sự xảo trá lên tới tột đỉnh của mình khi khiến cho hai thực thể phân thân kết hợp lại thành một bằng phương thức cắn nuốt. Mặc dù sau khi cắn nuốt, đối phương không thể hiện quá rõ ràng về việc sức mạnh tột cùng của mình cao tới bao nhiêu, thế nhưng từ việc đối phương có thể lừa được cả cậu và Athena lẫn Metis để trốn tới một nơi khác thì cũng có thể thấy là sức mạnh của đối phương rất không tồi. Nếu như lúc đó không có sự cảnh giác của Alter thì có lẽ là Lily đã phải bị thương vô cùng nghiêm trọng.
Hiện giờ, đối phương lại cắn nuốt cả Perseus, một người anh hùng thần thoại có dòng máu của Zeus, cũng là một tồn tại có sức mạnh đồng nguyên với bản thân, vậy thì theo lẽ thường, đối phương phải mạnh hơn rất nhiều mới đúng. Thế nhưng, nhìn lại từ khi bắt đầu chiến đấu tới giờ, tính từ khi đối phương cắn nuốt Perseus xong, sức mạnh mà đối phương thể hiện ra lại yếu hơn quá nhiều so với dự tính, có thể nói là thậm chí còn không so được với khi mới vừa thoát khỏi phong ấn.
Bất kể là vì nguyên nhân gì, sau khi cắn nuốt một sức mạnh đồng nguyên với mình xong, cho dù không thể tăng thực lực của mình lên ngay thì cũng không đến nỗi rớt cấp chứ? Hơn nữa việc cắn nuốt Perseus là do con ruồi ma kia chủ động làm, nếu như không có lợi thì nó cắn nuốt Perseus làm gì? Với bản tính xảo trá đến cực hạn mà nó đã thể hiện, nó tuyệt đối sẽ không làm chuyện dư thừa.
Đó là nguyên nhân chính đầu tiên khiến cho Itsuka Ken manh nha cảm giác nghi ngờ; tiếp theo, nói về biểu hiện của đối phương.
Mặc dù từ nãy tới giờ, ‘Perseus’ vẫn luôn thể hiện ra thái độ muốn giết Itsuka Ken và Athena, thế nhưng hành vi của đối phương, thay vì nói muốn giết người thì càng giống như đang câu giờ.
Đánh với ma ruồi suốt từ nãy tới giờ, Itsuka Ken hầu như đã tìm ra được cách suy nghĩ cẩn thận và thích hợp nhất để đối phó với thứ xảo trá và hung ác này. Mọi biểu hiện của đối phương đều không thể tin, mọi khả năng đều có thể xảy ra, cho dù là theo chiều hướng khó tin và xấu nhất. Tựa như phản ứng của ‘Perseus’ lúc trước.
Phóng tia chớp để đánh lén, thể hiện ra ‘sự xảo trá vốn có’; dùng ngôn ngữ để ‘thể hiện quyết tâm giết chóc’ của mình; sau đó lại bắt đầu ra tay với ‘cách thức tấn công thường thấy’ trước đó. Quả thật là một kế hoạch hoàn hảo, tất cả đều rất hợp lý, thế nhưng hợp lý lại không có nghĩa là Itsuka Ken sẽ bỏ qua khả năng này. Cậu sẽ không bỏ qua cơ hội nếu như cậu cảm thấy cơ hội tới, thế nhưng cậu cũng sẽ không phủ định bất cứ khả năng nào có thể xảy ra dù nó chỉ có chưa đầy 0.0001%, bởi vì kẻ cậu phải đối đầu là kẻ xảo trá tới cùng cực.
Hơn nữa, còn một điều khiến cho cậu có thể khẳng định được khả năng này, đó là nghi vấn đã nhắc tới từ đầu: sức mạnh của đối phương quá yếu. Yếu sau khi cắn nuốt được một nguồn sức mạnh đồng nguyên, hơn nữa kẻ cắn nuốt còn xảo trá và mạnh mẽ vô cùng, đây là điểm vô lý nhất khiến Itsuka Ken có thể khẳng định được là đối phương đang có ý đồ khác.
“Hừ! Bất kể mi đang âm mưu gì, chỉ cần đập chết từ trong trứng nước thì có âm mưu gì đi nữa cũng vô ích!” Nghĩ tới điều này, đôi mắt màu hổ phách của Itsuka Ken bắt đầu bắn ra những tia hung ác. Tay phải xoay một cái, [ Halvanhelev ] lại xuất hiện trên tay của Itsuka Ken; ngay sau đó, Gift không gian lại khởi động và bóng người của Itsuka Ken đã biến mất khỏi nơi cậu đang đứng.
… …
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm oanh……”
Lúc này, ‘Perseus’ vẫn đang phải nhảy nhót khắp nơi để né tránh những đòn tấn công đến từ bốn phía: ở trên trời thì kiếm vũ vẫn đang không ngừng rơi xuống, còn dưới mặt đất thì kiếm mang cũng đang không ngừng phun lên. Bốn phương tám hướng, trên trời dưới đất, không có nơi nào mà không bị bao phủ bởi kiếm mang và kiếm vũ, với thế tiến công như thế này, trừ khi có năng lực phòng ngự toàn diện, còn bằng không thì việc bị đánh trúng cũng là không thể tránh khỏi.
Thế nhưng ‘Perseus’ thì khác, bằng vào năng lực đặc biệt của bản thân, ‘Perseus’ hầu như rất thong dong trong việc né tránh sự tấn công của kiếm mang và kiếm vũ. Nếu cứ tiếp tục như thế này, có lẽ là cho dù có thêm trăm năm nữa thì kiếm mang và kiếm vũ cũng không thể tổn thương được tới ‘Perseus’.
Chỉ là rất hiển nhiên, chủ nhân của kiếm vũ và kiếm mang không có ý định chờ lâu tới mức đó để kiểm chứng. Ngay khi ‘Perseus’ vẫn còn đang né tránh thế tiến công của kiếm mang và kiếm vũ thì nó chợt phát hiện ra là không gian sau lưng chợt rung lên với biên độ cực nhỏ. Không cần phải suy nghĩ là đang có chuyện gì xảy ra, tuân theo báo động của cơ thể, nó lập tức lách người qua, cũng nhờ thế mà nó tránh được một vết thương chí mạng.
“Bành ————!!”
Một luồng kiếm khí không quá lớn nhưng lại đặc quánh phun ra từ vị trí không gian sinh ra gợn sóng. Kiếm khí hầu như dán sát cơ thể của ‘Perseus’ trước khi lướt qua và bắn về phương xa, mặc dù đã né tránh được tổn thương trực diện, thế nhưng với đòn tấn công này, bất kể là y phục hay làn da của ‘Perseus’ cũng đều phải chịu những tổn thương không hề nhẹ. Đây là còn vì ‘Perseus’ sở hữu khả năng đặc biệt, còn nếu như là những người khác thì cho dù không chết thì cũng phải tàn đối với đòn tấn công bất chợt quỷ quyệt này.
“Trốn rất nhanh! Chỉ là không biết mi có thể trốn được thêm bao nhiêu lần nữa?” Nói câu này xong, kiếm của Itsuka Ken lại một lần nữa hoàn thành chiêu thức của mình. Chiêu thức của cậu hầu như đi đôi chung với câu nói của cậu, không có chút dây dưa dài dòng nào.
Thật không ngờ là dùng thuấn di để đánh lén mà đối phương vẫn có thể né được, Itsuka Ken mắng thầm, thế nhưng đồng thời với đó, chiêu thức cậu dùng ra càng lúc càng độc ác hơn.
Gift không gian cứ lần lượt phát động, thanh kiếm mà Istuka Ken đang cầm cũng đồng thời với đó phát ra vô số những luồng kiếm mang mà chém về phía đối thủ với những góc độ xảo trá và độc địa nhất có thể.
“Thình thịch thình thịch thình thịch bành!!!!!!!!!!”
Những tiếng nổ điếc tai vang lên càng lúc càng nhiều, tốc độ ra tay của Itsuka Ken cũng trở nên càng lúc càng nhanh.
Sau khi chém ra hơn 100 chiêu mà vẫn thấy đối phương né tránh được, đôi mắt của Itsuka Ken bắn ra những tia hung ác, cậu hét lớn: “Ta cho ngươi né! Nổ cho ta!!!!”
Theo tiếng hét của Itsuka Ken, tất cả những luồng kiếm khí, kiếm vũ, kiếm mang cách ‘Perseus’ không cao hơn 50 m đều nổ tung. Biến hóa đột ngột như vậy, cho dù ‘Perseus’ có phát hiện được và sở hữu năng lực né tránh trác tuyệt đến tận cùng thì cũng không thể làm gì được. Sức công phá mãnh liệt của vụ nổ đánh thẳng vào trên người nó khiến nó phát ra tiếng kêu thảm thiết khàn đặc và bị nổ văng.
“Chết!!!” Đang trong trạng thái tức giận và tập trung cao độ, hiệu suất làm việc của Itsuka Ken có thể nói là lên tới mức cao nhất. Không nhiều lời, ngay khi ‘Perseus’ vừa bị nổ bay và còn chưa kịp phản ứng thì Itsuka Ken đã xuất hiện ở hướng nó đang văng ra và đón đầu nó bằng một chiêu kiếm mạnh nhất mà cậu có.
“ẦM! ẦM! ẦM! ẦM! ẦM —————————!!”
Vô số những tiếng nổ trầm muộn liên tục vang lên, đó là tiếng nổ phát ra khi kiếm khí của Itsuka Ken đâm vào trong cơ thể của ‘Perseus’ và phát nổ khiến nó lại bị hất văng.
“Ự…c ah…!!!” Gặp phải một đòn tấn công kinh khủng như thế, ‘Perseus’ bị thương nặng và phát ra tiếng thét khàn đặc nhưng chói tai; chỉ là lúc này thì dường như tiếng hét chói tai tựa như vịt đực đó lại chính là tiếng cổ vũ lớn nhất đối với Itsuka Ken. Nó khiến cậu cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Chỉ là sảng khoái thì sảng khoái, khi đã ở trong trạng thái tập trung cao nhất thì Itsuka Ken tuyệt đối sẽ không để cho hiệu suất làm việc của mình hạ thấp vì bất cứ lý do gì, vì thế cậu tiếp tục đánh về phía ‘Perseus’. Mặc dù ‘Perseus’ vẫn đang không ngừng tìm cách né tránh, thế nhưng vì tiên cơ đã mất, nhịp điệu chiến đấu của nó hầu như đã hoàn toàn bị Itsuka Ken nhiễu loạn. Những luồng kiếm khí có thể nổ tung cứ liên tục đánh trúng cơ thể nó rồi nổ tung và đem nó hất bay, sau đó lại bị đón đầu — trúng chiêu — rồi lại bị hất bay thêm một lần nữa.
Quần áo vốn hoa lệ thì nay đã trở nên rách nát, dòng máu đặc sệt màu đen quánh cũng tung bay khi những tiếng nổ vang lên.
Mặc dù những đòn tấn công hiện giờ không đủ để khiến đối phương chết ngay lập tức, thế nhưng nhịp điệu trận đấu đã hoàn toàn rơi vào trong tay của Itsuka Ken. Nếu cứ tiếp tục như thế này thì chỉ cho cậu thêm một chút thời gian nữa, cậu tuyệt đối có năng lực khiến cho đối phương chết với sự đau đớn khôn cùng nhất, hơn nữa còn là chết triệt để không để lại dấu vết nào.
Mỗi một kiếm mà Itsuka Ken đánh ra, mỗi chiêu đều ẩn chứa lấy sức mạnh tinh tế nhưng cuồng bạo nhất của cậu, mỗi chiêu đều ẩn chứa lấy kiếm pháp đã được cậu luyện tới đỉnh phong. Mỗi khi bị chiêu kiếm của Itsuka Ken đánh trúng, ‘Perseus’ đều phải mất đi một phần cơ thể và sức mạnh của mình, hơn nữa là mất đi triệt để không thể nào tìm lại được.
Đối với Itsuka Ken thì đây quả thực là cơ hội trời cho để tiêu diệt đối phương cũng như là để trả thù lại cho những khó chịu gặp phải lúc trước. Lúc này thì mặc dù không biết là vì nguyên nhân gì, thế nhưng Itsuka Ken đã có thể khẳng định là sự suy yếu của đối phương không phải là giả dối, nếu vậy thì không tranh thủ cơ hội này để diệt đối phương cùng với trả thù cho những khó chịu trước đó thì còn chờ tới khi nào?
“Nổ cho ta!” Đồng thời chém ra ba kiếm để khóa chặt mọi đường lui của ‘Perseus’ sau đó hét lớn. Ngay khi Itsuka Ken vừa hét xong thì ba luồng kiếm khí chợt hiện ra từ trong hư không và dán tới sát người của ‘Perseus’, sau đó, ba luồng kiếm khí này tự động nổ tung không có một chút chần chừ nào.
Một tiếng nổ lớn vang lên, âm thanh của nó thậm chí át cả tiếng kêu thảm thiết chói tai của ‘Perseus’. Chiêu này của Itsuka Ken đã phế mất một cánh tay của ‘Perseus’, hoặc nên nói là cánh tay của ‘Perseus’ đã hoàn toàn biến mất.
“[ Phần Thần ]! Đốt chết nó cho ta!”
Mặc dù tấn công rất thuận lợi, thế nhưng dường như cảm thấy cường độ tấn công hiện giờ còn chưa đủ, Itsuka Ken bắt đầu gia tăng cường độ tấn công lên. Ngọn lửa thần có màu vàng nhạt bắt đầu phun ra từ trên người cậu và quấn vào trên thanh kiếm cậu đang cầm; sau đó, những luồng kiếm khí được tạo thành từ thần hỏa bắt đầu bắn về phía ‘Perseus’.
Quét sạch! Đốt sạch! Phá sạch! Lần này, tất cả những vị trí bị kiếm khí màu vàng óng quét trúng trên cơ thể của ‘Perseus’ đều bị thiêu hủy sạch sẽ, thậm chí cả máu tươi cũng không còn bởi vì tất cả đều đã bị thiêu trụi.
Vai bị nổ ra một lỗ lớn bốc mùi cháy khét, xương sống lưng cũng đã bị đánh cho nát nhừ, hai chân cũng bị chặt đứt lìa, đầu sọ cũng bị nổ mất hơn phân nửa.
Thế nhưng, vẫn còn chưa đủ, bởi vì ‘Perseus’ vẫn còn khả năng né tránh. Mặc dù sau khi cắn nuốt ‘Perseus’ xong thì sức mạnh dùng để tấn công của con ruồi ma thật sự không tiến triển gì mấy, hoặc nên nói là bị lùi về sau tới mấy cấp bậc, thế nhưng nếu nói về sức sống, Itsuka Ken cảm thấy là có lẽ ngay cả mình cũng phải chào thua. Thần niệm mạnh mẽ khiến cho Itsuka Ken hoàn toàn có thể cảm nhận được một cách rõ ràng là mặc dù bề ngoài thì trông rất là thê thảm, thế nhưng nếu nói về bản chất, sức sống của ‘Perseus’ vẫn không giảm xuống bao nhiêu.
Xem ra chỉ có [ Phần Thần ] thì vẫn còn chưa đủ, phải dùng thêm năng lực khác.
“Mặc dù khống chế được nhịp điệu, thế nhưng tốc độ ‘mài boss’ này thật sự quá chậm! Không được! Đối phương khó chơi hơn dự đoán, phải dùng phương thức khác!” Trong miệng lầm bầm, thế nhưng tay vì vẫn chém về phía ‘Perseus’ không hề có chút gián đoạn. Hơi nghĩ một lúc, Itsuka Ken quyết định thử từng loại năng lực mà mình có để kiểm tra xem là loại nào hiệu quả nhất, tới khi đó rồi hẵng tính tiếp.
Sau đó, kiếm khí màu trắng noãn chợt phun ra thay thế cho những luồng kiếm khí được hình thành từ thần hỏa [ Phần Thần ].
“OANH ————!!!”
Chỉ vừa xuất hiện thì sức mạnh tinh lọc đã lập tức tạo thành hiệu quả lớn, chỉ với một luồng kiếm khí thì nó đã xóa sổ nguyên một cái đùi của đối phương, hơn nữa lượng sức sống bị xóa mất của đối phương lần này cũng tăng lên rõ rệt. Kết quả này khiến Itsuka Ken cảm thấy vui vẻ mà vung kiếm chém về phía ‘Perseus’.
Chém! Chém! Chém! Nổ! Nổ! Nổ!
Nhờ vào sự phối hợp của Gift không gian, nhịp điệu trận đấu hầu như hoàn toàn rơi vào sự điều khiển của Itsuka Ken. Mặc dù thì trong suốt thời gian chiến đấu vừa rồi, đã có không ít lần ‘Perseus’ nhờ vào năng lực né tránh tuyệt đỉnh gần như sánh ngang với thuấn di của mình để thoát khỏi nhịp điệu tấn công của Itsuka Ken, thế nhưng rất nhanh thì nó lại vẫn bị rơi vào trong nhịp điệu tấn công do Itsuka Ken điều khiển.
Chuyện này cũng chẳng có gì là lạ. Mặc dù năng lực né tránh của ‘Perseus’ thật sự rất kinh khủng, thế nhưng tối đa thì nó cũng chỉ có thể so với thuấn di mà thôi. Nó không phải là thuấn di nên khi phải đối đầu với thuấn di thật thì nó thật sự không có ưu thế.
Nếu không có ưu thế thì đã đành, hiện giờ ‘Perseus’ lại đang rơi vào trong tình trạng sức mạnh có sự giảm sút rõ rệt, không thể nào so được với Itsuka Ken. Sức mạnh không so được với Itsuka Ken thì cũng thôi đi, tối đa còn có thể dùng sự lươn lẹo và xảo trá của mình để né tránh, thế nhưng hiện giờ, Itsuka Ken lại đang trong trạng thái tập trung cao nhất, hiệu suất chiến đấu đã lên tới cảnh giới tuyệt đối 100%, làm sao còn có chỗ cho ‘Perseus’ luồn lách?
Tất nhiên, sự đa dạng về năng lực cũng như phương thức chiến đấu hiện giờ của Itsuka Ken cũng là một điều kiện tiên quyết khiến cho cậu chiếm lấy ưu thế tuyệt đối trước ‘Perseus’. Nếu chỉ có thuấn di, ‘Perseus’ thật sự không lo lắng bởi vì nó có thể cảm nhận được sự rung động của không gian xung quanh dù là nhỏ nhất.
Thế nhưng cách tấn công của Itsuka Ken lại không phải bình thường. Dùng thuấn di để chơi ‘combo’ thì thôi, vậy mà còn dùng ‘hiệu ứng’ khi phát nổ để chơi AOE với CC ( cvt: cái này ai không biết thì tự tìm thuật ngữ của game LMHT nhá, mặc dù tui cũng không biết nó là gì. )? Có còn cho người ta sống nữa hay không? Kết quả là mặc dù đã cố gắng chống cự, thế nhưng từ đầu tới cuối, ‘Perseus’ chỉ có thể chịu đòn.
Kiếm khí được ngưng tụ từ sức mạnh tinh lọc không ngừng nổ tung khiến cho thân thể của ‘Perseus’ dần trở nên rách tung tóe. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì bất kể là lần này có thể trực tiếp tiêu diệt được đối phương hay không, Itsuka Ken có thể khẳng định là dù không chết thì đối phương cũng phải thua thiệt lớn, ít nhất là phải tổn thất một phần sức mạnh và thân xác của Perseus này.
Nếu không thể trực tiếp tiêu diệt được ruồi ma, Itsuka Ken có thể khẳng định được là khi thân xác trước mắt bị tiêu diệt, dù muốn hay không thì con ruồi ma kia nhất định cũng phải chui đầu ra ngoài, tới khi đó thì cậu cũng có ‘món quà’ khác để ‘tặng’ nó khi ‘hội ngộ’.
Nếu có thể dồn đối phương được tới mức đó, Itsuka Ken tự tin là mình có thể cầm chắc chiến thắng trong tay; lúc đó, bất kể đối phương có ngoan cố chống cự đến mức nào thì cũng chỉ có thể ngoan ngoãn bị cậu vò trong tay, muốn trốn cũng trốn không được.
Tình hình tiến triển rất là thuận lợi: Itsuka Ken thì vẫn cứ điên cuồng công kích còn ‘Perseus’ thì vẫn cứ… tiếp tục chịu đòn, thân xác dần bị xé ra thành từng mảnh. Thế nhưng! Vâng! Lại là ‘thế nhưng’. Thế nhưng ngay khi Itsuka Ken cảm thấy chiến thắng đã tới gần thêm một bước thì biến cố lại xảy ra.
“Ự…c… Xèo…xèo C-K-Í-T..T…T ——————!!!” Trong ánh mắt kinh ngạc của Itsuka Ken, từ trong cái đầu đã bị nổ mất một nửa của ‘Perseus’, một luồng khí đen chợt phun ra. Sau đó, trong ánh mắt trợn tròn vo của Itsuka Ken, toàn bộ cơ thể của ‘Perseus’ nhanh chóng bị luồng khí đen này bao lấy và dần khôi phục lại như bình thường.
“Ối vãi lồn! Con ruồi còn có tính bất tử!?” Chửi thầm một tiếng, thế nhưng kiếm trên tay thì vẫn không ngừng lại. Vung kiếm, sau đó phần thịt mới mọc ra lại nổ tung.
Chỉ là chưa được một chốc thì Itsuka Ken phát hiện ra là tính bất tử của ‘Perseus’ thật sự hơi cao quá, bởi vì phần thịt bị cậu nổ nát thậm chí không cần tới ba giây là đã hồi phục lại được rồi.
Thử thêm mấy lần thế nhưng thấy kết quả vẫn như vậy, Itsuka Ken quyết định thay đổi năng lực đang vận dụng.
“Nếu sức mạnh tinh lọc đã không được, vậy thì còn [ Ác ] và [ Phật ]! Ta không tin là cả hai sức mạnh này cũng đều không thể làm gì được mi.” Lầm bầm một câu, Itsuka Ken thu sức mạnh tinh lọc về, thay vào đó thì ác lực màu đen bắt đầu phun ra và thế chỗ cho sức mạnh tinh lọc. Sở dĩ Itsuka ken lựa chọn dùng thứ này để thử trước là vì tính cắn nuốt của nó đối với những nguồn sức mạnh tà ác thật sự rất cao, mà từ trong đám khói đen thì cậu cảm nhận được hơi thở tà ác và bẩn thỉu rất nồng nặc, có lẽ dùng sức mạnh của [ Cái Ác ] vào thời điểm này sẽ có hiệu quả?
Itsuka Ken cũng không chắc lắm.
Kiếm khí màu đen hình bán nguyệt vung ra và chém trúng cơ thể của ‘Perseus’, thế nhưng lần này, không giống với những lần trước, chưa chờ tới khi ác lực phát nổ thì ‘Perseus’ đã phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết khác hẳn với trước đó.
“Ách ah ah ah ah ah ah ah ah ah!!!!!!!!!!!”
Ánh sáng màu vàng trên cơ thể của ‘Perseus’ trở nên lấp lóe bất định, sau đó, luồng kiếm khí màu đen hình bán nguyệt lập tức biến mất. Nó đã bị hút vào trong cơ thể của ‘Perseus’, Itsuka Ken thậm chí không hiểu được là đang xảy ra chuyện gì.