“… Nữ nhân ngu xuẩn! Chẳng lẽ ngươi không có não sao? Chẳng lẽ không bao giờ biết suy nghĩ trước khi làm việc sao? Cô làm nữ thần trí tuệ cái kiểu gì thế? Coi như cô không có não thì cũng phải biết rằng từ đầu tới cuối mục tiêu của nó vẫn luôn là cô chứ, ai cho phép cô đứng ở đằng trước nhất trong tình trạng đó hả?!! Ngu xuẩn!!!! Cô có biết nếu bản vương không tới kịp lúc thì hậu quả sẽ ra sao không? Cô chết thì Metis sẽ ra sao? Cô không xem lời của bản vương ra gì đúng không? Dám đặt mình vào trong nguy hiểm như vậy? Ai cho cô cái quyền đặt mình vào trong nguy hiểm khi bản vương chưa cho phép? Là vương phi của bản vương mà không có tự giác, có cần bản vương lập tức thi hành gia pháp ở đây để cho cô khắc sâu trí nhớ hay không?”
Mắng như hắt nước vào mặt Athena, lúc này thì Itsuka Ken thật sự nổi nóng. Cậu không nhớ được đây là lần thứ bao nhiêu mình thật sự nổi nóng từ khi biết Athena rồi. Không nghe lời cậu thì cũng thôi, tốt xấu có Vir làm lá bài tẩy thì còn đỡ, đằng này lợi dụng Vir để tấn công phân thân của Zeus để rồi đưa mình vào trong nguy hiểm. Itsuka Ken thật sự không biết phải nói gì để diễn tả cảm giác nổi nóng lúc này của mình.
“Câm miệng! Đồ thứ ác ma hạ đẳng, ai cho mi…”
“Kẻ phải câm miệng là cô, con đàn bà ngu xuẩn. Còn dám cãi? Cô có tin là ta lập tức đè cô ra và trừng phạt cô ngay tại đây hay không?”
“—— ngươi dám!”
“Ha ha! Ta không dám? Hay là để ta thử cho cô xem, coi ta có dám hay không?” Giận quá thành cười, Itsuka Ken dùng cánh tay đang ôm lấy eo của nữ thần chiến thắng để kéo cô lên vai, sau đó một bàn tay khác của cậu đặt lên mông của cô và bắt đầu xoa nhẹ.
“Khoan! Dừng tay! Mi… Mi… Nếu mi dám đụng đến ta, ta… ta… ta nhất định sẽ giết mi! Đồ ác ma hạ lưu bẩn thỉu!” Biết rõ ràng rằng cái tên cái ác ma xấu xa đang ôm lấy mình tuyệt đối là một kẻ gan lớn bằng trời, thấy một bàn tay của đối phương đã đặt lên mông của mình, nếu còn chọc đối phương nữa thì Athena dám khẳng định là hắn sẽ làm thật. Cô cuống quýt mà lớn tiếng đe dọa Itsuka Ken, chỉ là lời của cô thật sự có chút ngoài mạnh trong yếu.
“Giết? Được! Nếu cô hạ thủ được thì ta để cho cô giết, thử xem cô có dám giết ta không?” Nói xong thì Itsuka Ken buông nữ thần chiến thắng ra.
“Mi… Hả? Mi… Tại sao bộ dạng và dung mạo của mi lại như thế này?” Đang định mở miệng để cãi nhau tiếp với Itsuka Ken, thế nhưng đột nhiên, Athena phát hiện ra là có gì đó không đúng.
Mới vừa rồi bởi vì nghe được âm thanh quen thuộc đồng thời bị Itsuka Ken mắng cho té tát nên cô không chú ý. Giờ khi đã đứng đối diện với cậu, cô mới phát hiện ra là dung mạo của cậu lúc này đã không phải là dung mạo lúc bình thường.
“Hừ! Coi như em gặp may. Chờ đó, chút nữa xong chuyện thì ta sẽ tính sổ tiếp!” Itsuka Ken bĩu môi. Cậu cũng biết là lúc này không phải là lúc để làm chuyện riêng, trước đó lên tiếng đe dọa Athena chẳng qua là vì tức chịu không nổi nên mới muốn hù cô chút thôi, chứ nếu làm thật thì quả thật là cậu không dám làm, ở thời điểm này.
Bất quá mặc dù chỉ là hù dọa, thế nhưng với tính cách của Athena, kết hợp với mối quan hệ của hai người ở thời điểm tại và phương thức dùng để trừng phạt của cậu, Itsuka Ken cảm thấy lời đe dọa của mình hẳn cũng có hiệu quả ở mức độ nhất định đối với Athena, chỉ là không biết đạt tới mức nào thôi.
Bỏ qua chuyện của Athena, Itsuka Ken quay về phía bốn cô gái và bắt đầu giải thích: “Vẻ ngoài mà ta đang dùng lúc này là của Verethragna, ta tạm thời dùng thân phận này để lừa Mithra. Hiện tại thì các em cũng thấy rồi, Mithra đang giao chiến với phân thân của Zeus, nguyên nhân là vì…”
Sau đó, Itsuka Ken bắt đầu kể rõ đầu đuôi mọi chuyện cho bốn cô gái, từ khi mình bắt đầu tập kích Mithra cho đến việc lợi dụng khả năng có thể biến thành Verethragna để hao tổn thực lực của đối phương, rồi tới việc lừa Mithra để khiến ông đối đầu với phân thân của Zeus..
Đương nhiên, chỉ nói không thì không thể diễn tả được hết; cho nên trong quá trình tự thuật, Itsuka Ken để cho bốn cô gái đem ý thức kết nối với trí nhớ của mình, làm như vậy thì bốn cô gái sẽ hiểu được tường tận hơn về đầu đuôi mọi việc.
“… phương thức lừa gạt thô thiển như vậy mà cũng có thể lừa Mithra vào tròng? Chẳng lẽ hắn không thể phân biệt được cả… Khoan! Tại sao lại như vậy? Tại sao ngay cả bản chất của mi cũng thay đổi?” Ngạc nhiên vì Itsuka Ken có thể dùng phương thức lừa gạt quá đỗi là đơn giản để đánh lừa Mithra, Athena không kềm được mà đặt nghi vấn. Thế nhưng ngay sau đó Athena lập tức phát hiện ra điểm bất thường, cô kinh hãi khi nhận ra là lúc này không chỉ có hơi thở của Itsuka Ken đã triệt để đổi thay mà ngay cả bản chất của cậu cũng đã hoàn toàn thay đổi thành bản chất của Ba Tư Chiến Thần. Đây quả thật là một việc không thể tin được.
Ngụy trang, đây là một việc rất bình thường cho dù là ở thế giới của thần linh hay ở thế giới của loài người. Chỉ cần có nhu cầu cần thay đổi vẻ bề ngoài của mình, và thực hiện việc thay đổi đó để lừa gạt người khác, thì đó gọi là ngụy trang.
Thế nhưng khác với năng lực hóa trang phức tạp và rườm rà những lại không mấy hiệu quả của người thường, trong thế giới của thần linh, hoặc nên nói là của siêu việt chủng, việc hóa trang là một việc rất cần kỹ thuật và có phân cấp bậc rất rạch ròi.
Nguyên nhân của việc này là vì khác với thế giới của người thường chỉ có thể nhận ra nhau bằng hình dạng bên ngoài, trong thế giới của siêu việt chủng, tất cả mọi thứ ở trên cơ thể đều có thể trở thành dấu hiệu để nhận dạng một cá nhân. Từ vẻ bề ngoài cho tới mùi, rồi tới hơi thở, linh hồn, tính chất linh lực cá nhân v… v… Tất cả những thứ này đều có thể trở thành dấu hiệu riêng biệt để nhận biết một tồn tại này khác với một tồn tại khác.
Trong thế giới của thần linh, thứ dùng để nhận biết một cá nhân mà được đại đa số người quan tâm đầu tiên đó là hình dạng và hơi thở. Hình dạng là thứ đập vào mắt đầu tiên khi hai người gặp mặt nên được quan tâm cũng là dễ hiểu, thế nhưng nếu chỉ có hình dạng thì không đủ, bởi vì trong thế giới của thần linh, việc thay đổi hình dạng của mình thật sự quá là dễ dàng, chỉ cần một ảo thuật nhỏ cũng có thể làm được.
Vì thế, đi kèm với hình dạng, thứ thường được mọi người chú ý tới và dùng để nhận biết hai vị thần với nhau đó chính là hơi thở. Hơi thở, hoặc nên nói là những luồng ‘khí’ được giải phóng một cách không tự chủ trên cơ thể sinh vật, đây là thứ mang theo dấu ấn về năng lực đặc thù của một cá nhân rất rõ ràng. Nó là sự xen lẫn của rất nhiều thứ đặc thù ở trên cơ thể, vì thế nếu muốn dùng để nhận biết một người thì cảm nhận hơi thở của đối phương là phương thức thường thấy nhất.
Thế nhưng, phương thức nhận dạng bằng hơi thở không phải là một phương thức dùng để nhận dạng tốt nhất, bởi vì như đã nói là hơi thở được hình thành chủ yếu là từ năng lực đặc thù của một người, nó có rất nhiều sự không chắc chắn. Nếu như hai vị thần có bản chất tương đương với nhau và có năng lực cũng tương đương với nhau, nếu như người phải phân biệt hai người là một người không thân cũng chẳng quen, việc phân biệt ra được hơi thở nào là của người nào thật sự rất khó.
Hoặc như nếu một người muốn giả dạng thành một người khác, người này đã quá quen với hơi thở của người mình muốn giả dạng và có một Gift đặc thù nào nó, việc mô phỏng lấy hơi thở của người mình muốn giả dạng thật sự quá đơn giản.
Vì thế cho nên, trong thế giới thần linh, nếu như muốn nhận được được một người có phải là bản thân người đó thật hay không, vậy thì phải dựa vào tính chất linh lực của người đó. Khi đã đạt tới cảnh giới của thần linh, linh lực là thứ mang đậm dấu ấn của riêng bản thân một người, nó ghi lại hầu như tất thảy mọi đặc điểm của một người đến từ mọi khía cạnh như huyết mạch, linh hồn, hệ thống tu luyện v… v…
Không ai có thể giả tạo được tính chất linh lực của một người một cách dễ dàng nếu như không có sự thấu hiểu vô cùng triệt để về người mình muốn giả dạng. Mà ở trong thế giới của thần linh, muốn hiểu thấu được bản chất của một vị thần là một việc rất khó, bởi vì nếu như không có sự tin tưởng tuyệt đối, không ai dại mà đem tất cả mọi thứ của mình phô bày ra trước mặt của đối phương, bởi vì đây là một hành vi ngu xuẩn vô cùng. Đó là đang muốn chết!
Tất nhiên, trong thế giới của thần linh, hoặc nên nói là trong thế giới của siêu việt chủng, các loại năng lực đặc thù nhiều không kể siết, thiên kỳ bách quái, cái gì cũng có. Cho nên khả năng sinh ra những Gift chuyên môn dùng để ngụy trang hoặc thay đổi tính chất của linh lực cũng không phải là không có, thế nhưng chúng đều là những Gift vô cùng đặc thù, và thường nằm trong tay của những vị thần vô cùng đặc thù, đây có thể xem như là một kiểu ngoại lệ.
Đương nhiên vẫn còn có một kiểu ngoại lệ khác nữa, đó là người muốn ngụy trang là người có thực lực quá cao, ít nhất là cao hơn quá nhiều so với những người mà người này muốn lừa. Khi đó thì người bị lừa gạt không có năng lực để nhận ra được thật giả vì sự chênh lệch về đẳng cấp, đây cũng là một kiểu ngoại lệ khác.
Thế nhưng, cho dù năng lực ngụy trang có cao cấp đến mức nào đi chăng nữa ngụy trang cuối cùng cũng vẫn chỉ là ngụy trang, nó không thể nào thay đổi được bản chất của sự vật. Thế nhưng lúc này, nếu như Athena không cảm nhận sai thì cô phát hiện ra một sự thật vô cùng khủng bố, đó là bản chất của Itsuka Ken đã thay đổi. Bản chất của cậu lúc này đã hoàn toàn tương đồng với bản chất của thủ hộ chiến thần Verethragna.
Cũng không trách được một vị thần mạnh mẽ như Mithra lại bị Itsuka Ken lừa vào tròng, bởi vì năng lực này của Itsuka Ken thật sự quá đặc biệt, có thể nói là hoàn toàn phá vỡ thế giới quan trong đầu của Athena. Thay đổi khí tức và tính chất của linh lực thì cũng thôi, cả bản chất cũng có thể thay đổi? Bản chất thay đổi rồi thì mình còn là mình sao?
“Không cần ngạc nhiên như vậy, cũng chẳng phải là chuyện lớn gì, đây chỉ là một trong những năng lực đặc biệt mà ta có thôi. Nếu như không có năng lực này thì ta cũng không ngu ngốc tới mức chọn cách này để lừa gạt Mithra; dù sao thì thần linh đạt tới mức ba chữ số đều có thể cảm nhận được bản chất bên trong của người đang nói chuyện với mình, nếu như không ngụy trang được tới mức này thì không thể lừa được hắn.”
Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Athena, Itsuka Ken cũng chẳng có gì đắc ý mà chỉ lơ đãng giải thích, thế nhưng thái độ chuyện-này-chỉ-là-chuyện-nhỏ của Itsuka Ken hiện giờ lại vô tình khiến Athena cảm thấy khó chịu. Điều khiến cô kinh ngạc tới vậy mà chỉ là chuyện nhỏ với đối phương? Đây chẳng phải là nói cô không bằng đối phương sao?
Nhìn vẻ mặt cứ như là chẳng có gì quan trọng của Itsuka Ken, Athena khó chịu mắng: “Hừ! Quả nhiên là kẻ hèn hạ, lại dùng cách này để lừa gạt sự tin tưởng của người khác.”
“Hả? Hèn hạ? Em có phải là nữ thần chiến tranh hay không mà lại nói cái chuyện ngớ ngẩn thế? Chẳng lẽ… lúc đánh nhau với phân thân của Zeus không cẩn thận bị nó quất cho ngu rồi?” Nhìn vẻ mặt khó chịu của Athena, Itsuka Ken làm bộ ngạc nhiên mà khoa trương nói lớn.
Mặc dù biết là đối phương đang cố tính chọc tức mình, thế nhưng Athena vẫn cảm thấy rất nổi nóng, chỉ là cô còn chưa kịp phản bác thì Itsuka Ken đã nói tiếp: “Đây là chiến tranh! Âm mưu quỷ kế là bình thường! Chẳng phải hồi trước em với Metis cũng đã từng dùng quỷ kế để lừa Al-chan đó sao? Có tư cách gì để mắng ta hèn hạ? Ah đúng! Còn cái lần ở Nhật Bản nữa. Vì muốn đào thoát khỏi tay của ta, chính em cũng đã… Ê! Này! Em tính làm cái gì? Ta nói cho em biết là thân phận hiện giờ của ta là sứ giả của Bái Hỏa Giáo được phái tới để hiệp thương với các em đấy nhé. Em mà làm loạn thì ta không biết được sẽ xảy ra chuyện gì đâu. Mithra còn đang ở trên kia, nếu như em mà tấn công lung tung để Mithra mà nhìn thấy, hắn giết tới thì đừng trách đấy!”
Khó chịu và tức giận mà nhìn trừng trừng về phía Itsuka Ken, Athena cũng biết rằng bây giờ không phải là lúc để làm bậy. Lúc nãy sở dĩ Itsuka Ken có thể ôm cô là vì đang trong tình huống gấp phải tiếp việp, nếu kiếm cớ thì còn có thể lấp liếm qua được, thế nhưng hiện giờ nếu như cô ra tay với Itsuka Ken đang trong lốt của Verethragna thì tình huống sẽ biến thành cô đang khiêu khích sứ giả của Bái Hỏa Giáo.
Đây cũng là nguyên nhân khiến cho Itsuka Ken chịu buông tha cho cô dễ như vậy. Nghĩ rõ được điểm này, Athena chỉ có thể cắn răng nghiến lợi mà buông lời cảnh cáo với Itsuka Ken: “Không được nhắc lại! Mau quên sạch chuyện đó cho ta đi! Đó vốn không phải là ta… Nếu như mi còn dám nhắc lại nữa, ta tuyệt đối sẽ không tha cho mi, đồ ác ma hèn hạ!”
“Không tha cho ta? Tốt nha! Xin đừng buông tha! Có chiêu thức gì thì cứ tới đi, dù sao ta cũng không có ý định bỏ qua cho em. Tới lúc đó để rồi xem ai mới là người phải quỳ xuống hát chinh phục.” Nghe Athena cảnh cáo thì Itsuka Ken chỉ cười mỉa, sau đó không cho Athena có cơ hội để nổi nóng, cậu phất phất tay và bắt đầu nói với giọng nghiêm túc: “Tốt rồi! Giờ chúng ta nói chuyện chính. Giờ chúng ta hãy thảo luận một chút về tình huống hiện giờ để quyết định kế hoạch hành động kế tiếp.”
Thấy Itsuka Ken đột nhiên thay đổi thái độ và bắt đầu nói chuyện nghiêm túc, Athena cũng biết là cậu muốn chơi xấu, thế nhưng cô lại chẳng thể làm gì được nên chỉ biết dùng ánh mắt phẫn hận và ấm ức để trừng về phía cậu.
“Lúc nãy ta cũng đã nói là bởi vì trúng kế của ta nên hiện giờ Mithra chỉ còn khoảng 50% sức mạnh vốn có. Phân thân của Zeus mặc dù cũng bị các em tính kế và bị Vir làm cho trọng thương, thế nhưng vết thương của đó tuyệt đối không đủ để khiến cho đối phương mất hơn một nửa sức mạnh. Nếu như kết hợp với sự xảo trá mà phân thân của Zeus đã thể hiện trước đó, ta cảm thấy là phần thắng của Mithra tuyệt đối không cao.”
“Dĩ nhiên, là thần mặt trời của Bái Hỏa Giáo, có lẽ Mithra vẫn còn có át chủ bài nào đó mà chúng ta đề không biết, thế nhưng tình huống này là tình huống đặc biệt, tạm thời không cần cân nhắc. Vả lại, chúng ta cũng không đảm bảo được là phân thân của Zeus không có át chủ bài. Không! Ta dám khẳng định là phân thân của Zeus nhất định có át chủ bài, với tính cách của hắn thì có át chủ bài mới là bình thường, không có mới là hiếm thấy. Vì vậy ta cảm thấy phần thắng của Mithra tuyệt đối không cao hơn 30%.”
Nghe được phân tích của Itsuka Ken, các cô gái hơi suy ngẫm một chút rồi cùng gật đầu, chỉ là các cô lại không dám biểu hiện quá thân mật. Dù sao thì hiện giờ, Itsuka Ken đang trong lốt của Verethragna giữ lấy thân phận sứ giả của Bái Hỏa Giáo, việc giữ một khoảng cách nhất định là cần thiết.
“Nếu như ngài đã dùng thân phận của sứ giả tới đây, vậy tức là Mithra muốn ngài tới đây để hiệp thương với bọn em về việc tiêu diệt phân thân của Zeus? Mithra muốn hiệp thương về điều gì?” Metis lên tiếng.
“Hazz ~~ chẳng phải em cũng đã đoán được rồi sao? Bất kể là tông giáo hay hệ thống thần thoại, ở bất cứ đâu thì tính bài ngoại cũng luôn là cao hơn hết. ‘Không phải tộc của ta thì lòng tất có ý khác.’, đây là tư tưởng của hầu hết mọi người, viễn cổ là vậy, hiện tại là vậy, tương lai cũng là vậy. Mà tông giáo và quần thần lại có tính biệt lập rất cao nên tư tưởng này trong thế giới của thần linh càng trở nên rõ ràng và thâm căn cố đế. Mithra cũng vậy.”
“Ý của mi là Mithra cử mi tới đây là để đàm phán, muốn chúng ta không được nhúng tay, hoặc nên nói là ra tay đánh lén khi hắn đang giao chiến với phân thân của ác thần đó?”
“Bingo!” Búng tay một cái, một tờ khế ước đã hiện ra, Itsuka Ken đưa nó cho Athena xem và nói: “Theo quy củ của Khu Vườn Nhỏ, ký khế ước đi! Điều kiện ràng buộc giữa hai bên ta đã viết ở trong đó: ở thế giới này, các em và thần linh của Bái Hỏa Giáo không thể công kích lẫn nhau. Mithra đã ký tên đại diện cho phía Bái Hỏa Giáo, chỉ cần các em ký vào là khế ước sẽ có hiệu lực. Ngoài ra trong này còn một điều kiện phụ thêm, đó là phân thân của Zeus phải để cho Bái Hỏa Giáo ra tay diệt trừ trước.”
“Ta không nói thì các em cũng biết, nếu như các em không ký vào đây, Mithra tuyệt đối sẽ không dốc toàn lực để trong việc tiêu diệt phân thân của Zeus. Cho nên em hãy ký vào trước đi!”
“Giao cho Bái Hỏa Giáo? Vậy thì ta và mẫu thần thì sao? Kẻ thù lớn nhất của ta và mẫu thần là Zeus, ta không thể nhường việc tiêu diệt hắn cho Bái Hỏa Giáo. Kẻ thù của chúng ta hiện giờ chỉ có phân thân của Zeus, nếu như Bái Hỏa Giáo nguyện ý ký điều kiện hòa bình thì chúng ta cũng không phản đối, thế nhưng chỉ có việc tiêu diệt phân thân của Zeus là không thể nhân nhượng. Nó phải chết trên tay của ta và mẫu thần.” Athena lên tiếng.
Bất tri bất giác, tình huống giữa Itsuka Ken và Athena đã biến thành một cuộc đàm phán thật sự. Dĩ nhiên, đây là chuyện tốt, bởi vì chỉ có như vậy thì mới không để lộ sơ hở, không cần phải lo lắng Mithra sẽ phát hiện ra điểm bất thường.
Thấy Athena phản ứng như thế thì Itsuka Ken cười cười rồi nói: “Bởi vì mới vừa rồi ta đã cứu mạng của em, để hồi báo cho việc đó, cho dù em có không bằng lòng tới mức nào đi chăng nữa thì cũng vẫn phải đáp ứng điều kiện này. Bằng không có ân mà không báo sẽ trở thành dấu ấn sỉ nhục in lên thần danh của Athena, em hẳn không muốn việc đó xảy ra chứ? Cho nên, em hãy ngoan ngoãn mà ký nó đi. Vả lại em nghĩ ta không để lại lỗ thủng trong này sao?”
Giơ tờ khế ước lên, Itsuka Ken chỉ vào điều kiện thứ hai rồi nghiêm trang nói: “Điều kiện được ghi trong khế ước là giao cho Bái Hỏa Giáo ra tay trước, thế nhưng nếu như Mithra bất hạnh chết đi và mục tiêu của nó lại là em thì sao? Khi xung quanh không còn bất cứ vị thần nào của Bái Hỏa Giáo mà nó thì lại tấn công em, em giết nó cũng có thể nói là hợp tình hợp lý lẽ thẳng khí hùng. Khế ước sẽ không ngăn cản. Khi đó em có thể đánh với đối phương sau khi đối phương vừa xảy ra khổ chiến, việc tiêu diệt phân thân của Zeus chẳng phải sẽ nhẹ nhàng hơn sao?”
Thấy Itsuka Ken dùng thái độ nghiêm trang mà nói ra những lời như thế này, Athena chỉ có thể nhìn chằm chằm vào cậu. Một lúc sau, cô mới thốt ra ba chữ: “Đồ ma quỷ!”
“Cám ơn! Ta là ma vương!”