“Chà chà! Thật không ngờ là nữ hoàng đại nhân lại có được một đôi chân ngọc hoàn mỹ tới như vậy. Mượt mà tỉ mỉ, tinh tế đặc sắc, trơn bóng như ngọc mà lại mềm mại ấm áp. Ồ? [ Hít ~~~ ] Ngoài ra còn có mùi thơm thấm người nhè nhẹ nữa chứ. Thật đúng là khiến cho người ta mê say nha ~~~” Cầm lấy bàn chân ngọc của Nero, Itsuka Ken vừa ngắm nghía vừa vuốt ve cẩn thận rồi đưa ra lời bình luận với một nụ cười tà khiến cho Nero cảm thấy trong lòng càng thêm chíp bông.
Chỉ là mặc dù trong lòng đã có chút đánh trống lui binh, thế nhưng vì vấn đề mặt mũi nên Nero vẫn gượng chống, cô kêu lớn để cố tăng thêm khí thế, thế nhưng kết quả thì… “Cho–Cho dù nhữ có nói như vậy thì trẫm… trẫm cũng… khôn–không có bỏ qua cho nhữ đâu! Chẳng… Chẳng lẽ nhữ muốn thất hứa sao?”
“Đương nhiên không! Ta sao có thể không giữ chữ tín với em được chứ. Cho nên, Nero của ta, em nói xem, nếu như ta liếm ngón chân của em thì nên bắt đầu từ đâu trước nhỉ?”
Cảm nhận được bàn chân nhỏ có thể nói là tinh tế, tỉ mỉ và mềm mại tới mức tận cùng của Nero đang hơi có chút run lên trong lòng bàn tay của mình, Itsuka Ken nở một nụ cười nghiền ngẫm.
Nói thật thì lúc này, Itsuka Ken đang cảm thấy hết sức là buồn cười. Khi nãy, lúc nghe được Nero đưa ra yêu cầu là muốn cậu phải liếm ngón chân cho cô, cậu đã bị kinh ngạc tới mức muốn há hốc cả mồm. Từ trước tới giờ, cậu chưa bao giờ nghĩ rằng lại có một ngày mà Nero lại đưa ra yêu cầu là muốn cậu liếm ngón chân của cô.
Ừ thì đúng là với thân phận nữ hoàng của Nero, đưa ra yêu cầu này thì cũng là hợp lý, nhất là khi giữa cậu và Nero lại có mối liên hệ mật thiết tới vậy nhiều mặt. Thế nhưng mà cậu là ai? Là tấu giả của Nero, là chủ nhân của Nero, cũng là vua của Nero. Dám đưa ra loại yêu cầu quá đáng tới như vậy với chủ nhân? Hừ hừ! Xem ra trừng phạt của ta với em vào sáng nay vẫn còn chưa đủ ‘đô’ đúng không?
Hơn nữa ta là ai? Là ma vương! Một cô gái mà dám chủ động đưa ra yêu cầu như thế với ma vương, nếu như không thể dạy cho em một bài học nhớ đời thì ta sẽ đem tên của mình viết ngược lại. Lúc này thì đừng có nói rằng em chỉ là một nữ hoàng vĩ đại, là hồng y bạo chúa của Rome, coi như em có là nữ thần trên trời thì ta cũng sẽ khiến cho em phải khóc thét.
Lần này thì ta tuyệt đối sẽ không nuông chiều nữa, em cứ chờ xem. Liếm ngón chân sao? Ha ha! Để ta cho em biết rằng đưa ra yêu cầu như thế với ma vương là ngu xuẩn tới mức nào, Nero nhé.
“Ở… Ở đâu là sao? Chẳng… Chẳng phải trẫm đã nói là ngón chân rồi đó sao?” Nhìn nụ cười nghiền ngẫm hiện lên trên mặt của Itsuka Ken, Nero càng lúc càng cảm thấy bất an, cô cảm thấy là hình như mình đang tự đưa đầu vào tròng.
Chỉ là hiện giờ, chuyện đã tới nước này rồi, cô làm sao còn có thể lùi bước được nữa chứ. Là nữ hoàng vĩ đại nhất của đế chế La mã, nếu như ở thời điểm sắp trả thù mà lại bị đối tượng trả thù của mình hù tới mức chủ động lùi bước, về sau cô làm sao còn có thể ngẩng mặt lên để làm người nữa đây? Điều đó tuyệt đối sẽ trở thành một vết nhơ, một nỗi sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời của vị nữ bạo chúa có tên là Nero • Claudius.
“Không! Không! Không! Chỉ có ngón chân thì sao đủ? Hơn nữa cho dù chỉ có ngón chân thì cũng phải phân trước sau nha. Em nhìn xem, những kẽ chân xinh đẹp này, nếu liếm thì cũng phải thật cẩn thận, bất kể là từ trái sang phải hay từ phải sang trái. Rồi tới gót ngọc tựa như hai viên trân châu này nữa, nếu muốn liếm thì phải dùng miệng mà ngậm từng chút một. Rồi lại sau đó…”
“Đừng… Đừng có nói với trẫm như chuyện vô ích đó! Nếu tấu giả muốn thì cứ tự mà quyết định đi! Làm… Làm nhanh lên!”
Dường như cảm giác được là nếu để cho Itsuka Ken nói tiếp nữa thì mình sẽ lâm vào tình huống rất nguy hiểm, cho nên Nero vội vàng hét lớn để ngắt lời cậu. Thậm chí vì sợ cậu nói tiếp, cô còn cắn răng mà giơ cái chân nhỏ khác còn lại của mình lên sát bên má của Itsuka Ken rồi hối thúc.
Miệng nở nụ cười tà, Itsuka Ken híp mắt lại rồi duỗi tay ra mà nắm lấy cái chân nhỏ còn lại của Nero. Cảm nhận được là cả hai bàn chân nhỏ của Nero đều đã bị mình cầm vào tay, cậu nở một nụ cười nghiền ngẫm mà hỏi lại: “Tự quyết định? Ở đâu cũng được sao?”
“Đúng! Đây là sự khoan dung cuối cùng của trẫm với tấu giả. Cho nên tấu giả nếu muốn liế–liếm ở đâu thì cứ liếm ở đó đi!”
“Được! Nếu đã như thế thì thần hạ xin cảm ơn ân tứ của nữ hoàng đại nhân, ha ha ha ~~~” Thấy con cá đã rơi vào bẫy, Itsuka Ken nở một nụ cười đắc ý, rồi sau đó, hai bàn tay đang dùng để cầm lấy đôi chân nhỏ của tinh tế của cậu chợt sáng lên. Hai luồng linh lực màu vàng trắng lập tức phun ra rồi sau đó chui vào trong gan bàn chân của nữ vương trẻ.
Ngay lập tức, Nero cảm thấy mình đã hoàn toàn mất đi quyền khống khế đối với cơ thể. Cả người cô cứ thế mà xụi ra và trở nên mềm nhũn. Cô té ngửa người lên chiếc giường mà mình vẫn đang ngồi, toàn thân đều không còn chút sức lực nào. Lúc này thì trên người cô, ngoại trừ đôi mắt và cái miệng ra thì dường như chẳng còn nơi nào có thể hoạt động được.
Đối với tình cảnh này, Nero chợt cảm thấy bất an mãnh liệt, cô nhịn không được mà run giọng hỏi: “Tấu–Tấu giả, nhữ đã… đã làm gì với trẫm?”
“Không có gì nha? Chỉ là vì ta sợ chút nữa có thể sẽ hơi nhột quá, khiến cho nữ vương đại nhân nhịn không nổi mà giãy giụa, nên ta chỉ làm chút dự phòng thôi ấy mà.” Nở một nụ cười xấu xa và tà ác, Itsuka Ken dùng cái kiểu nói ‘chuyện-này-không-phải-là-đương-nhiên-sao?’ để trêu chọc Nero. Đáng tiếc là vì lúc này toàn thân Nero đều đã trở nên mềm nhũn khiến cô không thể ngước mặt lên mà nhìn thấy biểu hiện của chủ nhân cô, bằng không cô nhất định sẽ cảm thấy càng thêm bất an và sợ hãi.
“Nhịn không được? Có chuyện gì mà nhịn không được? Trẫm làm sao có thể nhịn không được chỉ vì cái chuyện nhỏ như thế? Nhữ cho rằng trẫm là ai? Trẫm đường đường là hoàng đế của Rome…”
“Biết! Ta biết em là hoàng đế của Roma rồi. Cho nên giờ ta bắt đầu đó nha, nữ vương đại nhân của ta ~ ?!”
Nói xong, Itsuka Ken lập tức đưa bàn chân ngọc của Nero giơ lên trước mặt mình. Ngắm nhìn kỹ càng đôi chân xinh xắn, tinh tế và đáng yêu của nữ vương bệ hạ, cảm nhận được sự rung động nhỏ nhẹ hơi chút nhút nhát đầy vẻ nữ tính của nó, Itsuka Ken hơi liếc về phía gương mặt vẫn cứ đang vờ như không có gì của Nero, sau đó cậu nhịn không được mà nhếch miệng cười.
Nâng đôi chân ngọc của Nero, Itsuka Ken hơi vuốt nhẹ một chút, sau đó cậu lập tức mở miệng mà ngoạm lấy những ngón chân của Nero, rồi để cho chiếc lưỡi của mình vuốt ve lấy những ngón chân xinh đẹp ngọc ngà của nữ hoàng bệ hạ.
Thế nhưng, tất nhiên, nếu chỉ thành thật mà liếm ngón chân không thì cậu sẽ không gọi là Itsuka Ken. Chỉ liếm ngón chân thôi, sao được chứ? Dám yêu cầu cậu phải liếm ngón chân, ha ha, không trừng phạt cô nàng này một chút thì sao được? Cho nên sau khi liếm hết những ngón chân của nữ hoàng bệ hạ, cậu bắt đầu chuyển hướng tới những vị trí khác trên chân của Nero.
Từ ngón chân chuyển tới mu bàn chân, rồi tới gan bàn chân, rồi tới cạnh sườn, tới gót ngọc, rồi tới mắt cá. Tất cả những vị trí có trên chân của Nero đều bị Itsuka Ken liếm mút và trêu chọc. Thậm chí dường như cảm thấy như thế vẫn còn không đủ, cậu còn trực tiếp dùng tiên lực để gia tăng sự mẫn cảm trên chân của Nero.
Toàn thân mềm nhũn vì bị linh lực của cậu khống chế, giờ bàn chân lại bị cậu liếm mút đủ kiểu, đã vậy còn bị cậu gia tăng độ nhạy cảm lên; Itsuka Ken đoán chừng là lúc này thì có lẽ trong lòng của Nero đã bắt đầu run như cầy sấy rồi đi?
Cách để đối phó với những vị nữ hoàng như Nero, cậu thật sự đã quá rành rồi. Đối với những vị nữ hoàng cao cao tại thượng như thế này, chỉ cần rơi vào trong tình huống thân thể không thuộc về mình, cảm giác bất lực sẽ khiến các cô cảm thấy bất an dù ít dù nhiều. Cảm giác ‘mình chẳng thể làm gì được mà chỉ có thể bỏ mặc cho người khác định đoạt’ này luôn là những liều thuốc độc cực kỳ đáng sợ đối với các cô.
Bất quá dĩ nhiên, điều đó chỉ đúng khi người có quyền ‘định đoạt’ các cô là người mà các cô không ghét, hoặc phải nói là cảm thấy yêu thích, bằng không thì kết quả sẽ chỉ là sự bắt ngược từ phía các vị nữ hoàng. Nếu như người có quyền định đoạt các cô là một người không thân chẳng quen hoặc thậm chí là kẻ thù, điều các cô làm sẽ là dùng hết tất cả mọi thứ mà mình có, kể cả tính mạng để chống trả và tiêu diệt đối phương.
Thế nhưng, khi người có quyền định đoạt mà là người các cô thích rồi, phản ứng của các cô sẽ trở nên vô cùng nữ tính. Cảm giác bị chinh phục sẽ trở thành nhưng đòn tấn công về mặt tâm lý ép thẳng về phía bức tường phòng ngự tâm linh của các cô, mà nếu như kết hợp với việc cơ thể còn có những phản ứng quá nhạy cảm đối với sự trêu chọc của người đang chinh phục mình được các cô ưa thích, sức phòng ngự về mặt tâm lý của các cô sẽ trở nên tuột dốc không phanh. Athena là như vậy, Alter là như vậy, Nero cũng là như vậy.
Cho nên lúc này, chỉ cần cậu biết cách trêu chọc cô một chút, cho dù chỉ là một chút thôi, thì nữ hoàng bệ hạ của chúng ta tuyệt đối cũng sẽ phải giơ cờ trắng mà đầu hàng. Mà Itsuka Ken là người chỉ biết có một chút sao? Quỷ cũng không tin!
Nghĩ thế, Itsuka Ken nở một nụ cười tà rồi nhắm mắt lại mà nhấm mút lấy đôi bàn chân xinh của Nero, rồi sau đó cậu bắt đầu trêu chọc lấy những đôi bàn chân ngọc của nữ hoàng đế.
Không biết có phải là do kỹ thuật của Itsuka Ken quá tốt hay không, hay là do bị tiên lực kích thích khiến độ nhạy cảm tăng lên, hoặc chỉ đơn thuần là vì không thể thấy được Itsuka Ken làm gì với mình do đang nằm ngửa mặt lên trần nhà nên cảm giác dồn xuống nơi ngón chân, Nero chợt cảm thấy nhột không thể chịu được mỗi khi lưỡi của Itsuka Ken lướt qua chân ngọc của mình.
Phải nói rằng với một tay ‘săn gái’ già đời như Itsuka Ken thì Nero thật sự vẫn còn quá non, toàn bộ tâm lý của cô hầu như đều đã bị nắm thóp. Sự bất lực và độ nhạy cảm tăng cao bất chợt quả thực là một mũi khoan cực mạnh đánh thẳng vào tâm lý của Nero. Mỗi khi lưỡi của Itsuka Ken chuyển động, Nero tưởng chừng như toàn thân của mình đều bị cậu liếm hết chứ không phải là chỉ có mỗi bàn chân, và mỗi khi lưỡi của Itsuka Ken lướt mạnh một cái thì Nero hầu như bị cảm giác kích thích đột ngột làm cho giật bắn cả người.
Mọi thứ chỉ mới bắt đầu có chưa được 15 phút, thế nhưng với Nero thì tưởng chừng như là đã qua 15 thế kỷ. Lúc đầu, vì mặt mũi, cô vẫn còn ráng mà kềm chế để không lên tiếng, thế nhưng sau 15 phút thì toàn thân cô đều đã chuyển thành màu hồng hào. Cuối cùng, Nero cũng không thể chịu được nữa mà run giọng nói: “Ngừng… Ngừng tay, tấu giả! Trẫm không… không cần… nhữ liếm… ngón chân nữa! Ngừng tay! Ô oa ~~~~”
“Hả? Không liếm ngón chân nữa? Thế nhưng ta vẫn còn nhiều thứ chưa làm nha! Yên tâm! Đảm bảo là có thể khiến cho em thoải mái hơn gấp 10 lần nữa, không cần phải vội!” Nói xong, Itsuka Ken tiếp tục mút lấy chân của Nero.
“Cái gì?!” Vừa nghe Itsuka Ken nói như vậy, Nero thật sự bị sợ tới hết cả hồn, nếu như không phải là vì toàn thân cô đều đang mềm nhũn thì cô đã bật cả người dậy và hét toáng lên. Mười lần? Còn có thể tăng gấp mười lần? Chỉ mới nghĩ tới đó thôi thì toàn thân của Nero đều đã run lẩy bẩy, cô hốt hoảng nói: “Không ~~ Ô oa ~~ Không cần! Thực sự không cần! Tấu giả ~~ Ô oaa ~~~~” Cuối cùng thì Nero cũng không thể nói hết câu, thế nhưng tối thiểu thì cô cũng đã nói được điều mình muốn nói với tấu giả của cô.
“Không cần? Chẳng lẽ em muốn ta liếm chỗ khác sao? Hay là thôi đi! Dù sao ta vẫn thích đôi bàn chân xinh xắn của em hơn. Vừa đáng yêu lại vừa thơm mềm, hay là để ta làm nốt đi!” Nói tới đây, trong mắt của Itsuka Ken hiện lên vẻ gian xảo.
“Đừng! Ô oa ~~~ Nhữ… Nhữ muốn liếm ở đâu cũng được! Nhưng đừng liếm ngón chân!”
“Không phải ngón chân? Đâu cũng được? Thật vậy sao, Nero?” Liếm liếm, mút mút.
“Thật! Thật ~~ Ô oa ~~”
“Thật sao?” Liếm liếm, mút mút.
“Thật! Trẫm nói thật! Ô ~~~”
“Vậy thì được rồi!” Ngừng liếm.
“Ngừng… Ngừng à?”
“Ngừng? Làm sao có thể? Không phải chỉ là mới bắt đầu thôi sao?”
“Ài!?”
“Chẳng phải em vừa chính miệng đáp ứng với ta đó sao, Nero của ta? Liếm ở đâu cũng được hết nha! Cho nên, giờ, tới phiên ta rồi. Ráng mà tận hưởng đi nha, Nero! Ha ha ha!”
Sau đó, trong sự bối rối của Nero, Itsuka Ken lại cúi người xuống mà mút nhẹ lấy mu bàn chân của cô, rồi từ từ mà lần mò xuống.