“A… ————!”
“Ùm ~~ um ~~~ hà ~~~~! Đây quả thực là loại rượu ngon nhất thế giới. Tinh khiết mà lại thơm nồng tới tận cùng khiến cho người ta muốn uống mãi không nghỉ. Uống xong thì dư hương trên đầu lưỡi cứ như là đang dụ hoặc người ta uống tiếp vậy. Nero nhé, cơ thể của em quả là một báu vật!” Nhấm mút loại rượu ngon được đổ trên người của nữ hoàng một hồi, Itsuka Ken nhịn không được mà phát ra lời ca ngợi tới từ tận đáy lòng.
Nhắm mắt lại và tiếp tục từ từ thưởng thức vị của loại rượu có một không hai trên thế giới, Itsuka Ken phải thừa nhận là mình đã bắt đầu say. Cậu thật sự có chút mê muội vì loại rượu ngon được pha chế và chứa đựng bằng cơ thể của nữ hoàng bệ hạ, nó thơm ngọt, mềm mại và thuần túy tới tận cùng. Lần đầu tiên, cậu, một người không hề có hứng thú với rượu, bỗng nhiên cảm thấy nghiện rượu và phát hiện ra là mình đã bỏ lỡ mất vô số cơ hội đáng quý chỉ vì thói quen không uống rượu của bản thân.
Tại sao trước kia cậu lại không nghĩ tới điều này nhỉ? Tại sao cậu lại chưa từng thử việc uống rượu theo kiểu này? Cảm giác này, thật không thể nào diễn tả ra được bằng lời nói. Mùi vị này, cậu thề rằng cho dù là bất cứ ai, chỉ cần được nếm qua một lần thì sẽ không thể nào quên được. Nó thật sự tuyệt tới khó tả.
Có nhiều người sẽ thắc mắc là tại sao chỉ Itsuka Ken chỉ đơn thuần đổ rượu lên người Nero và nếm thử thôi mà lại có cảm giác như vậy. Nha, thiếu niên, chẳng lẽ ngươi thật sự tưởng rằng ma vương của chúng ta chỉ biết làm cái việc đơn giản như là đổ rượu lên người của Nero rồi nhấm nháp thôi sao?
Sai! Sai to rồi! Nếu như ngươi thật sự nghĩ như thế thì chỉ có thể cho thấy rằng ngươi vẫn còn ngây thơ lắm. Ma vương đại nhân của chúng ta sao có thể hiền như thế chứ? Hắn xấu xa và cao tay ấn hơn nhiều.
Để giải thích rõ thì chúng ta tạm thời lùi về 15 phút đồng hồ trước, khi mà Itsuka Ken chỉ mới đổ rượu lên người của Nero.
Sau khi nhỏ những giọt rượu nho cực kỳ quý giá có màu hoa hồng đỏ trong vắt lên ngọc thể Nero xong, mặc dù đã bị cơ thể Nero mê hoặc và rất muốn nếm thử vị của những giọt rượu nho ngay lập tức, thế nhưng cậu lại không làm như thế. Nhẫn nhịn cảm giác mê hoặc tỏa ra từ trên cơ thể của nữ vương trẻ, Itsuka Ken cúi người xuống và bắt đầu dùng tiên thuật để kích thích.
Đúng! Chính là dùng tiên thuật để kích thích! Khác với trước đó, lần này thì tiên thuật của Itsuka Ken đánh thẳng vào những giác quan trên người của Nero. Một tay đặt ở trên mông và một tay đặt ở trên lưng của Nero, Itsuka Ken hơi nâng cơ thể thon gọn nhưng lại mỹ lệ tới kinh tâm động phách của nữ hoàng bệ hạ lên, rồi cậu bắt đầu điều khiển cho tiên lực chạy trong cơ thể tuyệt mỹ trước mắt.
Cơ thể vốn hơi lạnh lẽo, thế nhưng dưới sự kích thích của tiên thuật, nó đã nhanh chóng chuyển sang màu đỏ ửng và dần dần trở nên đỏ ửng.
“Ngừng… Ngừng tay! Nhữ… Nhữ định làm gì thế, tấu giả? Trẫm… Ô ô ô ~~~~ !!!” Phát hiện ra cơ thể của mình bắt đầu có vẻ bất thường, Nero bối rối chất vấn Itsuka Ken, thế nhưng khi cô còn chưa kịp nói xong thì đã bị Itsuka Ken bịt miệng lại bằng một miếng vải.
Rất hiển nhiên là lúc này thì ma vương đại nhân của chúng ta đã chẳng muốn nói gì nhiều nữa, cậu chỉ muốn làm thôi.
Tiên lực của Itsuka Ken cứ không ngừng chạy khắp cơ thể của Nero và kích thích các giác quan cô khiến cho cơ thể của cô trở nên càng lúc càng nóng. Theo nhiệt độ cơ thể dần tăng cao, trên người của Nero cũng bắt đầu xuất hiện những phản ứng thường thấy của cơ thể, đó là đổ mồ hôi.
Nói là mồ hôi thì cũng không đúng, bởi vì là một nữ thần đứng hàng ba chữ số, cơ thể của Nero không thể nào có uế vật để mà sinh ra những thứ bẩn thỉu như là mồ hôi, có lẽ nên nói rằng đây là một loại tinh hóa đặc thù của cơ thể thì sẽ càng thêm chính xác.
Những giọt tinh hóa có mùi thơm đặc biệt cứ dần dần hiện lên trên cơ thể Nero, chúng tích tụ lại cùng nhau rồi chảy xuôi trên cơ thể mỹ lệ của nữ hoàng bệ hạ.
Nhìn những giọt tinh hóa đã bắt đầu xuất hiện, Itsuka Ken nở một nụ cười vui vẻ, vì cậu đã đạt được mục đích. Rượu nho trong veo nhanh chóng hòa lẫn cùng với tinh hóa thơm thuần của nữ hoàng tạo nên một thứ cocktail đặc biệt.
Thứ cocktail vừa được hình thành này chính là mục đích của cậu: dùng ngọc thể vô cùng tôn quý của nữ hoàng làm vật chứa, dùng tinh hóa trân quý nhất của nữ thần làm phối liệu, dùng rượu nho hi hữu nhất của thế giới làm cơ sở, thứ được tạo thành chính là thứ rượu tuyệt thế vốn không bao giờ có thể xuất hiện cả ở trên trời lẫn trần gian. Đây là thứ rượu tuyệt thế độc nhất vô nhị mà chỉ có một ‘bartender’ duy nhất trên cõi đời này có thể pha chế được, đó chính là Itsuka Ken.
Và giờ thì người duy nhất có thể thưởng thức được thứ rượu này có lẽ cũng chỉ có Itsuka Ken mà thôi, vì ở đây thì sẽ chẳng có ai để uống chung với Itsuka Ken, mà hết ngày hôm nay thì có lẽ thứ cocktail tuyệt thế này sẽ không còn cơ hội được hiện thế một lần nữa.
À không! Hình như vẫn một người nữa!
Vẫn nâng nhẹ cơ thể của Nero trên tay mình như đang cầm một vật chứa rượu vô cùng quý giá, Itsuka Ken nhắm mắt lại và từ từ nhấm nháp lấy hương vị tuyệt vời của thứ rượu vô song tuyệt thế. Lướt qua bộ ngực căng tràn, Itsuka Ken nhấm nháp dọc theo bụng của Nero và dần chạm tới chiếc rốn đáng yêu của nữ vương trẻ. Không ngừng nhấm nuốt, Itsuka Ken càng lúc càng cảm thấy mê say, chỉ mới có mười mấy phút thôi mà cậu đã có hơn mấy trăm lần sinh ra xúc động muốn đem toàn bộ cơ thể của Nero đều nuốt vào trong bụng rồi.
“Hà ~~~~ Thật tuyệt vời… Ah! Đúng rồi! Joou-dono (nữ hoàng đại nhân), ngài có muốn nếm thử thứ rượu ngon độc nhất vô nhị được pha chế ra từ chính cơ thể của ngài không? Ta nghĩ chắc là có nhỉ, vì nếu như ngài không nếm thử thứ rượu được điều chế ra từ chính cơ thể mình thì thật quá là đáng tiếc.” Nói xong, Itsuka Ken lại hớp một hơi rượu ở trên bụng của Nero, đồng thời cậu còn tranh thủ hôn lên đó mấy cái, sau đó cậu mới cười tà mà tháo miếng vải cậu dùng để bịt miệng của Nero ra.
“—— không! ƯỚ… Ô… Oa… Ô ~~~.” Thấy Itsuka Ken tháo miếng vải bịt miệng của mình ra, Nero lập tức biết được là cậu muốn làm gì, cho nên cô há miệng muốn phản đối, thế nhưng cô còn chưa kịp phản đối thì Itsuka Ken đã hôn lên cái miệng nhỏ của cô.
Hương dịch mang theo tuyệt thế vô song hảo tửu, thông qua làn môi đang hòa quyện của hai người, mà truyền vào trong miệng của Nero. Nụ hôn chỉ kéo dài trong mấy chục giây, cũng không tính là quá lâu, thế nhưng tới khi Itsuka Ken chịu buông tha cho cái miệng nhỏ của Nero thì gương mặt của cô đã hoàn toàn chuyển sang màu đỏ chót.
Nhìn gương mặt đỏ chót vì xấu hổ của Nero, Itsuka Ken cười híp mắt mà đối mặt với cô, rồi cậu lên tiếng: “Sao, Nero của ta? Em cảm thấy hương vị của nó tuyệt chứ?”
“A… ~~! Tấu giả ngu ngốc! Baka! Baka! Mau thả trẫm ra! Nhữ lại dám làm việc này với trẫm, nhữ —— Ô ————” Nero đáng thương, cô còn chưa nói xong thì đã lại bị tấu giả của mình bịt miệng rồi. Mảnh vải trong miệng khiến cô không thể nói gì được nữa.
Khẽ lắc đầu, Itsuka Ken bày tỏ đáng tiếc về thái độ phản kháng của Nero. Bất quá cậu chẳng nói gì thêm mà chỉ hơi ngắm nhìn cơ thể tuyệt mỹ của cô một cái rồi tiếp tục cười nói: “Thật đúng là báu vật trời cho, nếu bỏ lỡ thì không biết phải tới bao giờ mới có thể lại được nếm thử chúng thêm một lần nữa đây? Có nhớ là ta đã nói gì không, Nero? Ta đã nói là sẽ liếm hết toàn bộ cơ thể của em, cho nên nãy giờ chỉ mới là khúc dạo đầu mà thôi. Ha ha ha!”
“Hiện giờ, thứ rượu tuyệt thế dùng để phối hợp cho cuộc vui cũng đã có, vậy thì cũng đã tới lúc ta thực hiện điều mình nói rồi. Hảo tửu phối mỹ nhân, người xưa không gạt ta vậy! Ha ha ha! Hãy cố mà tận hưởng đi nha, Nero, đừng có nhịn quá sẽ không tốt đâu, vì chưa biết chừng có thể sẽ chảy ra thêm nhiều thứ khác nữa đó! Còn về việc chảy ra từ nơi nào trên cơ thể, Joou-sama, ngài hẳn phải khống chế được chứ? Ha ha ha ha!” Phát ra tiếng cười ác liệt đến tận cùng, Itsuka Ken lại cúi người xuống, và trong ánh mắt mở to xen lẫn những cái lắc đầu nguầy nguậy của nữ vương vẻ, cậu há miệng và cắn lên ngọc thố xinh xắn của cô.
“A… ——! Ô ô ~~~!” Nero liên tục phát ra những tiếng kêu vô nghĩa. Dù rằng biết việc kêu gào vào lúc này thật sự rất là vô ích, thế nhưng cô lại không thể nhịn được, bởi vì toàn thân của cô đều đang cảm thấy khó chịu vô cùng, ngứa và nhột tựa như có hàng trăm ngàn con kiến đang bò trong cơ thể, lại tê và giật tựa như có vô số dòng điện đang chạy ở trong từng thớ thịt của cô.
Không hề biết là Nero đang cảm thấy như thế nào, hoặc cũng có lẽ là đã biết rồi nhưng vẫn cố tình mặc kệ, Itsuka Ken chăm chỉ mà nếm lấy từng tấc một trên cơ thể tuyệt mỹ của nữ vương. Từng tấc từng tấc, từng li từng tí, từng chút từng chút một, Itsuka Ken cứ liên tục hút liếm một cách kỹ lưỡng, cứ như là cậu không bỏ qua bất cứ phần nào trên cơ thể hương diễm đang được mình nâng trên tay.
Theo từng cái hút liếm của Itsuka Ken, những tiếng kêu rên rỉ mang theo vẻ giận dữ và xấu hổ cứ liên tục truyền ra từ trong cái miệng nhỏ nhắn đang bị tắc của Nero.
Lúc này, Nero thật sự đã xấu hổ tới muốn chết. Tình huống của cô lúc này quả thật là đã không thể dùng sỉ nhục để hình dung được nữa. Nero rất rõ ràng, hành vi lúc này của tấu giả nghĩa là gì, cậu đang đùa bỡn với cơ thể của cô. Cô đang bị chủ nhân, bị tấu giả duy nhất và cũng là vĩnh viễn của mình đùa bỡn theo phương thức xấu xa ác liệt nhất mà cậu có. Đây quả thực là đã không thể dùng chữ ‘xấu xa’ hay ‘ác liệt’ là để hình dung được nữa, đây quả thực là xấu đến thực chất bên trong.
Một người sao có thể xấu được tới mức này? Quả thực là xấu tới mức khiến cho người ta không thể làm gì được! Xấu tới mức khiến cho người ta xấu hổ và giận tới muốn chết nhưng lại chẳng thể nào cảm thấy chán ghét và thù hận nổi. Xấu tới mức… Oa Ô ~~~~
Nero đã chẳng thể nghĩ thêm gì được nữa rồi. Bởi vì cảm giác khó chịu đang lan tràn khắp cơ thể lại đang bắt đầu đánh vào trong lòng của cô.
Vóc dáng thuần khiết mà tôn quý, đây là vinh quang của nữ vương và cũng là của nữ thần, và trên cơ thể vinh quang này, có một bộ phận khiến cho Nero tự hào nhất, đó chính là bộ ngực của cô.
Có dung mạo giống hệt với Alter, thế nhưng cô lại có một cơ thể càng thêm hoàn mỹ so với nữ hoàng bóng tối. Bộ ngực xa hoa hơn so với Alter, đây là thứ vũ khí mà cô vẫn luôn cho rằng nó chính là tiền vốn để cô có thể đánh bại Alter một cách tuyệt đối. Cho nên đối với bộ ngực bảo bối này, cô xem trọng tới bao nhiêu là chuyện có thể nghĩ ra.
Mặc dù cảm thấy rất khinh thường đối với những dược phẩm và phương pháp dùng để bảo dưỡng bộ ngực của hiện thế, thế nhưng đối với những tri thức lý luận có liên quan tới phương diện đó, Nero lại thuộc nằm lòng ở trong đầu. Cô sẽ không thừa nhận rằng việc cô bắt đầu chăm chút cho bộ ngực vốn chưa từng được cô chú ý của mình là vì người tấu giả có tên là Itsuka Ken của cô, thế nhưng nguyên nhân chính là do đâu thì cô nhất định sẽ không nói. Cô giấu điều này ở sâu trong đáy lòng, nơi mà không ai có thể nhìn thấu, và có lẽ cũng chỉ có chính cô hiểu được là vì sao mình làm vậy mà thôi.
Bất quá, nói việc đó vào lúc này thì quả thật là có chút dư thừa, bởi vì vấn đề chính hiện giờ đối với Nero chính là, thân thể thuần khiết và tôn quý nhất của cô hiện đang bị người chủ nhân có tên là Itsuka Ken của cô đùa bỡn. Dùng thân thể của cô để hứng rượu thì cũng thôi, vậy mà lại nghĩ ra cái trò dùng tinh hóa được tiết ra từ trên người cô để điều chế rượu, đây quả thực là quá xằng bậy, quá tùy hứng, quá sa đọa.
Thế nhưng, như thế còn chưa hết! Dùng thân thể của cô để điều chế rượu, sau khi chế rượu xong thì lại bắt đầu vừa hút chúng vừa ‘tàn phá’ lấy cơ thể cô. Cứ như là đang gặm củ cải, tấu giả của cô hoàn toàn không biết thương hương tiếc ngọc mà liên tục liếm mút và gặm cắn lung tung trên cơ thể mảnh mai nõn nà của cô.
Miệng nhỏ bị bịt lại, Nero chẳng thể nói gì được. Cô chỉ có thể phát ra những tiếng kêu vô nghĩa và dùng ánh mắt giận dữ xen lẫn xấu hổ mà nhìn chằm chằm lấy ma vương trẻ, người đang liên tục đem vô số những dấu ô mai màu đỏ tươi in lên trên cơ thể cô.
Cơ thể với đầy những dấu ô mai như thế này, nếu như bị những người khác nhìn thấy, nhất là Alter, Nero thật không dám tưởng tượng ra là hậu quả sẽ như thế nào. Tới khi đó thì cô quả thật chỉ có thể cắm mặt xuống đất mà làm người, chẳng bao giờ còn có thể giơ cằm lên mà nói chuyện một cách hiên ngang theo kiểu ‘có lý chẳng sợ’ được nữa.
Điên cuồng mà liếm mút lấy cơ thể của Nero một cách thỏa thích, chưa được bao lâu thì số rượu được cậu điều khiển bám trên người của Nero đã bị cậu hút hết hơn phân nửa. Thế nhưng sau một thời gian dài uống được thứ rượu tuyệt thế nhưỡng ra từ cơ thể tuyệt mỹ của nữ hoàng, Itsuka Ken bắt đầu cảm thấy bất mãn, cậu không thể nào thỏa mãn được chỉ với nhiêu đó được nữa.
“Chậc! Không đủ! Không đủ! Hoàn toàn không đủ!” Đem lượng rượu còn lại hút một hơi hết sạch, Itsuka Ken bắt đầu liên tục tắc lưỡi để diễn tả sự bất mãn.
Là một đại ma vương, lòng tham của cậu xưa nay vẫn luôn là vô độ. Mặc dù cậu chưa bao giờ để cho dục vọng của mình khống chế lấy mình, thế nhưng cậu cũng chưa bao giờ từ chối việc thỏa mãn dục vọng mà cậu có mỗi khi có cơ hội. Hiện giờ, khi mà dục vọng của cậu đã hoàn toàn bị cơ thể mỹ lệ của Nero cộng với thứ rượu ngon tuyệt thế chảy trên đó hoàn toàn châm lửa, cậu cảm thấy là mình nên làm cái gì đó khác hơn một chút, hoặc nên nói là mạnh tay hơn một chút nữa để thỏa mãn sự tham lam vô độ lúc này của mình.
“BA!” Tiếng hai bàn tay hợp lại vang lên, Itsuka dùng thái độ có thể nói là ‘chân thành’ và ‘tha thiết’ để cúi đầu xin lỗi Nero.
Cậu nói: “Thật xin lỗi, Joou-sama! Tôi sắp sửa phải làm thêm những việc càng thêm vô lễ rồi. Thế nhưng không sao, tôi nghĩ là ngài nhất định sẽ chấp nhận và tha thứ cho tôi đúng không?”
Thấy Itsuka Ken đột nhiên nói như vậy, Nero bỗng mở to hai mắt. Trong mắt đầy vẻ lo lắng và hoảng sợ, Nero lắc đầu nguầy nguậy cho thấy là mình không muốn.
“Ô ô ô ô ————!!!”
Thế nhưng, tàn niệm, Itsuka Ken hoàn toàn không thèm để ý tới biểu lộ của nữ vương trẻ mà cậu chỉ tiếp tục tự biên tự diễn. Cậu chỉ nở một nụ cười ngây thơ và vui vẻ như là một đứa trẻ vừa được cha mẹ chấp nhận cho quà để nói: “Soga! Tôi hiểu rồi! Tôi nhất định sẽ cố gắng hôn hết tất cả mọi chỗ trên cơ thể của ngài, cho nên, xin mạo phạm vậy, joou-sama!”
Sau đó, không để ý với biểu lộ há hốc cả mồm của Nero, Itsuka Ken vươn tay của mình ra để tháo bốn miếng vải đang được căng về phía bốn góc giường xuống.
Và cậu lật ngược toàn bộ người của cô lại.
Rất nhanh, Nero lại bị buộc thành tư thế có hình chữ ‘đại’ ( ‘大’ ), chỉ khác là lần này, cô bị buộc trong tư thế úp sấp mà thôi.
Sau khi làm xong tất cả mọi thứ, Itsuka Ken mới cười và búng tay một cái, sau đó một ly rượu nho cam thuần có màu đỏ khác lại hiện ra trên tay của cậu.
“Đây quả thực là… ọt ọt ~~~~”
Hơi nhỏ vài giọt rượu xuống tấm lưng trắng và nhìn chúng di chuyển dọc theo sống lưng trơn bóng mượt mà của nữ hoàng rồi cuối cùng lướt qua bờ mông cong với độ cong có thể nói là tuyệt mỹ của Nero, Itsuka Ken hơi nuốt nước miếng một cái.
Thế nhưng sau đó, cậu lại chợt nhíu nhíu đôi lông mày và lầm bầm: “Bất quá để rượu chảy không như vậy thì hơi phí, không liếm hết được thì nó lại nhiễu xuống giường. Nhưng mà dùng phép thuật để điều khiển mãi thì cũng chán, làm sao đây nhỉ?”
Nghiêng đầu ngẫm nghĩ một hồi, và rồi bất chợt, Itsuka Ken dường như đã nghĩ ra được một ý tưởng nào đó, và lại một lần nữa, cậu nở nụ cười tựa như ác ma của mình.