Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 296 : bật hết hỏa lực.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ô oa! Người ta vừa mới ra ngoài chưa được bao lâu, ngươi lại dám đem người ta nhốt lại trong cái chỗ đen thui đó. Ta tức giận rồi, giống cái lông đen!” Một giọng nói vang lên cắt đứt cuộc trò chuyện giữa Itsuka Ken và giáo chủ Luo Hao.

Vẫn là chất giọng loli trong treo và lanh lảnh vô cùng vui tai, thế nhưng lần này, bên trong giọng nói đã không còn vẻ tinh nghịch và đùa cợt như trước đó nữa, có chăng cũng chỉ còn lại sự tức giận không thể nào che giấu.

Rất rõ ràng, loli Tề Thiên đã thực sự tức giận rồi. Còn nguyên nhân tại sao lại giận, đây không phải là chuyện dễ hiểu sao? Bị nhốt nhiều năm như vậy, mới được thả ra chưa có bao lâu, chơi còn chưa có đã ghiền thì đã bị nhốt lại thêm một lần nữa, hơn nữa còn là nhốt vào trong phòng kín, hỏi sao mà không nổi nóng cho được? Nhất là khi loli Tề Thiên đã cho thấy rằng mình là một đứa bé vô cùng hiếu động, phá phách và bướng bỉnh.

Việc loli Tề Thiên thoát ra vào lúc này quả là hơi có chút bất ngờ đối với Itsuka Ken, thế nhưng đây cũng không phải là việc ngoài dự đoán gì cho lắm. Dù sao thì việc quyền năng mà giáo chủ Luo Hao đã dùng không thể nhốt loli Tề Thiên được đủ nửa tiếng là chuyện đã được dự tính từ trước. Bất quá, thời gian tối đa là nửa tiếng, vậy mà chỉ nhốt loli Tề Thiên được có 20 phút, xem ra loli Tề Thiên mạnh hơn mức dự tính rất nhiều.

Lúc này, loli Tề Thiên vẫn ở trong trạng thái không để dùng hết sức. Không thể dùng hết sức mà còn mạnh như vậy, vậy nếu như ở trong trạng thái tối hoàn mỹ, loli Tề Thiên còn có thể mạnh tới mức nào nữa?

“Thật quá đáng! Quá coi thường người ta! Mặc kệ! Ăn một gậy của ta!” Tức tới không chịu được, loli Tề Thiên hét lên một tiếng và vung cây gậy Như Ý trong tay về phía giáo chủ Luo Hao và Itsuka Ken. Dưới sự điều khiển của loli Tề Thiên, cây gậy Như Ý ngay lập tức biến thành một gây gậy khổng lồ dài hơn trăm mét.

Bóng gậy dài hơn một trăm mét hiện lên giữa không trung và dùng tốc độ nhanh tới khó tưởng tượng để đập về phía Itsuka Ken và giáo chủ Luo Hao. Cây gậy Kim Cô khổng lồ dài hơn một trăm mét, thế nhưng ở trong tay của loli Tề Thiên, nó lại chẳng khác gì một cây gậy gỗ bình thường bao nhiêu.

Không gian dường như đang rung động, sức ép không khí tỏa ra từ cây gậy Kim Cô to và dài hơn trăm mét khiến cho vô số cây cối và đất đá đều phải nứt toác. Một gậy này nếu như nện xuống, phỏng chừng là mọi vật chất trong không gian bán kính 1000 m xung quanh đều sẽ bị nện thành bụi phấn.

Đối với đòn tấn công đầy tức giận của loli Tề Thiên, Itsuka Ken chỉ nở một nụ cười gằn, sau đó cậu quay qua hỏi giáo chủ Luo Hao một câu: “Hừ! Trò mèo! Lian-nee, lần này chị có thể tin tưởng tôi không?”

“Lên đi! Để cho đại tỷ nhìn xem phong thái anh hùng của đệ.” Gật đầu, giáo chủ đại nhân hơi lùi về sau một chút để nhường chỗ cho Itsuka Ken.

Phải nói rằng sau khi quen giáo chủ đại nhân được một thời gian, cuối cùng thì Itsuka Ken cũng đã nắm được bí quyết để giao lưu cùng với giáo chủ. Cách nói chuyện vừa rồi quả thật là rất có kỹ thuật, nếu như dùng cách nói bình thường như là ‘lùi về sau một chút’ hay tương tự đại loại như thế, thứ Itsuka Ken nhận được cũng chỉ có sự bất mãn của giáo chủ. Thế nhưng khi cậu nói ‘tin tưởng tôi không?’, cậu lại khiến cho giáo chủ cảm thấy rằng địa vị của mình rất cao, rất phù hợp với thân phận ‘nghĩa tỷ’ cũng như là thân phận ‘sư phụ võ thuật’ của cậu, khiến cho giáo chủ đại nhân cảm thấy rất có mặt mũi mà cam tâm tình nguyện nhường sân khấu cho cậu.

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm……!!!!!”

Bóng gậy nhanh chóng lướt qua không trung và nện trúng mặt đất bên dưới. Trong bán kính mười cây số, đất đá cỏ cây đều nứt toác và bị thổi bay lên không trung; ở nơi trung tâm của vụ nổ, trong bán kính một cây số, tất cả mọi thứ đều bị đập thành bụi phấn và bay tứ tung, trên mặt đất xuất hiện một cái hố thiên thạch cực lớn có thể chứa mấy trăm ngàn tấn nước biển cũng không thành vấn đề.

Đòn tấn công của loli Tề Thiên mạnh là thế, thế nhưng lại chẳng gây ra được một chút tổn hại nào đối với Itsuka Ken lẫn giáo chủ Luo Hao. Cả hai tránh né được chiêu thức này của loli Tề Thiên khá là dễ dàng.

Điều đáng nhắc tới là lần này, Itsuka Ken không cần dùng Gift không gian để né tránh nữa. Chỉ bằng sự lĩnh ngộ về mặt võ thuật mà cậu vừa học được từ giáo chủ Luo Hao, cậu hoàn toàn né được đòn tấn công của loli Tề Thiên.

Đối với việc loli Tề Thiên thoát ra vào lúc này, Itsuka Ken chẳng cảm thấy lo lắng gì cho lắm, trái lại, cậu đang cảm thấy khá là chờ mong. Cậu vừa mới lĩnh ngộ được thứ mới xong, đang cần có thứ gì đó dùng làm đá mài đao để đánh bóng cho thứ mình vừa tìm hiểu được, loli Tề Thiên xuất hiện vào lúc này thật quá đúng lúc rồi.

“Nếu vậy thì, tôi đi vậy! Lian-nee, nếu như tôi chiến thắng trở về, vậy thì chị nhất định phải thưởng cho tôi đó!”

“Thật đúng là nghịch ngợm! Mặc dù ta nghe nói rằng em trai sẽ dễ thương hơn nếu chúng nghịch ngợm một chút, nhưng nếu nghịch ngợm quá thì sẽ rất là phiền lòng. Vì đây là lần đầu tiên nên ta sẽ chiều ý đệ một chút, thế nhưng sẽ không có lần sau đâu đấy. Nếu như lần này đệ có thể đánh thắng được Tề Thiên, vậy thì ta sẽ đáp ứng một yêu cầu nhỏ của đệ.”

“Ha ha ha! Tốt! Nhớ kỹ lời chị vừa nói đó, bởi vì nếu tôi thắng thì tôi muốn hôn chị giống lúc nãy. Chờ tôi khải hoàn trở về đi!” Nghe giáo chủ Luo Hao nói như vậy, Itsuka Ken nở nụ cười đắc ý mà nói lớn. Sau đó, không cho giáo chủ đại nhân có cơ hội phản bác, cậu búng người và bắn về phía loli Tề Thiên đang lơ lửng trên không trung.

Đối với yêu cầu có phần quá đáng của Itsuka Ken, giáo chủ đại nhân không lên tiếng phản đối. Cô chỉ hơi gắt khẽ một tiếng, trên mặt nổi lên màu đỏ ửng vô cùng đáng yêu, miệng thì lầm bầm: “Thật là một đứa em nghịch ngợm ~~ .”

… …

Ở một hướng khác, sau khi vung ra một gậy để xả tức, loli Tề Thiên liền quay đầu nhìn về phía Itsuka Ken và giáo chủ Luo Hao. Khi thấy Itsuka Ken dùng tốc độ nhanh như chớp để lao về phía mình, ngọn lửa màu đỏ ngòm trong đôi mắt [ Kim Tinh Hỏa Nhãn ] của loli Tề Thiên chợt lóe lên vài cái, sau đó cô bé thốt lên: “Ngươi… Ô? Tại sao nhìn ngươi có gì đó khang khác? Ngươi… mạnh hơn rồi? Oa nha! Tốt! Nếu vậy có thể chơi sảng khoái hơn! Tới đây! Hì hì!”

Nghe được lời ‘rủ rê’ của loli Tề Thiên, Itsuka Ken chỉ nhếch mép và nở một nụ cười: “Chơi sao? Hi vọng chút nữa, ngươi đừng có khóc là được, đồ khỉ con phá phách.”

Trừng hai mắt về phía loli Tề Thiên, hai đồng tử màu hổ phách của Itsuka Ken cũng bắt đầu bùng lên hai ngọn lửa màu bạch… Không! Nói cho chính xác thì phải là mắt trái đang liên tục nhá lên những tia chớp màu vàng óng, còn mắt phải có một ngọn lửa màu trắng thuần túy đang lặng lẽ thiêu đốt.

[ Bản Nguyên Thần Lôi ] cùng [ Quang Minh Thánh Hỏa ] hiện lên trong mắt, điều này cho thấy rằng sức mạnh của [ Sấm Chớp ] đã được Itsuka Ken vận lên mức tối đa. Lúc này, đôi mắt của Itsuka Ken trông còn quỷ dị hơn cả cặp [ Kim Tinh Hỏa Nhãn ] đang bốc lửa của Đại Thánh loli nữa.

Ánh sáng màu bạch kim phát ra từ trong lòng bàn tay, một thanh kiếm thần màu bạch kim chợt hiện lên đi kèm với những tia Sấm Chớp liên tục ẩn hiện nơi lưỡi kiếm.

Kiếm vừa hiện ra trên tay thì Itsuka Ken đã bắn người về phía loli Tề Thiên. Khẽ xoay người, lưỡi kiếm trên tay Itsuka Ken nhanh chóng xoay một vòng sau đó chém thẳng về phía loli Tề Thiên.

“Oa nha, tới tốt lắm! Ta đỡ!”

“Đoang ————!” Tiếng kim loại va đập nhau vang lên, gậy Như Ý của Đại Thánh loli và cây kiếm Lôi Quang của Itsuka Ken chạm vào nhau phát ra tiếng kêu điếc tai. Sấm sét trong mắt trái của Itsuka Ken nhá mạnh lên một cái, sức mạnh sấm sét ẩn chứa bên trong Lôi Quang Thần Kiếm chợt bùng nổ và ập về phía loli Tề Thiên.

“Chiêu này không làm gì được người ta đâu!” Đối với đòn tấn công đầy bất ngờ và mau chóng của Itsuka Ken, loli Tề Thiên không sợ chút nào mà vẫn cười vui vẻ và ứng đối. Cây gậy Như Ý trong tay loli Tề Thiên khẽ xoay tròn, những tia điện chớp đang cuốn về phía loli Tề Thiên đều bị gậy Như Ý quấn lại thành một chùm, sau đó, cây gậy như ý trong tay loli Tề Thiên bỗng nhiên hơi uốn lượn một chút, rồi sau đó phần đầu gậy đang quấn lấy những tia sấm chớp chợt đâm về phía Itsuka Ken.

“Hừ!” Không một chút hoang mang, Itsuka Ken vung tay trái của mình lên và một thanh Lôi Quang Thần Kiếm khác lại được hình thành.

“Keng ————!”

Đòn phản công bất ngờ của loli Tề Thiên đã bị cản lại, cùng lúc đó, ngọn lửa màu trắng toát đang lặng lẽ thiêu đốt trong mắt phải của Itsuka Ken chợt bùng lên một cái. Ngay lập tức, ngọn lửa ánh sáng huy hoàng và thần thánh đột nhiên bùng lên từ trên hai cây kiếm của Itsuka Ken.

“PHÙNG —— !!”

Hai ngọn lửa ánh sáng màu trắng toát phun ra từ trên song kiếm của Itsuka Ken, bắn về phía loli Tề Thiên, đồng thời tự mình xoắn lại thành hai con rắn lửa.

Đối với đòn tấn công cực nhanh diễn ra ở khoảng cách cực gần này, Đại Thánh loli chẳng hề lo lắng. Nhìn hai con rắn lửa màu trắng đang nhe răng mà táp về phía bộ mặt của mình, Đại Thánh loli cười hì hì nói: “Ô oa, quả nhiên là mạnh hơn lúc trước rất nhiều! Tốc độ cũng nhanh hơn rồi nha! Hì hì! Thế nhưng chỉ chừng đó là còn chưa đủ đâu! Xem kim cô bổng của ta! Biến!”

Cây gậy Như Ý trong tay của loli Tề Thiên lại một lần nữa thay đổi hình dạng. Hai đầu của gậy Như Ý, sau khi nhận được lệnh của loli Tề Thiên thì lập tức rung lên một cái, sau đó chúng liền biến thành hai cái đầu của loài rồng phương đông và lao về phía hai con rắn được tạo ra từ [ Quang Minh Thánh Hỏa ] của Itsuka Ken.

“Phanh ————!!!”

Đầu rồng và rắn lửa chạm vào nhau rồi bể tung ra xung quanh, không gian bị bao trùm bởi vô số những đốm lửa nhỏ. Đối với kết quả này, Itsuka Ken dường như đã đoán được từ trước, thế nên ngay khi đầu rồng và rắn lửa chạm vào nhau, song kiếm của Itsuka Ken cũng đã bắt đầu chuyển động. Chúng cùng xoay nửa vòng ở trên không trung, rồi sao đó mũi của hai thanh kiếm cùng nhau đâm về phía ngực của Đại Thánh loli với một quỹ đạo khó hiểu.

“Đinh —— đinh ————!”

Tiếng kim loại va chạm lại vang lên, loli Tề Thiên đã kịp thời hồi chiêu. Gậy Như Ý được loli Tề Thiên rút về và xoay một vòng ở trước mặt mình, đòn tấn công tới từ song kiếm của Itsuka Ken đã bị hóa giải.

“ẦM ———— !!!!!” Đột nhiên, đúng vào lúc này, một tiếng nổ điếc tai chợt vang lên từ sau lưng của loli Tề Thiên.

“Ách ô ~~!” Khẽ rên một tiếng đau đớn, loli Tề Thiên thậm chí chẳng thèm xoay người mà vung ra một gậy, với một góc độ hiểm hóc và tốc độ nhanh như xuyên qua không gian, cây gậy của loli Tề Thiên đập nát thực thể phân thân của Itsuka Ken đã đánh lén mình một đòn từ phía sau, đồng thời thu gậy về phía trước.

Nếu nhìn từ bên ngoài, tay cầm gậy của loli Tề Thiên dường như đã từ một biến thành hai cái, một cái thì vung ra đập tan thực thể phân thân của Itsuka Ken, một cái thì vung về phía trước để đỡ lấy đòn tấn công bất ngờ.

“ĐOANG ———— !!!”

Đòn tấn công từ chính diện của Itsuka Ken đã bị đỡ được, khí kình thổi ra từ sự va chạm giữa thần kiếm với gậy Như Ý tạo thành từng đợt sóng không khí cuốn về bốn phía.

“Tiếp chiêu!” * 2

Hai âm thanh đồng thời vang lên từ bên trái phía sau lẫn bên phải phía sau của loli Tề Thiên, hai Itsuka Ken khác đột nhiên bắn ra từ trong hư không và lao về phía loli Tề Thiên. Lúc này, loli Tề Thiên đang bị Itsuka Ken ở chính diện kềm chế, giờ lại thêm hai đòn tấn công khác tới từ hai bên trái phải phía sau, cô bé bị bao vây rồi.

Đối với việc mình bị kềm chế, đồng thời còn rơi vào tình huống bị hợp công với hai đòn tấn công đang ập tới từ hai góc hiểm khác, loli Tề Thiên chỉ cười hi hi, sau đó, mái tóc vàng của cô bé bắt đầu chuyển động.

Hai đòn tấn công đã tới rất sát, thế nhưng loli Tề Thiên vẫn không lo lắng. Rồi đột nhiên, trong tích tắc, bốn loli Tề Thiên khác đột nhiên hiện ra, rồi tám, rồi mười sáu, rồi tới ba mươi hai. Chỉ trong một cái chớp mắt, hàng trăm loli Tề Thiên đã hiện ra và đồng thời lao về phía hai Itsuka Ken khác lẫn bản thể của cậu.

Cười đắc ý, loli Tề Thiên cười hì hì và nhìn xem Itsuka Ken sẽ ứng phó ra sao.

Đối với phương thức ứng đối này của loli Tề Thiên, Itsuka Ken sớm đã đoán được. Dù sao phân thân luôn là bản lĩnh giữ nhà vô cùng nổi tiếng của Tề Thiên, làm sao mà cậu không biết được chứ? Cho nên ngay lập tức, khi các loli Tề Thiên vừa ập về phía phân thân của cậu lẫn bản thể của cậu thì, đột nhiên, xung quanh mỗi loli Tề Thiên lại xuất hiện bốn Itsuka Ken và vung kiếm hợp công.

Về việc chơi số lượng, xưa nay Itsuka Ken chưa ngán ai bao giờ.

Chỉ trong tích tắc, tất cả phân thân của loli Tề Thiên đều đã bị tiêu diệt, sau đó, tất cả các phân thân của Itsuka Ken cùng nhau hợp lại đánh về phía loli Tề Thiên.

“Wa! Ngươi cũng biết chơi phân thân! Quá tuyệt vời! Thật thú vị! Người ta quyết định rồi! Người ta nhất định phải thu ngươi làm đàn em, nếu như ngươi không chịu nghe lời thì người ta sẽ đánh tới khi ngươi chịu nghe lời thì mới thôi. Ừ! Quyết định như vậy!” Tự nói rồi tự trả lời, loli Tề Thiên gật gật đầu rồi sau đó cô bé bắt đầu vung mạnh cây gậy trong tay.

“Đinh đinh đinh đinh đinh đinh…!!!”

Tiếng kim loại va chạm cứ vang lên liên tục, loli Tề Thiên, với bổng pháp vô song của mình, đã đỡ được tất cả những đòn hợp công tới từ các phân thân của Itsuka Ken.

Giai đoạn thăm dò lần hai đã qua, sau đó, hai người bắt đầu một cuộc đại chiến thực sự. Khác với lần chiến đấu trước đó, Itsuka Ken chỉ có thể bị hành hạ một cách đơn phương, vào lúc này, cả hai đã có thể giao chiến với nhau một cách hơi có phần cân sức ngang tài. Tại sao lại là ‘hơi có phần’? Bởi vì Itsuka Ken vẫn còn kém loli Tề Thiên một chút, thế nhưng theo thời gian trôi qua thì sự cách biệt này cũng đang dần rút lại.

Nhờ có sự mài giũa tới từ loli Tề Thiên, Itsuka Ken đang dần thực hiện được mưu tính của mình. Lúc trước, đối với lĩnh ngộ của bản thân, mặc dù Itsuka Ken đã hoàn thành rất nhiều, thế nhưng giống như những gì đã nói từ trước, võ học không phải là thứ có thể học được chỉ bằng cách nhớ, nó còn cần rèn luyện nữa. Lúc này, Itsuka Ken đang dùng loli Tề Thiên như một đối tượng để mình rèn luyện.

Khí kình quấn vào nhau. Trong khu vực chiến đấu giữa Itsuka Ken và loli Tề Thiên, khí, thế, và sức mạnh của đôi bên không ngừng va chạm và tác động kéo đẩy lẫn nhau khiến cho không gian đang dần trở nên độc lập và tạo thành một lĩnh vực đặc biệt. Đây chính là ‘Võ Đạo’ của hai bên đang không ngừng va chạm.

Theo võ đạo của hai bên không ngừng va chạm, Itsuka Ken cảm thấy trình độ võ nghệ của mình đang tiến bộ càng lúc càng nhanh. Sức mạnh thì cậu có đủ, thiên phú của cậu lại phi thường cao, kiến thức võ học dự trữ ở trong đầu của cậu lại quá nhiều, lại cộng thêm có một đối thủ mạnh hơn đang ‘Luận Đạo’ cùng với cậu, tất cả những yếu tố đó đã tạo điều kiện cho Itsuka Ken tiến bộ một cách nhanh chóng.

Càng lúc càng nhanh, [ Vô Chiêu Thắng Hữu Chiêu ] của bản thân cậu đã dần được hoàn thiện, [ Seikūken ] và [ Ryusui Seikūken ] đã trở nên hoàn mỹ, chỉ còn có [ Cực Chi Võ Luyện ] đang dần được hình thành.

Mặc dù tiến bộ nhanh như vậy, thế nhưng lúc này, tâm thái của Itsuka Ken vẫn vô cùng bình tĩnh. Cậu đang suy xét làm sao để có thể thực hiện kế hoạch mà mình đã dự tính từ trước.

Từ lúc cậu bắt đầu nghiêm túc chiến đấu với loli Tề Thiên, cậu đã biết được rằng điểm yếu của loli Tề Thiên là ở đâu. Nếu như bắt được điểm yếu này, cậu dám cá rằng nếu mình không sơ suất thì việc chiến thắng loli Tề Thiên đã chẳng phải là việc gì khó. Thế nhưng nếu muốn bắt được điểm yếu đó, vậy thì điều cậu cần làm là phải khiến cho con loli này sơ suất đã.

Dùng mọi cách để đánh lạc hướng con loli này, khiến cho nó hoàn toàn không để ý tới vấn đề đó, chờ tới khi mọi thứ bùng nổ thì đó cũng chính là lúc cậu bắt lấy thắng lợi vào trong tay.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio