Được rồi, sau khi nói chuyện với Rance xong thì cuối cùng Itsuka Ken cũng đã hiểu được đầu đuôi mọi việc, đồng thời cậu cũng đã kiểm chứng được cho suy đoán trước đó của mình là tại sao nguyền rủa bám trên thần cách của Rance lại yếu tới như vậy. Hóa ra là nhờ có sự bảo vệ tới từ viên thần cách lớn có thuộc tính [ Thần Chiến Tranh ] kia.
Bất quá, sau khi nói chuyện với Rance xong, Itsuka Ken chợt nhận ra một điều mà mình đã không suy nghĩ kỹ. Đó là có lẽ tất cả những gì mà cậu được biết về thần thoại Hy Lạp, toàn bộ đều là giả. Coi như không phải là giả thì cũng có 80 ~ 90% là giả.
Zeus, từ khi trở thành vua của các vị thần, hắn đã ám hại và sát hại bao nhiêu thần linh rồi? Hiện giờ, có bao nhiêu vị thần trên đỉnh Olympus không phải là giả? Có bao nhiêu là thật? Có bao nhiêu là đồng lõa với Zeus? Có bao nhiêu kẻ đối chọi với hắn? Nếu như đối chọi thì những kẻ đó là ‘tốt’ hay đều là những kẻ có bản chất giống hắn?
Thần thoại của Hy Lạp, ở trong mắt của Itsuka Ken hiện giờ đã trở nên hoàn toàn không đáng tin, chúng chỉ có thể xem như là manh mối, hoặc nên nói là dấu hiệu nào đó mà thôi. Không ai biết được rằng từ khi lên ngôi tới giờ, Zeus đã xuyên tạc và ngụy tạo bao nhiêu thần thoại. Là vua của đỉnh Olympus, hắn muốn làm việc này thật quá dễ dàng, chỉ cần một câu nói thì sẽ có khối kẻ làm việc này thay cho hắn.
Giống như chuyện của Rance và Athena, nếu như hai người này không chủ động nói cho Itsuka Ken thì cậu cũng sẽ không thể nào biết được sự thật về đỉnh Olympus.
Hơn thế nữa, từ xưa tới giờ, kẻ thắng luôn là chính nghĩa còn kẻ thua luôn là tà ác, đây là chân lý bất di bất dịch. Zeus là kẻ thắng, đồng thời cũng là kẻ sở hữu sức mạnh vượt trội hơn tất cả, cho nên đối với ‘sự thật’ về Rance và Athena, nếu như không có sức mạnh vượt trội nào đó làm chỗ dựa thì cho dù chúng có bị lan truyền ra thì cũng sẽ bị vùi dập rất nhanh. Bởi vì chẳng ai tin và cũng chẳng ai dám tin. Cho nên về thần thoại Hy Lạp, Itsuka Ken cảm thấy mình đã không thể tin được rồi, thậm chí phỏng chừng hiện tượng này cũng đang xảy ra với rất nhiều hệ thống thần thoại khác.
Là người bị hại, Athena và Rance đều rất muốn vạch trần chân tướng thật sự bị Zeus ẩn giấu. Thế nhưng nếu như muốn làm được điều này thì phải có sức mạnh và quyền uy có thể đánh tan, thậm chí là trấn áp được tất cả.
Chỉ là Athena và Rance đều là những nữ thần thế đơn lực bạc. Mặc dù bản thân các cô đều là những nữ thần cao cao tại thượng, nhưng khi phải đối mặt với một kẻ địch quá sức là to lớn như Zeus, chúa tể của Hy Lạp, các cô cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm. Cho dù muốn bảo vệ tính mạng của mình thì cũng phải trốn chui trốn lủi, thậm chí rơi vào tình cảnh mà nếu không có Itsuka Ken xuất hiện, các cô có thể sẽ phải vĩnh viễn trầm luân không bao giờ có thể xoay người.
Cả Athena và Rance đều là nữ thần, thế nhưng khi phải đối mặt với một vị thần độc ác và hùng mạnh như Zeus, các cô đều cần có chỗ dựa, các cô cần có một chỗ dựa có thể bảo vệ được các cô, cũng như có thể giúp các cô đòi lại công bằng cho mình.
Không biết có phải là trùng hợp hay không, cũng không biết đây là may mắn của Itsuka Ken hay may mắn của hai vị nữ thần, các cô gặp được Itsuka Ken và trở thành vương phi của cậu. Cậu đã hoàn toàn giải phóng các cô khỏi những hậu quả mà các cô đang phải gánh chịu sau khi thua trong việc đối đầu với Zeus.
May mắn nhận được sự ưu ái của hai vị nữ thần, theo như số phận chỉ dẫn, Itsuka Ken, một ma vương của sự tham lam đã trở thành chúa tể của cả hai vị nữ thần.
Vì là ma vương của sự tham lam vô độ, khi trở thành chúa tể của hai vị nữ thần, Itsuka Ken đã quyết định phải chiếm hết tất cả mọi thứ của họ cho mình, trong đó cũng có cả trách nhiệm và nghĩa vụ phải bảo vệ và báo thù thay cho họ.
Chả cần phải suy nghĩ gì cả, Itsuka Ken chẳng có lấy một chú do dự trong việc này. Ngay khi nhận được tình yêu của Metis, Itsuka Ken cũng đã quyết định rằng sẽ có một ngày, khi bản thân đủ thực lực, cậu sẽ tự mình giết lên tới đỉnh Olympus và đem cái đầu của Zeus vặn xuống để làm bô ỉa. Sau đó, cậu tuyệt đối sẽ phong ấn sức mạnh của hắn rồi nhét cái đầu của hắn vào trong bồn cầu công cộng vài năm, kế đó cậu sẽ cho hắn hưởng hết tất cả khổ hình có trên thế gian này từ thân thể tới tâm linh rồi mới để cho hắn chết, coi như chết xong thì cũng phải quất xác cho tới khi vương phi của cậu hả giận thì mới thôi.
Một mình Metis thôi cũng đã đủ để cậu làm những điều này rồi, huống hồ gì còn có Athena, và giờ còn có thêm Rance nữa. Giờ khắc này, Itsuka Ken đã hạ quyết tâm rằng sẽ có một ngày, cậu sẽ biến những điều trên thành hiện thực.
Từ giờ khắc này trở đi, cậu và toàn bộ chúng thần Hy Lạp xem như đã kết một mối thù không đội trời chung rồi. Nhất là Zeus, cậu sẽ khiến lão già tạp chủng đó phải hối hận vì đã từng sinh ra trên cõi đời này, cậu thề là như thế.
“Quân chủ, tôi không dám yêu cầu ngài báo thù cho người thân của tôi, ngài không cần phải… A… ~~~!”
“PA ———!” Một âm thanh chát chúa vang lên, và bờ mông xích lõa của Rance đã bị Itsuka Ken tát cho một cái, mông cô hiện lên hình một bàn tay có màu đỏ chót.
Bị Itsuka Ken đột nhiên đánh một cái, Rance hét lên một tiếng kinh ngạc, sau đó cô ngạc nhiên mà nhìn về phía Itsuka Ken.
Nổi giận mà quất một cái thật mạnh vào mông của Rance xong, Itsuka Ken tiếp tục nhéo một cái khiến cô hét lên một tiếng, sau đó cậu mới cười gằn: “Ngươi cho rằng mình là ai mà dám tự ý quyết định thay cho ta? Trong chư thiên vạn thế, không có bất cứ tồn tại nào có tư cách ép ta phải từ bỏ thứ thuộc về mình, cho dù đó là trách nhiệm hay nghĩa vụ. Là vương phi của ta, nhiệm vụ của em chỉ có im lặng ủng hộ cho ta, còn ta muốn làm việc gì thì phải do ta quyết định!”
“Gánh nặng chất trong lòng em, từ khi em quyết định trở thành người phụ nữ của ta thì tất cả chúng đều đã là của ta. Không có bất cứ lý do nào có thể khiến cho ta từ bỏ việc đòi lại công bằng cho vương phi của mình. Ta tuyệt đối không cho phép người con gái đã hiến dâng tất cả cho ta phải thương tâm và khó chịu. Nếu ta đã nhận được thân thể của em, cũng nhận được linh hồn và tình yêu của em, vậy thì việc đòi lại công bằng cho em là nghĩa vụ của ta, là nghĩa vụ mà một người đàn ông phải làm. Đó, là nguyên tắc!”
“Chuyện giữa em và chúng thần Hy Lạp cứ tạm thời để đó. Chờ tới ngày mà ta có đủ thực lực, ta sẽ dẫn em đánh lên đỉnh Olympus và vặn cái đầu của Zeus xuống. Tới khi đó thì tất cả những kẻ đã làm hại em và thân nhân của em đều sẽ phải chịu sự thẩm phán của ta. Ta sẽ khiến cho bọn chúng biết được cái gì gọi là sống không bằng chết. Đây là lời hứa của ta với em. Ta sẽ thay em lấy lại công bằng.”
Như một lời tuyên thệ, Itsuka Ken nói với Rance bằng kiểu nói như đang tường thuật lại một chân lý tất nhiên, đôi mắt cậu lập lòe ánh hào quang rực rỡ.
Không cần nghi ngờ! Cậu đang nói thật. Vì chỉ bằng giọng nói, bất kỳ ai cũng có thể biết được rằng cậu đã hạ quyết tâm. Nếu như một ngày nào đó, cậu tự nhận rằng mình có thực lực để đánh lên đỉnh Olympus, cậu tuyệt đối sẽ đánh lên đó để vặn cái đầu của Zeus và những vị thần khác xuống mà không có một chút do dự nào.
“A…! Tôi… Thiếp…” Kích động tới không biết phải nói gì, đôi môi ngọc của nữ thần run lên. Ngàn vạn điều muốn nói chợt ùa lên từ trong tim, thế nhưng khi tới miệng rồi thì cô lại không biết phải nói gì nữa. Ngôn ngữ dường như đã trở nên bất lực trong việc diễn tả cảm xúc đang nổ tung trong người cô.
Rance hiểu rõ, hiểu rất rõ ràng rằng, việc phải đối đầu với Zeus và toàn bộ đỉnh Olympus có ý nghĩa như thế nào. Mặc dù thực lực của Itsuka Ken không hề yếu, thế nhưng nếu phải so với Zeus thì nó còn quá nhỏ nhoi, huống hồ gì, mục tiêu của cậu còn là toàn bộ đỉnh Olympus. Trong thần thoại Hy Lạp, Zeus dù độc ác và mạnh mẽ, thế nhưng nếu chỉ nói về sức mạnh và năng lực chiến đấu đơn thuần, vẫn còn có một vài tồn tại mạnh hơn cả Zeus. Điều này thì ngay cả Zeus cũng hiểu.
Thế nhưng Itsuka Ken lại nói rằng vì cô, cậu tuyệt đối sẽ đối đầu với toàn bộ chư thần Hy Lạp. Bất kể việc sau này Itsuka Ken có thể làm được điều này hay không thì bây giờ, khi cậu đã hạ một lời thề như vậy, Rance cảm thấy mình đã say rồi. Cô cảm thấy từ giờ khắc này trở đi, mình có thể chết vì cậu, cũng có thể trở thành một nô lệ thấp hèn nhất của cậu và dâng lên cho cậu tất cả mọi thứ mà mình có. Không có người phụ nữ nào có thể chống lại được mị lực của người đàn ông dám chống lại toàn thế giới vì mình, nhất là khi người đàn ông đó còn là người mình yêu.
Khi một người đàn ông dám vì người phụ nữ mình yêu mà đối đầu với toàn thế gian, thì người đàn ông đó ở trong mắt người phụ nữ tuyệt đối sẽ trở thành tồn tại quan trọng nhất có địa vị chí cao vô thượng mà không có bất cứ thứ gì có thể lay chuyển được.
Rance cảm thấy mình say rồi. Đây là phu quân của cô, là quân chủ của cô, là chúa tể của cô! Đây mới thật sự là người yêu mà số phận đã ban cho cô sau hơn mấy ngàn năm chờ đợi.
“Không cần nói gì hết! Em là của ta, là vương phi của ta, là báu vật của ta, cũng là vật sở hữu riêng của ta, cho nên trách nhiệm và gánh nặng gắn trên người em cũng là của ta. Vì em, ta sẽ tiêu diệt chư thần Hy Lạp. Nếu phải đổi lấy em, bọn chúng dù có muốn làm trâu làm ngựa cho ta cũng không xứng.”
“Ô ~~ quân chủ ~~~~ .”
Mắt lệ uông uông, Rance phát ra tiếng ngâm nga rên rỉ mềm nhũn, quyến rũ, yêu kiều và ướt át tới không chịu được.
Gương mặt tinh xảo lại một lần nữa trở nên đỏ ửng, đôi mắt tràn đầy vẻ mỹ diễm, quyến rũ và thần phục. Hơi thở như lan, nữ thần kề môi mình vào tai của Itsuka Ken và nỉ non tỏ tình: “Chúa tể của tôi ~~~~~ thân này thuộc về ngài. Đáp lại sự nhiệt tình này ~~~~ xin để cho tôi càng thêm điên cuồng đi ~~~~~”
Nói xong, nữ thần lại một lần nữa tuột xuống và vùi đầu vào giữa hai chân của Itsuka Ken. Miệng nhỏ mở ra, nữ thần tựa như một cô hầu ngoan ngoãn nhất nuốt lấy bảo cụ của chủ nhân vào trong cổ họng và bắt đầu phục vụ.
Đầu nhỏ đong đưa, sự phục vụ của nữ thần Rance khiến cho Itsuka Ken chợt thở dài. Mặc dù kỹ thuật ‘cắn’ của nữ thần vẫn còn khá trẻ trung và non nớt, thế nhưng sự nhiệt tình, tỉ mỉ, thần phục và yêu say đắm ẩn chứa trong đó thật sự khiến cho mọi gã đàn ông đều phải mê say.
Yêu thương mà vuốt ve cái đầu của Rance, Itsuka Ken cười nói: “Thật đúng là một yêu tinh hại nước hại dân. Rõ ràng là một kỵ sĩ đầy chánh nghĩa, còn là một nữ hoàng lãnh diễm và uy nghiêm, còn là một nữ quân thần dũng mãnh, vậy mà lúc ở trên giường lại trở thành một nữ thần dâm dục và đọa lạc tới vậy. A ~~~ Thật tuyệt, Rance, em nói xem nếu như người ta biết em có biểu hiện như hiện giờ, họ sẽ nói gì?”
“A… ~ vì quân chủ,… dù Rance có bị… làm nhục… như thế… thì cũng không sao… Chỉ cần quân chủ có thể hưởng thụ… Xụp ~~ ô ~~~!” Đang nói, cái đầu của Rance đột nhiên bị Itsuka Ken bắt ở sau gáy rồi kéo sát lại, sau đó tinh hoa trào ra từ bảo cụ và tràn vào trong cổ họng của nữ thần.
“Híz-hà-à-à---- ~~~! Hô ~~~ Ha ha! Nếu em đã nói như vậy, vậy thì để ta mang em bay đi, Rance của ta!”
Nói xong, Itsuka Ken ôm lấy Rance và đè cô xuống. Một pháo vứt dứt, pháo sau lại vang. Một ‘cuộc chiến’ nảy lửa mới lại bắt đầu khai hỏa.
… …
“Cái quái gì thế? Chuyện gì đang xảy ra vậy trời? Toàn khỉ là khỉ, đâu đâu cũng là khỉ! Chẳng lẽ cái tên kia gọi tôi tới cũng chỉ là để giết khỉ thôi sao?”
Ngồi ở ghế sau của một chiếc ô tô, Hoàng Tử Đen Alec nhịn không được mà lầm bà lầm bầm phàn nàn, có vẻ như anh đang rất bất mãn với cái người đã khiến cho anh rơi vào trong tình huống này.
“Đừng có nói cứ như là cậu không muốn tới đây ấy, những báo cáo về thánh tổ Guinevere gần đây chẳng phải đều được đưa hết tới chỗ của cậu sao? Cho dù không có cái tin nhắn đó thì cậu cũng đã tới đây rồi.” Người đang cầm tay lái và cũng là người vừa lên tiếng phản bác chính là trợ thủ đắc lực nhất của Alec, Sir Iceman. Ông là một thánh kỵ sĩ có cấp bậc cao nhất, giống như Paolo Blandelli của Milan, hiện giờ ông có mặt ở đây là để phụ tá cho Alec trong chuyến đi này.
“Vốn dĩ tới Nhật Bản là để điều tra tung tích của thánh tổ, vậy mà vừa tới Tokyo xong, thậm chí còn chưa kịp làm gì hết thì tin nhắn của cái tên ti đã ập tới. Khỉ gió! Chẳng lẽ cái tên đó có cài người ở bên cạnh tôi!”
Nói tới đây, Alec dùng ánh mắt quái dị để nhìn về phía Iceman, bất quá đối phương chẳng buồn phản ứng mà chỉ đám lại với giọng như chẳng có gì: “Cho dù cậu có nhìn tôi như thế thì tôi cũng chẳng trả lời được cho cậu đâu. Cậu nên bỏ cái tính xấu đã ăn sâu vào cốt tủy đó đi. Ngoài ra, lần này cậu cố tình mang theo mảnh vỡ của thánh đao tới đây…”
Iceman còn chưa nói xong thì đột nhiên Alec chợt hét lớn: “Không được!!!”
Một vệt kim quang đột nhiên hiện ra trên trời và nện thẳng về phía chiếc ô tô của Alec.
Quyền năng [ Thần Tốc ] được Alec khởi động ngay tức khắc, thế nhưng so với đó thì ánh kim quang càng nhanh hơn. Ánh sáng lóe lên và Alec cảm thấy toàn thân đau nhức, sau đó anh mất đi tri giác.