“… Chết tiệt! Vô liêm sỉ! Lão già khốn kiếp! Ta biết ngay là ngươi sẽ giở trò mà. Hừ hừ! Bất quá người cao tay ấn hơn vẫn là ta. Bằng không thì đúng là bị ngươi hạ nguyền rủa rồi.”
Đắm chìm trong luồng thần lực cổ xưa được truyền thừa từ thần vương Cronos, Itsuka Ken lớn tiếng mà chửi đổng, bất quá sau đó, cậu lại lầm bầm và hơi cười gằn. Lần này, đúng là cậu đã suýt bị Cronos tính kế.
Bất quá nói thật thì mưu kế này của Cronos cũng không phải là độc kế gì, và nó cũng không có xu hướng hãm hại cậu. Thay vì nói đây là nguyền rủa thì chi bằng nói rằng đây là một loại khế ước. Cronos dùng toàn bộ bản nguyên cùng với Gift của mình làm cái giá, trao tặng chúng cho Itsuka ken; bù lại, sau khi nhận được chúng, Itsuka Ken phải thực hiện được yêu cầu của Cronos.
Bởi vì đây là khế ước có tính đơn hướng khi không cần có sự chấp nhận của Itsuka Ken nên nói nó là nguyền rủa thì cũng không sai. Có thể nói là nếu như lần này, Itsuka Ken không có hệ thống bảo vệ, nói không chừng thì khế ước này đã cắm rễ vào trong thần cách của cậu.
Chỉ là nói thật thì cho dù khế ước này có cắm rễ vào trong thần cách của cậu, cậu cũng chẳng ngại gì, tối đa cũng chỉ cảm thấy hơi khó chịu vì bị ép buộc mà thôi. Bởi vì yêu cầu của khế ước thật sự là có cũng như không đối với cậu.
Chỉ đơn giản là nó muốn Itsuka Ken phải kế thừa di chí của Cronos, yêu cầu cậu phải trở thành chúa tể thống trị toàn cõi Hy Lạp, đồng thời phải đem cả Zeus lẫn ‘yêu phụ’ trong miệng Cronos hành hạ cho tới chết ngay khi cậu có thực lực để làm điều này. Về phần những thần linh khác của Hy Lạp, Cronos không đề cập tới, không bắt cậu phải buông tha cho ai cũng không bắt cậu phải tiêu diệt sạch, đây có lẽ là sự nhân từ cuối cùng của người từng là chúa tể của toàn Hy Lạp đi?
Về đối tượng cần phải tiêu diệt của khế ước, Zeus thì Itsuka Ken đã biết rồi, còn yêu phụ, dựa theo âm thanh cuối cùng cậu nghe được kết hợp với tri thức về thần thoại, Itsuka Ken cảm thấy ngoại trừ Gaia ra thì đã chẳng còn ai vào đây. Xem ra vị thần sinh ra từ thời minh cổ đó cũng không phải là loại hiền lành gì nha.
Bất quá cũng đúng! Dù sao thì trong số năm vị thần đầu tiên sinh ra từ thuở khai thiên lập địa của thần thoại Hy Lạp, cũng chỉ có cô ta là kẻ duy nhất còn sống được tới giờ, hơn nữa còn sống khỏe. Có thể sống khỏe trong cái thần hệ hắc ám như Hy Lạp, nói cô ta là người hiền lành và không có tâm kế, đánh chết Itsuka Ken cũng không tin.
Phỏng chừng là lúc trước, cô ta cho Metis một phần bản nguyên của [ Đất ] cũng là vì có mưu đồ nào đó chứ? Giống với những gì cô ta đã làm khi Cronos còn cai trị?
Bất quá chuyện đó để sau đi! Hiện giờ Itsuka Ken chưa cần phải nghĩ nhiều về việc này, chờ tới khi cậu gần có đủ thực lực để tiêu diệt Zeus và Gaia thì hẵng tính. Bất quá, thật đúng là khó chịu nha. Khi không lại bị người khác gọi là ‘con yêu’, đã vậy mình lại còn không thể phản bác. Người thì cũng đã chết rồi, còn có thể phản bác được gì nữa đây?
Thật đúng là… Itsuka Ken cũng không biết là bây giờ mình nên khóc hay nên cười, có lẽ là dở khóc dở cười đi? Vô duyên vô cớ lại bị nhận làm con nuôi trong khi bản thân thì lại không muốn, cái chuyện éo le như vầy tại sao lại rớt xuống đầu cậu chứ?
Chỉ là, cũng đành chịu thôi! Người thì cũng đã chết, cậu có nói gì đi nữa thì cũng vô ích, coi như là an ủi một lão già sắp chết, cho ông ta chết nhắm mắt đi. Còn di chí của ông ta thì Itsuka Ken cũng chỉ có thể xin lỗi vậy. Không phải xin lỗi về việc báo thù mà là xin lỗi về việc trở thành thần vương của Hy Lạp. Báo thù thì cậu vẫn sẽ báo thù, bởi vì điều đó cũng là ý nguyện của cậu, thế nhưng còn việc trở thành thần vương của Hy Lạp, nói thật thì cậu không thèm. Chả có ích lợi gì mà thì tổ thêm mệt.
Cùng lắm thì tới lúc đó, cậu để cho Athena làm thần vương Hy Lạp thay cho cậu thôi, chứ về quan điểm cá nhân thì cậu chẳng thèm. Bất quá, nghĩ tới đây, Itsuka Ken bỗng cảm thấy làm vậy thật sự rất thú vị. Để vương phi của mình cai trị Hy Lạp, khi ở trước mặt thế nhân thì là nữ thần vương cao cao tại thượng, thế nhưng tới khi về nhà thì lại bị cậu đè xuống mà ăn hiếp ở trên giường. Chậc! Chậc! Cái cảm giác đó, một chữ ‘sảng’ đã không đủ để hình dung.
Nhưng thôi được rồi, tạm gác cái việc tự sướng đó lại. Giở bảng thuộc tính ra và kiểm tra số điểm năng lượng mình có, Itsuka Ken thở phào. Xem ra việc Cronos chủ động truyền thừa cho mình rồi chết đi thì cũng xem như là Cronos chết trên tay mình, cho nên điểm năng lượng cũng đã vào sổ.
Đinh ——! Nhiệm vụ chi nhánh (1): ‘Giết chết cựu thần vương Cronos của Hy Lạp’ ▪ Hoàn Thành! Ký chủ nhận được 100.000 điểm năng lượng. Số điểm năng lượng hiện có: 330.000 điểm!
Điểm năng lượng đã vào sổ, đây có thể nói là tin vui lớn nhất đối với Itsuka Ken. Còn về phần truyền thừa của Cronos, nói thật lòng thì Itsuka Ken lại chẳng có hứng thú gì mấy.
Bởi vì bản chất của Cronos là thần linh điều khiển thời gian, cho nên thứ mà ông truyền thừa lại cũng là thứ có liên quan tới thời gian, đó là bản nguyên về [ Thời Gian ] và Gift đặc trưng nhất của ông đó là [ Cắn Nuốt Thời gian ].
Kế thừa một thứ bản nguyên có tính chất cực kỳ ưu việt như là [ Thời Gian ], hơn nữa còn là một phần bản nguyên hoàn chỉnh tới từ một thần vương có thuộc tính thời gian, lại còn kế thừa cả Gift [ Cắn Nuốt Thời Gian ], thứ tập hợp đủ cả tính chất sáng tạo lẫn hủy diệt, nếu giả như là một người khác, tuyệt đối sẽ cảm thấy mừng tới phát điên. Chỉ là, Itsuka Ken lại không nằm trong số này.
Nguyên nhân của việc này là vì thứ mà Cronos truyền thừa cho Itsuka Ken thật sự đúng như tên của nó: quá ‘thừa’. Tại sao lại nói là ‘thừa’? Bởi vì nó hầu như hoàn toàn trùng lặp với năng lực của Itsuka Ken. Có thiên phú [ Thời Gian ], Itsuka Ken hoàn toàn có tư cách để xem những loại bản nguyên có tính chất thời gian như rác rưởi. Bởi vì so với một thứ bản nguyên có thể bị phá hư và tước mất, thì một thiên phú luôn luôn tồn tại cùng bản chất của cậu thật sự ưu việt hơn quá nhiều.
Hơn nữa, nói theo nghĩa nào đó thì thiên phú về [ Thời Gian ] của cậu mạnh hơn bản nguyên [ Thời Gian ] của Cronos nhiều lắm, bởi vì trước chưa nói tới độ toàn diện, chỉ nói riêng về vĩ độ thì thiên phú của cậu cũng đã bỏ qua bản nguyên của Cronos một khoảng khá xa. Không thấy được là trong cuộc chiến trước đó, Cronos thường xuyên bị Itsuka Ken quất cho tê người mỗi khi sử dụng Gift [ Cắn Nuốt Thời Gian ] sao?
Có thiên phú [ Thời Gian ], Itsuka Ken hoàn toàn không cần bất kỳ thứ bản nguyên thời gian nào, bởi vì chỉ cần thực lực của cậu tăng lên, những thứ mà bản nguyên [ Thời Gian ] có thể làm được cho cậu thì thiên phú [ Thời Gian ] cũng có thể làm được cho cậu, thậm chí còn tốt hơn và thuận tiện hơn nhiều.
Còn về phần bản thân của Gift [ Cắn Nuốt Thời Gian ], Itsuka Ken cảm thấy mình có [ Kamikakushi ] cũng là quá đủ rồi, thứ cậu thiếu cũng chỉ là thực lực thôi. Dù sao thì khi chiến đấu, hiệu quả của việc ‘cắn nuốt’ và ‘tước đoạt’ thời gian cũng đều như nhau, chỉ khác ở cách ứng dụng và cường độ sức mạnh; cho nên việc có thêm Gift [ Cắn Nuốt Thời Gian ] thật sự không có ý nghĩa gì nhiều với cậu.
Tham ăn nhiều thì nhai không nát, nhai không nát thì nuốt không xong, kết quả là cái gì cũng ăn không được. Nếu như vậy thì chẳng thà là nhai vừa đủ rồi nuốt trọn, như vậy sẽ tốt hơn. Tham thì thâm! Là ma vương của sự tham lam, Itsuka Ken thấu hiểu về sự tham lam hơn bất kỳ ai trên cõi đời này.
Có thể nói rằng theo thực lực dần tiến bộ thì sự tham lam của Itsuka Ken cũng dần ‘tiến bộ’. Hiện giờ, cậu đã qua giai đoạn ‘ăn tạp’ rồi. Đã ăn thì phải ăn thứ tốt nhất, ngon nhất và phải ‘hợp khẩu vị’ nhất, còn nếu không thì chẳng thà không ăn.
Nếu như là lúc trước, đối với những thứ như Gift, linh lực, thuộc tính, bản nguyên, thần cách, v… v…, cậu tuyệt đối sẽ không kén chọn. Bất kể là thứ gì trong số đó, chỉ cần xuất hiện trước miệng của cậu là cậu sẽ lập tức ăn sạch ngay mà không một chút chần chừ.
Thế nhưng hiện giờ, cậu sẽ không làm vậy. Bây giờ, cậu chỉ ‘ăn’ những thứ tốt nhất đồng thời thích hợp nhất với mình, những thứ mà không hợp với tiêu chuẩn này, dù có cho thì cậu cũng chả thèm quan tâm.
Sự tham lam của cậu, theo thực lực và tầm mắt dần tăng lên đã bắt đầu trở nên có trật tự và có tính kén chọn. Nếu như ở trên đường, cậu nhìn thấy vàng và đá quý, cậu tuyệt đối sẽ không lấy hết như trước nữa mà sẽ chỉ lấy có đá quý mà thôi.
Không phải là vì cậu ngớ ngẩn hay làm bộ cao sang mà bỏ qua vàng, chỉ đơn giản là vì cậu chẳng muốn lãng phí không gian chứa đựng trong túi của mình cho thứ thô tục như vàng. Không gian còn dư, cậu sẽ để dành đó, để chờ tới khi gặp phải những báu vật quý giá nhất, cậu sẽ dùng chúng để chứa đựng những báu vật này.
Đây chính là chân lý của sự tham lam mà Itsuka Ken đã ngộ ra được.
Đương nhiên, nói lòng vòng nhiều như vậy cũng chỉ là vì Itsuka Ken muốn biện minh cho lòng tham của mình mà thôi. Nói đơn giản là thứ mà Cronos cho cậu không đủ để thỏa mãn lòng tham vô độ của cậu.
Nếu như là [ Thời Gian Sáng Tạo ], Itsuka Ken tuyệt đối sẽ không dửng dưng và càm ràm như vậy, mà phỏng chừng là cậu sẽ nhảy cẫng lên để hoan hô.
… …
Không biết đã qua bao lâu, cơn bão năng lượng có kích thước hơn vài ngàn mét vẫn tiếp tục hoành hành trên không trung và không hề có dấu hiệu bị suy giảm.
Bởi vì có quy tắc đặc thù của U Thế kềm chế, cho nên sức tàn phá của cơn bão đã bị hạn chế đi khá nhiều, thế nhưng dù vậy thì tác động của nó vẫn lan ra tới phạm vi vài ngàn km xung quanh. Từ đó cũng có thể thấy được là lần giao chiến này tạo thành ảnh hưởng lớn tới mức nào, hậu quả mà nó để lại thật sự là quá lớn.
Hiện giờ thì Itsuka Ken đã thoát ra khỏi cơn bão và bay về phía mặt đất bên dưới. Loli Tề Thiên thì đã chẳng biết đi đâu, có lẽ vẫn còn đang ở trong cơn bão, chỉ là không biết đang làm gì.
Mặc dù rằng không biết loli Tề Thiên hiện đang làm gì trong cơn bão, thế nhưng Itsuka Ken biết được là con loli đó hẳn cũng sắp hấp thu xong hai phần bổn nguyên kia và hoàn thành việc bị chiến. Thời gian dành cho cậu đã không còn nhiều nữa, cậu cần phải nhanh lên.
Bây giờ, việc gấp rút lúc này là phải tìm giáo chủ Luo Hao. Cronos đã nói rằng muốn nhận được truyền thừa hoàn chỉnh của ông thì phải kết hợp cùng với giáo chủ Luo Hao, chỉ có vậy thì cậu mới nhận được ‘phần sức mạnh cuối cùng’ của Cronos. Nếu Cronos đã chính miệng nói như vậy, vậy thì phần sức mạnh mà ông nói hẳn là phần sức mạnh bản chất nhất của Cronos.
Sức mạnh bản chất nhất của một vị chúa tể thời gian đồng thời còn là một thần vương là gì? Itsuka Ken chỉ hơi nghĩ sơ là đã có thể đoán được ít nhiều. Itsuka Ken dự đoán được là lần này, chưa biết chừng mình sẽ nhận được một niềm vui bất ngờ lớn từ nó.
Khởi động Gift [ Không Gian ], Itsuka Ken lập tức có mặt ở chiến trường, nơi cách vị trí cậu đang đứng xa hơn ngàn dặm.
Chiến đấu vẫn còn chưa kết thúc, chỉ là lúc này thì tình hình chiến đấu đã có sự thay đổi rất rõ ràng. Thế cục đã hoàn toàn nghiêng về một phía.
Nguyên nhân của việc này là vì trong thời gian Itsuka Ken còn chìm trong cơn bão năng lượng thì cả Pandora và Susano cũng đã bắt đầu gia nhập vào chiến trường. Có Rance, Pandora và cả Susano cùng gia nhập, cán cân thiên bình đã hoàn toàn nghiêng về phía phe của Itsuka Ken.
Lúc này, chiến thắng đã trở nên dễ như trở bàn tay.
Ở phía xa, Lia, Nero và Rance đã hoàn thành việc đánh tan xác con rồng khổng lồ màu vàng, khiến cho nó biến trở về hình hài cũ của mình là một ấu nữ tóc vàng. Sau khi lấy lại được hình hài vốn có của mình, Guinevere được Rance ôm ở trong ngực và vẫn chưa tỉnh lại. Còn rance thì vừa ôm lấy Guinevere, vừa đứng chung một chỗ với Lia, cả hai đang trao đổi với nhau về điều gì đó.
Về phần các campione thì ngoại trừ Annie đã dừng việc chiến đấu ra, những người khác thì vẫn đang khá hưng phấn mà tiếp tục săn giết những yêu thú lẫn Dị Thần còn sót lại trên chiến trường. Bất quá số lượng cũng không nhiều, việc kết thúc chiến đấu có lẽ chẳng cần thêm bao nhiêu thời gian.
Về phần Yuri thì dường như đang phải chăm sóc cho giáo chủ Luo Hao. Alice và những người khác cũng vây lại xung quanh và không biết đang trao đổi với nhau về điều gì.
Sau khi Itsuka Ken xuất hiện trên chiến trường thì hầu như không hẹn mà cùng, tất cả mọi người đều ngừng công việc mình đang làm lại và nhìn về phía cậu. Ngay cả các campione vẫn đang chìm trong sự hưng phấn của việc săn giết cũng hơi hoãn việc chiến đấu lại để nhìn về phía Itsuka Ken.
Có thể nói là trong suốt quãng thời gian chiến đấu vừa rồi, điều mà tất cả mọi người quan tâm và lo lắng nhất chính là tình huống của Itsuka Ken. Là thủ lĩnh của tất cả mọi người trong cuộc chiến này, sự thắng thua của Itsuka Ken hầu như có thể nói là có ảnh hưởng trực tiếp tới vận mạng của tất cả các thành viên đang tham gia vào trong cuộc chiến.
Nếu như Itsuka Ken thắng thì không có gì để nói, thế nhưng nếu cậu thua, vậy thì cho dù ở bên này, mọi người có giành chiến thắng đi chăng nữa thì kết cục của mọi người đều sẽ không tốt. Các vương phi của Itsuka Ken biết điều này, và các campione khác cũng biết điều này.
Thế nhưng bây giờ, Itsuka Ken đã trở về rồi.
Mặc dù toàn thân rách tung tóe, tử khí vờn quanh, thế nhưng cậu xác thực đã trở về rồi, trở về từ cuộc chiến đỉnh phong của thần và ma vương.
“Vua?”
Nhìn thấy Itsuka Ken trở lại, các vương phi của cậu cũng đều kích động mà chạy lại. Tất cả đều dùng nụ cười vui vẻ mang theo sự kích động của mình để chào đón Itsuka Ken.
“Uh, ta không sao! Các em cũng không sao chứ?” Thấy các cô gái của mình chạy lại, Itsuka Ken cười khẽ và hỏi.
Tất cả đều gật đầu xác nhận cho thấy là mình không có việc gì. Sau khi biết được là tất cả vẫn ổn thì Itsuka Ken mới quay đầu nhìn về phía Pandora, người đã đeo lên một chiếc mạng che mặt, và Susano, người trông già đi rất nhiều.
“Cảm ơn, Susano. Lần này xem như là tôi nợ ơn ông một lần. Lời hứa giữa chúng ta, tôi sẽ thực hiện sau. Sau khi kết thúc cuộc chiến này thì tôi sẽ giải trừ nguyền rủa cho ông và những người khác, sau đó sẽ dẫn mọi người về Khu Vườn Nhỏ.”
“Được rồi! Được rồi! Đừng có nói những lời buồn nôn đó! Ai nói lời đó chứ mi thì không thích hợp đâu! Bất quá, việc bên kia đã xong chưa? Mối liên kết giữa ta và [ Hắc Nhận ] đã bị đứt đoạn, là do mi làm?” Xua xua tay, Susano nói một chút, sau đó ông chợt nghĩ tới tình hình cuộc chiến và hỏi Itsuka Ken.
“Hoàn toàn chưa xong! Sau đó còn phải tiếp tục chiến đấu với con nhóc đó nữa. Con loli kia phỏng chừng còn đang khôi phục, chưa biết chừng sau đó nó sẽ còn mạnh hơn nữa. Cho nên hiện giờ, tôi cũng phải mau chóng gia tăng thực lực của mình. Ở đây giao lại cho mọi người, nếu như con loli đó thật sự hồi phục nhanh hơn tôi, vậy thì cứ giả bộ đầu hàng trước đi. Chờ tới khi tôi về rồi tính tiếp. Yuri, đưa Lian-nee cho ta!”
Xuất hiện bên cạnh của Yuri, Itsuka Ken duỗi tay ra để đón lấy ngọc thể mềm mại của tuyệt đại giai nhân còn đang say ngủ.
“Vua, giáo chủ đại nhân, cô ấy…”
“Ừ! Ta biết. Đừng lo lắng quá, chị ấy không có chuyện gì đâu. Được rồi! Lần này em cũng đã vất vả nhiều, sau khi trở về, ta nhất định sẽ ban thưởng cho em. Giờ, ta đi trước!” Giơ tay và khẽ vuốt mái tóc dài mềm mượt của Yuri, Itsuka Ken cười hiền lành nói. Sau đó, cậu quay về phía các cô gái khác của mình để ra hiệu một chút rồi lập tức rời đi.
Lúc này đã không còn thời gian cho cậu lãng phí nữa. Việc kết hợp với giáo chủ Luo Hao và tiếp nhận truyền thừa cần một quãng thời gian nhất định, mà việc thuyết phục được giáo chủ Luo Hao chịu kết hợp với mình cũng cần một chút thời gian.
Cái gì cũng cần thời gian, mà lúc này thì thứ cậu thiếu nhất lại chính là thời gian. Nếu như cậu không nhanh lên mà để cho con loli kia hoàn thành công việc của mình trước, tới lúc đó thì sẽ rất phiền toái.
Xuất hiện trong một hang núi cách đó không quá xa, Itsuka Ken liếc nhìn xung quanh một chút và phất tay một cái. Một chiếc giường màu bạch kim chợt hiện lên và Itsuka Ken đặt ngọc thể của giáo chủ Luo Hao xuống.
Trên chiếc giường màu bạch kim sáng lóa, tiên cô xuất trần với bộ hán phục cổ điển đang say ngủ. Đây quả thật là một cảnh sắc làm say lòng người.
Chỉ là đáng tiếc là lúc này, Itsuka Ken lại không có thời gian để thưởng thức. Đặt ngón tay của mình lên mi tâm của gia nhân, Itsuka Ken vận dụng sức mạnh để giải trừ phong ấn mà Cronos đã thiết lập.
Phong ấn bị giải trừ, giáo chủ Luo Hao cũng dần tỉnh lại. Đôi lông mi dài của cô bắt đầu khẽ rung, và sau đó, đôi mắt phượng sáng như thủy tinh của cô bắt đầu dần hé mở.