Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 346 : ngự lôi, khống hỏa.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên bầu trời, cơn bão năng lượng vẫn còn đang gào thét và không hề có chút dấu hiệu dừng lại nào. Ba nguồn sức mạnh tối cao của trời đất va chạm cùng nhau, thứ sinh ra sau đó là một mảnh tuyệt vực, một cấm khu tuyệt đối đối với tất cả sinh linh của U Thế. Ở vùng đất mà cả không gian lẫn thời gian cũng đều bị xé rách và trở nên hỗn loạn này, không có bất kỳ sinh vật nào có thể sống nổi.

Ngoại trừ một cô nhóc có mái tóc màu hoàng kim.

Lúc này, mái tóc vốn có màu đen tuyền đầy yêu mị của loli Tề Thiên đã biến trở về màu sắc vốn có của nó.

“Ô ah ah ah ~~~~!!”

Trong tiếng kêu đau đớn được rít qua kẽ răng, cơ thể vốn tràn đầy thương tích của loli Tề Thiên bỗng nhiên cuộn chặt lại.

Ở trên người của cô nhóc, hai luồng hào quang màu trắng và đen cứ không ngừng thay phiên nhau mà lấp lóe. Sức mạnh bắn ra tứ phía, cho thấy rằng hai nguồn sức mạnh này đang xung đột cùng nhau, ngay trên mình của loli Tề Thiên.

Hai nguồn sức mạnh xung đột lẫn nhau và cứ luân phiên bạo động, đây chính là nguyên nhân khiến loli Tề Thiên cuộn mình lại và phát ra tiếng kêu đau đớn tới như vậy.

Sức mạnh bên trong vẫn không ngừng xung đột, còn ở bên ngoài thì sức tàn phá của cơn bão năng lượng cũng đang không ngừng tàn phá và xâm nhập vào trong cơ thể của loli Tề Thiên.

Loạn trong giặc ngoài. Tình huống của loli Tề Thiên thật không lạc quan, thế nhưng cô bé lại không hề nhúc nhích một chút nào. Hai hàm răng cắn chặt lại cùng nhau, loli Tề Thiên nhẫn nại mà chịu đựng cảm giác đau đớn đang tàn phá cơ thể, đôi lông mi dài đáng yêu của cô bé không ngừng rung lên.

Lúc này, công việc hấp thu bản nguyên của loli Tề Thiên đã bước vào giai đoạn mấu chốt nhất. Chịu đựng cảm giác đau đớn đang lan tràn khắp cơ thể, loli Tề Thiên cố gắng không chế hai luồng bản nguyên đến từ [ Hắc Nhận ] và [ Cứu Thế Thánh Đao ]. Vì để chữa lành vết thương của bản thân, và cũng là để có thế chế tạo ra được món vũ khí mạnh nhất cũng như là thích hợp nhất với mình, loli Tề Thiên không thể không làm như thế.

Sức mạnh phá hư có màu đen như mực, cùng với sức mạnh hủy diệt có màu trắng thuần khiết.

[ Hắc Nhận ] và [ Cứu Thế Thánh Đao ], hai thứ sức mạnh xưa nhất và là khởi nguyên của tất cả mọi thứ [ Thép ]. Chúng là thần khí mạnh nhất, chí cương chí cường.

Nếu như trước đó, hai thứ vũ khí này không trực tiếp xung đột cùng với nhau, hơn nữa trong khi xung đột không có sự góp mặt của bên thứ ba có sức mạnh không hề thua kém, vậy thì phỏng chừng cho dù là tới vĩnh viễn, hai thanh thần binh này cũng sẽ không mất đi bản thể của mình.

Hiện giờ, sau khi kết thúc việc giao tranh, cả hai thanh thần binh cũng đều đã mất đi bản thể và chỉ còn lại bản nguyên.

Hai nguồn sức mạnh thuộc về [ Thép ] có thuộc tính [ Phá Hư ] đang ở trong tình trạng nguyên thủy. Đối với loli Tề Thiên, đây quả thật là thứ thích hợp nhất với cô bé lúc này, bởi vì từ chúng, cô có thể tạo ra được thứ vũ khí mạnh nhất mà cô hằng mong muốn.

Không bỏ lỡ cơ hội, loli Tề Thiên đã không chần chừ mà thu thập chúng và nhét chúng vào trong cơ thể mình. Dùng linh cách của bản thân để làm cơ sở, loli Tề Thiên điên cuồng mà vận chuyển tất cả linh lực trong cơ thể.

[ Cửu Chuyển Huyền Pháp • Kim Cương Bất Hoại ]

Nhất chuyển - định [ Càn ]! Nhị chuyển - định [ Khôn ]! Tam chuyển - định [ Khảm ]! Tứ chuyển - định [ Ly ]!

Ngũ chuyển - định [ Chấn ]! Lục chuyển - định [ Tốn ]! Thất chuyển - định [ Cấn ]! Bát chuyển - định [ Đoài ]!

Cửu chuyển - định [ Thần ]!

Vận chuyển toàn bộ sức mạnh có trong cơ thể, loli Tề Thiên dần trấn áp được sức mạnh bản nguyên tới từ hai thanh thần binh mạnh nhất.

Là sinh linh đại diện cho tư cách bán tinh linh của Đại Thánh tỷ, thiên phú của loli Tề Thiên là không thể chối cãi. Mặc dù sau khi bị Đại Thánh tỷ từ bỏ thì loli Tề Thiên đã đánh mất đi phần truyền thừa bản nguyên nhất của mình, thế nhưng với thiên phú dị bẩm của bản thân, loli Tề Thiên lại đạt được một truyền thừa mới tới từ chính tư cách đã bị vứt đi đó.

Tề Thiên Yêu Vương, kẻ có quyền sắc lập vạn yêu, đồng thời có sức mạnh có thể ngạnh chiến với Thiên Đình, Phật, Đạo.

Kẻ bướng bỉnh, trời không thể tha. Kẻ nghịch thiên, phật không đồng ý.

Độc chiến chư thiên, lực kháng thần phật.

Huề Thiên Đồng Tề Giả, không phải chỉ là danh hiệu mà người khác giao cho. Thiên phú và bản chất của loli Đại Thánh, ngay từ khi sinh ra cũng đã là thứ nhảy ra ngoài Tam Giới, không nằm trong Ngũ Hành.

Là một tồn tại đặc thù như thế, loli Đại Thánh hoàn toàn có năng lực trực tiếp trấn áp sức mạnh phát ra từ hai phần bản nguyên và đem chúng hoàn toàn đánh tan. Thế nhưng, vì muốn có được vũ khí vừa tay, loli Đại Thánh cam tâm tình nguyện chịu đựng đau đớn, nhét chúng vào trong cơ thể để cho chúng tàn phá cơ thể của mình, thông qua đó mà khiến chúng không thể chạy thoát mà chỉ có thể từ từ bị ý chí của cô khống chế.

“YAA.A.A.. AH AH AH AH AH AH AH AH ~~~~~!!!”

Tiếng gầm thét khản cả cổ phát ra từ miệng của loli Tề Thiên. Sức mạnh bùng lên. Toàn bộ không gian dường như bị đông đặc lại bởi nguồn sức mạnh tuôn ra từ trên cơ thể nhỏ bé của loli Đại Thánh. Thậm chí ngay cả cơn bão năng lượng dường như cũng bị tiếng hét và sức mạnh của loli Đại Thánh dọa sợ, chúng lùi ra xa khỏi cô bé và không dám tiếp cận cô.

Dấu ấn đã được in lên trên hai nguồn bản nguyên. Lúc này, loli Đại Thánh không việc gì phải nhịn nữa. Vận dụng sức mạnh chí cường của mình, loli Đại Thánh lập tức trấn áp cả hai nguồn bản nguyên trắng-đen đang chạy lung tung trong người.

“Càn Khôn mượn pháp! Ngũ Lôi đoán thần!”

Kim lôi! Mộc lôi! Thuỷ lôi! Hỏa lôi! Thổ lôi!

Thiên địa đoán tạo pháp, một phương pháp rèn vũ khí đơn giản nhất nhưng lại có hiệu quả nhất, khó khăn duy nhất khi dùng phương pháp này chỉ có yêu cầu về số lượng linh lực cần dùng cùng với cường độ thân thể mà thôi. Điều trùng hợp là, thứ mà loli Tề Thiên không thiếu nhất lại chính là linh lực và độ bền của cơ thể.

Trên bầu trời, tiếng sấm nổi lên, và từ trong hư không, năm luồng sấm sét với năm thuộc tính khác nhau chợt hiện ra và đánh trúng cơ thể của loli Đại Thánh.

“Tam Muội Chân Hỏa! Trợ ta thần uy!”

Một ngọn lửa ba màu có vẻ ngoài đặc tựa như kim loại lỏng chợt bùng lên từ trên người của loli Tề Thiên và đem cơ thể của cô bé bọc lại.

Lửa cháy hừng hực, thế nhưng cơ thể nhỏ bé của loli Tề Thiên lại không tổn thương chút nào, mà bù lại, cơ thể vốn chồng chất vô số vết thương của cô bé, sau khi được ngọn lửa đặc như kim loại bao phủ thì nhanh chóng trở nên lành lặn.

Thịt non sinh ra, mạch máu nối liền, làn da khép lại.

Chỉ trong tích tắc, cơ thể vốn rách rưới của loli Tề Thiên đã trở nên hoàn mỹ như mới. Cơ thể lành lặn như chưa từng có lấy một vết thương, da dẻ bóng loáng non mềm trắng mịn mang theo nét hồng phơn phớt, sức mạnh khủng khiếp ẩn chứa trong từng thớ thịt của loli Tề Thiên.

Sức mạnh liên tục dâng lên, vết thương càng lúc càng nhanh chóng trở nên lành lặn. Và mãi tới khi vết thương cuối cùng biến mất, đôi mắt vốn đóng chặt của loli Tề Thiên mới mở ra.

Hai cột sáng có màu trắng đen bắn ra từ trong mắt của loli Tề Thiên, đồng thời, có hai ngọn lửa cũng bùng lên trong đôi đồng từ màu đỏ ngòm của cô và bắt đầu thiêu đốt. Hấp thu sức mạnh từ hai luồng bản nguyên, sức mạnh của loli Tề Thiên lại tăng lên thêm một phần, đồng thời với đó thì đôi mắt [ Kim Tinh Hỏa Nhãn ] của cô bé cũng tiến hóa.

Hai ngọn lửa vốn có màu đỏ ngòm đã không còn nữa, thay vào đó là hai ngọn lửa có màu trắng và màu đen trái ngược nhau. Một trắng một đen, hai ngọn lửa trong mắt của loli Tề Thiên trông quỷ dị vô cùng, nhìn vào nó, ai cũng sẽ có cảm tưởng rằng chúng có thể nhìn thấu rất cả bí mật của thế gian.

Ngọc thể non nớt nhưng đầy dụ hoặc của loli Tề Thiên bắt đầu dãn ra. Hai tay giơ ngang, loli Tề Thiên giơ hai lòng bàn tay hướng ra bên ngoài.

Dường như nhận được sự dẫn dắt, tất cả năng lượng vốn đang không ngừng xung đột và bạo động ở xung quanh bỗng nhiên hơi ngừng lại, sau đó, chúng lập tức bị hút về phía hai lòng bàn tay của loli Tề Thiên.

Cơn bão năng lượng dần thu nhỏ lại, năng lượng của nó đang bị loli Tề Thiên hút mất.

Loli Tề Thiên hút lấy năng lượng của cơn bão năng lượng để làm gì? Với sức mạnh của cô bé hiện giờ, hút năng lượng của cơn bão cũng chẳng thể khiến cô mạnh hơn bao nhiêu. Cô cần gì phải lãng phí thời gian vì điều đó.

À, nếu như cô bé muốn hút nguồn năng lượng này để bổ sung cho mình thì đúng là thế thật, thế nhưng hiện giờ, cô bé hút chúng không phải là để hấp thu, mà là để tố hình.

Vận dụng nguồn năng lượng đã hút được từ cơn bão năng lượng, loli Tề Thiên bắt đầu công đoạn cuối của việc rèn binh khí.

Bóng gậy to hơn ngàn mét bắt đầu hiện ra và dần trở nên ngưng tụ. Nhìn từ đằng xa, trông nó thật chẳng khác gì một cây trụ trời.

Nhìn bóng gậy dần thành hình, loli Tề Thiên dần không kìm được nụ cười sung sướng: “Phải chờ đó nha! Nhanh thôi! Nhanh thôi! Rồi người ta sẽ tìm tới ngươi.”

Tiếng cười sung sướng hòa vào trong gió và dần bay xa, bóng người màu vàng cũng dần nhắm đôi mắt của mình lại và cố gắng màu chóng hoàn thành công đoạn cuối cùng còn đang dang dở của mình.

… …

“Không… không được… Quá… Quá kịch liệt… Hô ~~ Hóa-Hóa ra chuyện nam nữ lại… lại… kỳ lạ như thế… ưm… ah ~~~~”

Trong hang động kín mít, tiếng rên rỉ và thở dốc đầy yêu kiều của giai nhân chợt vang lên khiến cho bất kỳ ai nghe được cũng phải cảm thấy lòng ngứa râm ran

Thải son nhuộm nhan tam phân túy, dục lạc tình mê thất phân hạm.

Tuyệt đại giai nhân Luo Cuilian, dù là bá chủ võ lâm, là ma vương thống trị thế giới, thế nhưng, chưa bao giờ cô được nếm trải trái cấm. Lúc này đây, khí phách vô song Luo Hao chỉ còn là một thiếu nữ ngây ngô chờ đợi sủng ái.

Bị nghĩa đệ của mình là Itsuka Ken không ngừng trêu chọc và kích thích, Luo Hao nhanh chóng trở nên ý loạn tình mê. Luân hãm là chuyện có thể thấy rõ.

Lụa mỏng tróc bong, thân thể vốn mỹ lệ của Luo Hao cùng dần hé mở và cho thấy sự tuyệt diệu của mình. Dưới ánh sáng màu trắng u ám của ‘hỉ sàng’, nước da vốn thơm ngát và hiện đầy nét đỏ ửng của Luo Hao bỗng trở nên càng thêm yêu diễm.

Nhấp lấy từng chút một trên nước da thơm ngát của Luo Hao, Itsuka Ken để lại trên ngọc thể của giáo chủ Luo Hao dấu ấn của mình. Cần cổ, rồi tới bộ ngực, Itsuka Ken liên tục gặm lấy bộ ngực căng tròn của giai nhân.

Không chút tiếc thương, Itsuka Ken liên tục vận dụng tiên thuật để kích thích cảm quan của giáo chủ Luo Hao, đồng thời cũng không quên tận hưởng lấy từng phần trên cơ thể của giáo chủ.

Không thể không nói rằng, ngọc thể của giáo chủ Luo Hao là một báu vật trời sinh. Dù không quyến rũ bằng cơ thể của Pandora, thế nhưng nói theo nghĩa nào đó thì Pandora cũng không thể sánh bằng. Thơm, mềm, nhưng vô cùng đàn hồi, Itsuka Ken thật sự bị cơ thể này mê hoặc. Cậu vẫn còn nhớ rõ cái lần đầu tiên mà cậu chạm vào ngực của giáo chủ Luo Hao, khi đó, cậu đã bị mê tới choáng váng. Xúc cảm tới từ trên da của giáo chủ Luo Hao thật sự không phải là thứ có thể dùng từ ngữ để hình dung. Với mỹ nhân bực này mà dùng ngôn từ tầm thường để hình dung thì quả thật là quá ngớ ngẩn.

Lột sạch nghĩa tỷ đại nhân thành một con cừu trắng nhỏ, Itsuka Ken vươn người hôn lên môi của giáo chủ Luo Hao. Một tay cầm chắc bộ ngực căng tròn của giáo chủ Luo Hao, một tay khác, cậu vươn về phía mông ngọc trắng nõn săn chắc của giáo chủ.

Dù rằng thời gian chẳng có nhiều, thế nhưng Itsuka Ken cũng không muốn lần đầu tiên của nghĩa tỷ đại nhân phải lưu lại tiếc nuối. Việc không cần làm thì có thể rút gọn, thế nhưng thứ cần làm thì không thể bỏ qua. Một tay cầm chắc quả cầu thịt một tay cầm không hết của giáo chủ Luo Hao, một tay khác, Itsuka Ken bắt bầu xoa vuốt dọc toàn bộ lưng và mông của giáo chủ và truyền tiên khí vào.

Giáo chủ Luo Hao đáng thương vốn chưa từng trải qua chuyện phòng the, vậy mà hôm nay lại phải rơi vào tình cảnh buộc phải song tu với một người khác trong tình cảnh màn trời chiếu đất như vầy. Đã vậy người song tu cùng cô còn là một người già đời như Itsuka Ken, giáo chủ đại nhân hoàn toàn bị dày vò tới mức hoàn toàn không còn sức cử động, chỉ còn có thể bỏ mặc cho đối phương tùy ý ăn hiếp.

Ngọc thể nhũn ra và biến thành cá trên thớt, giáo chủ Luo Hao đã hoàn toàn rơi vào trong tay của người nghĩa đệ tà ác của mình. Mắt nhắm lại đầy xấu hổ, giáo chủ Luo Hao chỉ có thể cố kềm nén những cảm xúc đang trào lên trong cơ thể và phát ra tiếng rên yếu ớt đầy dụ hoặc. Thế nhưng cô không biết rằng, hành động này của cô chỉ càng khiến cho cô trở nên đáng yêu và hấp dẫn hơn mà thôi.

Hai bên rời môi, giáo chủ Luo Hao đã hoàn toàn nhuyễn thành một đống bùn. Thở dốc và cố gắng nhìn vào mắt của thiếu niên đang thống trị cơ thể của mình, giáo chủ Luo Hao khẽ nói: “A ~~~ …… Nên… Nên làm gì, đều dựa vào đệ… Từ hôm nay trở đi, nee-chan chính là vợ kết tóc của Jian… Theo lễ nghi cổ xưa, thiếp nên tuân theo tam tòng tứ đức mà phục thị chàng… Cho nên lần này, xin chàng hãy thương tiếc… Nee-chan chỉ mới lần đầu… a ~~~”

“Khà! Khà! Khà! Thật không ngờ Lian-nee lại là một cô gái cổ điển tới như vậy. Xem ra lần này tôi kiếm được một món hời to rồi. Nếu vậy lần này, tôi sẽ thật dịu dàng và thương tiếc chị, Lian-nee! Giờ, chị chuẩn bị xong chưa? Tôi muốn vào đó!”

Hôn nhẹ lên môi và trên mắt của giáo chủ Luo Hao, Itsuka Ken kề sát gương mặt của mình tới trước mặt của giáo chủ. Bốn mắt nhìn nhau, Itsuka Ken khẽ cười và đưa ra thông báo cuối cùng, sau đó, cậu trầm người xuống.

“Lian-nee, tôi vào!” Nói xong, cậu nhấn eo xuống, đem thần thương đã sớm giương nanh múa vuốt của bản thân đâm sâu vào tận trong cùng của thánh đạo.

“—— ah ah A… ~~~~~~~!!!!!!!”

Lạc hồng yêu diễm, kiều minh mê người. Sự trong trắng được giáo chủ Luo Hao giữ gìn suốt hai trăm năm, vào lúc này, cuối cùng cũng đã được trao cho người mà cô yêu thương chân thành hơn tất thảy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio