“Oanh ————!!” Cơn bão ma lực khổng lồ bùng lên từ trên người thiếu nữ, nhanh chóng đánh úp về phía Ye Jian.
Là ma cà rồng mạnh nhất thế giới, sức mạnh của primogenitor đệ tứ được thừa nhận là có thể hủy diệt mọi nền văn minh có trên thế giới, và sự thực là đúng như vậy. Cho nên dù rằng vẫn còn đang nằm trong trạng thái phong ấn, nhưng sức mạnh mà nàng thể hiện vẫn vượt xa so với thực lực của Tử Hoàng Đệ Hazārofu.
Băng trụ thủ hộ xung quanh linh cữu, dưới uy lực của cơn bão năng lượng, trở nên yếu ớt tựa như những cây kem tươi và bị nghiền thành vô số những vụn pha lê bay đầy trời.
Ngay cả khi chưa triệu hồi kenjuu, uy lực của đòn tấn công do đệ tứ chân tổ phát ra vẫn có thể so sánh được với đạn của xe bọc thép.
Nếu đổi lại là người khác, khi đối mặt với đòn công kích như thế này, lựa chọn đầu tiên tuyệt đối sẽ là né tránh.
Thế nhưng, Ye Jian thì không. Cậu không hề di động mà chỉ đứng im nhìn cơn bão năng lượng ập tới, và rồi, cậu tung ra một quyền. Quyền kình, mang theo lý lẽ của sự phá hoại được Ye Jian tung ra, đánh thẳng về phía cơn bão năng lượng, và rồi cơn bão năng lượng huyễn lệ phát ra từ Kaleid Blood hóa thành hư vô.
Bành ————!!
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, từ cực động chuyển sang cực tĩnh, tất cả chỉ diễn ra trong tích tắc, khiến tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.
Bất quá, vẫn chưa dừng lại ở đó.
Quyền kích mang theo lý lẽ của sự phá hủy, sau khi tiêu diệt cơn bão năng lượng thì vẫn tiếp tục bay ra, đánh thẳng về phía ngọn núi băng đang bọc lấy đệ tứ chân tổ.
“RẦM ————————!!!!”
Một tiếng nổ vang lên, tất cả băng gai bọc quanh ngọn núi băng đều bị phá hủy và bể thành vô số vụn băng.
Cảm nhận được đòn tấn công của mình bị thiếu niên triệt tiêu một cách nhẹ nhõm, dao động tinh thần phát ra từ trên người của thiếu nữ bỗng trở nên kịch liệt.
Làm sao có thể? Đòn tấn công của đệ tứ chân tổ, sao có thể bị một tế phẩm…?
Bất luận thế nào, nàng cũng không thể nào tiếp thu được sự thật này; đối với một tế phẩm dám khiêu khích mình, đệ tứ chân tổ tuyệt đối phải ban cho đối phương nguyền rủa của cái chết. Đây là tôn nghiêm của ma cà rồng mạnh nhất thế giới.
Vùùùùùùùù ————————!!!!
Cuồng phong bắt đầu nổi lên. Từng luồng gió lạnh mang theo vụn băng bắt đầu điên cuồng quét qua từng tấc không gian của căn phòng đá.
Ma lực của Kaleid Blood càng lúc càng cuộn trào mãnh liệt hơn, và rồi chúng nhanh chóng ngưng tụ lại thành một hình hài có màu băng lam.
Sắc thái tươi đẹp rực rỡ tới chói mắt tựa như băng hà, hình thái hoa lệ tựa như một mỹ nhân ngư làm từ băng, cùng với đôi cánh băng to lớn vượt xa so với cơ thể.
Như người, như cá, lại như chim, hình bóng vừa xuất hiện là sự tổng hợp hoàn hảo từ những thứ mỹ lệ nhất của ba giống loài trên. Bất phàm và cao quý không tả nổi.
Loài kenjuu được đệ tứ chân tổ triệu hồi, lấy tư thế chập chờn ảo mộng của nữ thần băng hà để hàng lâm hiện thế.
“Đây là… kenjuu thứ XII, Alrescha-Glacies sao?” Ngước đầu nhìn lên bóng ‘người’ cao hơn 10 m ở trước mắt, Ye Jian nhịn không được mà cảm thán.
Kenjuu của ma cà rồng, Ye Jian cũng đã từng thấy không ít, thế nhưng kenjuu của ma cà rồng thuộc cấp chân tổ thì đúng là cậu chưa gặp được lần nào. Đây là lần đầu tiên.
So với những kenjuu mà cậu từng gặp trước đó, Ye Jian phải thừa nhận rằng kenjuu mà cậu đang thấy hiện giờ, tuyệt đối là kenjuu hoa lệ nhất, đồng thời cũng là mạnh mẽ nhất.
Không biết từ khi nào, Fenrir vốn đang ngủ say cũng đã tỉnh lại.
Chiến ý gần như điên cuồng đánh thẳng vào ý thức của Ye Jian. Đó là chiến ý của Fenrir, chiến ý của loài hung lang đói khát đã lâu khi phát hiện ra con mồi ngon miệng nhất đối với mình.
Khát vọng tới từ bản năng cội nguồn khiến Fenrir hầu như sắp không thể nào áp chế nổi chiến ý đang gầm thét trong lòng nó. Là ma sói của ngày tận thế, là quái vật thí thần đồ ma, là hung vật thôn thiên phệ địa, Fenrir khát vọng cơ hội được cắn xé với kenjuu của primogenitor.
“Ráng nhịn một chút đi, về sau, ngươi sẽ có rất nhiều cơ hội.”
Bất đắc ý mà hạ lệnh, Ye Jian biết rõ sự can trường và khát vọng của Fenrir, nhưng hiện tại quả thực không phải là thời cơ thích hợp để cho nó đi ra. Không chỉ là vì thực lực của Fenrir còn chưa đủ, mà càng nhiều là vì cân nhắc tới thiếu nữ Kaleid Blood vẫn còn đang nằm trong chiếc quan tài băng sắp nghiền nát ở đằng kia.
“Được rồi! Giờ, để ta lĩnh giáo một chút, xem rốt cục thì kenjuu của một chân tổ mạnh tới bao nhiêu.”
Bạch quang yêu dị bắn ra từ trong đôi mắt màu hổ phách. Mặc dù lúc này không phải là lúc để cho Fenrir ra sân, thế nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng tới hào hứng của cậu về việc muốn tìm hiểu về kenjuu cấp bậc chân tổ. Tuy rằng đoán chừng thì thực lực của con kenjuu trước mắt chỉ có thể bằng được một nửa của nó lúc toàn thịnh, nhưng một nửa cũng đã đủ rồi.
O o o o o o o o o o ————!!!
Âm thanh có chút chói tai nhưng lại dễ nghe ngoài dự đoán thốt ra từ trong cổ họng của kenjuu số 12.
Đã nhận ra địch ý và vẻ khiêu khích của Ye Jian, Alrescha-Glacies, sau khi phát ra tiếng kêu thì lập tức ra đòn tấn công. Khí lạnh gần như biến thành thực chất, dưới những cái vỗ cánh của Alrescha-Glacies, điên cuồng cuốn về phía Ye Jian.
Rắc ~~ Rắc ~~ Rắc ~~ Rắc ~~ Rắc ~~ Rắc ~~ Rắc ~~
Nơi khí lạnh thổi qua, tất cả mọi vật chất tồn tại đều bị đóng băng, ngay cả những hạt không khí li ti cũng phải cùng chung số phận mà biến thành những vụn băng cực nhỏ lấp lánh.
“Đóng băng sao?” Nhìn mặt đất bị đóng băng tới nức nẻ, cùng với những hạt không khí ti li bị đóng băng trong không trung, Ye Jian tắc lưỡi.
Khiến cho mặt đất rắn chắc dưới chân bị đông lạnh tới nứt ra, cả không khí cũng biến thành băng đá, nhiệt độ này phải thấp tới bao nhiêu? Mặc dù chưa tới độ không tuyệt đối, nhưng phỏng chừng cũng không kém bao nhiêu đi?
Đối với tình huống này, Ye Jian cũng không dám chủ quan. Cậu cũng không muốn bị biến thành băng. Dù không bị thương nhưng cũng rất khó chịu với mất mặt.
Nhanh chóng phản ứng, Ye Jian xòe tay phải ra, một ngọn lửa màu trắng tinh khiết trông đậm đặc tựa như chất lỏng hiện lên trong lòng bàn tay cậu.
Linh lực tụ vào trong tay, Ye Jian đem sức mạnh của ngọn lửa màu trắng giải phóng ra và bắn nguồn sức mạnh này về phía luồng gió lạnh đang thổi tới.
Oanh ————!!!
Ngọn lửa màu trắng thuần khiết và cơn gió lạnh màu thương lam chạm vào nhau. Sóng xung kích bùng lên nơi hai luồng sức mạnh tiếp xúc. Rất nhanh sau đó, ngọn lửa màu trắng thuần đã chiếm ưu thế và luồng khí lạnh màu thương lam lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy mà tan tác rút về.
Rất hiển nhiên là trong lần giao kích này, ngọn lửa của Ye Jian đã mạnh hơn một bậc.
“Ha ha, đánh xong rồi đúng không? Giờ tới phiên ta. Biến!”
Âm thanh vừa dứt, ngọn lửa màu trắng thuần lập tức có sự thay đổi: màu sắc của nó từ một màu trắng thuần khiết, đột nhiên chuyển thành màu hoàng kim chói mắt đầy vẻ cuồng bạo.
Hoàng kim lôi hỏa vừa xuất hiện, sức mạnh cuồng bạo của nó lập tức có hiệu lực, không gian vốn bị đóng băng lập tức sinh ra một lượng khí trắng cực lớn.
Chưa dừng lại ở đó, ngọn lửa lại tiếp tục thay đổi. Lần này, là chân hồng nghiệp hỏa. Nghiệp hỏa màu đỏ quạch phun ra, tụ lại thành một bông sen và bắn thẳng về phía Alrescha-Glacies theo một quỹ tích huyền bí.
Dường như cũng cảm nhận được nguy hiểm lớn, Alrescha-Glacies lập tức vỗ mạnh đôi cánh băng của mình. Một cơn lốc xoáy băng giá sinh ra từ cái vỗ cánh của Alrescha-Glacies và nhanh chóng cuốn về phía bông hoa địa ngục đang bay tới.
“Oanh ————!!!”
Một tiếng nổ điếc tai vang lên. Nghiệp hỏa hồng liên đã bị cơn lốc cực băng ngăn trở và nổ tung. Một lượng sương trắng cực lớn sinh ra từ vụ nổ và tràn ra bốn phía, màn sương trong căn phòng trở nên càng lúc càng dày đặc.
“Sức mạnh bị hạn chế hơn một nửa mà vẫn mạnh như vậy, không hổ là kenjuu cấp chân tổ. Bất quá, thăm dò tới đây là được rồi, ngươi nên biến mất đi thôi.” Nói xong, Ye Jian lập tức chập tay lại, một ngọn lửa màu trắng toát với nhiệt độ cuồn cuộn không gì sánh được sinh ra trong lòng bàn tay cậu
Hai tay hất ra hai bên, Ye Jian tung ngọn lửa trong tay ra. Trên không trung, ngọn lửa màu trắng toát nhanh chóng biến thành một tấm lưới cực lớn bao trùm cả căn phòng và chụp về phía Alrescha-Glacies.
Trong căn phòng không quá lớn này, đối mặt với tấm lưới lửa khổng lồ của Ye Jian, Alrescha-Glacies hoàn toàn không có khả năng né tránh, chỉ có thể dùng sức mạnh để đánh tan hoặc chống trả.
Chỉ là, đòn tấn công của Ye Jian vẫn chưa kết thúc.
Sau khi tung ra lưới lửa, Ye Jian khẽ cong các ngón tay lại và nắm hờ lấy không khí, và rồi, hai cây thánh thương màu trắng thuần chợt hiện lên trong tay cậu.
“Mặc dù không thể giết mi, thế nhưng vẫn có thể khiến cho mi phải ngoan ngoãn rút về. [ Thánh Thương • Tinh Lọc ]!”
Hai cây thánh thương trắng thuần giao nhau được Ye Jian ném ra. Tựa như có thể xuyên thấu không gian, hai cây thánh thương vừa được ném ra thì liền biến mất, và cùng lúc đó, chúng xuất hiện ngay sau lưng của kenjuu thứ XII Alrescha-Glacies.
Hai tiếng đâm ngọt xớt vang lên, và đôi cánh của Alrescha-Glacies đã bị thánh thương xuyên thủng.
Đôi cánh bị xuyên thủng, Alrescha-Glacies lập tức phát ra tiếng kêu đau; sau đó, trong ánh sáng màu băng lam, kenjuu thứ XII của đệ tứ chân tổ biến thành các hạt ánh sáng màu băng làm và dần dần tan biến vào trong không khí.
Dù sao cũng chỉ là kenjuu bị hạn chế một nửa sức mạnh. Nói là một nửa, thế nhưng một nửa này là cả trời và đất. Sức mạnh bị hạn chế một nửa, kenjuu thứ XII chỉ có thể phát huy được chưa tới 10% thực lực vốn có của mình. Với điều kiện như thế, Alrescha-Glacies làm sao có thể đỡ nổi đòn tấn công của Ye Jian.
Giải quyết xong chiến đấu, Ye Jian cũng không thu lưới lửa lại mà phất phất tay, để cho lưới lửa nhanh chóng bao trùm lấy toàn bộ không gian bên trong của căn phòng đá.
“Hà, kế tiếp…”