Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 179 : viễn cổ hung vật

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“NGAOOOOOOO ——————!!!!!”

Thê lương, uy nghiêm, hung tàn, khát máu, điên cuồng. Khí lưu cuồng bạo không thể đè nén được điên cuồng tàn phá lấy từng tấc không gian bên trong kết giới.

Chùm sáng màu xanh sẫm đang bao trùm lấy cơ thể của Buchard không phải sinh ra từ hư không, không phải nhô ra từ không khí, mà phát ra từ trong huyết mạch của Buchard. Nói cho chính xác, thì chùm sáng này vẫn luôn ngủ say trong huyết mạch của Buchard, bây giờ nó chỉ bị Buchard gọi tỉnh mà thôi.

Hơi thở cổ lão mà hung tàn không ngừng tỏa ra từ trên người Buchard khiến cho đồng tử của Ye Jian khẽ co lại một chút. Nguồn sức mạnh này, thật quá quen thuộc.

Lúc trước, khi đối đầu với Tử Hoàng Đệ ở Malta, lúc đối phương thi triển Thú Thần Hống, Ye Jian đã cảm thấy có gì đó rất quen, chỉ là lúc đó mạch suy nghĩ của cậu bị ngắt ngang nên không kịp nghĩ cho rõ ràng. Về sau, khi hồi tưởng lại, Ye Jian phát hiện thứ khiến mình cảm thấy quen chính là hơi thở trên người của con ma sói mà Tử Hoàng Đệ đã triệu hồi. Hơi thở và khí thế đó, thật sự quá quen thuộc với cậu, quen tới mức không thể quen hơn, chỉ là khi đó cậu vẫn chưa liên tưởng tới điều đó nên mới không nghĩ ra được. Giờ, cậu cuối cùng cũng xác nhận được chân tướng rồi.

Mặc dù rất khó để có thể tin tưởng sự thật này, nhưng hoàn toàn xác thực, luồng hơi thở mà cậu cảm nhận được khi đó, và cả khí thế mà cậu đang cảm nhận được lúc này, chúng hoàn toàn giống hệt với Fenrir. Không! Đã không thể gọi là ‘giống’, mà phải là ‘cùng một thứ’ mới đúng.

Thí thần đồ phật, thôn nhật phệ nguyệt, viễn cổ ma lang, không có gì để nghi ngờ nữa, chính là nó. Loài ma sói, một trong ba đứa con của Loki, quái vật của ngày tận thế, hung vật đã kết thúc sự tồn tại của người thống lĩnh tối cao của các vị thần Bắc Âu, Odin, trong cuộc chiến Ragnarok. Có thể nói, nếu phải cân nhắc tới nguyên nhân dẫn tới cuộc chiến chư thần hoàng hôn, thì con ma sói này chiếm công lao hàng đầu.

“Tổ tiên của tộc người sói thực sự là con quái vật hung tàn nhất của Thần Thoại Bắc Âu, Fenrir sao?”

Nếu như trước đó, khi thấy Buchard biến thành Hoàng Kim Ma Lang, Ye Jian còn mang chút tâm lý may mắn, cho rằng suy đoán của mình có thể không đúng. Nhưng giờ, trong hình huống này, cậu buộc phải thừa nhận rằng giả thuyết vốn chỉ có thể đúng chừng 10% của mình đã tăng lên tới 60%.

Tổ tiên của tộc người sói, có 60% khả năng chính là con ma sói đã thành công nuốt chửng Thần Phụ Odin trong truyền thuyết. Đối với Ye Jian, đây thực sự là một thông tin vô cùng tồi tệ. Tại sao ấy hả? Rất đơn giản: Fenrir là khái niệm gì?

Nó là con ma sói từng khiến cho Chư Thần Bắc Âu phải hoảng sợ mà phải dùng mọi cách để lừa gạt và trói lại bằng sợi dây ma thuật Gleipnir thì mới yên tâm. Nhưng dù vậy, trong cuộc chiến Ragnarok, nó vẫn thành công trong việc nuốt chửng thần tối cao Odin. Nếu giả như, con ma sói này mà thật sự là tổ tiên của tộc người sói, vậy sau khi Ye Jian giết sạch tử tôn của nó, nó có tìm tới cậu để báo thù không?

Phải nhớ rằng sói là một trong những loài coi trọng tộc đàn của mình nhất trong tự nhiên. Bất kể là với đồng bọn hoặc đời sau, tính bầy đàn của sói vẫn luôn là không thể nghi ngờ. Bất kể là với sói thường, sói thần, sói yêu, sói ma, v… v…, chỉ cần là sói, chúng đều xem bầy đàn của mình quan trọng hơn tất thảy.

Mà vấn đề hiện giờ là cậu đang có thù với tộc người sói. Với tính cách thù dai và bá đạo của bộ tộc này, việc cậu xung đột với bộ tộc này đã là rõ như ban ngày. Cả hai bên tuyệt đối sẽ trở thành kẻ thù, mà với kẻ thù, Ye Jian tuyệt đối không bao giờ nương tay; cho dù không diệt chủng bọn chúng, cậu cũng phải diệt sạch toàn bộ huyết mạch của vương tộc người sói thì mới có thể bỏ qua.

Đừng nói với cậu là lùi một bước thì biển rộng trời cao, nếu thật sự còn khoảng trống thì không nói làm gì, nhưng khi đối phương đã đánh tới cửa, không giết sạch bọn chúng thì tuyệt đối là hậu hoạn khôn cùng. Xưa nay, cậu chưa bao giờ vì cái chuyện như là lo trước lo sau mà nương tay.

Vậy vấn đề lại tới rồi. Sau khi cậu giết sạch vương tộc của tộc người sói, liệu con ma sói kia có tìm tới cậu không? Phải biết rằng vương tộc của tộc người sói là tập hợp của những hậu đại có huyết mạch gần với nó nhất, lỡ như cậu giết sạch vương tộc của tộc người sói xong, con ma sói đó tìm tới cửa để báo thù thì cậu làm sao giờ? Mặc dù khả năng này khá nhỏ, Ye Jian cho là khá nhỏ, nhưng nhỏ không phải là không có.

Đây mới chính là điểm khiến cậu phiền não. Nếu nó tới, cậu phải làm sao để xử lý tình huống đó đây? Loại quái vật cấp bậc đó, không phải là thứ mà hiện giờ cậu có thể chọc được. Đừng nói chọc, nếu nó mà tìm tới, cậu có thể chạy thoát khỏi miệng của nó hay không cũng còn là một vấn đề.

Sơ bộ phỏng đoán, một quái thú có thể khiến cho cả thần Tối Cao của Thần Thoại Bắc Âu như Odin cũng phải sợ hãi, thực lực tuyệt đối không thấp hơn chung cực ba chữ số, nếu không muốn nói là hai chữ số. Đó mới chỉ là xét theo thực lực cơ bản, nếu cộng thêm cả những đặc tính khác của con ma sói này như là nanh vuốt thí thần hay là khả năng cắn nuốt vân vân, Ye Jian thật sự hoài nghi là cả những vị thần tối cổ cỡ như Indra, khi gặp phải nó thì liệu có dám đánh với nó một trận hay không; hay chỉ sợ là 99,99% trong số đó đều phải lựa chọn đi đường vòng.

“Thật phiền toái! Tại sao đi đâu cũng luôn gặp phải những tồn tại lừa bố mày như vầy? Chỉ muốn nghỉ mát một lần thôi, có cần khó tới vậy không?”

“NGAOOOOOOOOOO ————————!!!!!!”

Một tiếng sói gào kinh thiên động địa vang lên, không khí dưới tiếng gào của con ma sói, hiện lên từng đợt sóng gợn liên hồi. Những lão già nấp trong góc khuất của kết giới trực tiếp bị tiếng gào này chấn động tới ngũ quan thất khiếu đều đổ máu, nội tạng bị thương nghiêm trọng. Mới vừa rồi, lúc con ma sói biến hình, đã có hai người bị phòng ốc sụp xuống đè chết, giờ lại gặp phải chuyện như vầy, phỏng chừng những kẻ còn lại cũng chẳng còn cách cái chết bao xa.

“Đáng chết! Tới thì tới! Để coi ai sợ ai? Liều mạng không ít lần, cùng lắm lại thêm một lần. Tối thiểu thì hiện giờ, bản vương có thể đập bẹp con cháu của ngươi.”

Nhìn chằm chằm vào hung vật đang lơ lửng bên trong cơn gió lốc màu xanh sẫm có chút hư ảo trước mắt, khí thế của Ye Jian bắt đầu điên cuồng tăng lên.

Chỉ là một hình chiếu được Buchard gọi ra nhờ vào toàn bộ huyết mạch và ma lực của hắn thôi, cái thứ như thế này mà còn đánh không nổi, Ye Jian dứt khoát lăn về chỗ của Al loli để bị cô nàng dạy dỗ cho rồi, ra ngoài chỉ tổ phí đất.

Bất quá, đúng vào lúc Ye Jian chuẩn bị động thủ, một giọng nói quen thuộc đột nhiên truyền tới từ trong người cậu.

『 Chủ nhân! Để tôi ra đi! Nếu cắn nuốt được nó, thực lực của tôi sẽ tăng lên rất nhiều. 』

Không thể nghi ngờ, giọng nói này chính là của Fenrir, cũng tức là kenjuu duy nhất của Ye Jian hiện giờ.

“Dẹp đi! Bản vương đang nổi nóng, ngươi cút qua một bên rồi nằm im đó mà nhìn! Muốn nói gì, để bản vương đập nát nó xong rồi nói!”

『 NGAO…OOO!! Chủ nhân, nếu vậy tối thiểu cũng chừa lại một ít cho tôi. Nếu ăn được nó, có lẽ tôi sẽ thu được năng lực đặc biệt nào đó không chừng. 』

“Năng lực đặc biệt?” Theo phản xạ, Ye Jian lập tức nghĩ tới kỹ năng thiên phú mà Buchard vừa thi triển lúc nãy.

Mặc dù bản thân của Ye Jian quả thật là chẳng có chút hứng thú gì với thiên phú này, nhưng nếu như là Fenrir… Vậy thì quả thật là hơn cả hổ thêm cánh.

Tốc độ không gì sánh kịp, nanh vuốt có thể xỏ xuyên qua thân thể của chư thần, bản chất có thể tiến hóa không ngừng nhờ cắn nuốt, cùng với thiên phú giam cầm linh lực. Một con ma vật như vậy, nếu giả như không chết, vậy khi nó mạnh lên thì tính uy hiếp của nó sẽ khủng khiếp tới đâu?

Nghĩ tới đây, Ye Jian hỏi lại: “Ngươi chắc chắn chứ?”

『 Tỷ lệ không phải là tuyệt đối, chủ nhân! Nhưng tôi sẽ cố hết sức! 』

“Hết sức? Ngươi dùng từ ‘hết sức’ với ta? Đừng có đùa! Nếu ngươi mà không lấy được năng lực đặc thù, vậy đừng trách ta ném ngươi về chỗ vương phi của ta.”

『 NGAO…OOO!!! Đừng, chủ nhân! Ngài không thể ác như vậy! 』

Gặp phải chủ nhân vô lương như Ye Jian, sự ngông ngênh và hung tàn của diệt thần ma lang quả thật là không còn sót lại chút nào. Bất quá, nghĩ lại thì đầu sỏ khiến cho Fenrir trở nên nghe lời như vầy, thực ra vẫn là các thiếu nữ, à không, các thiếu phụ không an phận của Diệp gia, các vương phi của cậu.

“Tùy thời mà chờ lệnh của ta! Giờ, để ta đập cho nó một trận trước đã. Hả giận xong sẽ giao cho ngươi!” Chẳng muốn nói nhảm thêm nữa, hai mắt của Ye Jian bắn ra hai luồng ma quang, ánh sáng màu trắng noãn bùng lên từ trên người của Ye Jian và tỏa ra bốn phía.

Nếu như hình chiếu trước mắt thực sự là diệt thần ma lang, vậy thì coi như chỉ là hình chiếu, cậu cũng không thể khinh thường. Việc phòng ngự nhất định phải được coi trọng. Phải biết rằng bản thể của con ma sói này thậm chí có thể cắn nát cả hệ thống phòng ngự của một Thần Tối Thượng như Odin, Ye Jian không cho rằng chỉ dựa vào cơ thể của mình là có thể chịu được móng vuốt của nó. Việc dùng cơ thể để đối kháng trực tiếp với nanh vuốt của nó quả thật là hành vi ngu không gì bằng.

“Diệt thần ma lang? Tưởng ngươi mới biết diệt thần thôi sao? Hoàng Hôn!”

Theo lời triệu hoán của Ye Jian, một cây thánh thương hoa lệ màu bạch kim lập tức hiện ra trong tay cậu.

Thánh thương vừa xuất hiện, con ma vật màu xanh sẫm lập tức có biểu hiện bất an và trở nên táo bạo.

“Hừ! Ngươi cũng biết sợ? Xem ra so với ngươi, vẫn là con gái bảo bối của ta lợi hại.”

Phản ứng của con ma vật khiến tâm trạng của Ye Jian tốt lên không ít. Nở nụ cười vui vẻ sảng khoái, Ye Jian chỉ thánh thương về phía con ma vật, rồi biến mất tăm.

“NGAOOOOOO ——————!!!!”

Trong tiếng gầm rú của con ma vật, Ye Jian với thánh thương trong tay đã xuất hiện ngay sau lưng của con ma vật. Chỉ là, khi cậu vừa hiện thân, con ma vật lập tức mất bóng và tàn ảnh của con quái vật xuất hiện sau lưng của cậu.

Nanh vuốt sắc bén mang theo khí kình cực mạnh của con ma vật vồ về phía Ye Jian. Nhưng Ye Jian lại chẳng thèm quay lại nhìn, chỉ quơ thương và trực tiếp đâm ngược ra sau.

NGAO!

Gào lên đau đớn, con quái vật lập tức thụt lùi, cơ thể của nó đã bị đâm rách một miếng.

Không để cho con ma vật có cơ hội, Ye Jian trực tiếp vung thương và đánh về phía con ma vật như cuồng phong bạo vũ. Nhưng, khá lắm, con quái vật trực tiếp nổ ‘bịch’ một tiếng mà biến thành một đám khí lưu màu xanh lục, nhanh chóng thoát khỏi phạm vi tấn công của Ye Jian rồi bay về phía xa mà lại tụ hình.

“Khá lắm, phải như vậy chứ! Nếu chết sớm quá thì làm sao để ta xả được cơn giận này đây!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio