Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 185 : chỉ đạo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Sai rồi, làm lại đi. Đừng quên là nếu hôm nay mà không đạt được yêu cầu, là em phải tiếp nhận trừng phạt đó.”

Trong một công viên không người gần biệt thự Minamiya, một bóng hình nhỏ bé mảnh khảnh tóc đen hiện đang cố gắng mà đánh về phía một con chó lớn có bộ lông màu trắng noãn. Thiếu nữ trông chỉ khoảng 12 ~ 13 tuổi, có thể nói vẫn chỉ là một bé gái, nhưng khi công kích, thần thái của thiếu nữ lại nghiêm túc vô cùng.

Toàn bộ chuỗi động tác khi công kích có thể nói là nước chảy mây trôi, lưu loát vô cùng, chỉ sợ là rất nhiều attack mage uy tín lâu năm cũng không thể hành động được lưu loát như vậy. Điều này phần nào thể hiện ra được rằng thiên phú của thiếu nữ thật sự rất xuất sắc.

Chỉ là, mặc dù động tác khi chiến đấu của thiếu nữ thật sự rất lưu loát, nhưng thiếu nữ vẫn không thể nào đánh trúng được con chó trắng lớn kia. Đối mặt với con chó trắng khổng lồ, thiếu nữ thậm chí còn đang lâm vào thế bị động vô cùng nghiêm trọng. Có đôi lần, thiếu nữ suýt nữa bị con chó trắng này vồ trúng.

Mồ hôi tuôn ra và thấm ướt cả quần áo khiến thiếu nữ cảm thấy vô cùng khó chịu, chỉ là dù vậy, thiếu nữ vẫn không hề than phiền hoặc có chút lơ là nào.

Đối thủ thật sự rất mạnh, thiếu nữ không dám mất tập trung, bởi chỉ cần hơi mất tập trung thôi, thiếu nữ tuyệt đối sẽ thua. Điểm này, thiếu nữ rõ hơn bất kỳ ai khác.

Trên chiếc ghế dài ở ven đường, có một đôi nam nữ khác cũng đang ngồi và quan sát thiếu nữ kia chiến đấu.

Nam là một thiếu niên điển trai với mái tóc lãng tử màu tím bạc, đôi mắt có màu hổ phách yêu dị, đồng thời dung mạo thì lại tuấn mỹ tựa như hoàng tử trong các quyển manga. Nữ thì là một thiếu nữ nước ngoài có độ tuổi khoảng 14 ~ 15, tóc vàng như tơ, mắt như trăng bạc, dung nhan tuyệt mỹ. Trong bộ váy dài áo liền quần, thiếu nữ với những đường cong cơ thể mê người và dung nhan tuyệt mỹ tỏa ra vẻ mỹ lệ đến khó tưởng tượng, ngay cả khi gương mặt không chút cảm xúc, thiếu nữ vẫn trông như một con rối hình người tuyệt mỹ do thần linh tạo ra, mỹ lệ như không thuộc về nhân gian.

Lẳng lặng ngồi bên cạnh thiếu niên, thiếu nữ không nói một lời, chỉ thỉnh thoảng cầm lấy một trái nho từ trong rổ và thuần thục lột da, sau đó đưa đến bên miệng của thiếu niên chờ thiếu niên nhấm nháp. Biểu hiện của thiếu nữ, vốn phải trông như một cô vợ bé xứng chức, hoặc như một cô gái nhỏ đang trong tình yêu cuồng nhiệt với người mình yêu, chỉ là vì vẻ mặt không chút thay đổi tựa như băng cứng, thiếu nữ lại hoàn toàn phá đi cảm giác này. Tình huống này, thay vì nói là vợ bé, chẳng thà nói rằng lúc này thiếu nữ giống như một cỗ máy thì đúng hơn, một cỗ máy vô tri vô cảm.

“Yukina-chan, con chó này mặc dù mạnh hơn em, nhưng tối đa cũng chỉ hơn em một chút. Nếu ngay cả đối thủ cỡ đó mà em cũng không giải quyết nổi thì tôi sẽ thất vọng lắm đó, học trò ngoan của tôi.”

Lời nói nghe có vẻ như không tim không phổi của thiếu niên lại một lần nữa vang lên bên tai thiếu nữ. Mỗi lần đều như vậy, thiếu niên cứ thỉnh thoảng lại nói những câu cứ như là nói mát như thế, nhưng điều kỳ lạ là mỗi lần như vậy, thiếu nữ đều dường như hiểu được thêm điều gì đó.

Đúng vậy, hiện tại thì thân phận của thiếu niên chính là sư phụ của thiếu nữ, và thiếu nữ đang phải nhận lấy thử thách và rèn luyện mà thiếu niên đặt ra. Đây cũng là việc mà thiếu nữ chính miệng yêu cầu.

[ Em muốn mạnh hơn nữa. Mong Ye-sensei có thể nghiêm khắc chỉ đạo em tu hành, càng nhanh càng tốt! ]

Thiếu nữ không nói nguyên nhân mình muốn trở nên mạnh hơn, nhưng trong đôi mắt như hai viên bảo thạch màu rám nắng lại hiện lên sự kiên nghị khiến thiếu niên cảm thán và không nỡ từ chối.

Vì vậy, sau vài ngày bận rộn, thiếu niên cuối cùng cũng quyết định bớt chút thời gian ra để huấn luyện cho thiếu nữ. Và kết quả là cậu dẫn thiếu nữ tới công viên không người này.

Đồng hành còn có thiếu nữ tóc vàng nước ngoài với thân phận là thị nữ, đây là do thiếu nữ xung phong tự mình đảm nhiệm. Cũng chỉ có thiếu niên mới có thể khiến cho thiếu nữ tóc vàng cam tâm tình nguyện xung phong làm việc này.

“Tôi biết lúc còn ở Hội Sư Vương, em đã được học xong không ít chú thuật cùng ma thuật. Có những thứ đó phụ trợ, cộng với Schneewalzer, em có thể hạ được không ít ma tộc có đẳng cấp cao. Nhưng điều đó tối đa cũng chỉ giới hạn trong khái niệm ‘ma tộc bình thường’ mà thôi. Nếu với những ma tộc có năng lực đặc biệt thì sao? Sau khi ma lực bị phong ấn, đồng thời Schneewalzer cũng mất đi hiệu lực, khi đó, em sẽ làm gì để chiến thắng địch nhân?”

Nuốt trái nho trong miệng xuống, thiếu niên lười biếng mà lên tiếng nói với thiếu nữ.

Rất hiển nhiên là những lời này của thiếu niên đã khiến thiếu nữ bị đả kích, thậm chí chỉ thiếu chút nữa là thiếu nữ đã bị cự khuyển vồ trúng vì một tích tắc mất tập trung.

“Nhưng không cần phải gấp, vì em ở đây với tôi là để được huấn luyện. Chúng ta sẽ rèn luyện từng bước một, để em có thể xử lý được trong những tình huống như thế. Giờ, cho phép em dùng ma lực, nhưng cây thương kia tạm thời phải bị phong ấn. Hẳn thể thuật của em khi còn ở Hội Sư Vương cũng đạt tiêu chuẩn? Vậy để tôi nhìn khả năng của em một chút đi, Yukina.”

Nghe được lời của sư phụ, thiếu nữ không hề do dự mà cắm Schneewalzer xuống đất rồi buông tay. Linh lực vận chuyển, sức mạnh bắt đầu lưu động trong cơ thể của thiếu nữ.

“Hm! Lượng linh lực cũng không tồi.” Thiếu niên nhận xét như vậy.

Kế tiếp, trong khu vực huấn luyện, tình hình chiến đấu giữa người và chó đã biến thành một trận đấu gần người.

Chó lớn màu trắng vô cùng lợi hại. Không chỉ có tốc độ, mà cả sức mạnh nó cũng hơn xa thiếu nữ; càng không cần nói tới kinh nghiệm và bản năng chiến đấu của nó, đây quả thực là sự cách biệt như đất với trời.

Đối mặt với kẻ địch hơn xa mình về mọi mặt như vậy, nếu đổi lại là người thường, phỏng chừng đã sớm tan tác; nhưng, thiếu nữ thì không. Không e dè, không lo sợ, không chần chừ, thiếu nữ chỉ tập trung mà chiến đấu. Thiếu nữ muốn mình mạnh hơn nên mới có mặt ở đây để làm việc này, vì vậy, thiếu nữ không có lý do để lo sợ. Thiếu nữ muốn mình phải trưởng thành nhanh hơn nữa.

“Yuragi ( Tật Phong )!”

Ma lực tụ vào hai chân, tốc độ của thiếu nữ lập tức tăng lên vài cấp bậc, trở nên ngang bằng với tốc độ của cự khuyển.

Thân nhẹ như bông, cơ thể bé nhỏ bùng phát ra sức chiến đấu không thể xem thường. Tròng mắt tụ lại, sự tập trung được đẩy lên cao nhất. Kết ấn, hoàn thành!

“Waka Ikazuchi ( Bôn Lôi )!”

Điện chớp lượn lờ trong tay, thiếu nữ giơ tay lên và đánh về phía cự khuyển.

Trong tiếng nổ ‘đùng đoàng’, đôi bàn tay mảnh khảnh nhỏ bé của thiếu nữ đã đụng vào móng vuốt lớn màu trắng của cự khuyển.

ẦM——!

Thiếu nữ và cự khuyển đồng thời bị đẩy lùi về sau. Không ngờ là sau khi sử dụng chú thuật, thiếu nữ lại có thể đánh ngang tay được với cự khuyển trong một cuộc đấu sức ngay chính diện.

Nhưng, nếu chỉ có như vậy, kết cục của thiếu nữ chắc chắn vẫn sẽ là thua tan tác. Bởi vì sức mạnh và tốc độ của thiếu nữ lúc này chỉ là thứ tức thời, trong khi đó, cự khuyển thì vẫn chưa dùng hết sức, đồng thời nó còn có thể duy trì sức mạnh và tốc độ hiện giờ của mình trong thời gian rất dài với lưu lượng ma lực sử dụng không thay đổi.

Nếu không có gì bất ngờ, vậy diễn biến tiếp theo của trận đấu chắc chắn sẽ là thiếu nữ dần suy yếu, rồi tới linh lực dần cạn kiệt, rồi bị cự khuyển hạ gục một cách dễ dàng.

Cho nên, thiếu nữ phải tìm ra cách.

Hai tay lại một lần nữa kết ấn, và một thuật pháp gì đó lại được chuẩn bị sẵn sàng. Nhưng đúng vào lúc này, thiếu niên đang xem trận đấu bỗng nhiên lên tiếng: “Chỉ dùng Yuragi cùng Waka Ikazuchi đi! Nếu tôi có thực lực như em, chỉ bằng hai chú thuật vừa rồi cũng đủ để hạ nó chỉ bằng một đòn. Giờ, suy nghĩ, rồi thử đi!”

Hai vai run lên, thiếu nữ dường như không tin tưởng lắm vào những lời này của sư phụ mình.

Chỉ với hai chú thuật vừa rồi mà có thể hạ gục đối thủ hiện giờ của mình chỉ với một đòn? Việc này thật sự có thể sao?

Nhưng nếu thiếu niên đã nói như thế, vậy nhất định là có thể. Nói vậy, mình cũng có thể làm được? Không, là nhất định phải làm được.

Cắn răng, thiếu nữ khẽ quát một tiếng rồi lại một lần nữa dùng Yuragi để tiếp tục quần nhau với cự khuyển. Lúc này, tốc độ của thiếu nữ trở nên càng nhanh hơn.

Chỉ là, thiếu nữ nhanh hơn, thế nhưng cự khuyển cũng không chậm. Thiếu nữ hầu như không thể tìm ra được sơ hở nào của cự khuyển, mà thậm chí ngược lại, thiếu nữ thỉnh thoảng còn trở nên khốn đốn vì những đòn phản công sắc bén, hiểm hóc, và không sợ bị thương của cự khuyển.

Rốt cục phải làm sao mới có thể làm được?

Nàng tin tưởng thiếu niên; nhưng dù đã vắt hết óc, thiếu nữ vẫn không thể tìm ra được biện pháp để làm được điều thiếu niên đã nói.

Linh lực trong cơ thể đang dần tiêu hao, chẳng mấy chốc sẽ trở nên cạn kiệt. Nếu cứ tiếp tục như vậy, mình sẽ bị đối phương tìm được cơ hội mà kích phá từ chính —— chờ một chút!

Nghĩ tới đây, đôi mắt của thiếu nữ sáng lên. Hai con ngươi màu rám nắng hiện lên sự cơ trí và kiên định.

Sau đó, giống như đã dự tính được rõ ràng, thiếu nữ trong lúc bay nhảy, bỗng nhiên xuất hiện một sơ hở nhỏ. Và với giác quan chiến đấu nhạy bén của mình, cự khuyển quả nhiên đã bắt lấy cơ hội này mà đánh về phía thiếu nữ.

Nanh vuốt phóng tới trong tiếng gào thét của cự khuyển. Nhưng đúng vào lúc này, thiếu nữ đột nhiên trầm xuống và hạ thấp độ cao một cách chớp nhoáng.

Cự khuyển chụp hụt, không môn mở rộng. Thiếu nữ, với đòn thế đã chuẩn bị xong từ trước, ngay lập tức đánh về phía cự khuyển với toàn bộ sức mạnh của mình.

“Waka Ikazuchi!”

Trong tiếng nổ vang, cự khuyển rú thảm một tiếng và bị đánh bật ra xa với một đường vòng cung hoàn mỹ.

Làm được rồi! Thiếu nữ âm thầm cao hứng vì thành công của mình, nhưng ngay sau đó, lời đánh giá của thiếu niên sư phụ lại khiến cho thiếu nữ cảm thấy bị đả kích nặng nề.

“Hm, xem như hợp lệ. Nhưng nếu thắng Bạch Câu với cách này, tôi chỉ có thể chấm em 60 điểm.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio