Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 202 : mục đích chuyến đi này.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Lại nói, anh tới đây vì lý do gì? Báo trước là đừng có nói những câu ngu xuẩn như là tới đây vì tôi.”

“Tôi đương nhiên là tới đây vì cậu rồi, Ye.”

Câu trả lời không chút chần chừ của Valter khiến ánh mắt của tất cả những người có mặt ở đây đều trở nên quái dị, nhất là Sayaka, trong đôi mắt cô lộ ra vẻ buồn nôn không chút che giấu.

“Cho nên mới nói, tôi đã bảo là mình không có hứng thú với anh. Tôi chỉ có hứng thú với những thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu thôi.”

“Biến thái.”

Câu mắng nhỏ của thiếu nữ đã bị Ye Jian nghe được, ngay lập tức, đôi mắt màu hổ phách lập tức quay lại và trừng về phía Sayaka. Cái nhìn đầy yêu dị này của Ye Jian khiến cho Sayaka đỏ mặt. Ánh mắt này, không cần nghi ngờ, đây là đang nói cho Sayaka biết rằng ‘chút nữa trở về, xem ta làm sao trừng phạt cô.’.

Bị cảnh cáo như vậy, Sayaka dù có bướng bỉnh đến đâu đi nữa thì cũng không khỏi lùi bước. Dù sao sự trừng phạt của Ye Jian thật sự quá kinh khủng, có thể nói là hình phạt kinh khủng nhất đối với một thiếu nữ, Sayaka tuyệt đối không muốn lại phải nếm thứ lần hai. Chuyện đó, chỉ nếm thử một lần thôi, cũng đã khiến Sayaka cảm thấy xấu hổ và giận dữ đến muốn chết, nếu mà thêm một lần nữa, Sayaka thật không biết mình sẽ ra sao. Bây giờ, chỉ là nghĩ lại một chút, Sayaka vẫn còn cảm thấy ngượng chín cả mặt, mông nhỏ dường như vẫn còn chút tê dại khác thường.

Liếc nhìn về phía Sayaka đang trong cơn xấu hổ, Valter nở một nụ cười như thấy được điều gì đó vô cùng thú vị, anh nói: “Cậu cũng lợi hại thật đó, Ye à. Không chỉ có thánh nữ của Hội Sư Vương, giờ cả Kiếm Vu cùng với Chiến Vũ Sư thiên tài nhất của Hội Sư Vương cũng bị cậu thuần phục luôn rồi. Việc này thì ngay cả tôi cũng không tin là mình có hi vọng làm được, thật không hổ là người mà tôi vừa ý.”

Nghe Valter nói như vậy, Sayaka là người đầu tiên không đồng ý mà nhảy ra: “Ai—Ai bị hắn thuần phục chứ? Xin đừng phát ngôn bừa bãi, Ardeal công!”

“Vậy sao ~? Ha ha ha, cả Kiếm Vu lẫn Chiến Vũ Sư có tiềm lực nhất vốn được phái tới để giám thị tôi và Ye đều đã thành người của Ye rồi. Thật là một chuyện thú vị, không biết tam thành sau khi biết được việc này thì sẽ có vẻ mặt như thế nào? Tôi thật sự rất muốn biết đấy.” Không để ý tới lời thanh minh của Sayaka, Valter chỉ ngồi đó mà tự nở một nụ cười nghiền ngẫm.

“Tôi nói, nếu như anh còn tiếp tục nói nhảm nữa, vậy tôi đi.”

Mặc dù Ye Jian chẳng bận tâm về việc Valter nói gì, thế nhưng cậu rất không muốn ngồi chung một bàn với một gã BL. Cảm giác này, bởi vì chưa từng trải nghiệm, nên cậu cũng không biết phải diễn tả thế nào. Nếu miễn cưỡng phải biểu đạt, thì giống như việc phải ở chung một phòng với một đống… phân, ngoài ra còn có một đám ruồi nhặng to bằng đầu ngón tay đang kêu ông ổng và không ngừng bay vòng vòng quanh người mình.

“Đừng nóng nảy thế chứ! Vội như vậy làm gì? Nếu muốn thì đêm nay cậu cũng có thể ở lại đây nha. Tôi sẵn sàng chào đón cậu ở lại đây để bồi đắp tình cảm với hai thiếu nữ ưu tú của Hội Sư Vương, cho dù một mực ở đây luôn cũng không sao.”

Đối với những lời nói vô cùng thẳng ( trắng ) thắn ( trợn ) này của Valter, hai người trong cuộc là Yukina và Sayaka thì cảm thấy vô cùng mắc cỡ, còn Ye Jian thì cảm thấy vô cùng im lặng.

Cái tên này nói trắng ra thì cũng chỉ là đang muốn giữ chân cậu ở lại đây. Nói chung, đối với Valter hiện tại thì Sayaka cũng tốt, Yukina cũng thế, toàn bộ đều không lọt vào trong mắt của Valter, cho dù cả hai thiếu nữ đều là những thiên tài xuất sắc nhất của Hội Sư Vương thì cũng vậy. Hiện giờ, thứ mà Valter chú ý nhất trên con tàu này, trừ Ye Jian ra thì cũng chỉ có Ye Jian.

“Tôi không có rảnh rỗi giống như anh. Tôi dầu gì thì cũng là một giáo viên trung học, trong trường còn một đống lớn học sinh đang chờ tôi dạy bảo, cho nên việc anh muốn tôi ở lại đây, thật xin lỗi! Tôi không thể đáp ứng. Nói chung, anh gọi tôi hôm nay tới đây là vì việc gì? Tôi nghĩ, nếu là về thịnh yến thì dường như vẫn còn chưa bắt đầu chứ? Vậy rốt cuộc là việc gì?”

“Thịnh yến?”

Từ ‘thịnh yến’ vừa thốt ra khỏi miệng của Ye Jian thì lập tức đã khiến cả ba thiếu nữ lộ ra vẻ khác lạ, nhưng cả ba đều không ai mở miệng ngắt lời hỏi thăm mà chỉ lặng lẽ nhớ kỹ. Dù sao thời gian sau này còn nhiều, chờ khi hết việc này thì hỏi kỹ cũng không muộn. Phải biết là trong số ba thiếu nữ ở đây, trừ Sayaka ra thì cả Yukina lẫn Julia đều là được phái tới để giám thị Ye Jian.

Mà Valter, sau khi nghe Ye Jian nói như vậy thì cười lắc đầu: “Nàng công chúa ngủ say vẫn còn chưa tỉnh lại, làm sao có thể tổ chức thịnh yến? Lần này, tôi đi sứ tới đảo Itogami, mục đích đương nhiên là vì Ye. Tất nhiên, vẫn còn một nguyên nhân khác, nhưng cũng có liên quan tới cậu. Ye, cậu từng nghe về tộc người sói và giáo hội Tây Âu bao giờ chưa?”

“Tộc người sói? Cách đây không lâu tôi còn giết một thân vương của bọn chúng. Về phần giáo hội thì ngược lại chưa tiếp xúc lần nào. Có việc gì với điều đó sao?”

Nghe được Ye Jian nói như vậy, trong mắt Valter lập tức bùng lên vẻ hưng phấn.

“Ye thật sự đã giết thân vương của tộc người sói? Thật lợi hại, lợi hại! Tên thân vương đã bị cậu giết đó, ngay cả tôi cũng phải kiêng kị, vậy mà vẫn phải chết trong tay cậu.”

“Ardeal công, việc Ye-sensei giết thân vương của tộc người sói đó là do đối phương đã sai người tới ám sát trước, mà đồng thời tộc người sói còn làm những việc bất hợp pháp trên đảo Itogami. Nên với tư cách là attack mage của đảo Itogami, Ye-sensei hoàn toàn có quyền lợi truy sát và triệt hạ những người đó. Về công về tư, Ye-sensei đều không cần phải chịu bất cứ trách nhiệm gì trong chuyện này, Hội Sư Vương cũng thừa nhận điều đó.”

Nhìn thấy biểu lộ hưng phấn của Valter, Yukina lập tức tiến lên chủ động nói rõ mọi chuyện, bất quá, những lời này càng giống như là đang muốn thanh minh cho Ye Jian, thậm chí là che chở.

“Không, không, không, ý của tôi không phải là ý đó. Thân vương của tộc người sói, giết thì giết thôi. Điều đó chỉ chứng minh là Ye mạnh hơn xa hắn. Cho nên, sở dĩ tôi đề cập tới chuyện này, còn nhắc tới giáo hội Tây Âu, cũng là vì muốn nhắc nhở Ye một chút: căn cứ theo tình báo mà Ikusaō Ryōiki nhận được thì gần đây, trong số các giáo hội ở Tây Âu, Chính Giáo Lotharingia đang có dấu hiệu hợp tác với tộc người sói. Cụ thể là gần đây, tộc trưởng của tộc người sói có tiếp xúc với Chính Giáo Lotharingia khá nhiều lần.” Đung đưa ly rượu đỏ với những giọt rượu tựa như máu, Valter nhìn chằm chằm vào Ye Jian và tung ra một tin tình báo cực kỳ nặng ký.

“Chính giáo Lotharingia? Một trong tam đại giáo hội của Tây Âu? Theo tôi được biết thì mấy tên gia hỏa tín ngưỡng Thượng Đế đó phải rất mâu thuẫn với các dị đoan và ma tộc mới đúng. Sao giờ Chính giáo Lotharingia lại đồng ý tiếp xúc với tộc người sói? Hm, bọn chúng… Chà, thật tò mò không biết trong đó có bí mật gì. Rốt cục tộc người sói bỏ ra lợi ích gì mới có thể khiến đám cuồng tín giả đó bằng lòng hợp tác với chúng nhỉ?” Khẽ nheo mắt lại, Ye Jian vừa nói, trong đầu vừa bắt đầu âm thầm phân tích các khả năng có thể xảy ra.

Hiện tại, ngoại trừ ma cà rồng với thú nhân ra, thì ngay cả giáo hội Tây Âu cũng bắt đầu nhúng tay vào rồi. Vũng nước này, đúng là càng lúc càng đục, càng lúc càng rắc rối.

Thấy Ye Jian bắt đầu trầm tư, Valter cũng không cố ý thừa nước đục thả câu mà trực tiếp nói thẳng với Ye Jian những gì mình biết: “Theo tình báo, tộc người sói dường như đang kềm giữ một thánh di vật của giáo hội. Cụ thể là gì thì vẫn chưa rõ ràng, nhưng nếu thánh di vật đó đủ cân lượng, vậy thì việc giáo hội Tây Âu hợp tác với dị đoan cũng không phải là việc khó hiểu.”

“Thánh di vật? Nếu vậy thì cũng xem như hợp lý, nhưng, vẫn còn chút kỳ lạ. Cam lòng đem một thánh di vật ra để trả giá, vậy rốt cuộc tộc người sói muốn làm gì? Hợp tác với giáo hội Tây Âu, chẳng lẽ muốn tìm tôi báo thù? Thuê người giết tôi? Ngoài ra phản ứng của Chính Giáo Lotharingia cũng rất kỳ quái. Nếu chỉ là một thánh di vật, vậy hẳn vẫn còn không đủ để cho chính giáo Lotharingia đồng ý bỏ qua mặt mũi mà hợp tác với dị đoan, dù sao, thượng tầng của Lotharingia cũng không phải chỉ có một người. Trừ khi… sau việc này… chúng… có thể nhận lại nhiều hơn nữa. Nhưng mà nếu nói vậy thì giả thuyết về việc hai phe hợp tác là vì tìm giết tôi trở nên không hợp lý. Một thánh di vật không đủ để giáo hội xé bỏ mặt mũi, vi phạm giao ước Thánh Vực mà tới đảo Itogami để kiếm chuyện, còn chuyện ẩn gì trong này…”

“Ha ha, vì Ye, tiết lộ một chút tình báo cũng không sao. Tại Tây Âu, vẫn còn một thế lực thần bí có thể chống lại giáo hội. Tên của nó là Hắc Ám Bảo.” Vừa nói, Valter vừa khẽ liếc về phía Julia một cái vô cùng bí ẩn, nhưng thứ anh nhận được lại là biểu cảm không chút rung động nào của Julia, “Mà tộc người sói, lại thế lực dưới tay của Hắc Ám Bảo. Tộc trưởng của tộc người sói, chính là thân vương được đích thân chủ nhân của Hắc Ám Bảo sắc phong.”

“Hm?”

Tình báo này, thật sự khiến Ye Jian hơi kinh ngạc một chút.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio