Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 214 : vạn bất đắc dĩ.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Chậc chậc, ngay cả mình cũng không thể không phục cái tên này, giữ bình tĩnh giỏi thật. Suốt năm ngày trời rồi mà vẫn không chịu lộ diện, tên này cầm tinh con chuột chắc. Đông gặm một miếng, tây gặm một miếng, ngày một miếng, đêm một miếng, sau đó lặn mất tăm. Nếu không phải là tất cả các bến cảng với sân bay của đảo Itogami đều đã bị phong tỏa thì thật đúng là khiến người ta không biết cái tên này còn trên đảo không, hay là đã cao bay xa chạy tới chỗ nào rồi.”

Tự một mình mà lầm bầm lầu bầu, Ye Jian lười biếng nằm trên ghế salon, vẻ mặt ỉu xìu nói: “Yukina, hội sư vương các em có điều tra được gì không?”

Lắc đầu, trên gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Yukina cũng hiện lên vẻ rầu rĩ và bất đắc dĩ: “Mặc dù cũng đã cử người đi điều tra, cũng điều tra được là người kia có thể là nhân viên thần chức có liên quan tới giáo hội, nhưng mà thân phận cụ thể của người đó là gì, lên đảo có mục đích gì, tại sao lại tấn công cư dân đảo, v… v… Tất cả đều không thể kết luận. Có vẻ như đối phương cũng đã phát hiện ra là chúng ta đang điều tra về hắn, cho nên mới tạm thời ẩn thân để chờ chúng ta thư giản thì mới lại ra tay.”

“Không, hắn sẽ không làm vậy. Đối phương sẽ vì không kiêng dè mà ngừng tay, chỉ vì biết chúng ta đang điều tra hắn. Bình thường, một khi đã dám trắng trợn giết người ở trên hòn đảo này, vậy thì nếu loại trừ việc đối phương là tổ chức khủng bố ra, vậy thì còn kiểu người nào nữa đây? Hơn nữa, bên phía em cũng đã điều tra ra được đối phương là nhân viên có liên quan đến giáo hội, chuyện này rất đáng để tham khảo. Một nhân viên giáo hội âm thầm xâm nhập vào đặc khu ma tộc Itogami, nhưng lại giết lung tung cư dân ở đây, hơn nữa còn chuyên chọn ma cà rồng, vì lý do gì đây? Rồi bây giờ, lại đột nhiên biến mất 5 ngày, em nói lại là vì lý do gì? Xâu chuỗi chúng lại xem, dùng mọi khả năng tưởng tượng mà em có. Khi loại bỏ hết những thứ bất hợp lý, thì thứ cuối cùng còn sót lại dù có vẻ khó tin tới đâu, cũng sẽ là chân tướng.”

Nghe cách Ye Jian nêu lên vấn đề để phân tích, Yukina cúi đầu trầm tư. Với tư cách là nửa đồ đệ của Ye Jian, Yukina hiểu rất rõ sư phụ của mình là người lợi hại tới mức nào. Không chỉ có thực lực sâu không thấy đáy, mà ngay cả tâm trí cũng là đương thế vô song, không thua kém bất cứ trí giả nào mà Yukina từng gặp.

Cho nên, mỗi khi nhận được tình báo từ cơ quan, hay có phán đoán của riêng mình, Yukina bắt đầu có thói quen nói cho Ye Jian. Làm như vậy, không phải chỉ đơn thuần là vì muốn dựa vào trí tuệ của Ye Jian, mà còn là vì Yukina muốn học được các vận dụng trí tuệ của sư phụ mình. Mỗi lẫn Ye Jian suy luận, cô bé đều cảm thấy mình học được nhiều.

Chăm chỉ, cần mẫn, hiếu học, có thiên phú, tự tin, khiêm tốn, đây là nguyên nhân mà từ khi còn bé, Yukina được xem như một thiên tài nòng cốt và được Hội Sư Vương đưa đi đào tạo sâu.

Thiên tài, hội sư vương không thiếu. Nhưng thiên tài lại chăm chỉ, khiêm tốn, và trung thực; người như vậy thật sự quá khó kiếm.

“Nhắc mới nhớ, nếu tội phạm là nhân viên giáo hội, Yukina, chẳng lẽ em không tìm được manh mối nào từ việc đó sao?”

“Ôi chao?”

Câu hỏi này của Ye Jian khiến Yukina lộ ra vẻ kinh ngạc. Tại sao là nhân viên giáo hội thì mình lại tìm được manh mối?

“Bởi vậy mới nói, thứ em cần học vẫn còn nhiều lắm. Được rồi, tới đây bóp vai cho tôi đi, tôi dạy cho em một chút.”

Yêu cầu như vậy, thật sự khiến Yukina cảm thấy khá là bất đắc dĩ. Ông thầy trứng thúi này của mình, hễ có cơ hội là cứ thừa cơ mà chiếm hời. Mặc dù chỉ là những món hời nhỏ như là xoa xoa vai, gõ gõ chân, nhưng cũng chính vì như vậy mà Yukina mới cảm thấy phiền muộn. Nghiêm túc một chút thì sẽ chết sao? Cho đồ đệ một chút ấn tượng tốt thì sẽ chết à? Sẽ chết đúng không?

Sâu kín mà thở dài, Yukina cũng chỉ còn biết đáp ứng yêu cầu của sư phụ. Có sư phụ như vậy, thật đúng là không biết nên nói là may mắn hay bất hạnh. Ờ, đúng! Nhắc mới nhớ, mình vẫn còn một sư phụ khác nữa. Nếu phải so với sư phụ đó thì sư phụ hiện giờ của mình quả thật là tốt hơn quá nhiều. Nói tới ‘hành’ học trò, người sư phụ kia mới thực sự là đáng sợ, toàn bộ quãng thời gian tu hành cùng sư phụ đó quả thật là một nỗi ám ảnh đối với Yukina.

Mặc dù Yukina vẫn rất kính yêu người sư phụ đó, nhưng kính yêu là một chuyện, sợ thì vẫn phải sợ thôi. Dù sao quãng thời gian đó, thật sự là suốt đời khó quên.

Đi tới sau lưng của Ye Jian, Yukina đưa tay lên vai của Ye Jian, định bóp vai cho ông thầy xấu xa của mình. Nhưng vào lúc tay của Yukina vừa đặt lên vai của Ye Jian, một bóng nâu mang theo một làn gió thơm đột nhiên xông tới từ phía cửa sổ.

“Tên biến thái nhà ngươi! Ngươi muốn làm gì với Yukina-chan của ta?”

Không cần hoài nghi. Cách nói này, giọng điệu này, biểu hiện này, ngoại trừ bạn thân của Yukina là Sayaka ra thì còn ai vào đây nữa?

“Nè, tôi nói lần sau nếu cô muốn vào phòng thì có thể đi bằng cửa chính được không? Cửa chính để đó không đi, nhất định phải đi cửa sổ. Cô là mèo à? Hay là khỉ? Coi như có là mèo hay khỉ đi nữa thì nhà tôi không có nuôi đâu. Thiệt tình ~~ ! Được rồi, vừa lúc thiếu người đấm chân. Yukina massage vai cho tôi, còn cô thì lại đây đấm chân cho tôi đi, Sayaka.”

Đối với người vừa xuất hiện, Ye Jian không chút khách khí mà phê phán, sau đó tiếp tục không chút khách khí mà sai bảo. Còn về phần biểu lộ tức giận của người vừa tới, Ye Jian trực tiếp làm lơ không nhìn.

“Cái —— !? Ngươi là baka sao? Ai đấm chân cho ngươi? Ta… Ngươi vốn không phải là gì của ta, tại sao ta lại phải đấm chân cho ngươi? Biến thái! Ta với Yukina-chan tuyệt đối sẽ không chịu sự uy hiếp của ngươi!”

Vừa nói, thiếu nữ vừa đỏ bừng cả mặt. Thở phì phò mà nói hết câu, thiếu nữ lập tức đi về phía Yukina, giữ chặt lấy tay của cô bé, sau đó lập tức chuẩn bị đi ra ngoài.

“Đứng yên đó! Tùy tiện xông vào phòng của ta, giờ còn muốn mang Yukina đi? Ai cho cô lá gan vậy?!”

Tiếng quát đột nhiên vang lên khiến cho vai của thiếu nữ run lên, bước chân cũng cứng lại.

“Ngươi… Ngươi… Ngươi hung cái gì?! Cái nhà này vốn không phải là nhà của ngươi! Đúng! Đây vốn là nhà của Yukina-chan, người phải đi ra phải là tên đàn ông thúi như ngươi mới đúng. Bằng không cái nhà này nhất định sẽ bị ngươi ô nhiễm!”

“Hm? Cô xác định chứ, cô bé?”

Đôi mắt màu hổ phách nhíu lại, lóe lên một tia yêu dị tới lạnh người, khiến thiếu nữ nhịn không được mà thụt lùi mấy bước, toàn thân cảnh giác.

“Ta…”

“Được rồi mà ~ , hai người, mỗi lần đều như vậy.”

Thở dài, Yukina lại một lần nữa phải làm người hòa giải bất đắc dĩ.

“Em chỉ bóp vai giúp sư phụ thôi, không có gì hết. Sayaka-san, chị ngồi xuống trước đi.”

Lời của Yukina khiến Ye Jian hơi nhướng mày, đồng thời cũng khiến sắc mặt của thiếu nữ thay đổi.

“Không! Không được! Không thể để Yukina-chan làm những việc như thế! Hay… Hay là để chị làm đi. Nếu phải bị ô nhiễm, thì để chị, tối thiểu chị cũng đã…”

Nói tới đây, dường như nhớ tới điều gì đó vô cùng khó xử, đôi má của thiếu nữ nóng lên, mặt đỏ hồng, sau đó lập tức dựng đôi lông mày lên mà trừng mắt về phía Ye Jian.

Tức giận mà cam chịu bước về phía sau lưng của Ye Jian, thiếu nữ dùng sức mà bóp mạnh lấy vai của cậu.

“Síz-khà-zzz ~~ con bé này, muốn bị tôi đét mông đúng không?”

“Cái gì!? Ngươi, tên biến thái này, ngươi ———— nha ah ~~~?”

Câu nói đột ngột nhưng giữa chừng, thay vào đó là tiếng kinh hô của thiếu nữ.

Đó là bởi vì, đôi tay vốn bóp mạnh lấy vai Ye Jian đã bị cậu bắt lại, sau đó mượn thế, cậu trực tiếp kéo thiếu nữ vào trong ngực mình.

“Ngươi muốn làm gì!? Mau thả ta ra! Thả ta ra! Đại biến thái!”

Tứ chi vung vẩy, cả người uốn éo, thiếu nữ điên cuồng giãy giụa, cố gắng thoát khỏi sự khống chế của Ye Jian, nhưng đáng tiếc là lại không thành.

Đặt thiếu nữ đang vung vẩy tứ chi lên ngang đùi mình, Ye Jian nheo mắt lại: “Cho cô cơ hội cuối cùng, xin lỗi cho đàng hoàng, sau đó ngoan ngoãn mà massage cho ta, ta tha cho cô. Còn bằng không…”

Bàn tay đã giơ lên cao. Đừng hoài nghi, Ye Jian đã cho thấy rõ. Nếu thiếu nữ không xin lỗi thì cậu sẽ làm gì, thiếu nữ rất rõ ràng.

Hai tay vội vàng bâu chặt lấy cặp mông nhỏ, thiếu nữ sợ hãi mà che lấy mông của mình. Bất quá, dùng hai tay che mông như vậy, đôi thỏ trắng tuyệt mỹ phải làm sao để phòng ngự bây giờ.

“À, nếu cô muốn che mông kiểu đó, vậy ta cũng không ngại đánh chỗ khác. Ví dụ như… chỗ này!”

“Ah ~~~! Ngươi! Biến thái! Hạ lưu! Thối…”

Bất luận thiếu nữ có giãy giụa và phản kháng như thế nào, nhưng khi đối mặt với một đại ma vương như Ye Jian, kết quả cuối cùng cũng chỉ có khuất phục và ngoan ngoãn cúi đầu nghe lời.

Gương mặt đỏ bừng như lửa, thiếu nữ cuối cùng cũng vẫn phải ngồi xổm xuống bên chân của Ye Jian, dùng đôi bàn tay nhỏ mà gõ gõ, nặn nặn đùi để massage cho cậu.

Chuyện tới nước này rồi, thiếu nữ cũng chỉ có thể nhận mệnh mà chẳng dám mơ tới việc trả thù. Bởi nếu dám xằng bậy thì coi như sau đó, dù có Yukina ngăn cản, mình cũng sẽ bị đối phương trừng phạt rất là thảm, thậm chí, chưa biết chừng ngay cả Yukina cũng bị liên lụy. Bởi vậy, dù trong lòng rất không cam tâm, thiếu nữ cũng chỉ có thể ngoan ngoãn mà đi vào khuôn khổ của đối phương.

“Ha ha ha, sớm nghe lời như vậy không phải là được rồi sao? Cô xem, Yukina còn biết chuyện hơn cô nhiều, về sau nhớ mà học hỏi con bé cho nhiều vào.”

Lời này, khiến thiếu nữ giận tới nghiến răng, hận không thể trực tiếp nhào tới mà cắn xé.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio