Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 226 : cứu tỉnh.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Đây là cái gì?”

Sau khi ý thức đi vào trong căn nguyên ma lực của thiếu nữ tóc đỏ, cũng chính là nee-chan của Julia, Ye Jian bất ngờ phát hiện ra một hạt châu.

Hạt châu màu lửa đỏ thoạt nhìn có chút tối tăm không ánh sáng, mặt ngoài thậm chí còn có vô số những khe nứt nhỏ trông như mạng nhện. Nhưng bất ngờ là hạt châu này, lại khiến cho Ye Jian cảm nhận được hương vị của một thứ vô cùng quen thuộc.

Nói là quen thuộc, thế nhưng chưa hẳn thứ có trong hạt châu này là thứ Ye Jian quen thuộc, mà nó có thể là một thứ gì đó rất tương tự với thứ mà Ye Jian từng được cảm nhận rất nhiều lần trước đây. Nếu vậy, cảm giác quen thuộc này, tới từ cái gì? Trước đây mình có cảm giác này là khi tiếp xúc với thứ gì nhỉ? Mà tại sao trong ma lực nguyên của thiếu nữ tóc đỏ lại có một viên châu kỳ lạ như thế này?

Lọc lại trí nhớ một hồi, rất nhanh, Ye Jian đã có được một giả thuyết.

Đầu tiên, hơi thở quen thuộc mà mình cảm ứng được từ trên hạt châu này, hẳn là mùi của thần cách. Mà như thế nào là thần cách? Đó là tiêu chí của việc siêu phàm nhập thánh.

Hoàn toàn áp đảo phàm nhân, được vô số người tín ngưỡng, tồn tại cao cao tại thượng, vậy tức là thần.

Mà trong giới thần linh, có một số lại có được thần cách đặc trưng riêng của mình, giống như Ye Jian. Bất kể là trước khi cậu trở thành thần linh ba chữ số, hay là sau khi trở thành thần linh ba chữ số, thần cách của cậu luôn là riêng biệt. Lúc đầu thì là [ Tinh Lọc ], sau đó là đến [ Tịnh Niết ], tới giờ là [ Phệ Linh ]. Thần cách, là tiêu chí của thần linh, chỉ khi có được thần cách, một tồn tại mới được gọi là thần.

Tất nhiên, mặc dù Ye Jian cũng xem như là [ Thần ], nhưng cách gọi này có xu hướng thể hiện cảnh giới của cậu hơn là nói về một chủng tộc. Bởi nếu là chủng tộc, vậy thì trước kia, cậu đã chẳng thể nào chiến thắng được Azi Dahaka. Cậu không phải là thần, mà là ma vương, tồn tại sánh ngang với thần linh.

Nói chung, ngoại trừ những thần linh mà bẩm sinh đã là thần linh ra, phàm nhân nếu như muốn thành thần, vậy thì buộc phải có thần cách. Còn về phần phương pháp để có được thần cách thì mặc dù có rất nhiều chi nhánh, nhưng tóm lại thì đều quy về ba loại: một là truyền thừa, hai là được ban tặng, ba là tự mình ngưng tụ thông qua công tích cùng tín ngưỡng. Ba loại.

Trong ba loại này, loại thứ ba là khó thành công nhất, gần như không thể thành công. Trong hiểu biết của Ye Jian, từ trước tới giờ, người duy nhất mà cậu biết được là thành thần thông qua cách này cũng chỉ có Nero Claudius. Đúng, chính là cái tên Heretic God xui xẻo mà cậu gặp được hồi còn ở thế giới 《 Campione 》, người mà bị Thao Thiết nhập hồn rồi bị cậu vớ luôn thần cách để triệu hồi Nero ấy. Trong số những người cậu biết, cũng chỉ có hắn là thành công trong việc dùng công tích cùng tín ngưỡng để ngưng tụ thần cách mà thành thần.

Về phần loại thứ hai là được ban cho thì có thể nói là thường thấy hơn, bất quá, loại thần linh này thường là thần linh cấp thấp nhất, tối đa cũng chỉ tới cấp trung, còn cấp cao thì vĩnh viễn đừng mơ tới. Nhưng, cho dù chỉ là cấp thấp, những thần linh này vẫn có sức mạnh để có thể phấn toái sơn hà.

Còn về phần truyền thừa thì, nói thật, Ye Jian rất ít khi được tiếp xúc nên sự hiểu biết của cậu về nó cũng rất ít. Cậu chỉ biết phương pháp này cũng giống như là một hậu duệ nào đó của thần linh khi ra đời vốn không có thần cách, nhưng thông qua việc tu luyện, hoặc là dựa vào một số phương pháp nào đó mà giải tỏa được tri thức cùng với năng lực truyền thừa của tổ tiên được ghi trong huyết mạch, từ đó mà dần dần ‘tiến hóa’ hoặc ‘phản tổ’ rồi ngưng tụ thần cách mà trở thành thần linh.

Nói chung, vụ truyền thừa này cũng giống với kiểu tu luyện hiện giờ của tộc thú nhân.

Cho nên, với hạt châu nằm trong căn nguyên ma lực của thiếu nữ tóc đỏ, Ye Jian phỏng đoán rằng đây rất có thể là một viên thần cách dạng phôi thai, thiếu nữ tóc đỏ đã ngưng tụ ra nó từ truyền thừa của mình.

“Theo lời đồn thì vua của tộc thú nhân đã đạt tới cảnh giới phản tổ, xem ra lời đồn cũng không phải là vô căn cứ, con bé này cũng gần như sắp bước chân vào cấp bậc này rồi. Bất quá, thật đáng tiếc, thần tính trong hạt châu này thật sự quá ít, đã vậy còn bị công kích tới mức sắp bể như vầy. Nếu bỏ mặc không quan tâm thì coi như là cả đời, con bé này cũng đừng có hi vọng phản tổ thành thần.” Nhìn vào hạt châu trước mặt, Ye Jian chép miệng nói.

Kết luận này của cậu, cũng không phải là không có căn cứ. Dựa theo mức độ tàn phá của hạt châu này, nếu không có cậu giúp đỡ, cậu ước chừng là thiếu nữ tóc đỏ nếu muốn tự mình chữa trị thì cũng phải tốn một quãng thời gian cực dài, mấy trăm năm cũng vẫn coi là ít. Thời gian lâu như thế, con bé này có kiên trì được không, cùng với sống được hay không, đó đều là vấn đề, càng không cần phải nói tới việc phản tổ.

Đó là nếu xét theo tình huống không có cậu hỗ trợ. Còn nếu có cậu hỗ trợ thì sao? Được rồi, không cần nói. Chữa trị cái gì, quả thật là quá đơn giản. Còn về phần phản tổ, nói thật thì với cảnh giới hiện giờ của thiếu nữ, cậu đúng là có cách để thiếu nữ trực tiếp phản tổ thành công, hơn nữa chả tốn chút sức lực nào. Bất quá, về cái giá nha, mọi người hiểu.

Dù sao thì Ye Jian cũng chẳng phải người tốt lành gì, càng không phải là thánh nhân. Cậu chỉ là ma vương thôi, hơn nữa còn là ma vương của sự tham lam, cho nên lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn cái gì, cậu tuyệt đối làm được, thậm chí làm quen nữa là đằng khác.

Mà cho dù cậu không có ý định lợi dụng lúc thiếu nữ gặp khó khăn đi, vậy thì cùng lắm cậu cũng chỉ chữa trị xong cho thiếu nữ là thôi. Còn việc hỗ trợ phản tổ, ha ha, người ta bảo lòng người cách cái bụng, ai biết được thiếu nữ này là người như thế nào? Ngộ nhỡ vừa giúp xong, con bé này vừa tỉnh lại thì liền giở quẻ, muốn cắn ngược lại cậu thì sao? Lúc đó mới gọi là lừa bố mày!

Cho nên, chữa trị cho thiếu nữ thì cậu sẽ chữa, nhưng còn việc giúp đỡ, vậy thì còn phải xem bản thân con bé này quyết định như thế nào.

Dù sao từ trước tới nay, cậu không phải là kẻ thích cưỡng ép người khác. Được rồi, lời này nói ra chính cậu cũng không tin.

“Được! Vậy trước tiên cứ giúp cô khôi phục ma lực nguyên, sau đó gọi tỉnh. Về phần những chuyện sau đó, vậy phải xem chính bản thân cô rồi.”

Hạ quyết định, Ye Jian bắt đầu đưa sức mạnh tinh lọc tràn vào trong ma lực nguyên của thiếu nữ và bắt đầu tẩy lễ.

“Ùng! Ùng! Ùng!”

Tựa như một bể nước cạn bị nước của sông lớn đổ vào, ma lực nguyên vốn đang khô quắt của thiếu nữ, chỉ trong phút chốc đã bị sức mạnh tinh lọc khổng lồ lấp đầy.

Bước đầu tiên đã xong, kế đó chính là kích thích. Ye Jian sở dĩ dùng sức mạnh của mình lấp đầy ma lực nguyên của thiếu nữ như vậy, cốt là vì muốn dùng nguồn sức mạnh tinh lọc khổng lồ này để kích thích và dẫn nguồn linh lực của chính bản thân thiếu nữ ra.

Sức mạnh tinh lọc chất đầy trong ma lực nguyên, dưới sự khống chế của Ye Jian, nhanh chóng xoay tròn và bắt đầu thăng hoa, từ thể lỏng nhanh chóng thăng hoa lại thành thể khí, rồi cuối cùng tự phân giải thành vô số thừa số linh lực thuần túy. Các thừa số linh lực với số lượng khổng lồ, tựa như những hạt không khí vô khổng bất nhập, điên cuồng chui sâu vào trong ma lực nguyên.

“A… Ah ~~~~~ .”

Tiếng ngâm dính người phát ra từ trong miệng của thiếu nữ. Hai tay theo bản năng mà giơ lên ôm sát lấy thân thể Ye Jian, cả người kỳ kèo, chiếc đuôi hồ ly mềm mại cũng vươn lên và quấn lấy cánh tay của cậu. Gương mặt nhỏ vốn long lanh trắng nõn nhanh chóng nhiễm lên ánh hồng hà làm say lòng người, thân thể như rắn nước thì bắt đầu không yên mà uốn éo qua lại trong ngực của Ye Jian. Con cáo nhỏ này, tự nhiên lại làm sao vậy?

Phát xuân?

Tựa như chó con nhìn thấy chủ, thiếu nữ tóc đỏ chẳng khác gì con bạch tuộc, cứ dùng sức mà quấn lấy Ye Jian.

“Hít —— ! Không ổn a! Tiếp tục như vầy nữa mình tuyệt đối sẽ nhịn không nổi đấy!”

Phải biết rằng mị tính của thiếu nữ tóc đỏ thậm chí còn sâu hơn cả một yêu tinh nhỏ như Julia. Nếu như còn bỏ mặc cho thiếu nữ tóc đỏ làm xằng làm bậy như bây giờ, Ye Jian thật sự không biết lúc nào mình sẽ nhịn không nổi mà đem con bé này xử bắn. Dù sao với bản tính của Ye Jian, cậu có thể bỏ mặc cho một món ăn tuyệt thế cứ liên tục chủ động gọi mời mình như thế này sao?

Nếu như là lúc bình thường, con bé này mà dám làm vậy với cậu, cậu mới mặc kệ là nó có cố tình hay không, cứ chén trước rồi nói. Chỉ là bây giờ, cậu đang phải tập trung vào việc khôi phục lại ma lực nguyên cho con bé này, nếu phân tâm, vậy có trời mới biết là cơ thể vốn yếu ớt này có chịu nổi hay không, hay là sẽ trực tiếp bị sức mạnh của cậu nghiền cho nát bấy.

“Julia, em mau đè nee-chan của em lại trước đi. Đừng để con bé tiếp tục xằng bậy!”

Bất đắc dĩ, Ye Jian chỉ có thể nhìn về phía Julia, người đang nằm mệt lả trên giường, để yêu cầu giúp đỡ.

Julia mới vừa được nếm thử cảm giác cao trào lần đầu tiên trong đời, cho nên hiện giờ cả người vẫn còn đang nhũn lắm. Bất quá bởi vì Ye Jian đã mở miệng sai bảo, nên cô bé cũng vẫn gật gù, sau đó có phần lười biếng mà bò tới gần và bắt lấy hai tay của chị mình.

Cuối cùng cũng tạm thời thoát khỏi ‘uy hiếp’, Ye Jian quyết định gia tăng tốc độ chữa trị để đề phòng tình huống ngoài ý muốn. Cậu đã sớm đoán trước là đêm nay nhất định sẽ xảy ra một vài chuyện vô cùng hương diễm, nên mặc dù hiện giờ tư thế của ba người rất là ái muội, cậu cũng không có ý định làm gì. Trước tiên cứ cứu người cho xong cái đã, mọi chuyện tính sau.

Trong biển ý thức, một lượng thừa số linh lực cực lớn nhanh chóng chui vào sâu bên trong ma lực nguyên của thiếu nữ. Từ trong nơi sâu nhất của ma lực nguyên, thông qua các thừa số linh lực, Ye Jian đã bắt đầu có thể cảm nhận được một nguồn linh lực lửa đỏ đang dần tuôn ra, và theo sự kích thích và dẫn dắt của các thừa số linh lực, nguồn linh lực màu lửa đỏ kia đang bắt đầu từ từ gia tăng một cách đều đặn.

Thời gian trôi qua, rất nhanh, thành công đã tới trước mắt, trên mặt của Ye Jian cũng hiện lên sự vui vẻ. Cũng tới lúc để gọi tỉnh con bé này rồi.

“Được rồi, ngủ lâu như vậy, cũng nên tỉnh lại đi, đồ lười.”

Bóng tối bao trùm biển ý thức lập tức bị khu trục, ý thức của thiếu nữ rốt cục cũng được giải phóng.

Chỉ là, đúng lúc này, Ye Jian đột nhiên biến sắc, hai mắt phát lạnh. Nhanh chóng thu phần linh lực còn sót lại trong cơ thể và ý thức của thiếu nữ, Ye Jian quay về phía Julia rồi nói: “Julia, chị của em lập tức sẽ tỉnh lại, em chăm sóc trước giúp tôi. Giờ tôi có chút việc gấp phải xử lý, rất nhanh sẽ về.”

Nói xong, Ye Jian xoa nhẹ mái tóc vàng của Julia rồi biến mất khỏi gian phòng

Nói xong, sờ lên Julia tóc vàng, Ye Jian đã biến mất ở gian phòng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio