CRÍT—CRÍTT————————!!!
Trong căn phòng thí nghiệm âm ám, âm thanh bén nhọn do kim loại cắt vào nhau vang lên điếc tai khiến người ta cảm thấy như đầu muốn nổ; thế nhưng, người đứng trước nguồn phát âm lại chẳng hề dao động. Tiếng kim loại điếc tai bén nhọn, cùng với sự chao đảo của căn phòng thí nghiệm dường như chẳng thể khiến người này dao động nửa phần.
『 Thiếp thân đã sắp kiên trì không nổi nữa rồi. Kanase Kensei, mọi chuyện giao lại cho nhữ, đừng để cho thiếp thân thất vọng. 』
Trong ống nuôi cấy ngập tràn màu máu được đặt tại trung tâm của mười hai quang trụ màu vàng chói, một tiếng nói hư nhược vang lên, dường như đang để lại lời trăn trối cuối cùng.
“Yên tâm, nhất định sẽ thành công! Nhất định!”
Người đàn ông được gọi là Kanase Kensei đáp lại lời kêu gọi cuối cùng phát ra từ trong ống nuôi cấy này, với chất giọng ẩn chứa sự cố chấp gần như điên cuồng.
“Tan biến đi, Hiền Giả! Sự tồn tại của ngươi sẽ đúc ra Thiên Sứ độc nhất vô nhị của thế giới này. ———— [ Thời ma huy dạ, ám mạc huyết cùng hồn, lót nên vĩnh hằng thánh võ, bậc thang thứ nguyên mở ra cho ngươi, nối thẳng thiên đường. Dung hợp đi, vĩnh hằng luân động! ] ————!”
Chú âm kiên nghị mà điên cuồng vang lên, khiến cho cả tế đàn hình tròn đều bắt đầu chậm rãi chuyển động xoay tròn.
Cùng lúc đó, mười hai quang trụ đột nhiên bùng lên ánh kim quang chói mắt. Ánh sáng gần như đã hóa thành thực chất dường như hóa thành một cơn lũ mà ồ ạt đổ vào trong ‘ma trụ’ đặt tại trung ương. Tốc độ xoay tròn của tế đàn càng lúc càng nhanh, dòng lũ màu vàng đổ vào trong ma trụ cũng càng lúc càng nhiều.
『 Tạch tạch tạch két ———— không ———— dừng tay ———— ta chính là ———— tồn tại hoàn mỹ nhất ———— bất cứ vật gì trên đời cũng đều không thể so sánh với ta ———— ta tức là vĩnh hằng, ta tức là ———— tạch tạch tạch tạch tạch —————— 』
Tiếng gầm gừ cuối cùng của hiền giả dường như vang vọng trời đất, cái giãy chết cuối cùng của nó khiến cho toàn bộ căn phòng thí nghiệm dưới lòng đất đều run lên và muốn lật úp.
Chỉ là cuối cùng, dưới sự trấn áp của cột sáng do mười hai thiên sứ cấu trúc nên, cho dù nó là vị ‘thần’ được sáng tạo ra thì cũng vẫn phải nuốt hận.
Ý thức cùng linh hồn dần dần bị mẫn diệt dưới ánh quang huy thần thánh. Dưới sức mạnh của thứ nguyên cao hơn, cho dù có là tồn tại bất tử bất diệt, là tính mạng hoàn mỹ nhất đi nữa cũng chỉ có thể bất lực chịu thua. Đây không phải là sự cách biệt đơn thuần về sức mạnh, mà là ‘chất lượng’ bao trùm.
“———— vượt qua bậc thang của thứ nguyên, từ nơi vĩnh hằng, hãy hiện ra đi. Hỡi Thiên Sứ.”
Gọng kính đeo trên mũi đã vỡ vụn, chiếc áo blouse trắng không ngừng bay phấp phới trong cơn bão năng lượng.
Thời khắc này, lấy phòng thí nghiệm làm trung tâm, cuồng phong rít gào, mây đen điên cuồng kéo tới, tạo thành một biển mây đen hình cuộn xoáy hiện rõ trên trời.
Báo động réo vang, tất cả hệ thống giám sát năng lượng của đảo nhân tạo đều xuất hiện cảnh cáo quá tải, kết giới dùng để bảo vệ đảo nhân tạo vốn đã được cố hóa cũng bắt đầu xuất hiện vô số những kẽ hở.
“Oanh ————!!!!”
Như một ngọn núi lửa phun trào, một cột sáng có màu vàng và máu xen lẫn nhau phụt thẳng lên trời và đâm thẳng vào trong trung tâm tầng mây cuộn xoáy.
Thời khắc này, cảnh tượng hùng vĩ đó đập vào mắt của vô số người, suốt đời khó quên.
Trước mặt của nguồn sức mạnh hùng vĩ này, bất luận là những đại lão tự phụ kia, hay là những lão già thành tinh tự nhận khôn khéo, tất cả đều phải biến sắc.
“Luồng sức mạnh này… Rốt cục là cái gì?”
Không giống với ma tộc, không giống với hyper adapter, không giống với majo, không giống với tiên thuật khí công, không giống với ma thuật chú pháp, chỉ hơi có chút tương tự với linh lực của nhân viên thần chức, nhưng vẫn có sự khác biệt hoàn toàn rõ ràng. Rốt cục, nó là cái gì?
––––––––– phân cách tuyến –––––––––
Cơ thể nhảy về bên trái để né đòn tấn công của Nalakuvera, chân vừa đáp xuống đất, Sayaka lại cảm thấy sau lưng truyền tới cảm giác nguy hiểm.
“Không được!” Không có thời gian để tụ lực để xoay trở hay né tránh, Sayaka thầm hô không ổn, nếu trúng đòn này, sức chiến đấu của mình phỏng chừng sẽ bị hạ xuống nghiêm trọng.
Nhưng rồi vào đúng lúc này, một luồng hơi thở vô cùng quen thuộc bỗng nhiên xuất hiện trong phạm vi cảm giác của Sayaka. Ánh sáng màu xanh lam lóe lên rồi biến mất, và đòn công kích tới từ sau lưng đã bị người vừa tới cản lại.
“Yuki… Yukina-chan?”
Sayaka ngạc nhiên mà nhìn người vừa cứu mình. Nhìn thấy Yukina xuất hiện, Sayaka lập tức kích động, tới mức thậm chí hoàn toàn quên phứt mất đám địch nhân đông đảo mạnh mẽ có xung quanh.
“Không sao chứ, Sayaka-san?”
“Ừ, không sao! Yukina-chan, em thì sao? Không bị gì chứ? Có bị thương hay không? Cho chị xem xem! Cho chị xem xem!”
Quan tâm sẽ loạn, bởi vì luôn xem Yukina quan trọng còn hơn cả tính mạng mình, nên vào những lúc như thế này, Sayaka vẫn thường hay tự rối loạn trận tuyến.
“Tốt mà, em không sao. Sayaka-san, hiện giờ chúng ta còn rất nhiều địch nhân phải giải quyết.”
Lắc đầu bất đắc dĩ, Yukina mở miệng nhắc nhở Sayaka về tình trạng hiện thời của cả hai, và giống như để phụ họa, khi cô bé vừa nói xong thì vài đạo laser công kích lập tức bắn về phía hai người.
OÀ..ÀNH!
Nhận thấy đòn tấn công, Sayaka mới chợt nhớ ra là mình đang ở đâu, và thiếu nữ lập tức kịp phản ứng.
Thương minh, tiễn vũ, Koukarin và Schneewalzer cùng nhau bay múa. Yukina và Sayaka vô cùng ăn ý mà phối hợp nhau, mỗi người một bên mà cản lại các đòn tấn công.
Liếc nhìn nhau một cái, cả hai tạm thời đè những cảm xúc dư thừa xuống và bắt đầu tiến vào trạng thái phối hợp chiến đấu thường thấy của mình.
“Yukina-chan, mấy thứ binh khí này biết học tập phương thức chiến đấu của chúng ta. Chú thuật, ma thuật, chiến thuật, cận chiến, tất cả mọi thứ chỉ cần dùng một lần với chúng xong thì hầu như không có hiệu quả lần hai. Em thử dùng Schneewalzer xem có thể hoàn toàn phá hủy chúng được không? Nếu làm không được thì chúng ta chỉ có thể tạm thời rút lui.”
Vào trạng thái nghiêm túc, Sayaka lập tức đưa ra phương án tốt nhất của mình, và Yukina cũng không chút nghi ngờ mà tiếp nhận. Từ nhỏ đã sống nương tựa cùng nhau, giữa hai người tuyệt đối sẽ không tồn tại nghi ngờ hoặc phản bội, nên khi nghe Sayaka nói như vậy, Yukina cũng lập tức giải phóng ngôn linh của Schneewalzer.
Yukina ra tay, Sayaka cũng không ngồi yên. Thiếu nữ giải phóng chú ấn của Koukarin và đọc lên ngôn linh: “———— linh vũ của sư tử, vũ cơ của Takagami tán tụng người tại đây. Cực quang viêm câu, hoàng hoa kỳ lân. Người là thiên nhạc cùng oanh lôi, là người quấn quanh bởi ngọn lửa, lấy vạn tiễn bắn xuyên yêu linh cùng minh quỷ. ( shishi no bujotaru, takagami no maihime ga tatae tatematsuru, kyokkō no enku, kōka no kirin, sowa tengaku to gōrai o sube, funen o matoite, yōrei meiki o itsuranuku mono nari! )”
Hàng ma cung bắn ra những mũi tên tựa như băng tinh, một pháp trận to lớn hiện lên trên không và bao trùm lấy tất cả các Nalakuvera có mặt tại hiện trường.
Cùng lúc này, Yukina cũng đã chuẩn bị xong. Siết chặt lấy ma thương, cô bé nhắm thẳng về phía hai Nalakuvera gần nhất mà vọt tới.
Phá ma thánh thương dễ dàng xỏ xuyên qua phần đầu của hai món binh khí cổ đại như đâm vào trong đậu hủ. Chiến quả rõ ràng, nhưng Yukina cũng không ham chiến mà lập tức rút lui tới bên cạnh của Sayaka rồi cùng Sayaka nhảy ra khỏi vòng vây.
Ánh mắt vẫn luôn dán chặt vào hai Nalakuvera vừa bị Schneewalzer xuyên thủng, Sayaka và Yukina đều cùng chăm chú quan sát kết quả của lần thử nghiệm này. Nếu thuận lợi, vậy kế đó việc chiến đấu sẽ trở nên vô cũng dễ dàng, nhưng nếu không được, vậy thì kế tiếp xem ra cả hai chỉ có thể tạm thời rút lui chờ chi viện.
Vài giây đồng hồ nhanh chóng trôi qua, sau đó, thứ binh khí vừa bị phá hư vốn đang nằm yên, bỗng nhiên phóng ra những dòng điện nhỏ có thể thấy được bằng mắt thường.
『 Thật đáng tiếc, số liệu của Thất thức phá ma thương đã bị Nalakuvera ghi nhớ, cho nên, hai người các cô đã không còn cách để phá hủy được nó nữa rồi, cho dù hai người có cầm thánh thương có thể giết chết chân tổ. Ha ha ha ha ha! 』
Âm thanh quen thuộc đột nhiên vang lên khiến Yukina lập tức cảnh giác. Nhìn về phía nơi phát ra âm thanh: ở đằng sau đám binh khí cổ đại, có một chiếc binh khí cổ đại càng thêm to lớn, càng thêm hoa lệ đột nhiên xuất hiện, giọng nói đắc ý vừa vang lên trước đó phát ra từ trong cơ thể của nó.
“Christoph • Gardos!”
『 Lại gặp mặt, kiếm vu trẻ tuổi. Lần này, ta cũng cầm theo binh khí của mình tới đây rồi. Tới, chém giết đi! 』
Oanh ——————!!!!!
Câu nói này vừa chấm dứt thì đột nhiên ở phía xa xa, một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, toàn bộ đường chân trời đều bị nhuộm đỏ bởi màu huyết kim xen lẫn.
“Chuyện này… Đây là…?” Yukina và Sayaka đờ đẫn nhìn cảnh tượng hùng vĩ trên trời mà lẩm bẩm.
『 Đây là ———— ha ha ha ha! Kanase Kensei, ông quả nhiên không khiến cho ta thất vọng… 』
Đây là Kensei Kanase! Ngươi quả nhiên không để cho ta thất vọng…