Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 306 : chân tổ nhỏ sợ phù thủy.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Này! Avrora, tới giờ phải dậy rồi! Nếu còn không dậy nữa, là ta phải đánh mông nhỏ đó nha.”

Một bên lên tiếng gọi Avrora tỉnh dậy, một bên Ye Jian vừa kéo màn cửa sổ ra. Ánh ban mai xuyên qua lớp cửa kính mà rọi vào phòng, chiếu lên người của công chúa yêu tinh đang say ngủ.

Gương mặt ngọt ngào hạnh phúc đang ngủ không khỏi nhíu lại. Bị ánh mặt trời mà ma cà rồng ghét chiếu lên người, khiến cho yêu tinh nhỏ không thể không rời khỏi giấc mơ đẹp, lười biếng nhập nhèm mở ra đôi mắt đáng yêu còn buồn ngủ.

Vừa tỉnh lại, yêu tinh nhỏ dường như còn hơi mơ hồ, nghiêng nghiêng đầu mà nhìn xung quanh, mãi tới khi yêu tinh nhỏ nhìn thấy bóng hình quen thuộc đang đứng bên cạnh cửa sổ thì mới nhanh chóng thanh tỉnh.

“Nhữ… Nhữ…”

“Nhữ cái gì mà nhữ? Con bé này, đã nói bao nhiêu lần rồi? Phải gọi là nii-chan!”

Giọng nói hơi có chút nghiêm nghị khiến cho Avrora sợ tới rụt rụt đầu. Hơi có chút sợ sệt mà nhìn bóng người đang đi về phía mình, yêu tinh nhỏ cố phồng dũng khí lên mà dùng giọng nói nhỏ nhẹ đáng yêu mà yếu ớt kháng nghị.

“Chỉ… Chỉ là người hầu, vậy mà lại muốn ta gọi Onii… A…!”

Đi tới bên cạnh của Avrora, Ye Jian giống như đùa dai mà giơ một tay lên giả bộ muốn chặt xuống. Lập tức, yêu tinh nhỏ bị sợ đến vội vàng dùng cả hai tay để bảo vệ đầu, cả người lạnh run mà cuộn mình lại, trông phi thường đáng yêu.

“Sợ cái gì? Ta chỉ muốn nói là mau dậy đi, bằng không ma nữ điện hạ, lại muốn cho ngươi ăn tỏi rầu~.”

“A…!? Tội… Tội ác ma quả! Kinh khủng ma nữ!”

Vừa nghe tới ma nữ cùng với tỏi, Avrora lập tức lộ ra vẻ sợ hãi vô cùng đáng thương, cả người run run giống như một con thú nhỏ đáng yêu bị bắt nạt. Duỗi bàn tay nhỏ bé không xương mềm mại , Avrora níu lấy ống tay áo của Ye Jian, điềm đạm đáng yêu mà nhìn cậu.

“Ta… Ta đặc biệt ban cho nhữ quyền được bảo vệ ta….”

“Vậy trước đó ngươi phải gọi ta một tiếng nii-chan, còn bằng không thì ta cũng mặc kệ.”

Cố ý quay mặt sang chỗ khác, Ye Jian hơi dùng khóe mắt để quan sát biểu hiện của Avrora. Quả nhiên, vừa nghe Ye Jian nói như vậy, trên mặt của yêu tinh nhỏ liền hiện lên chút do dự, tựa hồ như là đang cân nhắc thử xem, rốt cục là gọi Ye Jian nii-chan thì sẽ bị thiệt hơn, hay bị ma nữ bắt nạt thì sẽ thiệt hơn.

Cuối cùng, không cam lòng mà hơi phồng má lên, gương mặt nhỏ nhắn hồng hồng, yêu tinh nhỏ nhẹ giọng: “Huynh… Huynh…”

“Nii-chan! Không phải Onii ( Huynh Trưởng ), đương nhiên, nếu như là Onii-chan thì cũng không thành vấn đề.”

Vì vậy, Avrora lại một lần nữa lâm vào trạng thái xoắn xuýt.

Trong lúc Avrora còn đang trù trừ, thì đột nhiên, bên ngoài cửa phòng bỗng vang lên tiếng của người thứ ba.

“Chủ nhân, huấn luyện viên Minamiya muốn ngài và Vua mau xuống dưới đó một chút.”

Đó là giọng của người nữ hầu đã hoàn toàn quy thuận, nguyên thiên kim nhà bá tước Caruana, Liana • Caruana.

Về phần tại sao cô lại xưng Natsuki là huấn luyện viên, đó là bởi vì ma nữ đại nhân tự mình yêu cầu. Có vẻ như sở thích của ma nữ đại nhân đối với việc huấn luyện hầu gái vẫn rất là cố chấp.

Mà ở trong phòng, Avrora vừa nghe được Liana nhắc tới ma nữ đại nhân thì nào còn dám do dự, lập tức hốt hốt hoảng hoảng mà kéo tay áo của Ye Jian mà gọi: “O–Onii… Onii-chan ~ .”

Một tiếng ‘Onii-chan ~’ vừa mềm vừa manh này, lập tức khiến tim của Ye Jian cũng muốn tan. Hưng phấn tới không được, cậu một hơi ôm lấy Avrora và kéo vào trong ngực.

“Ừ! Lại kêu một tiếng! Lại kêu một tiếng!”

“Ô… Thở… Thở không nổi.”

Vẻ mặt khó chịu, Avrora cố gắng vung vẩy đôi bàn tay nhỏ bé, kết quả, đột nhiên, cả người của nàng cứng lại rồi.

Gương mặt nhỏ nhắn của yêu tinh nhỏ trong chớp mắt liền bị xấu hổ nhuộm thành màu đỏ, Avrora có chút bối rối mà đẩy đẩy Ye Jian.

“Thả… Thả ta ra… Nhữ… Sắc… Sắc dâm… A… ~~.”

Vốn ưa thích ngủ trần, Avrora thường xuyên có thói quen tự mộng du mà lột sạch quần áo của mình mỗi đang khi ngủ. Kết quả là hiện tại, bị Ye Jian ôm vào ngực, cả người của yêu tinh nhỏ vẫn trống trơn. Báo hại Ye Jian sau khi ôm Avrora liền không tự chủ được mà hơi táy máy thân thể phấn điêu ngọc trác của yêu tinh nhỏ.

Nói là không tự chủ, thế nhưng chỗ nên sờ đều sờ, mà chỗ không nên sờ cũng đều sờ, kết quả là Avrora dù không quá quan tâm vấn đề này, nhưng cũng nhịn không được mà hơi phản kháng.

Ye Jian dám thề, hành động này của cậu cũng chỉ là vô ý thức, thật sự vì Avrora quá đáng yêu, quá moe rồi. Cậu thật sự nhịn không được muốn cọ Avrora thêm một chút nên mới vậy, chứ thực ra sức tự chủ của cậu cũng mạnh lắm. Tối thiểu với thuộc tính [ loli + sân bay + moe ] thì cậu dám đảm bảo là không ai có thể chánh nhân quân tử được hơn so với mình.

“Mới sáng sớm liền ra tay với ấu nữ, xem ra ngươi càng ngày càng có tiền đồ, Ye Jian.”

Giọng nói bình tĩnh lại mang theo sự phẫn nộ của dạ xoa vang lên từ sau lưng của Ye Jian, khiến cho động tác của hai người ở trong phòng đều đồng loạt cứng ngắc.

Ye Jian thì còn đỡ, dù sao cậu cũng quen rồi. Nhưng còn Avrora, yêu tinh nhỏ giống như gặp được thiên địch, sợ hãi mà nhào vào trong ngực của Ye Jian, càng vùi càng sâu, thậm chí ngay cả việc bản thân mình đang xích lõa cũng không để ý.

Thấy biểu hiện của Avrora, Ye Jian có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng không trách được. Yêu tinh nhỏ Avrora vốn hiền lành nhút nhát, tinh khiết lại thiện lương, bị một nữ phù thủy ‘lòng dạ độc ác’ như Natsuki dùng phương pháp đặc thù ‘giáo dục’ mấy lần như vậy, hỏi sao mà không sợ cho được?

“Bảo vệ… Bảo vệ ta!”

Đối với yêu cầu này, Ye Jian cũng chỉ có thể dở khóc dở cười. Vuốt vuốt mái tóc huyễn lệ như cầu vồng của Avrora, Ye Jian cầm bộ đồ ngủ đã bị Avrora cởi ra đêm qua mà mặc vào cho yêu tinh nhỏ.

“Tốt rồi, Natsuki cũng là người nhà của Avrora, không cần phải sợ như vậy.”

“Người… Người nhà?”

Cái từ đặc biệt này, khiến cho Avrora hơi thoáng thò đầu nhỏ ra mà thấp giọng hỏi lại.

“Đúng! Ta, Natsuki, còn các La Folia bọn họ, tất cả đều là người nhà của Avrora. Về sau chúng ta đều sẽ sinh hoạt cùng một chỗ với nhau, sẽ không ai làm tổn thương tới Avrora.”

Mặc dù vẫn không hiểu lắm, nhưng Avrora vẫn nghiêm túc mà tự hỏi.

Chỉ có điều, rất nhanh, yêu tinh nhỏ lại ngẩng đầu lên mà nhìn vào mắt Ye Jian rồi nói: “Có thể, nhưng mà ta chỉ cần một mình nhữ… Còn có máu của nhữ!”

“Câu cuối là dư thừa.”

Đối với việc Avrora có thể nghiêm trang mà nói ra câu này, Ye Jian cũng không biết là mình nên cảm động hay là đau dạ dày nữa.

Nhất là câu bổ sung cuối cùng của Avrora, làm cho cậu cứ có cảm tưởng như là 『 Avrora vì muốn có đồ ăn nên mới cần mình 』 ấy.

“Bọn họ đều là người nhà của ta, mà Avrora cũng là người nhà của ta. Cho nên Avrora và bọn họ cũng là người nhà với nhau, đây là sự thật không bao giờ thay đổi.”

Cái hiểu cái không mà gật đầu, Avrora dường như không bao giờ hoài nghi về những điều Ye Jian nói.

“Nếu… Nếu đã là gián ngôn của Jian, ta liền tạm thời tin tưởng…”

“Không được gọi tên của ta, phải gọi nii-chan!”

Kết quả là Avrora lại lần nữa nhuyễn manh mà phản đối Ye Jian.

Ở một bên, vẫn giữ im lặng mà nhìn Ye Jian với Avrora nói chuyện với nhau, Natsuki cảm thấy có chút đau đầu mà thở dài.

Nói cho cùng, kiểu người mà Natsuki không muốn đối phó và cũng không có năng lực để đối phó nhất, chính là kiểu ngây thơ, trong sáng, thuần khiết chẳng biết chút gì nhưng lại có thân phận cao như Avrora. Nếu là bé trai thì còn đỡ, đằng này lại là bé gái. Natsuki cảm thấy, cho dù mình phải ‘giáo dục’ năm trăm thiếu nữ như Yukina hay Asagi thì cũng không mệt bằng việc phải ‘giáo dục’ yêu tinh nhỏ này. Về phần Kanon thì khỏi phải nói, ngoan biết chừng nào nha.

Trừ chuyện đó ra, việc Avrora thức tỉnh cũng gợi lên một loạt phản ứng, báo hiệu cho việc sắp sửa có một loạt các rắc rối sắp xảy ra chờ cô đi giải quyết.

Ma cà rồng mộng ảo trong truyền thuyết, điều khiển mười hai con kenjuu mạnh mẽ, với thực lực có thể áp đảo cả tam đại shinso. Buổi thịnh yến của nó, sắp sửa được tổ chức trên hòn đảo nhân tạo Itogami này.

Đụng phải sự kiện như vậy, với tư cách là thủ hộ giả của đảo Itogami, Natsuki đương nhiên là sầu, rất sầu. Cô phải nghĩ cách để chuẩn bị cho tất cả những tình huống rắc rối có thể xảy ra sắp tới với đảo Itogami. Còn về thịnh yến của shinso đệ tứ? Xin lỗi, cô quả thật không rảnh để bận tâm, càng không cần nói tới tham gia, mà công xã quản lý đảo cùng với Shishiō Kikan dường như cũng hiểu nên cũng có ý định gạt cô ra khỏi thịnh yến lần này.

Hết binh khí cổ đại thì tới thiên sứ nhân tạo; hết thiên sứ nhân tạo thì lại tới luyện kim thuật sư; hết luyện kim thuật sư xong, còn chưa kịp thở ra một hơi thì lại tới thịnh yến của shinso đệ tứ. Nghĩ tới đây, ánh mắt ma nữ điện hạ nhìn về phía Ye Jian cũng trở nên có chút u oán.

Những chuyện này nhìn từ bên ngoài, hình như tất cả đều có quan hệ với cái tên này hết nha.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio