“Misaki nee-chan, chị nói xem, đã lâu như vậy rồi, tại sao mẫu thân đại nhân bọn họ vẫn còn không ra?”
“Đúng vậy nha, chị cũng thấy có gì đó là lạ. Cũng sắp gần hai tiếng rồi, rốt cục bọn họ đang nói với nhau chuyện gì?”
Cau mày, hai vị mỹ nữ một lớn một nhỏ, Yuuma và Misaki, sau khi ngồi chờ hai giờ nhưng vẫn không thấy kết giới có động tĩnh gì thì cũng bắt đầu có chút xao động.
Cũng đã hai tiếng đồng hồ rồi, tuy rằng Misaki với Yuuma hiện tại có thể tiếp tục dùng phương pháp đọc sách để giết thời gian, ngoài ra còn có bàn, có nệm để ngồi, có trà để uống tạm, thậm chí có cả giường để nằm; nhưng mà cả hai lại không thể nào yên tâm được.
Dù sao lâu như vậy mà không thấy có ai bước ra, đổi lại là ai cũng phải cảm thấy lo lắng. Trên thực tế thì từ hơn một tiếng trước, cả hai cũng đã ngừng đọc sách mà nhìn không chớp mắt về phía kết giới, mãi đến hiện tại vẫn không thấy kết giới có phản ứng gì, Yuuma mới ưu tư mà nói với Misaki.
“Dựa theo tính của Ye-chan thì theo lý hẳn không cần phải lâu tới vậy mới đúng. Cho dù tình huống giữa Natsuki-chan với mẹ em có chút phức tạp thì cũng…” Misaki sờ cằm suy nghĩ, hai mắt nhìn chằm chằm về phía kết giới, biểu lộ có chút thất thần.
“Nhắc mới nhớ, Misaki-neechan với Minamiya-sempai là thanh mai trúc mã đúng không. Vậy chuyện của mẫu thân đại nhân năm đó…”
“Chị còn tưởng em tính không hỏi chuyện này luôn chứ? Giờ muốn biết rồi sao?” Đối với việc Yuuma đột nhiên đặt câu hỏi, Misaki cười cười, sau đó có chút khổ não mà thở dài, “Kỳ thực, chuyện giữa hai người họ, chị cũng không rõ ràng lắm.”
“Ôi chao!”
“Chị nói thật! Chị mặc dù quen Natsuki từ thời còn học sinh, nhưng mà tám năm trước, lúc đó chị với Natsuki vẫn còn học phổ thông, chị nhờ học nhảy lớp mới chung trường được với Natsuki-chan. Lúc đó chị còn chưa biết Natsuki-chan là ma nữ nữa. Nói là bạn tốt, nhưng thực ra cũng chỉ là bạn tốt với thân phận người thường thôi. Mãi về sau lúc chị tốt nghiệp và thi đậu chứng chỉ ‘Công Ma Quan’ thì quan hệ giữa chị với Natsuki-chan mới dần trở nên tốt như bây giờ.”
Lời giải thích có phần bất đắc dĩ của Misaki khiến cho Yuuma thầm ngạc nhiên, bất quá ở bên ngoài, thì hình như tầm mắt của Yuuma vẫn chỉ luôn tập trung vào bộ ngực phi thường no đủ của Misaki.
“Misaki-neechan với Minamiya-sempai thời trung học sao…?”
Trong đầu liên tưởng lung tung, Yuuma hơi mơ màng mà nghĩ về vóc dáng của Misaki tám năm trước. Tuy rằng so với bạn cùng lứa, Yuuma cảm thấy vô cùng tự tin về vóc dáng của mình, nhưng nếu so với một ngự tỷ có vóc dáng ma quỷ, đồng thời còn thường xuyên rèn luyện như Misaki, Yuuma phải tự nhận là mình không so nổi.
Hiện tại, tuy bên ngoài thì Yuuma vẫn đang nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Misaki, nhưng trong đầu thì đã bắt đầu chạy về tám năm trước. Thật không biết thời còn thiếu nữ, Misaki trông như thế nào. Gương mặt trẻ trung, mặc đồng phục cấp ba, nụ cười cởi mở, thanh xuân dạt dào, vóc người…
“Con bé này, đang nghĩ lung tung chuyện thất lễ gì đó. Hồi còn học cấp ba chị tối đa cũng chỉ như em thôi, ngược lại Natsuki-chan, ừ, qua tám năm rồi mà vóc người vẫn yêu kiều nhỏ bé đáng yêu như vậy. Nếu như bây giờ mặc đồng phục cấp ba, không, cấp hai, vậy phỏng chừng cũng sẽ không ai hoài nghi thân phận đi?”
Vốn dĩ còn đang lo âu, nhưng chỉ trong chớp mắt, cả hai cô gái cũng đã đem sự chú ý của mình đặt ở nơi khác, thật không biết là nên nói hai người lạc quan tới không tim không phổi, hay là do quá tin tưởng tên khốn kiếp nào đó sẽ có thể giải quyết tốt tất cả mọi việc.
Ngay lúc mà hai thiếu nữ đang vì chuyện vóc người mà ríu rít bàn luận, thì đột nhiên, một tiếng hét khản cả cổ, đầy giận dữ và xấu hổ chợt truyền ra từ trong kết giới.
『 YE • JIAN • NGƯƠI • LÀ • ĐỒ • KHỐN • KIẾPPPPPP —————— !!!!!!!!!!! 』
“Xảy.. Xảy ra chuyện gì? Đó hình như là tiếng của Minamiya-sempai chứ?”
“Uh, đúng là của Natsuki-chan, nhưng mà tại sao Natsuki-chan lại kích động như vậy? Cái này không giống với sempai lúc bình thường nha.”
Bị tiếng hét bất chợt này làm cho hoảng sợ, hai cô gái giật mình mà liếc nhau một cái, đều từ trong mắt của đối phương thấy được vẻ kinh nghi.
Cũng không đợi hai cô gái kịp tỉnh táo lại, trong kết giới lại một lần nữa truyền tới những âm thanh quái lạ, mà lần này, nội dung lại càng khiến cho người ta liên tưởng mơ màng hơn.
『 A… ~~!? 』
『 ngu… ngu xuẩn! Híz-khà-zzz ~~~ Lại… dám hướng trên người của ta… A… ~~!!! 』
『 lại muốn nhục nhã thiếp thân sao? Việc.. Việc này đối với thiếp thân… Ô ~~ 』
『 hiện tại, lập tức dừng tay!! Ta còn có thể coi như… Híz-khà-zzz ~~ Ye Jian, ngươi là đồ… A… Ah ~! Khoan!! Chờ… Chờ chút! 』
Liên tiếp nghe được những câu nói đi kèm với những tiếng ngâm vô cùng khó xử này, sắc mặt của hai thiếu nữ chưa bao giờ trải qua nhân sự lập tức đỏ ửng, thân thể cũng có chút không khống chế được mà nóng lên.
“Misaki.. Misaki nee-chan…?”
“Đừng hỏi chị… Chị cũng không biết là trong đó đang làm gì? Chẳng qua… Chẳng qua nếu dựa theo tính của Ye-chan thì… …”
Nói tới đây, hai cô gái đều lòng dạ biết rõ nên không tiếp tục đàm luận nữa. Tiếp đó, cả Misaki lẫn Yuuma cũng đều trở nên trầm mặc, chỉ có những tiếng kiều minh rên rỉ đầy xấu hổ không ngừng truyền ra từ trong kết giới, cùng với những đoạn tưởng tượng ngắn ngủi hiện lên trong đầu của hai cô gái chứng minh thời gian trôi qua.
––––––––– phân cách tuyến –––––––––
“Ye Jian! Ngươi… Híz-khà-zzz ~~ ngươi…ngươi rốt cục muốn làm gì!”
“Làm chuyện như vậy với thiếp thân thì có ý nghĩa gì, so với lúc trước… Ô ~~~~ .”
Không biết là vì oán hận hay là vì xấu hổ, hai vị ma nữ điện hạ vốn cao ngạo hiện tại đều đỏ cả mặt, toàn thân đều có chút run nhẹ.
Cái này cũng khó trách, từ khi bị Ye Jian treo lên và lột sạch quần áo tới giờ, Natsuki với Aya vẫn luôn chỉ có một bộ đồ lót để che mình, đồng thời vẫn cứ bị Ye Jian dùng xúc tu màu trắng giữ chặt trong tư thế xấu hổ này.
Nhưng nếu chỉ có vậy thì còn chưa nói làm gì, cái tên khốn kiếp ác liệt này, không biết từ nơi nào lấy ra một tháp kem tươi cầu vồng mộng ảo, cùng với một đống kem lạnh hình quả cầu. Không chút nào thương hương tiếc ngọc, cái tên này cứ không ngừng mà đem kem tươi cùng với kem cầu từ từ đổ lên trên đồng thể gần như xích lõa của hai vị ma nữ.
Mặc dù đã sớm biết rất rõ bản chất ác liệt của Ye Jian, biết rõ rằng cái tên này có vô số thủ đoạn để tra tấn nữ tính, nhưng mặc dù là đã sớm chuẩn bị tâm lý, hai vị ma nữ vẫn không thể ngờ được là cái tên này lại chơi ra loại thủ đoạn khốn kiếp như vậy. Hắn rốt cục xem thân thể của phái nữ là gì?!!!
Kem tươi bảy màu rét lạnh cứ lần lượt khẽ rơi vào mông ngọc xốp giòn đang bị ép nhổng lên của Aya với Natsuki, sau đó, dọc theo đường cong nhu mỳ, từng chút từng chút một mà lần lượt rơi vào tấm lưng trắng noãn và trơn bóng như ngọc của hai ma nữ.
Cảm giác từng giọt, từng miếng kem tươi lạnh buốt không biết lúc nào sẽ rớt xuống lưng này, cảm giác kích thích đó, chỉ có người tự mình trải qua như hai vị ma nữ mới hiểu. Nó thậm chí còn kích thích hơn cả việc bị nhỏ sáp nến.
Hơn nữa, đây vẫn chỉ mới là bắt đầu; sau khi đem kem tươi vẩy lên trên lưng của hai người, Ye Jian bắt đầu hào hứng mà đem từng quả cầu kem giơ lên và dùng chúng để ‘trang điểm’ cho tấm lưng ngọc của hai vị ma nữ. Giống như là đang sáng tác tác phẩm nghệ thuật tối cao trong đời, Ye Jian hoàn toàn tiến vào trạng thái kỳ diệu nào đó. Hiện tại, tấm lưng ngọc trắng muốt trơn tuột của hai vị ma nữ đã hoàn toàn bị trang trí thành một món điểm tâm ngọt bằng kem tuyệt mỹ. Kế tiếp, chính là bước cuối cùng.
Không biết từ nơi nào mà lấy ra hai chén rượu đỏ cam thuần, Ye Jian nở nụ cười nghiền ngẫm mà bước tới trước mặt của hai vị ma nữ, nhẹ nhàng lay động chén rượu.
“Natsuki-chan, Aya. Hai em nói xem, ta có nên đem mấy đứa bé như Avrora, Kanon, Yuuma vào đây để nhấp nhám món điểm tâm ngọt 『 Băng chi mộng ảo 』mà ta vừa tự mình sáng chế này hay không?”
“Cái…!?”
Lời này khiến cho hai vị ma nữ cao ngạo lập tức cùng biến sắc.
“Ha ha ha, lừa các em. Món kem mỹ vị như vậy, kẻ tham lam như ta sao có thể cam lòng chia sẻ cho người khác chứ…! Ha ha ha ha ha!!!”