“Không biết có chuyện gì, tộc trưởng Richard?”
“Chết tiệt! Có người hủy tộc lang nhân của ta!! Có phải là ngươi không, Mandalera • Lister?!!!!!! Lão tạp chủng âm hiểm nhà ngươi!!!!”
Toàn thân tản ra vẻ bạo ngược, vua của tộc người sói hiệp đồng với mấy đại trưởng lão, đem nhóm người thuộc chính giáo Lotharingia, kể cả giáo hoàng, đều bao vây vào giữa. Bầu không khí nhất thời cứng lại, hai phe đại diện cho ánh sáng cùng bóng tối trước đó vốn còn đồng hành với nhau, nay bắt đầu có xu thế liều chết.
“Tộc trưởng nói không sai!!!! Nhất định là lũ giáo đồ chết tiệt các ngươi, bên ngoài thì biểu hiện nhiệt tình muốn hợp tác với bọn ta, bên trong thì vụng trộm sai người, chờ bọn ta rời đi thì lập tức động thủ với Hắc Ám Bảo. Chết tiệt!!! Tuyệt đối không thể bỏ qua cho bọn chúng! Vì tộc nhân của chúng ta báo thù!”
Một người sói trung niên có hình thể bưu hãn lập tức khàn giọng gầm thét, khiến cho bầu không khí mâu thuẫn trở nên càng thêm gay gắt.
“Câm mồm! Bản giáo xưa nay làm việc, dù có muốn tiêu diệt các ngươi cũng sẽ làm quang minh chính đại! Các ngươi cho rằng bản giáo cần phải đánh lén sao? Đối với ma tộc các ngươi, bản giáo ngay từ đầu đã nói rõ, là bản giáo căm ghét các ngươi, đồng thời sau chuyện này, bản giáo với các ngươi vẫn là kẻ thù sống chết. Nhưng hiện đang hợp tác, chẳng lẽ các ngươi cho rằng bản giáo ngu xuẩn tới mức lấy đá để nện chân mình? Tộc trưởng Richard, những người khác có lẽ không biết, nhưng nhữ hẳn biết rõ tình cảnh của bản giáo hiện tại. Chẳng lẽ ngay cả nhữ cũng bắt đầu hoài nghi bản giáo?”
Giáo hoàng đầu đội mão gai, sắc mặt nghiêm nghị nói. Chất giọng từ tốn mà uy nghiêm tới tận cùng của giáo hoàng khiến cho tất cả những trưởng lão đang nổi khùng của tộc lang nhân cũng bị dọa tới khí thế xẹp xuống.
Đối mặt với lời giải thích của giáo hoàng, tộc trưởng tộc người sói Richard • Brenta vẫn giữ sắc mặt âm trầm như nước, cặp thú đồng hung lệ nhìn chằm chằm về phía giáo hoàng. Thật lâu sau, trong bầu không khí đã ngột ngạt tới cực hạn, Richard • Brenta mới nhổ một hơi ra, khí thế bạo ngược trên người cũng tan đi phân nửa.
“Tất cả lùi xuống đi. Ta có chuyện muốn nói riêng với giáo hoàng đại nhân một chút.”
“Cái gì? Như vậy sao được? Tộc trưởng đại nhân, chuyện này…”
“Xuống dưới!”
Đối với sự lo lắng của các vị trưởng lão, Richard chỉ quát một tiếng, tất cả các trưởng lão liền lộ ra vẻ sợ hãi mà nhao nhao gật đầu rồi rút đi.
Thấy Richard đuổi các trưởng lão phe mình rời đi, giáo hoàng cũng khoát khoát tay, xua các thủ hộ kỵ sĩ đi nơi khác.
“Tình huống ra sao, tộc trưởng Richard? Tộc người sói bị kẻ phương nào tập kích?”
Chờ đến khi trong phòng chỉ còn lại có hai người, giáo hoàng mới dùng ngữ khí có phần nặng nề để hỏi.
“Nếu như ta biết rõ thì cũng đã không tìm tới ông! Tộc người sói hiện đã nhập cư vào Hắc Ám Bảo, ta cũng không thể tưởng tượng được là có ai có thể công phá được nơi đó nếu không có nội gian. Ngoại trừ giáo hội Tây Âu các người, căn bản không ai có thể trực diện công phá được Hắc Ám Bảo.”
Đối với phỏng đoán của Richard, ông lão giáo hoàng cũng không phủ định. Xác thực, trên toàn bộ lãnh thổ Tây Âu, thế lực có thể cùng lúc đem cả Hắc Ám Bảo lẫn tộc người sói đều nhổ tận gốc, ngoại trừ tam đại giáo hội ra thì không thể tìm được thế lực thứ hai. Nhưng, thật sự là vậy sao?
“Chính giáo của ta hiện tại đã bị tiểu nhân chiếm cứ, lần này ta rời đi, vừa vặn để cho tiểu nhân đắc chí. Nhưng lần này rời đi, ta cùng với chánh án cơ hồ cũng đã mang đi tất cả sức mạnh của Chính Giáo. Với thực lực của chính giáo hiện tại, căn bản không đủ để tập kích tộc người sói của nhữ. Nếu nói vậy, cũng chỉ còn lại người của lưỡng đại giáo hội.”
Nói đến đây, lão giáo hoàng nhíu nhíu mày, dường như nghĩ tới điều gì nên tiếp tục bổ sung: “Nhưng theo ta biết thì người của Thiên Giáo cùng Thành Giáo cũng đã sớm tới hòn đảo nguyền rủa kia trước cả chúng ta. Trừ phi là người của hai giáo liên hợp lại, bằng không thì cũng không thể công phá nổi Hắc Ám Bảo, lại càng không cần nói tới việc có thể trong thời gian ngắn như vậy mà tiêu diệt tộc lang nhân.”
“Đáng chết!!! Rốt cuộc là ai! Là ai dám đối đầu với tộc lang nhân! Mối hận diệt tộc này! Ta nhất định sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần!!!”
Khí thế bạo ngược lại môt lần nửa bùng lên từ trên người của Richard, nhưng giáo hoàng lại quát nhẹ một câu để ngăn cản Lang Vương: “Đã đủ rồi, tộc trưởng Richard. Ta biết rõ tâm trạng của nhữ lúc này đang rất không tốt, nhưng đông phương có câu ‘giữ được núi xanh sợ gì không có củi’. Chỉ cần nhữ còn khỏe mạnh, còn sợ tộc người sói không thể vực dậy được sao? Huống hồ nhữ còn mang đi tất cả sức mạnh nòng cốt của tộc lang nhân, nhữ hẳn tinh tường, những thứ kia tối đa chỉ là công cụ nhữ dùng để duy trì nòi giống. Đừng nói cho bản giáo, thứ nhữ theo đuổi cũng chỉ có như vậy!”
Giáo hoàng không hổ là mèo già hóa cáo, một câu nói trúng.
“Hừ! Giáo hoàng Mandalera không hổ là sứ giả của ‘Chúa’. Trách không được có thể vứt bỏ toàn bộ chính giáo để hợp tác với ma tộc bọn ta. Sự vô tình cùng máu lạnh này khiến cho Richard thật sự bội phục.”
“Chúa yêu nhân loại, sẽ ban cho thế gian tha thứ cùng phúc âm. Nhưng đối với những kẻ tội đồ, Chúa sẽ giáng xuống sự trừng phạt nghiêm khắc nhất. Tộc trưởng Richard chẳng lẽ không cho rằng tục tằng chính là tội, mà vô năng chính là quá sao?”
“Tục tằng chính là tội, vô năng chính là quá… Ha ha ha! Giáo Hoàng đại nhân anh minh!”
Du thuyền lái về phía đảo Itogami, còn có một ngày rưỡi nữa sẽ tới nơi. Giáo hội cùng ma tộc lần đầu tiên hợp tác với nhau, không biết sẽ nhấc lên sóng gió gì.
––––––––– phân cách tuyến –––––––––
“Ngươi ———— A… Ô ~~~ .”
Natsuki hiện tại rất muốn nói ‘Cái này với điều đã nói hoàn toàn không giống nhau, tên trứng thúi nhà ngươi!’, nhưng bởi vì cảm giác kích thích như thủy triều đang không ngừng truyền tới từ hạ thể, cô thậm chí không thể thốt ra được một câu đầy đủ.
Cảm giác khô nóng trên người lúc này thiết thực tới như vậy; khác với phân thân hư ảo trước kia, qua tám năm, Natsuki cuối cùng lại một lần nữa được chân thật cảm nhận mọi thứ bằng chính cơ thể mình, chỉ là không ngờ, cảm giác đầu tiên mà cô được cảm nhận lại từ cơ thể mình, lại là cảm giác kích thích tới như vậy. Con tim nhảy lên tựa như cộng hưởng với xúc cảm mãnh liệt đang có; cảm giác rần rật đó, cảm giác nhột nhột đó, cảm giác rung động đó, cùng với cảm giác xấu hổ đó, tất cả chân thật tới như vậy.
“Xụt…… Chậc chậc, quả nhiên hương vị của nơi này mới là tuyệt nhất. Đây là hương vị chỉ thuộc về Natsuki-chan nha.”
Tên trứng thúi Ye Jian này, dùng lời ngon tiếng ngọt để dụ hoặc còn chưa đủ, còn dùng thủ đoạn ăn gian cùng hạ lưu để cho kem trên người Natsuki tan nhanh hơn dự định. Kết quả là vốn dĩ chỉ cần nếm thử quanh lưng với mông ngọc một chút, giờ lại biến thành liếm sạch toàn thân của Natsuki.
Kem tan chảy, hòa với bơ cùng nước đá, không chút quy luật mà giăng khắp cơ thể ngà ngọc của Natsuki.
Cánh tay tinh tế, mông ngọc hơi vểnh, tố chân mềm mại, đôi anh phong nhỏ bé non trẻ còn đang phát triển, thậm chí ngọc động tư mật và thẹn thùng nhất của nữ giới cũng đều bị nước kem bám lên. Thành thử ra, kế hoạch được như ý, Ye Jian bắt đầu quá trình ‘nhai kỹ nuốt chậm’, từ từ nhâm nhi mà thưởng thức cơ thể tinh tế linh lung của Natsuki.
Tựa như một con quỷ keo kiệt lại tham ăn, thiếu niên đúng như tuyên bố trước đó là sẽ không để sót giọt nào của mình, cứ thế mà ủi lấy cơ thể của Natsuki mà nhấm nháp từng chút từng chút một.
Mỗi một tấc thịt da, mỗi một tia vị ngọt.
Phẩn nhỏ nhỏ mềm, hông bụng non mảnh, anh sắc trĩ phong. Hoàn toàn không để sót bất cứ tia chất lỏng ngọt ngào nào. Hiện tại, đã chỉ còn lại một chỗ duy nhất, cũng là chỗ thần thánh tư ẩn nhất của nữ giới. Bị ác ma dày vò, Natsuki chỉ có thể thẳng băng cả người, để cho những tiếng rên rỉ yêu kiều đầy khó xử lần lượt rò ra từ khóe môi.
Cơ thể thuần khiết linh lung của ma nữ, lúc này, để lại những dấu vết óng ánh, đã hoàn toàn bị ác ma ô nhiễm.
Mà bây giờ, sau khi đã vơ vét hết tất cả dịch kem, Ye Jian rốt cục chuẩn bị ra tay, à không, hạ khẩu với phần ngon miệng nhất trên ngọc thể yêu kiều của ma nữ.
“Cô, cô ~~ .”
Trong họng phát ra những âm thanh quái lạ khiến cho quả tim nhỏ của Natsuki cũng rung rung. Mặc dù không thể nhìn thấy tình huống phía sau, nhưng Natsuki cũng hiểu được rằng tra tấn kế tiếp mà mình sắp phải nếm trải là gì. Tên khốn kiếp ác liệt tới cực điểm này, lúc trước cũng đã làm không biết bao nhiêu lần với phân thân của cô.
Nếu chỉ đơn thuần là làm việc này, ma nữ cũng chẳng sợ, nhưng hiện tại, ở ngay trước mặt của một ma nữ ‘tử địch’ lại bị thiếu niên làm như thế, cảm giác kích thích này thật sự quá mức. Nếu như còn chút sức lực, nếu như còn có thể nói chuyện, Natsuki tuyệt đối sẽ không dễ dàng để cho tên trứng thúi này làm xằng làm bậy như vậy. Đáng tiếc, hiện tại, cô chỉ có thể bó tay không thể phản kháng.
Tên khốn này, chẳng lẽ thật sự là khắc tinh cả đời của cô sao?
“Nơi… Nơi này, đã là nơi cuối cùng rồi, Natsuki-chan!”
Dây thanh có chút phát run, hơi thở có phần dồn dập, những thứ này đủ để cho thấy là cảm xúc hiện tại của Ye Jian ra sao.
“Đừng… Đừng bảo ta… Nói lời nói ngu xuẩn… Ngươi chuyện này… Baka.”
Chật vật nhổ ra vài chữ lủng củng không thành lời, Natsuki muốn hăm dọa, nhưng đã sớm chẳng còn lực áp bách.
“Ta… Thật có lỗi! Ta nhịn không được, Natsuki-chan! Ta chạy!”
Giọng nói khàn khàn bị đè nén tới tận cùng cuối cùng cũng bộc phát, ngay lập tức, Natsuki xấu hổ tới tận cùng mà hét lên.
“Khốn —— Khốn kiếp ~ ah ~~~~ .”
Tiếng rên rỉ uyển chuyển du dương của ma nữ vang lên, khiến cho bất cứ nữ tính nào nếu nghe được cũng phải đỏ bừng cả mặt, cả người nóng lên, hạ thân ướt át.
Ở một bên và nhìn cảnh này, ma nữ đen tuyền cũng đã sớm mất đi sự tự tin trước đó. Cảnh tượng như thế, khiến con tim đã sớm lạnh băng của ma nữ cũng phải như bị lửa đốt mà nhảy lên, kịch liệt chưa từng có. Tra tấn như thế, chút nữa, cũng sẽ tới phiên mình sao?
So với Natsuki, kem trên lưng mình dường như tan chảy càng thêm triệt để, đã hoàn toàn lan ra toàn thân, nói như vậy ————