“Cái gì? Chính phủ tự trị Nelapsi tuyên bố khai chiến với Ikusaō Ryōiki?”
Khi nghe được tin này, Ye Jian thừa nhận là mình hoàn toàn bị nó làm cho kinh ngạc.
“Nếu ta nhớ không lầm thì hình như lũ ma cà rồng ở Nelapsi căn bản chỉ là một đám ‘tàn thứ phẩm’ không thể triệu hồi kenjuu đi? Đám rác rưởi đó rốt cục lấy đâu ra lá gan để tuyên chiến với Ikusaō Ryōiki? Chẳng lẽ cái tên chủ tịch quốc hội Baluta gì đó của bọn chúng đột nhiên trúng gió? Mà, ta nhớ cái tên Baluta đó hình như cũng là thủ phạm chính dẫn tới sự diệt vong của nhà Caruana?”
『 đúng, đại nhân. Ma cà rồng ở Nelapsi quả thực là một đám ma cà rồng hạng bét bị dán mác ‘hung quỷ’, hoàn toàn không có khả năng triệu hồi kenjuu. Nhưng có lẽ đại nhân vẫn chưa hay một chuyện, đó là chủ tịch quốc hội của Nelapsi lúc này đã không còn là Baluta Zar • Zahariah, tên buôn vũ khí đã hại chết nhà bá tước Caruana của Ikusaō Ryōiki nữa. Chủ tịch quốc hội của Nelapsi hiện tại đã là một người hoàn toàn khác. 』
“Hey, chuyện này xảy ra khi nào? Tại sao không nói sớm cho ta biết? Thời gian qua cậu đã làm gì?”
『 thật sự xin lỗi, đại nhân, nhưng gần đây điện thoại của ngài một mực không liên lạc được, cho nên… 』
“Hiểu rồi! Ra là vậy! Xem ra là do bên ta. Vậy được rồi, nói đi, rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Ta muốn biết cụ thể, bắt đầu từ việc tên Baluta Zar kia mất chức chủ tịch quốc hội của Nelapsi, đem tất cả mọi chuyện, từng chút từng chút một, nói hết cho ta nghe.”
Hiện nhậm bí thư trưởng của công xã quản lý đảo Itogami, Yaze Kazuma, sau khi nghe Ye Jian nói như vậy thì bắt đầu kiên nhẫn mà thuật lại cho cậu, từ việc nguyên chủ tịch quốc hội của Nelapsi là Baluta Zar bị đuổi đi, tới việc hắn tập kích cửu vương tử của Hakai no ōchō, cùng với tất cả những chuyện sau đó.
『 … hiện tại thì đệ nhất vương tử cùng đệ cửu vương tử của Hakai no ōchō đều đã vào ở trong đại sứ quán của đảo Itogami. Đồng thời vào ngày mà Nelapsi chính thức xuất quân tuyên chiến với Ikusaō Ryōiki, thì bảy nước khu vực xung quanh, tính thêm cả ba đại đế quốc, tất cả đều nhận được tình báo về việc Nelapsi xuất quân. Cho nên chỉ trong vòng 12 tiếng, đội quân hung quỷ hơn 300.000 binh lính cũng đã bị liên quân bảy nước bao vây. Bất quá, có một việc khiến Kazuma rất để ý. 』
“Hm? Để ý? Ngay cả việc ai là người gửi tình báo cậu cũng không thèm quan tâm, vậy mà vẫn có chuyện khiến cậu chú ý sao?”
『 bởi vì chuyện này rất đáng chú ý. Liên quân hơn một triệu người của bảy nước, tính cả đội quân ma cà rồng của tam đại đế quốc, sau khi chạm trán với quân đội của Nelapsi thì đã lâm vào khổ chiến. Hơn nữa… 』
Khi nói tới đây, giọng nói truyền ra từ điện thoại cũng trở nên vô cùng trầm trọng.
“Hơn nữa cái gì?”
『 binh sĩ của bảy nước sau khi chết đi, tất cả đều hóa thành xác sống và gia nhập vào chiến trường, không có ngoại lệ. Sơ bộ kết luận, đối phương sử dụng một phép thuật đã bị liệt vào cấm thuật, đó là ———— 』
“Tử Linh thuật sao?”
Tuy nói là chú thuật có thể điều khiển người chết mỗi tổ chức cũng đều có không ít, chủng loại với phương pháp điều khiển cũng vô cùng đa dạng, thế nhưng, có thể ứng dụng trên chiến trường với số lượng cùng hiệu quả nhanh chóng như vậy, vậy thì cũng chỉ có Tử Linh Thuật, thứ cấm thuật được xếp ngang hàng với Thánh Quang Thuật được ghi lại trong 『 thánh thư 』.
Đạt được kết luận này, thần sắc của Ye Jian bỗng trở nên có chút nghiền ngẫm.
『 không chỉ như vậy, Tử Linh Thuật theo ghi chép chính thức thì đã từng bị thất truyền một lần, điều đó dẫn tới việc những Tử Linh Thuật được lưu truyền tới nay thực ra đều chỉ là Ngụy Tử Linh Thuật, chỉ có thể xem như là một loại ma thuật Tử Linh. Còn về Tử Linh Thuật chính thức, cũng chỉ có Hắc Tử Hoàng cùng Tử Hoàng Đệ đã chết là được công nhận đã từng sở hữu loại cấm thuật này. Thành thử ra tới hiện tại, hệ thống tình báo của đảo Itogami vẫn chưa thể tra ra được là ai đứng sau lưng của chính phủ Nelapsi và điều khiển đội quân hung quỷ, khơi mào chiến tranh. 』
“Thôi đi, chuyện đơn giản vậy mà cũng không nghĩ ra. Thật không hiểu được là hệ thống tình báo của cậu làm ăn kiểu gì. Trước đó cậu nói là đám hung quỷ chính thức tuyên chiến với Ikusaō Ryōiki rồi đúng không?”
『 đúng, mặc dù sáu nước khác cũng tham gia chiến đấu, nhưng tới hiện tại thì Nelapsi vẫn chỉ đưa ra lời thanh minh về việc chính thức tuyên chiến với Ikusaō Ryōiki. 』
“Và cậu cũng đã nói là chỉ có phái Hắc Tử Hoàng là hệ phái duy nhất còn lưu truyền Tử Linh Thuật chính thức?”
『 vâng. 』
“Cần ta nói nữa không? Chỉ có phái Hắc Tử Hoàng là còn lưu truyền Tử Linh Thuật, đồng thời phái Hắc Tử Hoàng còn là phần tử khủng bố đối địch với Ikusaō Ryōiki. Đối phương đã hét thẳng vào mặt của tất cả mọi người về lai lịch của mình, giờ cậu lại nói là tra không được?”
『 nhưng, đại nhân, Hắc Tử Hoàng cùng Tử Hoàng Đệ hiện đều đã… 』
“Chết? Ý cậu là trừ hai tên đó ra thì phái Hắc Tử Hoàng không còn ai biết Tử Linh Thuật?”
Lời chất vấn của Ye Jian khiến đầu bên kia điện thoại không nói nên lời, có vẻ như đã sững người vì khiếp sợ.
“Tốt rồi, chuyện ta xem như là đã biết đại khái. Về sau có tình huống gì thì nhớ thông báo ngay cho ta, ta hiện tại còn phải đi xác nhận một vài việc. Nếu như tra được cái gì, ta cũng sẽ thông báo cho cậu.”
『 Kazuma thay công xã tạ ơn đại nhân. 』
Cúp điện thoại, Ye Jian cũng không có để điện thoại xuống, mà lại một lần nữa bấm điện thoại, gọi cho một người hiện đang ở Tây Âu xa xôi.
… …
“… Thật hiếm có nha, ngươi vậy mà cũng có lúc chịu chủ động gọi điện thoại cho bản nữ vương?”
『 nhớ quá thì biết làm sao bây giờ? Cũng đành phải gọi cho em thôi chứ biết làm sao? Ai bảo em hiện giờ không có mặt bên cạnh ta chứ? 』
“Muốn dùng lời ngon tiếng ngọt để dụ dỗ ta, ngươi cho rằng ta là con bé Julia sao? Nói đi, chuyện gì? Muốn biết tình hình bên này sao? Nếu muốn, vậy thì cầu ta nha, bản nữ vương sẽ rủ lòng từ bi mà nói cho ngươi một chút.”
Ngồi trên bảo tọa hoa lệ của giáo hoàng, Félicie một bên thì hưởng thụ lấy sự massage của nữ hầu mới, một bên thì trả lời điện thoại của tên oan gia kia.
『 chà, mới mấy ngày không gặp mà đã dám chơi trò này với ta. Con hồ ly nhỏ của ta, có phải là em lại muốn được ăn đòn rồi không? 』
“Ha ha ha, ngươi tới à! Không phải là ngươi rất giỏi pháp thuật không gian sao? Không bằng ngươi lập tức tới đây để dạy dỗ ta đi? Kỳ thực người ta đang rất ngứa ngáy nha, ma vương đại nhân của ta, ngài nhất định sẽ thỏa mãn ta đúng không?”
Félicie đột nhiên chuyển đổi tính cách khiến cho thánh nữ Eliya trong lòng âm thầm cảm thấy kinh ngạc. Nữ hoàng luôn duy trì vẻ tôn quý cùng uy nghiêm, thế mà giờ lại lộ ra vẻ quyến rũ của một cô gái nhỏ như vậy, chuyện này thật sự là vượt quá tưởng tượng của thiếu nữ.
『 bớt phát lãng cho ta đi, chờ tới lúc em trở về, ta tuyệt đối sẽ dạy dỗ em ba ngày ba đêm! Hiện tại thì đứng đắn một chút cho ta, có chính sự muốn hỏi em đây. 』
“Chính sự? Ai nha, bản nữ vương đột nhiên nhớ tới bên này có chút việc, chờ một lát chúng ta trò chuyện tiếp.”
『 Này! Em ———— 』
“Nữ Vương đại nhân.”
『 Hả? 』
“Kêu một tiếng ‘nữ vương đại nhân’, ta sẽ nói cho ngươi biết những gì ngươi muốn.”
『 con hồ ly cái này! Em đang muốn buộc ta đúng không?! 』
“Arara? Còn có năm giây nha, 5… 4… 3… 2…”
Đầu bên kia vẫn giữ im lặng, điều này khiến cho sắc mặt của Félicie lập tức trở nên bất mãn; giống như một cô vợ nhỏ bị oan ức, Félicie mếu máo: “Này ~, chẳng lẽ ngươi không thể nhường người ta một chút được sao?”
『 được rồi, được rồi, nữ vương đại nhân của ta, như vậy đã được chưa? Thiệt là, đường đường là nữ vương mà lúc nào cũng giống như là bé gái vậy. Uy hiếp không được thì khóc nhè. 』
“Như thế nào? Ngươi có ý kiến gì với bản nữ vương!?”
『 ai dám chứ? Tốt rồi, trước đừng lộn xộn, ta thực sự có chuyện muốn nói với em đây. Về phái Hắc Tử Hoàng, còn nhớ chuyện về [ Tử Linh Thuật ] không? 』
Nghe được hai cụm từ này, Félicie nhíu nhíu mày, giống như không hiểu tại sao vào thời điểm này mà Ye Jain lại đi hỏi chuyện vặt vãnh như vậy.
『 ta nhớ em đã từng nói, lúc trước em sỡ dĩ sáng lập ra phái Hắc Tử Hoàng, chính là để đối phó với shinso đệ nhất đúng không? 』
“Đúng vậy, có chuyện gì sao?”
『 như vậy lúc đó, em có từng đem sách vở về Tử Linh Thuật có trong Hắc Ám Bảo, truyền cho đám thuộc hạ của mình không? 』
“Tử Linh thuật? Không phải Tử Linh ma thuật sao?”
『 nói vậy tức là, có? 』
“Hình như là có chuyện như vậy, nhưng mà hình như cũng không có, làm sao vậy?”
『 ta phải nên nói em như thế nào đây, nữ vương đại nhân… 』
Tiếng thở dài bất đắc dĩ, khiến cho Félicie có chút bó tay chẳng hiểu ra sao.