Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 368 : nên động thủ.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ngài thật sự muốn làm vậy sao?”

“Ngươi không cảm thấy làm vậy mới thú vị hơn sao, Valter?”

Mái tóc dài màu vàng phiêu dật, đôi mắt diễm quang màu xanh rực rỡ, thiếu nữ có dung mạo đáng yêu như yêu tinh cùng thân hình linh lung trĩ nộn hoàn toàn không thèm để ý lời khuyên bảo của Valter. Trong mắt của nàng lúc này, chỉ có sự vui vẻ của việc được truy cầu một thứ gì đó mà mình cảm thấy vô cùng thú vị.

“Xác thực là vậy, tôi cũng rất chờ mong việc cậu ta sẽ lộ ra vẻ thất thố ngoài ý muốn.”

Cũng là một kẻ xem chiến đấu như thú vui, Valter sau khi nghe được câu hỏi của thiếu nữ thì cũng lộ ra vẻ tươi cười đầy ác liệt.

“Như vậy, về 『 Kaleid Blood 』 số sáu cùng số mười do Chaos Zone ( Hỗn Mang Giới Vực ) nắm giữ, ngươi cảm thấy nên xử lý như thế nào?”

“Tôn giá chẳng phải cũng đã sớm có quyết định rồi sao?”

“Giao cho ngươi cắn nuốt thì thế nào đây?”

Nở nụ cười đùa dai, đại khái là vì muốn trả thù hành động tự cho là thông minh của Valter, thiếu nữ quyết định gài bẫy anh một lần.

Bất quá, Valter cũng không phải kẻ đần, anh chỉ ung dung đáp lại.

“Nếu tôn giá mà giao cho tôi, tôi tuyệt đối sẽ không chút chậm trễ mà quăng hai người đó lại cho cậu ta.”

“Ồ ~? Cách làm này hoàn toàn không phù hợp với tính cách của ngươi nha. Chẳng lẽ một kẻ được xưng là cuồng chiến như ngươi cũng bắt đầu biết sợ?”

“Tôn giá có khích tướng tôi như vậy cũng chẳng có ích gì đâu. Từ ngày sinh ra tới nay, Valter tôi chưa bao giờ biết ‘sợ’ là gì, cho dù là khi đối mặt với ông lão nhà tôi hay cậu ta thì cũng vậy. Với tôi mà nói, kẻ mạnh cũng chỉ là đối tượng khiến tôi hưng phấn, muốn tìm cách để vượt qua. Còn lại, không hơn!”

Đối mặt với thiếu nữ có thân phận siêu nhiên, Valter vẫn giữ nguyên bản tính ngạo nghễ của mình, không chút giấu giếm. Đây chính là bản chất của Valter, cũng là nguyên nhân mà anh khiến cho vô số kẻ thù và những người đồng trang lứa phải cảm thấy sợ hãi.

“Thật sao? Nói như vậy là ngay cả ta, ngươi cũng muốn vượt qua và dẫm nát ở dưới chân rầu ~? Vậy có phải nên kết luận rằng, mục tiêu lớn nhất của ngươi lúc này chính là cắn nuốt shinso?”

“Ngài đừng nói đùa. Valter dù ngạo mạn nhưng luôn biết mình; với tư lịch còn thấp của Valter, làm sao có thể so được với ngài và hai vị shinso khác?”

Đối với câu trả lời khiêm tốn của Valter, thiếu nữ cảm thấy thú vị mà vuốt vuốt mái tóc vàng nhu thuận, cười không nói.

“Về phần tại sao không cắn nuốt tố thể của shinso đệ tứ, đó là do mệnh lệnh của ông cụ trong nhà.”

Khéo léo mà dùng chỗ dựa sau lưng để lấm liếm cho qua vấn đề, tâm trí của Valter quả thật khiến người lau mắt.

“Ông cụ trong nhà ngươi a, thật khiến người ta hoài niệm.”

Ngắm nhìn mặt biển bao la bát ngát, biểu lộ của thiếu nữ đột nhiên trở nên phiền muộn.

“Tôi nghĩ ông cụ nhất định cũng rất muốn được gặp lại ngài, lần thịnh yến này, hẳn sẽ vô cùng thú vị.”

“Hả? Chiến vương cũng có ý định tự mình tới tham gia thịnh yến?”

Bị câu nói của Valter hấp dẫn, thiếu nữ quay đầu lại, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Không chỉ ông cụ nhà tôi, ngay cả ngài và vị kia của Hakai no ōchō, không phải cũng đều đã nhìn chằm chằm vào thịnh yến lần này rồi sao?”

“Ngay cả Hủy Diệt cũng vậy?”

Lần này, thiếu nữ đã không phải chỉ đơn giản là cảm thấy kinh ngạc.

“Nói như vậy là, bọn họ cũng linh cảm được rồi sao? Đây cũng không phải là tin tức tốt lành gì a! Bất quá, với mình mà nói thì cũng vậy, chỉ khiến mọi thứ trở nên thú vị hơn. Lần thịnh yến huy hoàng này, người tham gia càng nhiều, không phải sẽ càng thêm thú vị sao?”

“Đúng vậy a! Yến hội có thể khiến cho cả tam đại chân tổ đều cảm thấy hứng thú, Valter thật sự rất vinh hạnh vì cũng được tham dự.”

––––––––– phân cách tuyến –––––––––

“Chết tiệt! Hắn thật sự dám làm như vậy?!!!”

Nghiến răng nghiến lợi, Ibriss-Bel trừng mắt như muốn ăn thịt người, thông tin như trời giáng này quả thực là nỗi sỉ nhục lớn nhất đối với cậu nhóc. Lễ vật mình định dùng để tranh công với đại ca, lại ở ngay dưới con mắt của mình, bị người khác quang minh chính đại cướp mất, đây không khác gì một cái bạt tai vào mặt của Ibriss-Bel.

“Ta muốn dùng thánh thương đâm nát đầu của hắn!! VIOLETI • YOVIAIRE!!!!!!”

Nổi giận mà gầm lên, Ibriss-Bel hầm hầm đi về phía cửa phòng.

“Được rồi, quay về đây, Ibriss-Bel.”

“Nhưng mà…”

Đối mặt với sự ngăn cản của Ye Jian, Ibriss-Bel coi như không cam lòng tới đâu đi nữa thì cũng chỉ có thể dừng bước mà ngoan ngoãn quay về.

“Đệ cũng chỉ có chừng đó khí độ thôi sao? Bị cướp thì thế nào? Hơn nữa đệ có từng nghĩ tới việc tại sao hắn dám động thủ một cách trắng trợn như vậy không? Giờ đệ đuổi theo hắn, nếu gặp phải hắn thì đệ sẽ làm gì, nếu không tìm được thì sẽ làm gì, đệ có bao giờ nghĩ tới những chuyện đó chưa?”

Bị Ye Jian liên hoàn chất vấn, Ibriss-Bel chỉ có thể khuất nhục mà cúi đầu. Phỏng chừng là lúc này, nỗi hận trong lòng của cậu nhóc với người vương huynh kia đã đạt tới mức dốc hết nước của bốn biển cũng không rửa được. Cũng bởi vì cái tên khốn đó, mà giờ cậu mới bị người đại ca mình kính trọng nhất giáo huấn như vầy.

“Cho nên mới nói, đệ còn kém lắm, tới gặp ta mà không biết làm chút phòng bị nào. Nếu như là ta, ta tuyệt đối sẽ làm ba việc ngay khi vừa tới hòn đảo này. Một là đem tố thể đặt hẳn vào trong phòng mình để có thể tự mình coi chừng, hai là sẽ làm chút ấn ký bí mật để theo dõi, ba là gài chút cạm bẫy trên người của tố thể. Làm như vậy, vừa phòng ngừa được việc bị kẻ giở trò mà mình không biết, vừa có thể đảm bảo được dù mất cũng còn cách để tìm về, lại cũng có thể khiến cho kẻ dám ra tay với mình phải trả giá đắt. Nhưng đệ thì sao, đệ có làm việc nào trong ba việc đó không?”

Lắc đầu, Ibriss-Bel cúi đầu thấp hơn.

“Biết tại sao hắn dám động thủ không? Bởi vì nơi này là đảo Itogami. Hắn với đệ đều giống nhau, đều là những người được cử đến đây để đại biểu cho 『 Hakai no ōchō 』tham dự thịnh yến của shinso đệ tứ. Shishiō Kikan với tư cách là người giám thị, bọn họ sẽ chỉ nhìn xem ai có tố thể, ai không. Có, vậy thì là người tham dự; không có, vậy thì đuổi đi. Tố thể, là vé mời, ai có bản lãnh vậy thì cứ việc cướp. Chỉ cần không phá hoại đảo Itogami thì Shishiō Kikan sẽ không can thiệp. Coi như bốn tố thể kia không bị vương huynh của đệ cướp mất mà bị người khác cướp được, vậy kẻ đó vẫn có thể nhận được tư cách để tham dự thịnh yến. Hiểu ý này không?”

“Thực xin lỗi đại ca, là đệ xúc động, bất cẩn.”

Nếu những lời này mà đổi cho người khác nói, vậy thì coi như Ibriss-Bel làm sai, cậu nhóc cũng tuyệt đối sẽ không ngoan ngoãn tự kiểm điểm như vậy. Chỉ là Ye Jian là người cậu nhóc kính trọng, lại nói có lý có chứng, nên cậu nhóc chỉ có thể thành thật tự xét lại mình.

“Còn biết tự kiểm điểm là tốt. Ngồi xuống đi! Chuyện này ta sẽ xử lý. Nếu tên kia đã dám công nhiên cướp mất đồ của ta như vậy, vậy ta cũng không thể chỉ ngồi yên không để ý tới.”

“À? Đại ca, huynh ——”

“Ừ! Ta cũng đã nói là tố thể là vé mời, ai có bản lãnh thì cứ việc cướp, nên đường nhiên, cũng bao gồm cả ta. Ta sẽ ra tay giáo huấn, nếu hắn không thức thời thì để hắn yên nghỉ luôn trên đảo này cũng được. Lúc đó thì đệ cứ yên tâm mà thừa kế cơ nghiệp nhiều năm của hắn, về phía shinso đệ nhị thì ta sẽ xử lý.”

Ye Jian nói rất hời hợt, nhưng Ibriss-Bel lại mừng như điên.

Mặc dù cậu nhóc cũng rất muốn có thể tự mình động thủ giải quyết kẻ thù nhiều năm của mình, nhưng với năng lực hiện tại của Ibriss-Bel, muốn làm được việc này thì phải cần tốn thêm vài năm nữa. Với Ibriss-Bel thì vài năm thật sự có chút hơi dài.

Chỉ là giờ thì tốt rồi, Ye Jian đã đồng ý là sẽ giải quyết tên địch nhân này thay cho bản thân, với Ibriss-Bel thì đây là một tin vô cùng tốt đẹp.

Chỉ cần không còn khối xương cứng là đệ nhất vương tử, vậy thì từ nay về sau, Ibriss-Bel dám tự tin rằng toàn bộ Hakai no ōchō đều sẽ trở thành vật trong bàn tay của cậu.

“Cám ơn đại ca! Huynh nhất định phải giáo huấn cái tên đó.”

“Chuyện đó thì chắc rồi, ăn cướp lại dám cướp tới trên đầu của ta, lá gan cũng thật lớn. Cho rằng chỉ cần ở trên đảo Itogami thì sẽ không có ai dám động thủ giết người? Hay là cho rằng chỉ cần có bốn tổ thể trong tay thì mọi chuyện đã chắc như thái sơn?”

Đôi mắt màu hổ phách lóe lên những tia hào quang nguy hiểm, có vẻ như cũng được một thời gian không có ra tay rồi, chẳng bằng thừa dịp thịnh yến lần này, đem toàn bộ lũ hề đang nhảy nhót kia đều giải quyết đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio