Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 388 : âm mưu gia.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Tuy không còn đám hung quỷ đê tiện kia, nhưng lũ bình dân tầm thường của khu tự trị vẫn chịu sự khống chế của ta. Tên thú nhân chết tiệt kia hẳn không ngờ được là ta đã sớm kiến tạo ma pháp trận cỡ lớn, bao trùm toàn bộ lãnh thổ của bá tước Caruana khi trước đi? Ha hả!”

Nhìn cơn bảo đang tung hoành ngoài cửa sổ, nguyên chủ tịch quốc hội của khu tự trị Nelapsi, tên buôn vũ khí Baluta Zar • Zahariah cười như một đóa hoa cúc. Tuy rằng kế hoạch của hắn trước đó đã gặp phải sự đả kích không nhỏ, nhưng tới cuối cùng thì vẫn là hắn đa mưu túc trí, cao tay hơn một bậc.

“Tế phẩm cùng vật chứa đều đã chuẩn bị xong, cho dù hiện tại chỉ còn có tố thể số 1, shinso đệ tứ cũng vẫn sẽ thuộc về Zahariah này.”

Mặt lộ ra vẻ điên cuồng, Zahariah đưa ánh mắt về phía hai cỗ quan tài băng, toàn thân cũng không tự chủ được mà run lên.

“A, Gulasta, em gái của ta. Yên tâm, ta nhất định sẽ khiến cho shinso đệ tứ phục sinh em, đến lúc đó, một khi em và nàng ta dung hợp lại cùng nhau, như vậy…”

Nói đến đây, Zahariah đột nhiên dừng lại, bởi vì hắn cảm nhận được là có người đang tới gần.

Vị khách không mời mà đến này tuyệt đối không phải là người bình thường. Có thể làm lơ đám binh sĩ mà hắn thuê ngoài kia và xâm nhập được vào tới tận trong đây, há có thể là người tầm thường? Xem ra, hắn có rắc rối.

“Vào đi. Nếu đã tới, vậy cũng không ngại ngồi xuống nói chuyện một chút chứ?”

Cửa bị mở ra, và hai bóng người một lớn một nhỏ khoác áo đen bước vào.

Ánh mắt Zahariah trước tiên là rơi vào trên người của bóng người nhỏ hơn, bởi vì bóng người này, hắn quen thuộc vô cùng.

“Số 9?”

Đúng vậy, đó chính là tố thể mà lúc trước hắn đã cướp được từ tay của nhà bá tước Caruana.

“Các hạ là ai? Tại sao lại có số 9 trong tay? Hẳn là lúc trước, kẻ ám toán tại hạ chính là các hạ?”

Chỉ trong tích tắc, sắc mặt của Zahariah đã trầm xuống.

Sắc trời cũng đã bắt đầu trở tối. Vào cái thời điểm mà yến hội sắp được cử hành như thế này, bản thân lại bị một kẻ rất có thể là kẻ thù trước kia tìm tới, đây không phải là việc mà Zahariah muốn thấy. Nếu như hai bên mà đánh nhau vào lúc này, không thể nghi ngờ là hắn sẽ rơi vào tình trạng vô cùng bất lợi.

“Lần đầu gặp mặt, Zahariah khanh. Tự giới thiệu một chút, tại hạ là Kensei Kanase, nguyên kỹ sư ma đạo cung đình của vương quốc Aldegyr. Về việc ‘ám toán’ mà khanh vừa nói, có lẽ cũng không phải do tại hạ làm.”

“Kanase Kensei?”

Cái tên này hắn cũng không xa lạ gì, nhưng cũng chính vì không xa lạ gì, cho nên hắn mới nghi hoặc là tại sao hiện tại số 9 lại xuất hiện trong tay của vị kỹ sư ma đạo này? Mà khoan đã, dường như ngay cả việc kẻ cụt tay trước mắt này liệu có phải là Kanase Kensei thật hay không, hắn cũng không thể chứng minh.

“Tại hạ biết Zahariah khanh nhất định sẽ có hoài nghi, như vậy đi, nghe nói 『 Kaleid Blood 』 số 9 nguyên bản là vật sở hữu của khanh, giờ tại hạ đem nàng trả lại cho khanh. Khanh thấy việc này thế nào?”

Người đàn ông đeo kính mắt tự xưng là Kanase Kensei rất hào phóng mà đem tố thể số 9 trực tiếp trả lại cho Zahariah.

Chỉ là, hành động này của người đàn ông lại càng khiến cho Zahariah cảm thấy hoài nghi.

“Nếu như thật sự phải nói tới ‘nguyên chủ nhân’, vậy thì nàng hẳn phải thuộc về quyền sở hữu của thành viên gia tộc Caruana mới đúng, ta chỉ là kẻ tiếp nhận thứ hai. Hơn nữa hành vì này của các hạ, chẳng lẽ các hạ không muốn tham dự vào thịnh yến lần này sao?”

“Ngài nói đùa, tại hạ mặc dù may mắn nhận được tố thể, nhưng không có lãnh địa lệ thuộc, tại hạ bất luận như thế nào cũng sẽ không có tư cách để tham dự thịnh yến. Cho nên còn chẳng bằng trao trả nàng lại cho chủ cũ, xem như là kết bạn vậy.”

“Người ngay không nói tiếng lóng, Zahariah này làm thương nhân lâu như vậy, chút năng lực quan sát đó vẫn phải có. Nói đi, có điều kiện gì?”

Không hề lay động, Zahariah dùng ngữ khí bình tĩnh mà nói.

“Không hổ là nguyên chủ tịch quốc hội của khu tự trị Nelapsi, nhân vật đánh bại cả bá tước của Ikusaō Ryōiki, Kanase bội phục. Không tệ, tại hạ quả thực là có một yêu cầu nho nhỏ, đó là hi vọng thịnh yến lần này, khanh có thể dẫn tại hạ đi theo, để tại hạ có thể có dịp được mở mang tầm mắt.”

Nghe những lời này của Kanase Kensei, Zahariah cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, lý do như vậy, hắn cũng đã sớm nghĩ tới. Bất quá, đối với kẻ tự xưng là Kanase Kensei này, Zahariah nhạy cảm phát hiện ra là có chút gì đó không đúng. Cách nói chuyện của người này, hắn cảm thấy, nó không giống như là cách nói chuyện mà một nhà nghiên cứu nên có, mà nó càng giống như cách nói chuyện của một người lính. Đúng, chính là kiểu nói chuyện thường thấy của các quân nhân.

Hơn nữa, điểm dị thường không chỉ có như vậy. Hành vi cử chỉ của người này, thậm chí là cả ánh mắt có vẻ đờ đẫn kia, tất cả đều khiến cho Zahariah cảm thấy hoài nghi.

Bất quá làm một thương nhân thành công, Zahariah chưa bao giờ từ chối những món đầu tư phong hiểm, dù sao nguy hiểm và cơ hội luôn đi đôi cùng với nhau, muốn thành công, sao có thể không gặp nguy hiểm? Vấn đề chỉ là bản thân có đủ khí phách và năng lực để vượt qua sự nguy hiểm đó mà tóm lấy cơ hội hay không. Rất hiển nhiên, Zahariah có phí phách và năng lực như vậy.

“Ta có thể đáp ứng điều kiện này của ngươi, nhưng tới lúc đó, nếu xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, ta cũng sẽ không chịu trách nhiệm bảo vệ. Hơn nữa, ta cũng hi vọng các hạ có thể nghe theo sự sắp xếp của ta. Nếu ngươi có thể làm được, vậy chúng ta xem như hoàn thành giao dịch.”

“Đây là tự nhiên, an nguy của tại hạ cũng không phiền tới khanh hao tâm tổn trí. Về phần an bài, tất cả đều do Zahariah khanh làm chủ.”

“Được, sảng khoái. Như vậy thì xin Kanase tiên sinh chờ ở bên ngoài trong chốc lát, tôi vào trong chuẩn bị một chút rồi chúng ta lập tức lên đường.”

Gật gật đầu, người đàn ông tên là Kanase Kensei lập tức quay người rời khỏi căn phòng.

Vừa bước ra khỏi phòng, trong mắt của Kanase Kensei lập tức hiện lên những tia máu vằn vện, mà đồng thời ở trong phòng, ánh mắt của Zahariah cũng hiện lên vẻ âm độc.

Lần giao dịch này, có thể thấy được là sẽ trở thành một cuộc đọ sức giữa hai âm mưu gia với nhau, và chỉ có kẻ thắng, mới chân chính có tư cách để truy cầu lấy sức mạnh to lớn hơn nữa.

––––––––– phân cách tuyến –––––––––

Cúp điện thoại, Yuuma quay qua gật gật đầu với Misaki đang đứng bên cạnh, ngữ khí ngưng trọng mà nói: “Misaki-neechan, Ye-chan có lệnh, kế hoạch có thể khởi động.”

“ ‘Ye project’ sao? Đã hiểu, chị lập tức bàn giao xuống.”

Nói xong, Misaki lập tức lấy điện thoại di động ra và bấm một dãy số đặc thù.

『 đại nhân. 』

Bên kia điện thoại vang lên một giọng nói già nua nhưng khỏe mạnh, đó là giọng của vị ma nữ có chức vụ đại trưởng lão thuộc tổ chức ma đạo có tầm cỡ quốc tế, LCO.

“Dụ lệnh của đại thủ thư, Ye project lập tức khởi động. Đúng, tiện thể nhắc nhở ngươi một câu, đây là việc mà vị nii-chan kia của đại thủ thư chính miệng yêu cầu, tốt nhất đừng để kéo dài thời gian.”

『 Đa tạ đại nhân nhắc nhở, bà già này minh bạch, bà già lập tức phân phó. 』

“Uh, đi thôi. Lần này xong chuyện, ta nghĩ hắn sẽ không bạc đãi ngươi.”

『 đa tạ Đại nhân! Bà già này liền đi! 』

Chờ tới khi giọng nói rung rung có chút kích động của vị ma nữ biến mất, Misaki mới thở phào nhẹ nhõm và khôi phục lại vẻ tươi cười sáng sủa của mình.

“OK, xong việc. Tiếp đó cũng không có phần của chúng ta.”

“Uh, nhưng mà Ye-chan có dặn là đến lúc đó, chúng ta với mẫu thân đại nhân cùng Minamiya-sempai nhất định phải tụ lại với nhau để phòng ngừa việc ngoài ý muốn. Về phần những chuyện khác thì cứ giao lại cho Ye-chan.”

“Natsuki-chan với Tokoyogi Aya sao? Thật là lợi hại, vậy mà lại có thể khiến cho hai người đó làm hòa với nhau. Cũng không biết Ye-kun làm được bằng cách nào.”

Nhắc tới hai vị ma nữ, Misaki vẫn cảm thấy có chút bùi ngùi mãi không thôi.

“Nhưng mà, người ta vẫn có chút lo lắng, mẫu thân đại nhân, bà ấy…”

“Nha, không có việc gì, không có việc gì, không phải em vẫn luôn tin tưởng cậu ta nhất sao? Cứ yên tâm là được.”

“Ừm!”

Mẹ con hòa giải, đây là nỗi chờ mong lớn nhất của Yuuma, giờ ước nguyện đó cũng đã thành hiện thực.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio