Mắt to trừng đôi mắt nhỏ, sau khi bị Ye Jian lật tẩy thân phận xong, thiếu nữ tóc vàng vẫn không chút nhường nhịn mà chơi trò ‘hai mắt trừng nhau’ với Ye Jian, giống như là đang cảm thấy nếu mình chớp mắt trước là thua ấy.
Đồng tử diễm quang xanh biếc lóe lên những tia sáng khác lạ, thiếu nữ tựa hồ như muốn nhìn ra được điều gì đó trong từ trong mắt của Ye Jian. Nhưng hiển nhiên, đây là chuyện không thể nào; trừng mắt cả buổi, đến nỗi con mắt cũng bắt đầu thấy cay, nhưng thiếu nữ vẫn không thu hoạch được gì.
Kết quả là, trên mặt thiếu nữ lộ ra vẻ bất mãn.
“Có phải là ngươi đã sớm phát hiện ra rồi hay không?”
“Không, kỳ thực năng lực diễn xuất của cô cũng không tồi đâu, chẳng qua là tôi cao tay hơn một nước trong chuyện này thôi.”
“Chuyện tới nước này rồi, còn nói những lời nịnh nọt như thế còn có ích gì không?”
Thiếu nữ hiển nhiên là xem lời khách sáo của Ye Jian như lời nịnh nọt, đây là do tính cách và địa vị tôn quý cao ngạo của nàng.
“Cô từ đâu thấy được là tôi đang nịnh nọt cô? Hơn nữa người chơi trò lừa bịp trước là cô đi? Giờ bị tôi lật tẩy thì lại nói như thế. Sao trước đó tôi không phát hiện được hóa ra cô lại là người tráo trở thích đổi trắng thay đen như vậy nhỉ?”
“Ta chẳng qua là cảm thấy nếu làm vậy thì sẽ rất thú vị nên mới làm thử thôi, không ngờ tới cuối cùng vậy mà vẫn thất bại.”
Hoàn toàn không xem hành vi lừa gạt cùng đổi trắng thay đen của mình là chuyện to tát gì, thiếu nữ tóc vàng lộ vẻ nhàm chán mà thở dài, sau đó hiển lộ ra dung mạo thật.
Mái tóc dài màu hoàng kim biến thành màu xanh xanh nhạt thanh thúy tươi tốt, đôi mắt diễm quang cũng hóa thành màu phỉ thúy tựa như hai viên đá quý trong suốt mà thâm thúy.
Dung mạo tinh xảo tựa như yêu tinh giờ phút này cũng trở nên đáng yêu tựa như tinh linh trong rừng rậm, đầy hơi thở của tự nhiên. Không chỉ như vậy, trong sự đáng yêu này, còn hoàn mỹ sáp nhập thêm nét dã tính, sự thẳng thắn cùng khí chất tôn quý của bậc nữ hoàng, khiến cho người ta cảm thấy rằng đây là một vị nữ hoàng ẩn cư trong những khu rừng hoang sơ cùng cổ lão, thống ngự lấy vạn thú cùng những yêu tinh, tinh linh trong rừng.
Đây mới là tư thái thật sự của thiếu nữ.
“Nha, tóm tại, đối với hành vi thất lễ của mình trước kia, cho phép ta được biểu thị sự áy náy. Vốn dĩ không có ý định lường gạt ngươi, nhưng vì ngươi thật sự rất rất rất thú vị, nên ta kìm lòng không được muốn làm như thế một chút. Hiện tại, xin cho phép ta bắt đầu lời giới thiệu tới muộn của mình: tên ta là Giada • Kukulcan, là quản lý tạm thời của 『 Hỗn Mang Giới Vực ( Chaos Zone ) 』 tại Châu Mỹ, ngươi hẳn cũng nên biết thân phận của ta đi? Bất quá, gọi ta Giada là được rồi.”
Khi nói những lời này, thiếu nữ tự xưng là Giada thể hiện ra tư thái cường đại và áp bức hoàn toàn khác với trước đó; mặc dù là nụ cười thẳng thắn, cũng mang tới áp lực cực lớn cho không khí xung quanh. Đây chính là phong thái của vị nữ hoàng ‘vô diện’ được mọi người tôn xưng là『 Chaos Bride 』, sở hữu hai mươi bảy con kenjuu, đồng thời cũng là trong bốn tồn tại tối cao đứng trên đỉnh của chuỗi thực vật địa cầu, shinso đệ tam.
“Đây thật đúng là… hoàn toàn bị cô qua mặt a, Hoàng Nữ điện hạ.”
“Thật sao? Nhưng tại sao ta lại không thấy được điều đó từ trên gương mặt của ngươi? Ngược lại vẻ mặt của ngươi lại càng như là đang qua loa lấy lệ?”
“Ai nha, bị cô phát hiện rồi sao? Không hổ là shinso đệ tam nha, sống lâu như vậy, năng lực quan sát cũng quả nhiên là không giống bình thường.”
Những lời này của Ye Jian không thể nghi ngờ là đạp phải địa lôi; vị hoàng nữ có đôi mắt màu phỉ thúy lập tức trừng mắt, cặp chân mày cũng dựng thẳng lên, cặp răng nanh đáng yêu cũng nhe ra khỏi miệng.
“Ngươi có ý là trẫm rất lớn tuổi?”
“Ồ? Hóa ra là tôi có ý đó sao? Sao tôi không biết nhỉ?”
“Hừ, nếu còn dám nói những chuyện thất lễ nữa, đừng trách ta nổi giận.”
Giada bình tĩnh mà đưa ra lời cảnh cáo. Đối với nữ nhân mà nói thì vóc người, dung mạo cùng số tuổi tuyệt đối luôn là những chuyện mà các nàng để ý nhất, cho dù là shinso đệ tam Chaos Bride thì cũng không ngoại lệ.
“Còn nữa, ta cũng đã giới thiệu xong rồi, ngươi thì sao? Chẳng lẽ ngươi chỉ muốn cho ta đơn phương tự giới thiệu?”
“Khục, chuyện này sao, được rồi. Tóm lại, tôi là Ye Jian, tạm thời xem như là một giáo viên trung học, nghề tay trái thì xem như là đang tạm thời nhậm chức attack mage của công xã quản lý đảo Itogami. Ừ, không sai biệt lắm là vậy.”
“Hết rồi?”
Đối với kiểu tự giới thiệu này của Ye Jian, Giada hiển nhiên là rất không hài lòng, đây căn bản không thể tính là tự giới thiệu đi?
“À, tôi căn bản là không thể nào so được với những người có địa vị lớn như cô, cho nên lời tự giới thiệu của tôi đương nhiên cũng chỉ có tới đó rồi.”
“Quả nhiên, cái tên nhà ngươi vẫn còn phàn nàn việc ta qua mặt ngươi đúng không?”
Bị phát hiện rồi, nhưng Ye Jian chỉ lắc đầu không nói.
“Một kẻ mạnh thì phải nên có tâm thái cùng khí độ của kẻ mạnh, vì một chút chuyện nhỏ như vậy mà tính toán chi li, như vậy sao có thể mưu chuyện lớn?”
Hoàng nữ dùng tư thái của một ‘lão tiền bồi’, lời nặng ý nhiều mà bắt đầu thuyết giáo Ye Jian.
Bất quá, đáp lại nàng chỉ là một ngón tay của Ye Jian, nếu như nhìn kỹ thì, có thể phát hiện ra là trên đầu ngón tay này có dính một tia máu nhỏ xíu.
“Có muốn không?”
“Cái gì? Ngươi… Ngươi muốn lường gạt ta sao? Lường gạt thân là shinso đệ tam như ta đây?”
Không giống với trước kia, khi đó, thân phận của Giada chỉ là một tố thể, nên nàng mới có thể không chút cố kỵ mà ngậm lấy ngón tay của Ye Jian; nhưng hiện tại, sau khi khôi phục thân phận, nàng lại không thể làm như vậy, bởi vì nó sẽ có ý nghĩa hoàn toàn bất đồng. Đường đường là shinso đệ tam, sao có thể làm chuyện sỉ nhục như vậy?
Cho nên, Ye Jian lại một lần nữa chọc giận Hoàng Nữ bệ hạ.
“Kẻ mạnh, nên có khí độ thích hợp. Tôi chỉ là đang muốn tặng cho cô một món quà gặp mặt biểu thị sự hữu hảo thôi, đối với ma cà rồng như cô, máu của kẻ mạnh như tôi chẳng lẽ không phải thứ đồ uống ngon miệng nhất sao? Hơn nữa, máu của tôi, hình như trước đó cô từng nói là rất muốn nó chứ?”
Đây quả thực là sự trả thù ăn miếng trả miếng, Giada hoàn toàn có thể phát hiện được.
“Cái tên nhà ngươi, quả thực là giống hệt như những gì Valter đã nói, đã ác liệt lại khốn kiếp. Chẳng lẽ ngươi không sợ ta giết ngươi sao?”
Đôi mắt màu phỉ thúy nhìn chằm chằm vào Ye Jian, Giada dò hỏi.
“Cô lại đang chờ mong điều gì đó?”
Câu trả lời tựa cười mà không phải cười, lập tức khiến Giada cảm thấy âm thầm bực mình.
Quả nhiên là đã bị đối phương nhìn ra, cho dù tên thiếu niên trước mắt này có khi quả thật là một người hiền lành không hơn không kém, nhưng lúc vô sỉ, hắn quả thực là một kẻ vô liêm sỉ và ác liệt còn hơn cả ác ma.
“Ngươi rốt cục muốn làm gì? Ta tuy là cũng không tin ngươi có thể chuẩn bị được mấy trăm triệu tế phẩm cho nghi thức, nhưng cho dù giữ lại ý kiến này, thì từ lời ngươi vừa nói, ngươi dường như cũng không có ý định đem số tế phẩm đó dâng lên cho shinso đệ tứ, ngược lại muốn cung phụng chúng cho 12 tố thể. Ta thật sự phải biểu thị sự hoài nghi đối với mục đích của ngươi, Ye Jian.”
Dời ánh mắt về phía các tố thể đã nằm yên trong 12 chiếc quan tài, Giada dùng ngữ khí không thể nghi ngờ để đưa ra lời chất vấn.
“Muốn biết? Tận mắt nhìn không phải là được rồi sao? Hơn nữa, so với việc của tôi, cô cũng đang che giấu chuyện gì chứ? Giada bệ hạ.”
Bị ánh mắt màu hổ phách yêu dị của thiếu niên nhìn chằm chằm, Giada theo bản năng lảng tráng nhìn về phía khác.
Đây quả thực là một việc chưa từng xảy ra với Giada từ trước tới nay. Khiến cho shinso đệ tam như nàng cũng phải lảng tránh ánh mắt mà không dám nhìn thẳng, trên đời này thực sự tồn tại kẻ như vậy sao?
Nàng, chúa tể của Vùng Đất Hỗn Mang, vậy mà lại lảng tránh ánh mắt của một ‘người thường’? Đây quả thực là chuyện không thể tin được.
Nhưng sự thật là, nó lại xảy ra, hơn nữa còn xảy ra vô cùng tự nhiên, ngay cả chính bản thân Giada cũng không hiểu tại sao.
“Đem hai tố thể thuộc sở hữu của『 Hỗn Mang Giới Vực 』là số 6 cùng số 10 sớm đưa cho ‘shinso đệ tứ’ cắn nuốt. Mục đích của cô khi làm vậy là gì ấy nhỉ? Giada • Kukulcan bệ hạ, có thể hơi giải thích một chút cho tôi nghe không?”
“Trẫm có nhất thiết phải thuyết minh điều đó cho ngươi không?”
Phải lấy thân phận cùng uy thế để che giấu, đây đã xem như là biểu hiện cùng đường của Giada trước mặt thiếu niên, chỉ là vì tính cách cao ngạo trời sinh, Giada lại không muốn ở trước mặt thiếu niên mà thừa nhận điều này.
“Được rồi, nếu đã như vậy, thịnh yến kế tiếp, cũng xin mời cô tạm thời lui ra đi, Giada bệ hạ.”