“Các hạ chính là ‘đứa con của ma quỷ’ —— Ye Jian?”
“Đứa con của quỷ?”
Lại một lần nữa nghe được cái danh hiệu hố cha này, Ye Jian khó chịu mà cau mày.
Cũng không thể trách cậu tại sao lại khó chịu, đường đường là Chúa Quỷ, là Ma Vương, giờ lại bị giáng xuống gần chục cái cấp bậc trở thành ‘đứa con của quỷ’. Cái này thì có khác gì hoàng đế lại bị xem là con của nông dân đâu? Không khó chịu mới là lạ chứ!
“Các hạ tuổi còn trẻ mà đã có thành tựu bực này, xác thực là anh kiệt đương thời. Nhưng cũng vì còn trẻ mà tâm tính bất ổn, mới bị tà ác dẫn dụ mà trở nên lầm đường lạc lối, rơi vào ma đạo, làm hại thế gian. Cho nên thừa dịp vẫn còn sớm, nhập ma còn chưa sâu, hi vọng các hạ nghe lời ta khuyên nhủ, lập tức chặt đứt căn nguyên của ma quỷ, ánh sáng của Chúa ta chắc chắn…”
Oanh ————!!!
Không đợi lão giáo hoàng nói xong, Ye Jian giống như đập một con ruồi mà phất tay dánh ra một cái tát.
Bàn tay hình thành từ linh lực lập tức giáng xuống mà đem lão giáo hoàng đập vào trong lòng đất; bất quá kế đó, Ye Jian lại chợt nheo mắt lại.
“Các hạ chấp mê bất ngộ như vậy, khiến cho bản giáo thật tiếc hận.”
Nhận một cái tát của Ye Jian, lão giáo hoàng vậy mà lại vẫn hoàn hảo không chút vết thương nào. Được bọc trong chiếc lồng ánh sáng, lão giáo hoàng thoạt trông vô cùng thành kính.
“[ Mão Gai ] sao?”
Không chỉ có Ye Jian, Giada cùng Shizuka Koyomi đang đứng ngoài quan sát cũng nhận ra được lai lịch của chiếc mũ miện mà lão giáo hoàng đang đội trên đầu, đó chính là một trong năm đại thánh vật được truyền thừa của giáo hội, đại biểu cho ‘Quyền Uy cùng Thủ Hộ’ —— 『 Mão Gai 』
“Nếu như thế, ta chỉ có thể vì trăm triệu giáo dân cùng sự an nguy của thế giới, đem các hạ và căn nguyên tội ác đều tinh lọc cùng nhau.”
Kiêng kị sức mạnh của Ye Jian, lão giáo hoàng làm ra vẻ trách trời thương dân, rồi sau đó ngửa mặt lên trời và giang hai tay ra.
“Hỡi Đấng Tối Cao, xin hãy lắng nghe lời con cầu nguyện, vì rửa sạch tội ác thế gian, xin ban cho con ánh sáng của sự thẩm phán. Con nguyện hiến dân cho ngài Thánh Vật, để mở ra cánh cổng Thiên Đường, chào đón sự giả của Ngài giáng xuống.”
Theo tiếng ngâm nga của lão giáo hoàng, bầu trời đêm dần bị phá tan bởi một vùng ánh sáng thần thánh rộng lớn.
Bốn món thánh vật của giáo hội là ‘Thần Thánh Quyền Trượng’, ‘Mão Gai’, ‘Thánh Thập Tự Giá’, cùng với ‘Bọ Hung’ được bao vậy trong thánh quang, nhao nhao mà thoát ly cơ thể của ông lão giáo hoàng mà bay về phía không trung. Sau đó, từ trong cõi u minh, có thứ gì đó dường như được mở ra.
Thánh quang chói mắt chiếu sáng toàn bộ bầu trời, bốn luồng quang trụ cực lớn từ trên trời giáng xuống, phân biệt chiếu về phía bốn món thánh vật và đem chúng chụp vào bên trong.
Giống như mặt trời giữa trưa, một vòng xoáy màu vàng óng hiện ra và bao phủ toàn bộ tầng mây.
Từ trung tâm của vòng xoáy, áp lực kinh khủng tuôn ra khiến cho hai nữ nhân quyền uy nhất thế giới là Giada và Shizuka Koyomi cũng phải thay đổi sắc mắt, trở nên nghiêm trọng.
“Thiên Sứ Hàng Lâm!” x 2
Nhìn cảnh tượng trước mắt, bất luận là Giada hay Shizuka Koyomi rốt cục cũng đều hiểu được là lão già trước mặt này đang muốn làm điều gì.
“Mandalera, ngươi muốn làm trái với hiệp ước ngàn năm trước? Ngươi quyết định tuyên chiến với bọn ta rồi sao?”
Đôi mắt màu phỉ thúy lóe lên những tia huyết quang ma quái, huyết năng kinh khủng bùng lên từ trên người của Giada, khiến cho toàn bộ không gian dường như đều chìm trong biển máu.
“Động thủ ngay trên đảo Itogami, Giáo Hoàng bệ hạ chuẩn bị vi phạm 『 Hiệp Ước Thánh Vực 』 sao?”
Sắc mặt của Shizuka Koyomi thì vẫn bình tĩnh, nhưng trong cơ thể của thiếu nữ, toàn bộ năng lượng cũng đã bắt đầu vận chuyển và tích súc.
“Vì tinh lọc tội ác, ta không thể không như vậy. Thế nhưng xin hai vị yên tâm, đối tượng của ta cũng chỉ có shinso đệ tứ và đứa con của quỷ. Chỉ cần hai vị không ra tay, ta sẽ không tổn thương tới cư dân vô tội trên đảo.”
Đây là uy hiếp, nhất là đối với người đứng đầu của tam thánh Shishiō Kikan là Shizuka Koyomi thì đây là lời uy hiếp trắng trợn. Ý của lão già này đã rất rõ ràng, nếu như thiếu nữ dám ra tay, vậy thì lão già này cũng sẽ không ngại ‘thất thủ’ khiến cho đảo Itogami hoàn toàn biến thành lịch sử.
“Dám dùng lý do này để uy hiếp trẫm, dã tâm của ngươi thật sự đã bành trướng tới mức khiến trẫm cũng phải kinh ngạc. Xem ra là trẫm đánh giá ngươi quá cao.”
Ánh mắt của Giada lạnh như băng, nhưng vẻ mặt thì đã bình thường trở lại, không, phải nên nói là kèm theo một nụ cười khinh thường. Giờ khắc này, shinso đệ tam đã chân chính nổi giận, sát tâm đã quyết.
“Vì trừ bỏ uy hiếp với giáo hội, lại không tiếc tự mình ra tay ngăn cản shinso đệ tứ phục sinh, lại còn dùng người dân trên đảo để uy hiếp ta với người đứng đầu tam thánh. Thật là một thứ ngu xuẩn! Paper Noise, cái thứ này định phá hỏng thịnh yến ngăn cản shinso đệ tứ phục sinh, vậy tới tư cách là shinso đệ tam, ta ra tay hẳn bình thường chứ?”
“Dựa theo hiệp nghị, bất cứ nhất tố gì uy hiếp tới sự phục sinh của shinso đệ tứ, đều phải gạt bỏ.”
Lần đầu bắt tay hợp tác với nhau, nhưng Shizuka Koyomi và Giada lại có sự thống nhất cao độ. Chỉ là hai câu đối thoại ngắn gọn, nhưng cả hai đều hiểu được ẩn ý sâu xa trong lời nói của đối phương.
“Được, cũng lâu không có động thủ rồi, giờ vừa ra tay thì liền là quyết chiến giữa giáo hội với shinso sao? Thật đúng là một bất ngờ thú vị.”
Khi nói ra những lời này, trên gương mặt xinh đẹp của shinso đệ tam hiện lên nụ cười tà ác phù hợp với thân phận nữ hoàng ma cà rồng.
Đứng ở một bên, Ye Jian thờ ơ lạnh nhạt mà quan sát hết thảy. Mặc dù cậu mới là nguyên nhân chính gây ra sự kiện này, nhưng cậu lại không có ý định đứng ra ngăn cản Giada.
Ở trong mắt cậu, cậu hoàn toàn có thể thấy rõ được là trong luồng hào quang màu vàng kia, ẩn chứa khoảng bốn vị thiên sứ, và mỗi thiên sứ đều có ba đôi cánh.
Thiên sứ được lão giáo hoàng gọi tới nhờ thánh vật, có thực lực đạt tới sáu cánh, với Ye Jian thì đây cũng chẳng có gì lạ. Dù sao đó cũng là thánh vật, triệu hồi được thiên sứ cấp ‘chân tổ’ cũng là bình thường.
Bốn thiên sứ cấp shinso, đấu với shinso đệ tam sở hữu những 27 con kenjuu cấp chân tổ, chỉ nhìn từ số lượng của hai bên thì cũng biết, kết quả của cuộc chiến này tuyệt đối là hoàn toàn nghiêng về một bên. Bất quá, bốn thiên sứ kia, trong tay mỗi thiên sứ đều cầm một món thánh vật, mà Giada thì lại không thể một hơi triệu hồi ra 27 con kenjuu cùng một lúc, cho nên kết quả trận đấu này tuy vẫn sẽ là Giada giành chiến thắng, nhưng thời gian để quyết ra thắng bại hẳn sẽ khá lâu.
Kỳ thực thì Ye Jian cũng biết, song phương thực ra cũng đều chỉ đang muốn tìm cách để kéo dài thời gian. Giada thì muốn tranh thủ thời gian cho shinso đệ tứ thức tỉnh, còn lão giáo hoàng thì dường như cũng đang chờ đợi điều gì đó. Nếu như cậu đoán không lầm, vậy thì hẳn là… hắn đang muốn tranh thủ thời gian cho người hợp tác của hắn là Lang Vương có cơ hội để đánh cắp món thánh vật cuối cùng đi? Cũng chính là di hài của thánh nhân dùng để trấn áp long mạch cho đảo Itogami.
Nếu như vật dùng để trấn áp long mạch nơi đáy biển là 『 Thánh Nhân Di Hài 』thật sự bị cướp mất, đảo Itogami sẽ có kết cục gì, Ye Jian biết rõ. Nhưng mà nếu vậy, nếu Ye Jian đã biết rõ như thế, vậy tại sao cậu lại không ra tay?
Nguyên nhân rất đơn giản, đó là bởi vì kẻ địch chân chính cùng minh hữu chân chính đều không đơn giản như là những gì có thể thấy được bên ngoài.
Hoặc nên nói là, địch nhân chân chính mà Ye Jian phải đối mặt lần này, thật sự chỉ có giáo hội và Lang Vương thôi sao?
Gió bão, sấm chớp, mây mưa, dung nham, cột lửa, sông băng…
Kenjuu do shinso đệ tam triệu hoán, mỗi một con đều có hình thái ‘phi vật chất’ dưới dạng thiên tai trong tự nhiên.
Phảng phất như tận thế, Thánh Quang do ‘Thiên Sứ Cứu Thế’ thi triển, va chạm với thảm họa tự nhiên do shinso đệ tam phát ra.
Đứng tại nguyên chỗ, Ye Jian dùng ngữ khí bình thản mà mở miệng.
“…lời tôi nói lúc trước, về bản chất của thế giới này, em còn muốn nghe không?”
Dường như từ lúc bắt đầu cũng đã minh bạch dụng ý của Ye Jian, Shizuka Koyomia xoay người, dùng ánh mắt phức tạp mà nhìn về phía cậu.
“Giáo hội, Shishiō Kikan, tam đại shinso, người sói, Ma cà rồng, Ma Tộc, Thiên Bộ… Đây rốt cuộc là một thế giới như thế nào? Những tồn tại này thực ra có liên hệ gì với nhau? Những việc này, kỳ thực Shishiō Kikan vẫn luôn thăm dò chứ? Những việc có liên quan đến tam đại chân tổ, cùng với lai lịch thật sự của tồn tại bị phong ấn sâu dưới lòng đáy biển của đảo Itogami, cũng chính là kẻ được gọi là ‘Cain’.”