Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 402 : sự tiêu vong của người thủ hộ.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tại thời điểm Cổng Nền Tảng gặp phải sự tập kích của lang vương Richard, thì lúc đó, một nơi khác cũng bị xem là nền tảng của đảo Itogami, cũng đồng thời phải nghênh đón sự có mặt của một vị khách không mời.

Đây là trung tâm dữ liệu lưu trữ tất cả các dữ liệu trên mạng của toàn đảo Itogami, nó là một hệ thống được hợp thành từ năm chiếc siêu máy tính tân tiến nhất thế giới. Sự hiện hữu của nó không chỉ đảm bảo cho sự vận tác của toàn bộ đô thành Itogami, mà đồng thời nó còn là lá chắn chống cự tuyệt đại đa số sự tấn công tới từ những hacker bên ngoài có ý đồ dòm ngó đặc khu ma tộc Itogami. Nếu như nói Cổng Nền Tảng là nòng cốt trung tâm của ‘đảo Itogami’, như vậy hệ thống do năm chiếc siêu máy tính này tạo ra chính là nòng cốt trung tâm của ‘thành phố Itogami’; cả hai có địa vị và tầm quan trọng hoàn toàn ngang ngửa nhau, không có sự phân biệt.

Cũng chính vì có tầm quan trọng như vậy, nên sức mạnh phòng vệ của nơi này cũng có cường độ không thua kém gì so với Cổng Nền Tảng, thậm chí nếu từ phương diện nhân viên để so sánh, thì số lượng nhân viên kỹ thuật có mặt ở đây hoàn toàn bỏ xa số attack mage cùng số nhân viên canh gác có trong Cổng Nền Tảng.

Bất quá, cũng giống với tình huống bên Cổng Nền Tảng, hiện tại nơi này cũng bị một người thành công đột nhập vào. Một thân một mình, người đột nhập cũng thành công đánh tan toàn bộ sức mạnh phòng giữ của nơi đây và đột nhập vào khu vực trung tâm. Hệ thống phòng ngự vốn có thể phòng ngừa được cả việc bị tên lửa đạn đạo xuyên lục địa tập kích của nơi đây, nay lại bị xé rách dễ dàng như một tờ giấy.

Trung tâm dữ liệu của đảo Itogami, nơi đây chính là server trung tâm duy trì sự vận chuyển các nguồn thông tin cho tất cả các ngành và các bộ môn có trên đảo, cũng là một trong các hệ thống server tân tiến nhất của thời đại này.

Oanh ————!!!

Cánh cổng thép dày cả mét bị một đầu thương nhỏ xíu đâm thủng và xé rách.

Người xâm nhập, là một thanh niên đeo kiếng có vẻ ngoài trông khá văn nhã. Trong bộ quần áo kiểu Trung Quốc, người thanh niên thoạt trông như một thư sinh quân tử thời xưa, tinh thông lục nghệ; và ở trong tay của người thanh niên, là một cây ma thương màu đen tuyền tản ra vẻ bất tường.

『 khặc khặ-x-xxxxx khặc khặ-x-xxxxx khặc…! 』

Theo sự xuất hiện của người thanh niên, trong phòng chợt vang lên tiếng cười máy móc âm trầm mà tà dị. Tiếng cười này phát ra từ mọi ngóc ngách của căn phòng, căn bản là không thể nào phân biệt rõ ràng được rằng nó thực sự phát ra từ đâu.

“Rốt cục cũng gặp lại, chủ của tôi.”

Người thanh niên thấp giọng nỉ non với vẻ thỏa mãn xen lẫn tự giễu, cứ như là đang thổ lộ vô số sầu oán đã tích tụ bấy lâu trong lòng.

『 khặc khặ-x-xxxxx khặc, thì ra là thế, là tên rác rưởi bị ném bỏ kia sao? 』

Trí tuệ nhân tạo sinh ra từ năm chiếc siêu máy tính, phát ra tiềng cười đầy nhân tính hóa.

“Đúng vậy, thứ rác rưởi bị vứt bỏ, tộc nhân vốn phải bảo vệ hòn đảo Itogami của ngài, rốt cục cũng nhìn thấy chủ nhân mình vốn phải hầu hạ.”

『 ha ha ha! Đúng là mỉa mai! Itogami Senra nhất định là không thể tưởng tượng được, thứ rác rưởi vốn bị vứt bỏ, hôm nay cư nhiên đã có thực lực như vậy. 』

Tiếng cười nhạo của trí tuệ nhân tạo lại một lần nữa quanh quẩn trong phòng.

“Đúng vậy a, ngay cả tôi cũng thật không ngờ, nếu như không có sự tồn tại của cây thương vốn cũng bị xem là sản phẩm thất bại này, nếu như không được tổ chức kia thu lưu, Itogami Meiga có lẽ cũng đã sớm chết đói đầu đường, căn bản là không có cơ hội để thấy được chủ nhân đi?”

『 hà ~ ! Muốn trút sự oán hận với người nam nhân kia lên đầu ta sao? Nhắc mới nhớ, hắn cũng thật là một kẻ đáng thương, hậu duệ mình vứt bỏ lại được thế lực của kẻ địch thu nuôi dạy bảo, giờ lại trở về báo thù. Nếu như hắn còn sống, không biết sẽ cảm thấy như thế nào nhỉ? Khặc khặ-x-xxxxx khặc khặ-x-xxxxx khặc… 』

“Hắn, không phải là ngài; mà ngài, không phải là hắn sao?”

Nói ra chân tướng, đôi mắt của người thanh niên lóe lên những tia sáng phức tạp, kết hợp với không gian u ám của căn phòng tạo thành cảm giác vô cùng sâm lãnh.

『 gì nha, hóa ra đều đã biết hết rồi a, ha ha ha… Nếu vậy, giờ ngươi sẽ làm gì đây? Sẽ làm gì đây? Sẽ… 』

Giống như bị lỗi, trí tuệ nhân tạo bỗng nhiên dùng tiếng cười dữ tợn mà không ngừng tái diễn câu hỏi cuối cùng.

Mà đáp lại câu hỏi không chừng mực này, chính là một luồng sáng màu xám tro phát ra từ ma thương màu đen.

Đó là ánh hào quang của linh lực phá ma phát ra từ ma thương; xé rách kết giới, linh lực phá ma đánh nổ năm chiếc computer được bọc bên trong. Hệ thống server mạnh nhất thế giới triệt để biến thành một đống phế phẩm.

––––––––– phân cách tuyến –––––––––

“Lại nói, tại sao ta lại phải buông tha cho ngày nghỉ tốt đẹp của mình để tới cái nơi quỷ quái như thế này, chung với thứ chương trình máy tính vô cảm như ngươi?”

Asagi vừa đi vừa phàn nàn với trí tuệ nhân tạo có tên là 『 Mogwai 』 trong điện thoại di động.

『 đừng nóng giận, ojou-sama, nếu không gương mặt xinh đẹp hiếm có của cô sẽ phải có nếp nhăn đó. 』

“Bớt nguyền rủa ta đi, cái thứ trí tuệ nhân tạo âm hiểm nhà ngươi. Nói đi, đến cùng là có chuyện quan trọng gì, tại sao nhất định cứ phải để ta tới đây vào thời điểm này? Ngươi đừng quên là ta chỉ là học sinh bình thường đi làm kiêm chức, đừng có chuyện gì cũng tùy tiện ném cho ta.”

Đây không phải là lần đầu tiên Asagi nói như vậy với 『 Mogwai 』, thế nhưng mỗi lần, Asagi cũng đều hoàn thành nhiệm vụ vượt mức quy định. Chung quy thì những nhiệm vụ đó cũng đều phù hợp với năng lực và hứng thú của Asagi, cho nên tuy ngoài miệng thì cằn nhằn, nhưng Asagi vẫn rất vui vẻ mà hoàn thành nhiệm vụ; còn bằng không, dựa theo tính cách bốc đồng của Asagi, cô bé mới chẳng thèm để ý tới cái chương trình vừa âm hiểm lại thích nói móc này.

『 nha, lần này nói không chừng sẽ là nhiệm vụ cuối cùng. 』

“Nhiệm vụ cuối cùng? Cái gì? Cái gì? Chẳng lẽ ta rốt cục cũng có thể thoát khỏi sự đeo bám của thứ trí tuệ nhân tạo đáng ghét nhà ngươi, sau đó khôi phục lại cuộc sống học sinh tự do tự tại? Nếu là như vậy thì thật tốt quá! Ta sẽ đốt pháo hoa để ăn mừng điều này.”

Thần kinh không ổn định, Asagi hoàn toàn không phát hiện ra sự khác biệt trong giọng nói của 『 Mogwai 』, đó là giọng nói bao hàm sự lưu luyến, áy náy, tiếc nuối, thương cảm, v… v… Vô cùng phức tạp. Bất quá, nói thì nói như vậy, nhưng cũng không thể trách Asagi, bởi ai lại thèm đi quan tâm lý giải ‘tình cảm’ của một trí tuệ nhân tạo vốn ‘vô cảm’ đâu chứ?

『 không sai biệt lắm là như vậy. Cho nên, nhờ cô, ojou-sama. Làm ơn, bất luận thế nào, cũng xin giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ lần này. 』

“Được rồi, nếu ngươi đã thành tâm thành ý thỉnh cầu ta như vậy, bản tiểu thư cũng hơi dọn ra một chút thời gian để giải quyết nhiệm vụ lần này đi. Nói đi, rốt cục là chuyện gì, hơn nữa tại sao lại phải tới địa phương quái quỷ như vầy?”

Đây là phần cao ốc được xây thêm trên mặt đất của Cổng Nền Tảng, chỉ bất quá hiện tại thì nó đang trong trạng thái tắt điện đen thùi lùi, hoàn toàn không thấy vẻ sáng sủa rực rỡ của ánh đèn như lúc bình thường.

『 tóm lại, cứ đi vào trước đi. Sau khi vào xong, cô sẽ biết hết thảy. 』

Nửa tin nửa ngờ mà gật gật đầu, sau đó Asagi vô cùng gan dạ mà bước vào trong cao ốc tối om.

Sau đó, trời đất quay cuồng, chờ tới khi Asagi lấy lại tinh thần thì không gian xung quanh đã hoàn toàn thay đổi, hoàn cảnh lạ lẫm đập vào mắt của Asagi. Nơi này, có vẻ ngoài trông giống như là một cung điện dưới lòng đất có kích thước khá lớn, không gian xung quanh thì có hình mái vòng, và ở giữa không gian có hình vòm là một kiến trúc trông như một tế đàn thời cổ.

Mà ở trên tế đàn, là một bóng người vô cùng quen thuộc với Asagi.

“Ài!? Nee… Tại sao nee-chan lại ở đây!? Mogwai, chuyện này rốt cuộc là sao? Còn nữa, đây rốt cuộc là đâu?”

Nhưng mà trí tuệ nhân tạo cũng không có đưa ra câu trả lời rõ ràng cho Asagi.

『 hà, nơi này giao cho cô vậy. Dù sao tôi cũng sắp… Thực xin lỗi, Asagi. Còn nữa, cám ơn cô, ojou-sama, gặp lại sau. 』

Xì xì xì ————!!!

Chiếc điện thoại mới tinh toát ra một làn khói xanh, trí tuệ nhân tạo làm bạn với Asagi nhiều năm triệt để mất tích.

Lúc này đây, Asagi có linh cảm, là nó, vĩnh viễn cũng không thể trở về nữa rồi.

Tất cả những chuyện này rốt cục là sao? Hơn nữa tại sao onee-chan lại xuất hiện ở đây?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio