“Giời ạ, con mẹ nó thật đúng là, cảnh giác tới cuối cùng rồi mà vẫn còn bị… Chỉ là sơ sẩy trong nháy mắt, chỉ trong nháy mắt. Chết tiệt, chẳng lẽ lũ Thanh Trừng Giả đó đều là gián thành tinh hay sao? Mỗi một cái đều đánh kiểu nào cũng không chết? Đến như vậy mà cũng không chết sao? Chết tiệt!”
『 cho nên nói, không có mặt của bản đại thần, cái thằng ranh con nhà ngươi chả làm được cái tích sự gì hết. 』
“Shit! Ông còn dám nói? Nếu không phải hai năm nay ông chết mất xác ở đâu, ngay cả rắm cũng không thả một cái, vậy thì tui cần phải khổ cực như vậy sao?”
『 hừ, bản đại thần vì cứu thằng ranh con vô liêm sỉ nhà ngươi, ngay cả việc tiến hóa đã tới giai đoạn mấu chốt nhất cũng phải cắt đứt. Ngươi không cảm ơn thì thôi, còn dám càm ràm với bản đại thần? Sớm biết như vậy bản đại thần đã chẳng thèm cứu ngươi, ngươi trực tiếp cứ đi chết quách đi cho rồi. 』
“Ha ha, người ta càng sống càng minh mẫn, càng sống càng sáng suốt, ông thì càng sống càng lú lẫn đúng không? Tui chết, ông sống tiếp được sao? Hơn nữa, ai cần ông cấp cứu? Nếu không phải là vì tui không ngờ được cái thứ đó lại có thể khống chế được con gái của tui, thì nó còn lâu mới thực hiện được ý đồ. Phải biết tui còn hằng đống lá bài tẩy chưa lật.”
『 à, ngươi đây là đang muốn khoe với bản đại thần, rằng thằng ranh con nhà ngươi bởi vì khống con gái tới độ biến thái nên mới rơi vào kết cục bi kịch này chứ gì? 』
“Ông có ước ao ghen tị thì cũng vô ích. Vì Higurashi bảo bối của tui, tui nguyện ý, vậy đó! Giờ sao? Ông muốn nhảy ra cắn tui a?”
『 ngươi đi chết đi! Bản đại thần chẳng muốn tranh cãi với loại người biến thái như ngươi. 』
Cuối cùng, đại thần virus cũng thua trên tay của tên biến thái nữ nhi khống Ye Jian.
Đây là một lần thắng lợi hiếm hoi đáng được ăn mừng, còn nguyên nhân gây ra, thì giống như ‘Virus đại thần’ đã nói, là bởi vì người nào đó quá mức tín nhiệm con gái bảo bối của bản thân, kết quả là bị ý thức tà ác bám vào trên thánh thương thừa dịp tập kích, thoáng cái liền xâm nhập vào trong linh hồn của cậu.
Nếu không phải là vì ‘Virus đại thần’ vốn đang ngủ say dự cảm được nguy cơ, cưỡng ép ngắt ngang việc tiến hóa, ra tay đem ý thức của Ye Jian kéo tới chỗ này, thì phỏng chừng tình huống sau đó tuyệt đối là hỏng bét tới không thể hỏng bét thêm.
Bất quá cho dù là vậy, tình huống của Ye Jian hiện tại cũng tuyệt đối là không ổn.
Năng lực của tên Thanh Trừng Giả kia là điều khiển, lúc trước Ye Jian đã từng tận mắt chứng kiến độ biến thái của năng lực này rồi, nhưng cậu vạn lần không thể ngờ được, dù thằng này đã thân hủy hồn vong, chỉ còn lại có một luồng ý thức, vậy mà vẫn có thể khống chế được thánh thương để hại cậu. Mà mấu chốt nhất là sau đó, thằng này còn thành công điều khiển được tâm ma của cậu.
Đây quả thực là đã không thể chỉ dùng hai chữ ‘biến thái’ là có thể hình dung, điều khiển tâm ma của người khác, Ye Jian chỉ có thể nói, không hổ là hàng hóa do quả trứng thúi chủ thần kia sản xuất ra. Cho dù chỉ là hàng có lỗi thì chất lượng của nó cũng vẫn đủ cứng chắc.
Hiện tại, việc có thể làm cũng chỉ có ngồi nhả rãnh với phun tào như hiện giờ rồi. Cũng không phải là cậu không muốn giải quyết vấn đề, mà là cậu thực sự không tìm ra được cách giải quyết. Dù sao tâm ma của bản thân là thứ mà Ye Jian hiện không muốn đối mặt nhất; nếu không thể đẩy tỷ lệ chiến thắng lên mức tối cao là 50:50, cậu tuyệt đối không muốn đánh với nó, bởi cậu quá biết là bản thân mình đáng sợ tới mức nào.
Vậy mà hiện giờ, cậu không những bị buộc phải đối phó với tâm ma, đồng thời còn phải đi đối phó với một thiên địch rắc rối không kém. Mà đã vậy, cả hai còn dung hợp, khỏi nói cũng biết là tỷ lệ chiến thắng của cậu hiện tại thấp tới mức nào. Một phần tỷ? Một phần chục tỷ? Hay một phần trăm tỷ? Được rồi, nói chung đã thấp tới mức đó thì cả ba cũng chả khác gì nhau, coi như có thấp hơn nữa thì cũng vậy.
Mà hơn nữa, bởi vì ý thức của Thanh Trừng Giả đã dung hợp với tâm ma của Ye Jian, nên đại thần virus cũng đã không còn cách để can thiệp nữa, cũng chỉ có thể ngồi nói nhảm cùng với Ye Jian rồi trơ mắt nhìn cái thứ dung hợp kia tàn phá cơ thể cùng bản nguyên của Ye Jian, mãi tới khi thân tử hồn tiêu.
Lúc này, nếu cơ thể bị hủy diệt thì kết quả sẽ không phải chỉ đơn giản như là bị thương. Nếu Ye Jian mà không cản được, vậy kết quả cuối cùng sẽ là đại thần virus mang theo một ý thức của Ye Jian thoát khỏi thế giới này, và rồi từ nay về sau, Ye Jian vĩnh viễn cũng chỉ có thể làm một thể ý thức không linh hồn, không thân xác, vĩnh viễn cũng không thể tiến bộ được nữa. Nói cách khác, kết quả chờ đợi Ye Jian cũng chỉ có một chữ —— ‘chết’.
Đây là một lần nguy cơ xưa nay chưa từng có, Ye Jian biết rõ, và đại thần virus cũng biết rõ.
Nhưng mà, người có thể hóa giải được nguy cơ lần này cũng chỉ có chính bản thân của Ye Jian, không ai có thể giúp được cậu.
『 bản đại thần khuyên ngươi tốt nhất là nên sớm hạ quyết định đi. 』
“Sao vậy? Chẳng lẽ cơ thể đó của tôi mới đó mà đã bắt đầu chịu hết nổi rồi sao? Sao nhanh vậy?”
『 tự ngươi xem đi. 』
Nói xong, một hình ảnh xuất hiện ở trước mặt thể ý thức của Ye Jian, đó là khung cảnh đảo Itogami mà cậu vô cùng quen thuộc.
“Gì!? Chuyện này… Tại sao thành ra thế này ————”
Biển cả vô tận điên cuồng cuộn sóng, trên hòn đảo nhân tạo đã sớm vỡ thành mảnh nhỏ, các thiếu nữ đang phải đau khổ chèo chống, mà nguyên nhân gây ra tất cả chuyện này, lại là một thiếu niên có mái tóc màu tìm bạc. Bóng người này, Ye Jian quen thuộc hơn bất kỳ ai.
『 tối đa 10 phút. Dựa theo sức mạnh bùng nổ hiện giờ của ngươi, mấy bé gái này chỉ chèo chống được tới đó là hết mức. Cho nên bản đại thần mới khuyên ngươi, sớm hạ quyết định đi, bằng không nếu trễ thì dù ngươi có thắng, ngươi cũng sẽ hối hận suốt đời. Thậm chí với bản tính của ngươi, cái hối hận đó sẽ trở thành vết thương khiến ‘đạo’ của ngươi không thể nào viên mãn. 』
Giờ khắc này, Ye Jian rốt cục cũng mất đi tỉnh táo.
––––––––– phân cách tuyến –––––––––
“Đây… Đây là có chuyện gì ————!?”
Thứ đầu tiên bị đánh tan chính là tà long có thân hình khổng lồ. Tà long trăm đầu có thể mang đến sự hủy diệt cho thế giới, vậy mà lại đơn phương bị hành hạ tới chết; chỉ có ngân giáp cự nhân vốn có thể miễn cưỡng đánh ngang tay với tà long là còn đứng đó, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn cảnh tượng kinh dị khi từng cái đầu của tà long bị nhổ xuống, máu thịt văng ra đem biển cả cũng nhuộm thành màu máu. Máu, thịt, tiếng rống thê lương, cảnh tượng này, quả thực là như địa ngục.
Thần hình dài hơn vạn trượng, chỉ trong vòng mấy phút đã bị đâm thành tổ ong vò vẽ, tạo thành cảnh tượng thê thảm mà rợn người, khiến cho Origin từ khi sinh ra tới giờ, lần đầu tiên biết được cảm giác gọi là ‘khủng bố’ cùng ‘sợ hãi’.
“———— MAU LÙI KHỎI CHỖ ĐÓ!!!”
Tiếng hét cảnh báo vô cùng gấp gáp vang lên, chỉ là, còn không đợi Origin kịp phản ứng, thì một luồng cảm giác đau đớn đã lan truyền khắp toàn thân.
Một giây sau, ngân giáp cự nhân đã bị đánh tan chỉ sau một đòn.
Mười ba bóng người nhao nhao mà bay ngược ra sau, bởi vì dư chấn kinh khủng của đòn vừa rồi, mười hai người trong đó thậm chí đã ngất xỉu.
Được giao cho sứ mạng, 『 Origin 』 cắn răng chịu đựng cảm giác đau nhức kịch liệt, kiệt lực che chở cho mười hai thiếu nữ an toàn hạ xuống đảo Itogami. Cho tới hiện tại, nàng vẫn còn chưa làm rõ được là rốt cục đã xảy ra chuyện gì. Tại sao bỗng nhiên người kia lại như nổi điên mà lung tung công kích.
“Các ngươi, không sao chứ?”
Bước tới bên cạnh Origin là nữ tính có mái tóc màu xanh lục, chính là shinso đệ tam. Hiện tại, vẻ mặt của nàng trở nên vô cùng nặng nề.
“Vừa rồi Natra-Cinereus đem chúng ta hóa thành sương mù nên chúng ta may mắn thoát nạn, nhưng mà, rốt cục là đã xảy ra chuyện gì?”
“Mặc dù không rõ lắm, nhưng rất phiền toái. Ngươi xem. Hắn dường như đã mất lý trí rồi.”
Giada chỉ về phía chiến trường cách đó không xa, tại đó, bóng hình quen thuộc màu tím bạc đang hành hạ ma sói màu xám tro tới chết.
“Mất lý trí, nên hắn dường như đang tìm kiếm những mục tiêu mà hắn xem là ‘mạnh’.”
“Cho nên mới công kích hóa thân của ta sao?”
“Bây giờ không có thời gian để chú ý những chuyện này, mau chóng gọi tỉnh những tố thể này trước đi. Nếu như hắn giết chết bốn tên địch nhân kia xong mà bản thân vẫn còn chưa lấy lại lý trí, vậy kế tiếp, rất có thể là hắn sẽ xem đảo Itogami cùng tất cả chúng ta là mục tiêu của hắn.”
Nguy cơ chưa từng có khiến Giada cảm thấy như sắp hít thở không thông. Mãi tới khi chính thức phải đối mặt với người kia, nàng mới thực sự phát hiện ra rằng việc trở thành địch nhân của hắn là một việc khủng bố tới bực nào. Đây tuyệt đối là sự cách biệt về thứ nguyên; một shinso đệ tam như nàng, vào thời điểm này căn bản chẳng phải là thứ gì.
“Shizuka Koyomi đã bắt đầu triệu tập sức mạnh, chúng ta phải gom tất cả mọi người lại cùng một chỗ thì may ra mới có thể tranh thủ được một ít thời gian.”
Nhìn về phía bóng người đã điên cuồng kia, cảm xúc của Origin vô cùng phức tạp.