Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 7 : chúc quân may mắn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Nhắc mới nhớ, có một chuyện tớ vẫn luôn muốn hỏi, rốt cuộc là Ye-san trở thành đại biểu dự khuyết sinh vào lúc nào? Sao tớ hoàn toàn không biết?”

Trên đường tan học về, Ye Jian với Ika kết bạn mà đi, sau lưng kéo theo một đoàn thiếu nữ đáng yêu đang bám đuôi.

“Ờ thì, đã xảy ra rất nhiều chuyện, ví dụ như trên đường tới trường thi thì chả hiểu lý do gì mà lại vào sai trường, sau đó chả hiểu tại sao lại được đưa vào khu kiểm tra, rồi lại chả hiểu tại sao mà lại khởi động được robot I.S, tiếp đó thì một đống chuyện cứ xảy ra, lúc lấy lại tinh thần thì đã trở thành đại biểu dự khuyết sinh mất tiêu. Tóm lại, đều là những chuyện đau đầu.”

Ye Jian rất vô trách nhiệm mà tùy tiện tìm cái cớ để qua loa, ấy vậy mà Ika lại cứ thế mà tin là thật rồi kinh ngạc nói: “Nguyên lai cậu lại là dân mù đường a? Trường thi mà cũng vào sai được? Thật là thua cậu rồi. Chỉ là, cũng nhờ vậy mà hai đứa lại có thể nhập học chung, thật quá tốt. Trước đó tớ còn đang lo lắng về chuyện này đâu, kết quả là Chifuyu-nee lại nói là cậu cũng sẽ vào học viện I.S, lúc đó tớ còn giật nảy cả mình.”

“Ika, ý cậu đang muốn nói với tớ là, tớ lại phải rơi vào trong lòng bàn tay của ả phù thủy như cậu đúng không?”

“Gì vậy chứ? Lại nói người ta là ‘ả phù thủy’, người ta… người ta chẳng qua là hơi có chút… có chút… gì kia thôi nha. Ai bảo cậu đường đường là con trai lại khi không đi mặc đồ con gái? Chuyện này phải trách ai đây?”

Vừa nói xong những lời này, Ika đột nhiên ý thức được là sau lưng của hai người vẫn đang dắt theo một đoàn nữ sinh, nên thiếu nữ vội vàng bối rối mà bịt miệng lại, vụng trộm liếc về phía Ye Jian.

Kết quả là người sau chính đang híp mắt lại, dùng ánh mắt cảnh cáo mà nhìn trừng trừng về phía thiếu nữ.

“Thực… Thực xin lỗi! Chuyện này, người ta không cố ý.”

“Hiện tại tớ đang suy nghĩ, không biết là có phải nên tìm một cơ hội nào đó mà đem cậu diệt khẩu hay không, nếu như vậy thì sau này tớ cũng không cần lo bí mật đen của mình bị ai đó cố ý vô tình mà tiết lộ cho người khác.”

“Vậy thì trước tiên cậu phải đem Dan-kun răng rắc cái đã.”

Thấy Ye Jian không truy cứu, Ika lén lút mà thở phào, sau đó nở nụ cười sang sảng mà cười nói.

Ika trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn. Mặc dù bình thường mình vẫn hay lấy chuyện này ra để áp chế Ye Jian, nhưng thiếu nữ cũng biết thay vì bảo đây là áp chế, còn chẳng bằng nói rằng đây là đặc quyền thiếu niên dành tặng riêng cho mình với Ran. Đây là sự cưng chiều trắng trợn, bởi cùng một sự việc, nhưng từ thái độ, cùng với cách mà thiếu niên dùng để đối xử với Dan, thiếu nữ có thể thấy rõ được rằng thiếu niên thiên vị cho mình với Ran tới bực nào.

Nếu như mình mà thật sự không biết kiêng nể gì cả, khiến cho Ye Jian tức giận, trước không nói những hậu quả khác ra sao, chỉ nói riêng việc có thể sẽ khiến cho quan hệ giữa hai người sinh ra hiềm khích, đó là điều mà thiếu nữ không nguyện ý tiếp nhận nhất.

“Tên baka đó, không cần cậu phải nói. Sớm muộn cũng có ngày tớ sẽ khiến cho thằng ngốc đó bốc hơi khỏi trái đất, đó quả thực là nỗi nhục cả đời.”

“Ah ~~ Dan-kun thật là đáng thương, có lẽ đời này cậu ấy cũng không còn dám tin tưởng tình yêu rồi.”

Nói xong, Ika lại vụng trộm nở nụ cười.

“Đó là đáng đời.”

Ye Jian khó chịu mà nói một câu, bất tri bất giác, hai người cũng đã tới ký túc xá của năm nhất.

Kỳ thực khoảng cách từ lầu dạy học tới ký túc xá cũng không xa, hai bên chỉ cách nhau có vỏn vẹn 50 mét.

Tuy nhiên bởi vì dọc theo đường đi có rất nhiều các loại kiến trúc dành cho các câu lạc bộ cùng với đủ các loại sân thi đấu, nên đường về thực tế cũng không tính là ngắn, đương nhiên cũng không xem là dài.

Hiện tại khai giảng cũng đã bắt đầu được chừng vài tuần, theo như bình thường thì giờ này các học sinh nên tới chỗ của các CLB để tham gia hoạt động, nhưng bởi vì hôm nay Ye Jian chỉ mới vừa chuyển tới, nên việc đầu tiên cậu cần làm hiện giờ đương nhiên phải là ‘an cư’ trước đã.

Về phần phòng trọ của cậu ở đâu thì lúc vừa tan học, Yamada-sensei cũng đã rất nhiệt tình mà tận tay đưa chìa khóa cùng số phòng cho cậu.

“Ye-san, phòng của tớ ở đây, cậu có muốn vào trong ngồi một chút không?”

Vào trong ký túc xá chưa được bao lâu thì Ika đã dừng lại trước cửa căn phòng có đánh số 1025, sau đó nói vậy với Ye Jian.

“Cũng tốt, dù sao hiện tại thời gian cũng còn sớm. Nhưng mà, như vậy được chứ? Dù sao để cho nam sinh như tớ tùy tiện vào khuê phòng thật sự ổn sao?”

“Tới giờ rồi thì còn nói câu đó làm gì? Lúc ở trong nhà, số lần cậu vào khuê phòng của tớ còn ít sao?”

Vừa nói xong, biểu lộ của Ika lập tức cứng lại.

Khuôn mặt nhịn không được mà phiếm hồng, Ika vụng trộm mà ngó dáo dác về xung quanh. Cũng may mà các nữ sinh theo đuôi trước đó cũng đều đã trở về phòng, bằng không nếu để bọn họ nghe được những lời dễ gây hiểu lầm này, lúc đó đoán chừng Ika dù có nhảy xuống biển thì cũng rửa không sạch.

“Tóm… Tóm lại trước vào uống tách trà. Phòng này cũng chỉ có tớ với Shinonono Houki, bạn thuở nhỏ khi còn học tiểu học mà trước kia tớ từng đề cập với cậu. A, đúng, về Houki-chan, cậu cũng đã thấy rồi đúng không? Chính là nữ sinh ngồi bên tay trái của tớ ở gần cửa sổ, siêu cấp mỹ nhân cột tóc đuôi ngựa ấy, có ấn tượng gì hay không?”

“Đại khái đi, cũng có một chút. Bất quá cũng thiệt thòi hai người làm bạn thuở nhỏ mà phân cách suốt 6 năm xong, giờ lại vẫn có thể gặp nhau trong trường này, còn vừa học chung lớp, trọ chung một phòng nữa.”

“Đúng không? Đúng không? Mình cũng cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi.”

Vừa nói như vậy, Ika vừa mở cửa phòng và dẫn Ye Jian bước vào.

“Houki không giống với tớ, cậu ấy là thành viên CLB Kendo, cho nên cơ hồ mỗi ngày, sau khi tan học là cậu ấy đều tới CLB Kendo để tham gia hoạt động. Giờ chỉ mới tan học chưa lâu nên phỏng chừng cậu ấy vẫn còn chưa về. Cũng thật đáng tiếc, không thể giới thiệu cậu ấy cho cậu được rồi.”

Ika chỉ vừa dứt lời xong, thì trong phòng liền vang lên thanh âm của một thiếu nữ.

“Là Ika, mới về rồi sao? Thật có lỗi, bởi vì hôm nay hoạt động của CLB kết thúc sớm nên mình về phòng tắm rửa trước.”

Nghe được thanh âm này, Ika lại một lần nữa cứng ngắc, lần này không chỉ là biểu hiện, mà là toàn thân luôn.

“Mình vừa nghe được là cậu đang nói chuyện phiếm với ai đó, là có khách sao?”

Thanh âm hoàn toàn không có chút vẻ phòng bị nào càng lúc càng gần, sau đó, bóng hình diễm lệ của một thiếu nữ ánh vào trong tầm mắt của Ye Jian với Ika.

“Thành thật xin lỗi, có chút thất lễ, hiện tại tôi lập tức thay y phục ——”

Giống như đột nhiên bị kẹt yết hầu, lại giống như phim bị đứng máy, thanh âm của thiếu nữ chợt câm bặt.

Tóc dài rơi lả tả, toàn thân cao thấp chỉ được bọc trong một tấm khăn tắm màu trắng noãn, thiếu nữ, trong trạng thái hoàn toàn không phòng bị, cứ thế mà trừng to hai mắt, ngẩn người tại đó.

Có lẽ là bởi vì vừa tắm xong, làn da được nước ấm tiêm nhiễm hiện lên vẻ bóng loáng hồng nhuận phơn phớt đẹp tới khó tả.

Chiếc khăn tắm ngắn nhỏ hoàn toàn không thể che đậy được vóc người mạn điệu linh lung của thiếu nữ. Chiếc cổ trắng nõn, xương quai xanh lộ ra ngoài, đôi ngọc thỏ no đủ được buộc vòng quanh phác thảo ra khe sâu thâm thủy, tố chân duyên dáng yêu kiều bởi vì thường xuyên rèn luyện mà thon dài thẳng tắp, không có chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào.

Những giọt nước còn chưa lau khô lướt qua da thịt bóng loáng mà chảy xuống, lưu lại những dấu vết hấp dẫn.

“Ơ ~ ! Chào!”

Ye Jian rất không có tự giác mà giơ tay lên chào hỏi.

Rốt cục, thời gian tưởng chừng như ngừng lại, bị một tiếng kiều minh thất thố đầy xấu hổ đánh vỡ.

“AH ———— !!!!!!!? Ngươi… Biến… Biến… BIẾN THÁI!!!!!! Lại… dám rình coi… TA GIẾT NGƯƠI!!!!!!!!!”

Xấu hổ và giận dữ gần chết, thiếu nữ giữ chặt lấy chiếc khăn tắm trên người, lao như bayt về phía đám hành trang của mình mà rút một cây kiếm gỗ từ trong đó ra, sau đó trực tiếp chém về phía Ye Jian.

“Ài!? Chờ… Chờ một chút! Houki-chan, không phải như thế! Còn có, Ye-san, mau quay sang chỗ khác. Không được nhìn! Trước… Ồ? Người đâu?”

Luống cuống tay chân mà ngăn thiếu nữ đang tức điên lại, Ika vội vàng nói với Ye Jian, nhưng còn chưa nói xong thì thiếu nữ đã phát hiện là người nào đó đã biến mất tiêu từ lúc nào rồi.

Chỉ là, tại vị trí mà Ye Jian vừa đứng, tựa hồ có một tờ giấy đang rớt xuống.

Ika theo phản xạ mà nhặt tờ giấy này lên.

“1001?”

Đây hình như là số phòng mà Yamada-sensei đã giao cho Ye Jian, chính là số phòng của cậu, nhưng mà… cái số này… tại sao lại nhìn quen mắt như vậy?

“Ah ~!?”

Dường như đột nhiên nhớ ra được là số phòng này đại biểu cho điều gì, Ika nghẹn ngào mà kinh hô.

Nếu có thể, Ika thật sự rất muốn chạy đi tìm Ye Jian mà nói cho cậu biết là số phòng này có ý nghĩa là gì, nhưng hiện tại, thiếu nữ lại hoàn toàn không có cách để rời đi. Bạn thuở nhỏ của mình vẫn đang phát cuồng. Biết tính của bạn mình, Ika hiểu là nếu hôm nay mà mình không giải thích rõ, vậy thì hiểu lầm của bạn mình với Ye Jian sẽ chỉ càng ngày càng sâu.

“Thật có lỗi, Ye-san! Chúc quân may mắn vậy!”

Lúc này, Ika cũng chỉ có thể vì người nào đó mà mặc niệm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio