“Bởi vì tiết kế tiếp là lớp thực tế về thao tác I.S., nên xin mọi người lưu ý, cần phải thay xong đồng phục trước khi vào lớp học, sau đó tập trung ở thao trường số 2.”
Sau khi kết thúc tiết học, Yamada-sensei vẫn trước sau như một mà lập tức khôi phục lại bộ dạng nhút nhát dễ bắt nạt của mình.
Ngoại trừ thời điểm giảng bài ra, thật khó để tưởng tượng được, là vị mắt kính nương có bộ dạng nhu nhược nhút nhát lại thiên nhiên này, thực ra lại là một giáo viên đồng thời là một người điều khiển I.S xuất sắc.
“Tốt rồi, xin mọi người mau dành thời gian.”
Yamada-sensei vừa nói xong thì các nữ sinh trong lớp, cũng như thường ngày, rất tự nhiên mà lấy túi đựng trang phục I.S cất trong hộc bàn của mình ra.
“Chờ một chút! Lại nói, trường hợp của em nên làm gì?”
Phát hiện không ít nữ sinh cũng đã bắt đầu cởi quần áo, Ye Jian, người đang bị xem nhẹ, vội vàng đứng lên mà kêu lớn với Yamada-sensei.
Mấy cô gái nhỏ này cũng quá không có kiến thức thông thường đi? Mặc dù rằng trước ngày hôm qua, toàn bộ học viện vẫn luôn chỉ có nữ, nhưng cũng không thể vì vậy mà hoàn toàn quên mất là hiện giờ cậu vẫn đang ngồi trong lớp chứ? À, tuy là Ye Jian cũng chẳng bận tâm, ngược lại còn sẽ cảm thấy rất vui vẻ nếu được thưởng thức vóc người của các nữ sinh trong lớp, nhưng mà nếu lỡ như cậu không lên tiếng, sau đó lại bị toàn thể nữ sinh trong lớp coi là biến thái hay sắc tình cuồng thì sẽ không tốt.
Ngày thứ hai vừa chuyển trường liền bị xem là biến thái hay sắc tình cuồng cái gì, vẫn là thôi đi.
Quả nhiên, vừa nghe được tiếng Ye Jian hô lên như vậy, không ít nữ sinh đang cởi quần áo bỗng nhiên trở nên cứng ngắc, toàn bộ lớp học đang náo nhiệt bỗng nhiên giống như phim bị đứng hình.
Sau đó, giống như là bị kích thích, các nữ sinh lập tức lấy tay che ngực, ngồi chồm hổm xuống đất rồi hét rầm lên.
Lập tức, toàn bộ lớp 1-1 liền loạn thành một đống.
“Hentai ( biến thái )! Ngươi quả nhiên là biến thái!”
Ngồi ở hàng trước nhất gần cạnh cửa sổ, Houki cũng là một trong số các nữ sinh hoàn toàn không có tự giác.
Chỉ có điều, sau khi phát hiện mình đã lỡ cởi đồ ngay trước mặt một nam sinh, thiếu nữ cũng không có thét lên, mà chỉ đỏ mặt, hung tợn nhìn chằm chằm về phía Ye Jian. Ánh mắt đó, quả thực là như muốn băm cậu thành thịt vụn.
“A! Thực… Thực xin lỗi! Thật sự xin lỗi, người ta lại đem chuyện quan trọng như vậy quên mất, rõ ràng Orimura-sensei đã đem thông tri giao cho người ta. Sensei thật sự không có cố ý, Ye bạn học, có thể tha thứ cho sensei không? Làm ơn bỏ qua cho sensei lần này có được không?”
Ý thức được chính vì sai lầm của mình mới đưa tới sự kiện rối loạn này, Yamada-sensei vội vàng điềm đạm đáng yêu mà từ trên bục giảng chạy về phía Ye Jian, cơ hồ là dùng thế công cự ly gần mà áp sát cậu để năn nỉ, miệng thì không ngừng mà xin lỗi.
“Khục, chuyện này, không cần nói xin lỗi cũng không sao. Tóm lại, Yamada-sensei vẫn là đem thông tri của trường nói cho em biết đi.”
Trong ánh mắt ‘Yamada-sensei thật táo bạo’ ‘Học sinh chuyển trường xem ra giống như tiểu thụ’ của các nữ sinh, Ye Jian hắng giọng một cái, sau đó vội vàng đem chủ đề dời sang hướng khác.
“Được… Được rồi! Sensei đã biết. Thông tri là, uh, từ ngày hôm nay trở đi, các khóa thực hành I.S. ngoài trời, Ye đồng học cần phải tới phòng thay quần áo của sân thi đấu để thay đồ. Nhưng vì sân thi đấu cách thao trường một khoảng cách, cho nên trước mỗi giờ thực hành, Ye đồng học cần phải rời lớp sớm để tới đó thay đồ cho kịp giờ. Nếu như tới trễ, sensei sợ là Orimura-sensei sẽ tức giận, hơn nữa…”
“Được rồi! Stop!”
Đối với sự quan tâm quá mức của Yamada-sensei, Ye Jian nhịn không được mà cảm thấy đau cả đầu.
Đừng thấy vị kính mắt nương này có biểu hiện yếu đuối dễ ăn hiếp mà tưởng lầm, có đôi khi quả thật khiến cho người ta càng thêm chịu không nổi.
“Tóm lại, em hiểu rồi, Yamada-sensei. Sân thi đấu đúng không, ngày hôm qua em đã thăm qua, biết làm sao để tới đó, vậy đi.”
Nhẹ nhàng mà đè lấy hai vai của kính mắt nương Yamada mà đẩy nàng ra, sau đó, Ye Jian giống như một làn khói mà vọt ra khỏi phòng học.
Quả nhiên, sau khi cậu vừa ra khỏi phòng học xong thì toàn bộ lớp 1 năm nhất lại một lần nữa loạn thành một đống.
––––––––– phân cách tuyến –––––––––
“Bộ quần áo này cũng quá bẫy cha đi? Kích cỡ hoàn toàn mặc không vừa a! Hơn nữa bên dưới còn chật như vậy, ai chịu nổi?”
Mặc bộ đồng phục thực hành I.S được trường gửi tới, vẻ mặt của Ye Jian vô cùng khó chịu.
“Thôi được rồi, về sau vẫn là trực tiếp dùng bộ đồ quang tử đi kèm khi sử dùng robot đi, dù sao nhìn cũng tương tự.”
Nói xong, chiếc nhẫn ngăm đen đeo trên tay phải của Ye Jian liền sáng lên một cái, lập tức, toàn thân của cậu liền cảm thấy một luồng cảm giác mát lạnh vô cùng dễ chịu.
Trong nháy mắt, một bộ đồ có quy cách khá giống với đồng phục huấn luyện I.S. đã được mặc lên trên người của Ye Jian.
So với đồng phục huấn luyện, bộ đồng phục quang tử được thiết kế riêng dựa theo chỉ số cơ thể này mới là thoải mái nhất với Ye Jian; hơn nữa trừ thoải mái ra, nó còn có tính phòng ngự, tính mở rộng, tính giải nhiệt và tính thông khí cực mạnh, đồng thời còn vô cùng tiện cho việc thay đồ.
“Quả nhiên vẫn là bộ này thoải mái.”
Kéo kéo bộ đồng phục trên người, Ye Jian thỏa mãn gật đầu.
Nhưng đúng vào lúc này, chuông vào học đột nhiên vang lên.
Đinh ——— Đoong ———
“Nguy rồi, không còn thời gian, xem ra chỉ có thể thứ kia.”
Chiếc nhẫn đeo trên tay phải lại một lần nữa sáng lên một cái, một luồng sáng màu máu lóe lên, ngay lập tức, Ye Jian biến mất trong phòng thay đồ.
Nửa giây sau, Ye Jian xuất hiện trên thao trường cách đó hơn mấy trăm thước.
“Thôi đi… không thể trực tiếp vận dụng thật là phiền toái.”
Phàn nàn một cậu, sau đó Ye Jian nhanh chóng chạy về phía các nữ sinh lớp 1-1 đã tập hợp ở cách đó không xa.
“Tới muộn 24 giây, nhưng vì là lần đầu tiên nên tạm châm chước, lần sau tự động mà chạy 24 vòng quanh thao trường cho tôi. Còn không mau vào hàng.”
Trong bộ đồ áo gió thể thao, Chifuyu-sama rất không nể mặt mà trực tiếp phê bình Ye Jian vì tội đến trễ ngay trước lớp. Đứng ở bên cạnh, Yamada-sensei có vóc dáng nhỏ hơn âm thầm cho Ye Jian một cái nhìn áy náy.
Đối với việc này, Ye Jian chỉ nở một nụ cười xòa thông cảm.
“Bởi vì sau hai tuần nữa sẽ là đợt thi đối kháng giữa các lớp, cho nên tất cả đều chăm chú lên cho tôi. Việc thi đấu đối kháng giữa các lớp, ngoại trừ phần thi đối kháng giữa cá nhân ra còn có thi đấu đoàn thể lấy cả lớp làm đơn vị. Bởi vậy mỗi người đều cần phải chịu trách nhiệm cho lớp, nghe rõ hay không?”
“Vâng!” x N
Tiếng trả lời chỉnh tề vang dội vọng khắp thao trường số hai, sức uy hiếp của Chifuyu-sama tuyệt đối không phải là để trưng cho đẹp.
“Vậy thì tốt! Mấy tiết học trước, tất cả đều đã có nhận thức về những thao tác cơ bản với I.S., hôm nay chúng ta sẽ luyện tập về việc bay lượn. Trước khi bắt đầu, các dự khuyết sinh có máy chuyên dụng sẽ bay thử trước làm mẫu. Orimura, Alcott, hai người bước ra khỏi hàng.”
“Vâng.”
“Tôi biết rồi.”
Bước ra khỏi hàng, Ika cùng Cecilia nhao nhao triển khai máy chuyên dụng của mình.
Máy chuyên dụng của Ika khi chưa triển khai là một vòng tay màu trắng noãn được đeo trên cổ tay phải, còn Cecilia thì là một việc bông tai màu xanh da trời được mái tóc vàng che kín.
Két ~ XÍU…UU!!
Gần như cùng một lúc, âm thanh robot được triển khai vang lên và truyền vào trong tai mọi người.
Chỉ trong nháy mắt, Ika đã được bọc trong một bộ giáp máy màu trắng noãn. Lấy đường cong trơn mượt hình giọt nước cùng những đường thẳng sắc bén làm đặc thù; đôi cánh tách rời lơ lửng sau lưng, hộ oản cùng nẹp chân nặng nề, bộ giáp máy của Ika khiến người ta liên tưởng tới những bộ áo giáp thời Trung Cổ. Tên của nó gọi là 『 Byakushiki 』.
Về bên phía Cecilia thì giáp máy được triển khai là một bộ giáp máy có màu nước biển với kiểu cách cao quý. Bốn đôi cánh màu lam tự do giãn ra ở sau lưng, sau thắt lưng có hai máy phát xạ mảnh nhỏ trông như súng ống, giáp máy của Cecilia trông như một vị kị sĩ cung đình đầy tao nhã. Tên của nó là 『 Blue Tears 』.
“Byakushiki với Blue Tears sao? Thật tốt… Nhưng mà, người ta càng muốn được nhìn máy chuyên dụng của Ye-kun nha.”
Không biết là ai đột nhiên nói một câu như vậy, sau đó, ánh mắt của tất cả mọi người lập tức đồng loạt nhìn về cùng một nơi.