“Hôm nay là thời gian so tài, mấy ngày nay luyện tập thế nào rồi?”
Ngồi bên tay trái của Ye Jian, Ika nuốt đồ ăn trong miệng xuống rồi cười hỏi.
Nhân tiện nói luôn, hôm nay chính là ngày đầu tiên của tuần thứ hai từ khi Ye Jian chuyển trường tới học viện I.S., cũng tức là Thứ Hai —— ngày mà Ye Jian phải thi đấu với Ika cùng Cecilia.
Hiện tại là thời gian ăn cơm buổi sáng. Trên bàn cơm xa hoa hình tròn, ngoại trừ Ye Jian ra còn có ba nữ sinh khác cũng đang ngồi dùng bữa.
Bên tay phải của cậu là Mana, bên tay trái thì là Ika, qua trái thêm chút chút nữa thì là Houki.
“… Khục, chuyện này thì… cậu đi hỏi hai người họ đi.”
Bị hỏi tới vấn đề nhạy cảm này, Ye Jian thoáng cái liền trở nên có chút ậm ậm ừ ừ.
Mà không chỉ có Ye Jian, ngay cả Houki với Mana vốn đang đấu khí với nhau, khi vừa nghe được vấn đề này thì nét mặt cũng trở nên có chút không bình thường.
Phát hiện thái độ dị thường của cả ba người, Ika có chút hồ nghi mà liếc Ye Jian một chút, sau đó đưa ánh mắt hỏi thăm về phía bạn thuở nhỏ là Houki.
“Đừng hỏi tớ.”
Nói xong, Houki trực tiếp quay đầu sang hướng khác, làm như chẳng có chuyện gì mà tiếp tục dùng bữa sáng của mình.
Thấy vậy, Ika cũng chỉ còn biết nhìn về phía người cuối cùng là Mana.
“Em… Em cũng không rõ ràng lắm, nhưng em biết onii-sama nhất định sẽ thắng.”
Thật khó để tưởng tượng, một người từ trước đến giờ vẫn luôn cường thế như Mana, lại có ngày lộ ra vẻ mặt như vậy. Ika càng lúc càng cảm thấy là có gì đó không được bình thường.
Vì vậy, thiếu nữ lại một lần nữa đưa mắt nhìn về phía Ye Jian, mắt không chớp lấy một cái mà nhìn chằm chằm vào cậu.
Nhìn chằm chằm ~~~~ (O_O) !
“Cho dù cậu có nhìn chằm chằm tớ như vậy thì cũng…”
Nhìn chằm chằm ———— (◣_◢) !
“Được rồi, chỉ cần thắng cậu với Alcott đồng học là được chứ gì?”
“Mình chính là đang lo lắng cậu không thắng được; nếu như thua, cậu sẽ phải làm nô lệ cho ojou-sama Nước Anh kia đấy.”
“Yên tâm, yên tâm, tới lúc đó thì cậu cứ mặc sức mà dùng hết sức đi.”
“Cậu chắc chắn chứ?”
Chuyện tới nước này, Ika ngược lại bắt đầu cảm thấy có chút không quá tự tin.
“Nè, đừng có dùng ánh mắt như thế để nhìn tớ, nếu không tin, cậu hỏi hai người họ thì biết.”
Ye Jian lại một lần nữa đem vấn đề đá cho Mana với Houki.
Houki vẫn rất là cao lãnh mà lựa chọn trầm mặc dùng bữa.
Mà Mana thì là liên tục gật đầu.
Nhưng đương nhiên, với một người có thể nói là đã mắc chứng huynh khống thời kỳ cuối như Mana, Ika làm sao có thể tùy tiện mà tin tưởng?
“Tóm lại, bởi vì mệnh lệnh của Chifuyu-nee, người ta cũng không thể nhường cho Ye-san. Chỉ là, nếu như cậu không nắm chắc, người ta có thể hơi tiết lộ một chút về điểm yếu của 『 Byakushiki 』 cho Ye-san, như vậy cũng không phải là không được.”
Thật là một cô gái tốt! Hảo nữ hài!
Ye Jian âm thầm cảm thán, sau đó cậu đặt đũa xuống rồi đặt tay lên vai của Ika.
“Tuyên bố trước một chuyện, Ika đồng hài. Đó là lần tranh tài này, nếu như cậu mà thua thì cả cậu lẫn Alcott đồng học đều sẽ phải nghe theo một yêu cầu của tớ đó.”
“Ài!?”
“Đừng có giả bộ không biết, Ika đồng hài. Nếu như tớ mà thua thì sẽ phải làm nô lệ cho cả hai người các cậu, cho nên ngược lại, nếu như hai người thua, vậy thì cả hai, mỗi người đều sẽ phải nghe theo một yêu cầu của tớ đó. Về việc yêu cầu đó là yêu cầu gì thì, tớ nghĩ Ika đồng hài hẳn sẽ rất ~ hài ~ lòng ~ đó.”
Vừa nói, Ye Jian vừa nở một nụ cười phi thường ấm áp, phi thường sáng sủa với Ika.
Chỉ là, không biết tại sao, Ika lại nhịn không được rùng mình một cái, sống lưng thẳng đứng, một luồng dự cảm cực kỳ bất tường đột nhiên trồi lên trong lòng của Ika.
“Ye… Ye-san, mình nhớ là, mình không có đặt ra điều kiện gì với cậu đi? Cho nên coi như mình thắng thì mình cũng sẽ không yêu cầu Ye-san làm nô lệ, ngược lại ——”
Đang định cò kè mặc cả, nhưng Ika còn chưa kịp nói xong thì đã bị Ye Jian cắt ngang.
“Nhiều lời vô ích, Ika đồng hài. Thay vì chống cự vô ích, tớ cảm thấy cậu vẫn là chuẩn bị tâm lý cho tốt trước đi, nếu như cậu mà thua trận thì… hà hà hà ~.”
“Hà cái đầu của cậu ấy! Ai đồng ý chứ! Ye-san là baka!”
Thẹn quá thành giận, Ika dùng sức mà ngắt nhéo cánh tay của Ye Jian, trên mặt có chút không được tự nhiên.
Ngồi ở gần đó, Houki dùng ánh mắt khinh bỉ mà nhìn hành vi của Ye Jian. Ánh mắt đó, quả thật là không khác gì đang nhìn một thứ rác rưởi.
“Biến thái.” Thiếu nữ mắng thầm.
––––––––– phân cách tuyến –––––––––
“Đây là cơ hội cuối cùng. Nếu hiện tại cậu chịu cúi đầu thành tâm xin lỗi, vậy thì tôi cũng không phải là không thể bỏ qua cho cậu.”
Đây là tối hậu thư tới từ tiểu thư Nước Anh, Cecilia • Alcott.
Hoàn toàn triển khai robot I.S. có màu xanh đậm,『 Blue Tears 』, Cecilia lúc này tựa như nữ hoàng ưu nhã của bầu trời, nhẹ nhàng mà trôi nổi trên không, dùng thần thái tự tin xen lẫn nụ cười cao ngạo mà nhìn xuống dưới, tựa như kết quả của trận đấu này đã hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay của mình.
“Ye-san, giờ vẫn còn kịp, nếu như cậu thu lại những lời đã nói lúc sáng, tớ… tớ cũng không phải là không thể nương tay một chút.”
Ở bên kia, trong bộ giáp I.S. màu trắng noãn tựa như một nữ kỵ sĩ hoa lệ thời Trung Cổ, Ika dùng vẻ mặt mất hứng mà nhìn chằm chằm về phía Ye Jian.
Xem ra Ika vẫn còn đang giận dỗi vì chuyện hồi sáng.
Lúc này, toàn bộ sân thi đấu số 3 cũng chỉ có học sinh của lớp 1 năm nhất, về phần Chifuyu cùng Yamada-sensei thì đều đã ở trong phòng chỉ huy để chờ lệnh. Trên khán đài được cách ly bằng lồng năng lượng bảo vệ, các nữ sinh túm năm tụm ba mà tụ lại với nhau.
Đây là trận đấu đối kháng trong nội bộ lớp học, nên những lớp khác hiện không có quyền lợi bước vào sân thi đấu này.
“Bắt đầu nhanh lên, thời gian sử dụng sân thi đấu có hạn, đừng ở đó mà kéo dài thời gian.” Thông qua hệ thống Internet thông tin giám sát và điều khiển của phòng chỉ huy, Chifuyu ra lệnh.
Nghe vậy, Ye Jian khẽ gật đầu, sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phía Ika cùng Cecilia.
“Đã bước chân lên chiến trường thì không có chuyện lâm trận rút lui. Hai người cứ mặc sức mà tấn công đi, nhưng nhớ, nếu như thua thì cả hai phải đáp ứng một yêu cầu của tôi; cho dù yêu cầu đó là bắt hai người phải trở thành hầu gái riêng của tôi thì hai người cũng phải nhận mệnh.”
“Cái…!? Lại dám… Lại dám có ý đồ, muốn cho một quý tộc như tôi trở thành hầu gái của cậu!? Yêu cầu vô lễ này, tôi sao có thể để cho nó trở thành hiện thực. Người thắng nhất định là Cecilia này, người phải trở thành nô lệ chính là cậu.”
XÍU…UU!!
Nói xong, Cecilia liền ra tay trước. Khẩu súng bắn tỉa dài hai mét phát sáng và lập tức khóa chặt mục tiêu, sau đó, luồng quang pháo màu xanh lam lập tức được phát xạ.
Đây là vũ khí chính được chuyên chở của 『 Blue. Tears 』—— ‘Starlight Mk.III’, có lực xuyên thấu cùng lực phá hoại cực mạnh. Ngay cả với lớp chắn phòng ngự tuyệt đối của I.S., nếu bị trúng trực diện thì khó lòng mà bình yên.
“Muốn thắng tôi cũng không dễ như vậy đâu.”
Robot I.S. mộng ảo của Ye Jian chỉ nhẹ nhàng rung nhẹ đôi cánh hoa lệ màu huyết hồng của mình, liền trực tiếp đạt tới tốc độ siêu thanh mà thoát ly phạm vi công kích của Cecilia. Bất quá, ngay khi Ye Jian vừa thoát ly khỏi phạm vi công kích của Cecilia thì còn chưa đợi cậu kịp phản ứng, thanh kiếm năng lượng ‘Yukihira’ của Ika đã chém tới.
“Đừng quên sự tồn tại của tớ nha.”
“Đương nhiên, chỉ là so với tớ, tớ cảm thấy cậu hẳn lo cho mình trước đi, Ika à.”
“Hả?”
Còn chưa kịp lý giải ẩn ý trong câu nói của Ye Jian thì thiếu nữ đã chợt phát hiện, là cái bóng màu đỏ ngòm vốn đang ở trước mặt đột nhiên biến đi đâu mất.
Sau đó, một chùm năng lượng pháo màu thương lam hiện ra trước mắt của thiếu nữ.