Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 20 : bí mật của arthur.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ngài nói không sai —— Vị Vua Bất Tử Arthur, trải qua vĩnh kiếp, rồi sống lại trong 『 Avalon 』. Đây là lời sấm truyền đã có từ rất lâu trước đó!”

“Chẳng qua là thứ nằm trong quyển truyện ký nào thôi chứ gì?”

“Ha ha ha! Ngài nói như thế cũng chẳng sai, thế nhưng chẳng lẽ ngài đã quên rằng những vị thần có thể xuất hiện ở thế gian với bộ dạng của một Heretic đều là những vị thần sinh ra từ những truyện ký và thần thoại được đồn thổi thôi sao?” Dựa vào kinh nghiệm phong phú của bản thân, sự cơ trí của Guinevere tuyệt đối không thua Itsuka Ken.

“Nói thì nói là vậy! Thế nhưng tại sao khi nghe được những lời này từ cô, ta lại cảm thấy chính cô cũng đang mê mang cùng lạc lõng? Điều đó nghĩa là sao, Guinevere?”

“Vâng! Guinevere từ khi hoàn thành việc chuyển sinh tới hôm nay, đã qua hơn 100 năm tuổi, thế nhưng vẫn không thể nào tìm lại được những việc đã qua trong quá khứ từ trí óc mình!” Gương mặt non trẻ nhỏ nhắn hiện lên sự thống khổ, có lẽ đây là điều duy nhất và lớn nhất khiến Guinevere cảm thấy dày vò.

“Trách không được! Thế nhưng nếu nói như vậy, cô thật sự dám xác định rằng King Arthur chính là『 King of the End 』mà cô vẫn luôn mong muốn sao?”

“Đúng! Tuyệt đối sẽ không sai! Đây là sự chỉ dẫn đến từ ngài ấy!” Câu trả lời chắc chắn như đinh đóng cột của Guinevere khiến Itsuka Ken chỉ biết thở dài, nữ thánh tổ trước mắt đã hoàn toàn rơi vào trong vòng xoáy do chính mình tạo ra, khi chính cô ta cũng đã không thể nào chịu nổi sự dày vò do mê mang cùng lạc lõng.

“Được rồi! Không nói chuyện đó nữa! Nếu vậy, tại sao cô lại buông tha cho việc hợp tác với Lucretia • Zola? Ta đã nghe nói về việc hai người từng hợp tác cùng nhau một quãng thời gian trong việc tìm kiếm tung tích của Strongest of Steel?”

Nhẹ nhàng lắc đầu, thiếu nữ thánh tổ giải thích với sự tiếc nuối: “Đứa bé đó không hợp! Trong thời gian cùng nhau phiêu bạt để tìm kiếm manh mối, đứa bé đó đã trái với nguyện vọng của Guinevere.”

“Nguyện vọng?”

“Uh, con bé cho rằng không nên để cho Strongest of Steel phục sinh, vì một khi khiến cho 『 Strongest of Steel 』 tái xuất hiện ở nhân gian, nhất định sẽ trở thành mồi lửa trực tiếp dẫn đến nguyên nhân tạo ra sự diệt vong của toàn nhân loại.”

“Tận thế sao? Nói thế cũng không sai, rất dễ hiểu! Bởi vì ta nghe nói rằng King of the End là tồn tại được sinh ra để giết chết Ma Vương —— các Campione bảo vệ cho toàn nhân loại trước sự xâm lăng và phá phách của các Heretic God. Nếu vậy khi cả Strongest of Steel, Campione và Heretic God đều cùng xuất hiện trên thế giới này, không cần não để suy tính cũng có thể biết được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo!”

“Thế nhưng dường như ngài hoàn toàn không lo lắng gì?” Thấy vẻ mặt tỉnh như không có gì của Itsuka Ken, Guinevere không nhịn được tò mò mà nghẹo đầu hỏi.

“Lo lắng? Tại sao ta phải lo lắng? Ta không phải Campione, cũng chẳng phải『 Heretic God 』, lại càng chẳng có chút quan hệ gì hết với『 Strongest of Steel 』…”

“Xin chờ một chút! Nếu Guinevere không nghe lầm thì dường như ngài vừa nói rằng… ngài không phải là campione? Không phải campione?” Dường như phát hiện một chuyện gì đó không thể tưởng tượng được, Guinevere thận trọng lặp lại hai lần câu hỏi của mình.

“Đúng! Ta nói mình là campione khi nào?”

“Ô? Thế nhưng sự thật là ngài từng tiêu diệt thần linh nha? Ngài đã tận tay đem đệ tam trụ thần của đảo Crete là vua mặt đất Minos giết chết!”

“Tùy tiện giết một con trâu là có thể trở thành campione, vậy nếu như ta đột nhiên giết chết một campione thì ta sẽ là gì? Strongest of Steel sao?” Bị Itsuka Ken dùng phương thức ngang tàng không nói lý này để hỏi ngược lại, Guinevere đột nhiên cảm thấy mình không biết nên trả lời như thế nào.

“Được rồi! Tạm thời không nói chuyện đó. Bây giờ, câu hỏi cuối cùng: King Arthur rốt cuộc là cái gì?”

“Hả?” Vấn đề không đầu không đuôi này lại một lần nữa khiến Guinevere cảm thấy khó hiểu.

“Nếu không tính đến thân phận『 Strongest of Steel 』 mà cô nhận định thì thân phận thật của ông ta là gì? Khởi nguyên trong lịch sử là gì?”

“Thật xin lỗi! Về việc ấy, Guinevere cũng không rõ ràng!”

“Nếu là chuyện đó thì tới phiên tôi giải thích rồi, Itsuka các hạ!” Đúng lúc này thì Hoàng Tử Đen cũng bay tới.

“Xong rồi?”

“Đương nhiên! Giết cái thứ hàng giả đó thì có khó gì với tôi! Thật cụt hứng! Thứ đó là do cô tạo ra sao?”

“Đúng! Ngụy thần Minos mà Hoàng Tử đã gặp là ảo giác do Guinevere tạo ra nhờ vào ân sủng của chén thánh!”

“Cái gì? Chén thánh đang nằm trong tay cô?” Alec kích động kêu lớn, Guinevere gật đầu với một nụ cười bình thản để trả lời.

“Nhịn một tý trước đi, Kuroshira-chan! Anh vừa nói muốn giải thích cho tôi biết về thân phận thật của King Arthur, chẳng phải trước đó anh bảo là mình cũng không rõ lắm sao?”

“Có sao? Tôi chỉ nói là King Arthur có rất nhiều truyền thuyết lẫn lộn với nhau, thế nhưng đâu có nói là không thể tìm ra hình mẫu thật của King Arthur? Không khảo cứu được chỉ có Kỵ sĩ của hồ Lancelot thôi!”

“Vậy sao anh không nói sớm?”

“Tại vì cậu không hỏi!”

“…” Được rồi! Nói thật thì lúc này, Itsuka Ken thật sự muốn quất một cái bạt tai vào cái bản mặt đắc ý của Alec. Bởi vì khi thấy Itsuka Ken cuối cùng cũng lộ sự kinh ngạc vì mình, Alec liền nở cười rất chi là đắc ý.

“Thôi nào, giờ nói cũng không muộn! Trước đây tôi cũng đã nói là với truyền thuyết của King Arthur, chúng ta khó có thể khảo cứu được nguyên nhân ra đời, hình mẫu nguyên thủy hoặc thậm chí là những thứ có liên quan từ ý định của câu chuyện. Cuối cùng thì King Arthur có phải là một nhân vật hư cấu được thần thoại hóa từ một hình mẫu lịch sử nào hay không cũng là điều không xác định được. Thế nhưng nếu xác thực phải tồn tại một nhân vật giống như King Arthur trong dòng lịch sử, thì chúng ta có thể khảo nghiệm dựa theo một nhân vật tồn tại ở đầu thế kỷ thứ 6 sau công nguyên…”

Vào lúc đó, vua Uther, quốc vương của vương quốc Camelot, đã có một đứa con gái với vợ cả của mình. Thế nhưng ngoài đứa con gái đó ra, vua Uther vẫn còn một đứa con riêng khác là Atorres. Thân là một nam tính hậu đại duy nhất của cả gia tộc, thế nhưng lại rất trùng hợp khi chỉ là một đứa con riêng ngoài giá thú. Bởi vì ngôi vua chỉ có thể được một người nam trong dòng tộc kế thừa, theo lẽ thường, Atorres phải được xem là vương tử chính thức của cả đất nước; thế nhưng vì thân phận đứa con ngoài giá thú, anh rất có thể sẽ phải nhận lấy sự chỉ trích hoặc thậm chí là hãm hại từ những người họ hàng xung quanh.

Vì thế, theo lời khuyên bảo và đề nghị của pháp sư Merlin, vua Uther đã quyết định giao Atorres vào tay một gia đình quý tộc để gửi nuôi khi còn đỏ hỏn. Anh sẽ lớn lên trong sự dạy bảo và thủ hộ của gia đình này như một đứa trẻ bình thường, dù rằng chỉ như một đứa trẻ mồ côi không rõ lai lịch. Cả anh và gia đình quý tộc đó đều không hề hay biết gì về thân phận của anh, vì thế đương nhiên anh không hề nhận được sự che chở đặc biệt nào từ gia đình quý tộc kia, thế nhưng cũng sẽ không có một sự hãm hại nào có thể đến được với anh từ những người họ hàng của mình.

Về sau, khi vua Uther qua đời, quốc gia bắt đầu trở nên rung chuyển, giáo hoàng lúc đó đã nghe theo lời đề nghị của Merlin, triệu tập tất cả các kỵ sĩ trong các gia đình quý tộc về vương đô và dùng Caliburn để quyết định ai sẽ là kẻ sẽ trở thành vua của toàn bộ Camelot. Họ cắm thanh kiếm vào một tảng đá và ghi trên tảng đá đó rằng: “Whoso pulleth this sword out of this stone and wedge of steel is rightwise born King of all Britain” (Kẻ nào rút được thanh kiếm ra khỏi tảng đá này, người đó sẽ là vua của toàn bộ Anh Quốc)

Thế nhưng, tất cả những kỵ sĩ được triệu tập tới đều không thể rút được thanh Caliburn ra khỏi tảng đá được cắm trước cổng thánh đường, trong đó cũng có Kay, người mang theo anh hầu kỵ sĩ Atorres. Khi tất cả mọi người không thể rút được thanh kiếm, họ quyết định sẽ tổ chức một cuộc thi giữa các kỵ sĩ với nhau, thế nhưng vào ngày thi, Kay đã bỏ quên thanh kiếm của mình và sai Atorres về lấy. Bởi vì cửa phòng bị khóa và không thể mở ra, Atorres chỉ đành phải ‘mượn tạm’ thanh kiếm được cắm ở trước cổng nhà thờ. Và sau đó, anh đã trở thanh vua của toàn Anh Quốc trước sự thừa nhận của Merlin.

“… đây là phiên bản được thừa nhận nhiều nhất theo lịch sử. Còn những việc diễn ra sau đó thì lại có rất nhiều dị bản khác nhau trong các truyện ký, cho dù là Kỵ Sĩ Bàn Tròn (Round Table Knights) hay thanh kiếm đế vương thần thánh Excalibur (Thanh Gươm Thệ Ước Thắng Lợi) cũng vậy.”

Nghe Hoàng Tử Đen tự thuật xong, Itsuka Ken phát ra nghi vấn: “Những khảo cứu đó có tính chân thật cao tới bao nhiêu?”

“Về cơ bản thì… không có!”

“Cái gì?”

“Về chuyện này thì hết cách rồi, vì dù sao thì bản thân của King Arthur cũng là một nhân vật hư cấu, Atorres có phải là King Arthur hay không thì chỉ có trời mới biết. Mọi người thường vẫn thường chọn những hình mẫu ăn khớp nhất trong lịch sử để ghép cho những truyền thuyết không rõ nguồn gốc, thế nhưng chẳng bao giờ có thể tìm ra được những bằng chứng để chứng minh.” Alec cũng khá là bất đắc dĩ với điều này, nếu được thì anh thật sự muốn truy đến tận căn nguyên gốc rễ của chuyện đó.

“Vậy anh xác định là đứa con riêng của vua Uther gọi là Atorres?”

“Chính xác tuyệt đối!”

“…” Sờ cằm và lâm vào sự trầm tư, bỗng nhiên, dường như chợt nghĩ đến điều gì, Itsuka Ken mở to mắt nhìn Alec và hỏi: “Vậy đứa con gái của vua Uther tên là gì?”

“Hả?”

“Tôi hỏi là đứa con gái chính thức của vua Uther tên là gì?”

“Cậu hỏi chuyện đó làm gì?” Alec nhìn Itsuka Ken với ánh mắt khó hiểu.

“Đừng để ý chuyện đó! Trả lời trước cho tôi biết đi!”

Nhìn trừng trừng về phía Itsuka Ken một hồi lâu xong thì Alec mới nhíu mày hồi tưởng, “… con gái ông ta… Để tôi nghĩ một chút! Con gái… Ừm… Hình như tên là ————?”

“What?? ————!?” Itsuka Ken giật bắn cả người, hai mắt mở to hết cỡ, miệng phát ra tiếng kêu hốt hoảng như vừa bị đánh lén.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio