Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 42 : phong ấn, nguyền rủa!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc này, biển ý thức của King Arthur hoàn toàn trống rỗng, có thể nói là ngoại trừ thần niệm rải rác được hình thành từ ý thức đã bị đập nát bấy của 『 Heretic King Arthur 』 thì cũng chỉ còn có ý niệm của Itsuka Ken.

Thận trọng từng chút một đưa ý niệm của mình bay về phía sâu trong linh hồn King Arthur, Itsuka vừa cẩn thận điều khiển linh lực ‘Tịnh Niết’ của mình xâm nhập, vừa cẩn thận đem linh lực bao trùm toàn thân của Arthur vương để đảm bảo là cô không lưu lại vết thương ngầm nào sau trận chiến lúc nãy.

Vừa phải cẩn thận khi xâm nhập để tránh tác động đến phong ấn, vừa phải cẩn thận truyền phát linh hồn lực để duy trì việc tìm kiếm phong ấn, lại vừa phải lưu ý hấp thu những mảnh vỡ ký ức của Heretic King Arthur, quả thật là có chút mệt.

Về Heretic Arthur, khởi nguyên của nàng là từ truyện ký và truyền thuyết của vua Arthur.

Rút Caliburn, trở thành vua của các hiệp sĩ, thống lĩnh kỵ sĩ bàn tròn, dẫn dắt nhân dân của Anh Quốc chinh chiến tứ phương để bảo vệ gia viên… Tất cả mọi thứ không khác mấy với hiểu biết của Itsuka Ken về King Arthur, chỉ riêng có việc King Arthur là con gái thì hoàn toàn không có dấu vết gì, trong trí nhớ hoàn toàn không nhắc tới.

“Xem ra vấn đề này hẳn cũng được phong ấn vào trong nơi sâu thẳm của linh hồn cùng với ký ức gốc, phỏng chừng sau khi mở phong ấn thì sẽ nhớ lại, chỉ là lần này tuyệt đối không thể lỗ mãng như lần trước. Chưa nói đến việc không thể khẳng định được đây có phải là Alter hay không, nếu không phải thì cũng thôi, nếu phải mà để xảy ra chuyện gì thì hỏng bét. Hơn nữa lần trước, chỉ là phong ấn của một con bò thần Minos 6 chữ số cũng đã kinh khủng tới như vậy, King Arthur ít nhất cũng phải đạt tới mức 4 chữ số đi? Nếu nổ tung thì phỏng chừng lần này linh hồn của mình sẽ bị thương nghiêm trọng. Mà thật ra cũng chưa biết được hậu quả sẽ là gì? Nếu mình đoán không sai thì việc này có chút khó lường, phải cẩn thận!” Itsuka Ken tự cảnh báo cho mình trong lòng một tiếng rồi tiếp tục thận trọng tìm kiếm phong ấn.

Thời gian từ từ trôi qua. Trong thời gian Itsuka Ken và King Arthur đại chiến, Hoàng Tử Đen Alec và Guinevere đã sớm rút lui khỏi khu rừng yêu tinh, Alice cũng đã bị Itsuka Ken kêu về từ sớm, nên hiện giờ ở trong rừng yêu tinh cũng chỉ còn có một mình cậu và King Arthur.

Về phần Alice bên kia, mặc dù bị Itsuka Ken kêu về, thế nhưng với tính cách hiếu động cô, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cuộc chiến giành thánh bôi giữa Guinevere và Hoàng Tử Đen Alec. Hơn thế nữa, dù đã trở thành Campione thì Alice cũng vẫn là một nữ phù thủy chính gốc, mà đã là một nữ phù thủy chính gốc thì cô không thể nào không có hứng thú với một vật phẩm phép thuật nổi tiếng như thánh bôi.

Chuyện này thì Itsuka Ken cũng đã nghĩ tới, thế nhưng với thực lực hiện giờ của Alice, lại có Alec làm đồng minh, muốn tự bảo vệ mình thật sự quá đơn giản. Hơn nữa hai người này đều là những người tinh minh vô cùng, cho dù có giao chiến thì Guinevere và Lancelot chỉ có thể nằm ở thế yếu, vậy nên Itsuka Ken không cảm thấy lo lắng gì lắm về Alice.

“… Hả?” Sau khi liên tục thăm dò linh hồn của King Arthur cẩn thận từng tấc một, cuối cùng thì Itsuka Ken cũng phát hiện được điểm bất thường ở nơi sâu nhất trong biển ý thức. Không giống với lần phát hiện trước khi dò xét linh hồn của Minos, lần này, thứ cậu phát hiện không phải là một điểm sáng, mà là một loại ‘vật chất’ đang tạo thành một màng sáng, nó dường như đang che đậy một thứ gì đó.

Nói là màng sáng thì cũng không đúng, đây chỉ là một loại cảm giác nó cho cậu sau khi cậu phát hiện được, còn nếu nói về độ sáng thì nó hoàn toàn là tàng hình, cậu không thể nào ‘nhìn’ thấy nó. Sở dĩ cậu có thể phát hiện được ‘tấm màng’ này cũng là nhờ vào tính bài xích của nó, bởi vì lúc này, toàn bộ biển ý thức của King Arthur đang tràn ngập vô số những mảnh vỡ ký ức, những mảnh vỡ này trải rộng khắp biển ý thức của cô và tùy ý trôi nổi đến tất cả mọi ngóc ngách, trừ nơi này. Cậu đã phải quan sát rất lâu sau khi đã thăm dò vô cùng cẩn thận tất cả mọi ngóc ngách của biển ý thức mới có thể phát hiện ra được điểm đặc biệt này, cũng nhờ vậy mà sau khi thăm dò vô cùng cẩn thận, cậu mới phát hiện ra có gì đó đặc biệt ở nơi này, nổi bật nhất là cảm giác về màng sáng mà cậu đã nói lúc nãy.

Một nơi vốn bình thường mà lại cho người ta cảm giác hơi đặc biệt, nói không có gì lạ, đánh chết Itsuka Ken cũng không tin. Chỉ là dù biết nó bất thường, Itsuka Ken cũng không có đối sách gì tốt, bởi vì cậu thật sự không biết phải bắt đầu từ đâu. Nếu mà đây là cái con bò thần Minos hồi trước hoặc là một Heretic God râu ria nào đó, đừng nói là tốn tế bào não để suy nghĩ, cậu không trực tiếp chuẩn bị đối sách phòng ngự rồi sau đó trực tiếp nhào lên đạp bể phong ẩn đã là rất nể tình rồi..

Thế nhưng mà bây giờ đối tượng là King Arthur ah, rất có thể là Alter đó ah! Nếu mà chỉ vì cậu nhịn không được hơi làm loạn khiến cho Alter hương tiêu ngọc tổn, Itsuka Ken tuyệt đối sẽ khóc chết. Vì vậy, cậu không thể không cân nhắc một cách thận trọng trước khi ra tay, ẩu là chết.

Đối với cái ‘màng ánh sáng’ thuộc loại ‘không thể cảm giác’ được này, phương pháp tốt nhất để đối phó nếu không muốn cường công cũng chỉ có ‘đồng hóa’; chỉ cần dùng năng lượng có tính chất tương đồng với nó để truyền vào, cho dù không thể đồng hóa thì cũng sẽ không tạo ra nguy hiểm gì, không sợ tác động đến phong ấn, nếu có thể đồng hóa được thì càng tốt hơn. Thế nhưng nếu muốn thực hiện phương án trên thì phải có một tiền đề khá quan trọng, đó là phải nắm được bản chất của loại năng lượng cấu tạo nên tấm màng này đã.

Thế nhưng nếu như vậy thì đây có vẻ như là một cái khóa chết, vì cho dù với người sở hữu 『 Blacklight virus 』 có thể hấp thu và chuyển hóa mọi loại năng lượng thành loại năng lượng giống hệt với loại năng lượng mình đã hấp thu như Itsuka Ken, khi muốn tạo ra một loại năng lượng nào thì trước tiên cậu phải hấp thụ được loại năng lượng đó trước đã. Phải hấp thu trước, cậu mới có thể cảm nhận và lý giải để tạo ra loại năng lượng mình muốn, muốn tạo ra được thứ một thứ gì thì người chế tạo phải có cảm nhận, trải nghiệm hoặc hiểu biết tối thiểu về vật mình muốn tạo thì mới tạo được, bằng không thì việc sáng tạo chỉ là vô nghĩa.

Itsuka Ken trầm ngâm nghĩ cách. Với cái loại phong ấn bí ẩn và lén lút đến kỳ cục này, chạm nhẹ một ngón vào nó và đập thẳng một cái vào nó cũng chẳng có bao nhiêu khác nhau, nếu có chuyện gì xảy ra thì cậu thật sự không cho rằng mình có năng lực cứu vãn, vì lần trước cậu không thể làm được gì với phong ấn của Minos, lần này với một người mạnh hơn nhiều là King Arthur thì càng đừng có mơ. Thế nhưng về mặt logic, nếu không có sự tiếp xúc với một vật thì không thể nào cảm nhận được gì về vật đó.

Sau một hồi suy nghĩ, Itsuka Ken cảm thấy cũng chỉ còn một cách, cậu thở dài: “Xem ra không có lựa chọn khác, về logic thì cũng chỉ còn có mỗi nó là đáng tin.” Nói xong, Itsuka Ken đem một tia ý niệm nhỏ của mình rút ra và truyền nó vào trong một mảnh vụn linh hồn của Heretic King Arthur. Đúng vậy, theo Itsuka Ken, phương thức duy nhất mà cậu có thể dùng được hiện giờ là lợi dụng những mảnh vụn linh hồn này để tiếp xúc với tấm màng phong ấn. Mặc dù lúc trước vẫn có dấu hiệu cho thấy là những mảnh vỡ linh hồn của Heretic King Arthur cũng nằm trong danh sách những thứ mà tấm màng này cần ngăn cản, thế nhưng ít nhất thì nó cũng không tạo thành biến cố gì nguy hiểm, tối đa cũng chỉ bị bắn nhẹ ra mà thôi.

Dù sao chuyện này cũng là đương nhiên, phong ấn được đặt trong biển ý thức, mà biển ý thức là gì? Là nơi cư ngụ của linh hồn, tinh thần, ý chí của sinh vật! Nếu ngay cả mảnh vỡ ký ức hoặc linh hồn cũng có thể khiến cho phong ấn nổ tung thì trên đời này hẳn không còn Heretic God nào có thể tồn tại tới khi Diệt Thần Sư đầu tiên xuất hiện đi?

Nghĩ thì nghĩ vậy, thế nhưng Itsuka Ken vẫn cẩn thận từng li từng tí một trong việc điều khiển mảnh vỡ linh hồn tiếp cận với màng sáng. Càng ngày càng gần, cuối cùng, mảnh vụn linh hồn cũng tiếp xúc với tấm màng ánh sáng.

“Đinh…!” Chỉ vừa chạm vào, mảnh vụn linh hồn đã lập tức bị bắn ra, thế nhưng Itsuka Ken nở nụ cười.

‘Có hy vọng!’ Mọi việc xảy ra chứng minh suy nghĩ của Itsuka Ken là chính xác, mảnh vụn linh hồn dù có tiếp xúc cũng sẽ không tạo ra tác động xấu của phong ấn. Tập trung tinh thần, nếu đã chứng minh được là phương pháp của mình có hiệu quả, vậy thì đã không còn gì phải do dự. Lần này, Itsuka Ken điều khiển mảnh vỡ linh hồn lao về phía phong ấn với tốc độ nhanh hơn.

“Xèo ~ xèo ~~~~” Âm thanh tựa như tiếng vật thể bị axit ăn mòn chợt vang lên, mảnh vụn linh hồn cắt vào màng phong ấn với tốc độ cực nhanh, thế nhưng chỉ mới chìm vào trong chưa được bao lâu thì nó đã bị ăn mòn sạch sẽ.

‘Không chỉ bắn ngược mà còn có chức năng tự động ăn mòn, đã vậy còn ẩn nấp kỹ như thế, lại còn có thể nổ tung nữa chứ! Quả là một hệ thống hệ thống phong ấn và phòng ngự tháo dỡ hoàn mỹ ah!’ Itsuka Ken oán thầm, thế nhưng sau đó, cậu nở nụ cười, vì cuối cùng thì cậu cũng đã tìm được phương thức tốt nhất để tháo gỡ phong ấn.

Lại một lần nữa, cậu điều khiển cho mảnh vỡ linh hồn tiến vào trong màng sáng và bị ăn mòn. Mỗi lần chỉ một mảnh, lần lượt tiến vào và lần lượt ăn mòn, thế nhưng Itsuka Ken hoàn toàn không có chút nản chí nào, cậu liên tục lặp lại hành vi này không biết mệt. Dù sao mảnh vụn linh hồn vẫn còn rất nhiều, cậu cũng dư dả thời gian, hoàn toàn có thể kiên trì được.

Sau một thời gian dài thử nghiệm, cuối cùng thì Itsuka Ken cũng đã có thể khẳng định được là đối với những mảnh vụn linh hồn xâm nhập, ngoại trừ ăn mòn ra thì tấm màng phong ấn sẽ không có bất cứ phản ứng đặc biệt nào khác. Nếu vậy thì cậu đã có thể tiến hành bước tiếp theo.

“… xem ra nó xác thực sẽ không bạo động, nếu vậy thì tiếp đó…” Lại một lần nữa tách một mảnh nhỏ ý niệm ra và bỏ vào trong mảnh vụn linh hồn, thế nhưng lần này, mảnh vụn linh hồn mà cậu chọn là một mảnh siêu bự, to hơn những mảnh cậu chọn trước đó tới mấy ngàn lần.

Dùng tốc độ nhanh hơn trước gấp 10 lần, mảnh vụn linh hồn siêu bự Itsuka Ken sử dụng hóa thành một tia chớp và lao về phía phong ấn. Mảnh vỡ đâm sầm vào trong màng sáng và lại bị ăn mòn, thế nhưng vì quá bự nên tốc độ ăn mòn chậm hơn trước tới hàng trăm lần, và điều này cho phép Itsuka Ken có cơ hội điều khiển mảnh vụn linh hồn cắt lấy một mẩu sáng cực nhỏ của tấm màng sáng trước khi bị ăn mòn sạch sẽ.

Ngay khi mẩu sáng cực nhỏ bị cắt ra, tia linh hồn đã luôn chuẩn bị sẵn của Itsuka Ken lập tức phóng tới và cuốn lấy nó rồi gửi nó về cho ý niệm chủ. Nhận được thứ mình muốn, Itsuka Ken lập tức sử dụng năng lực của Blacklight virus • Kai để hấp thu lấy điểm sáng và cố gắng phân tích. Vài phút sau, cuối cùng thì Itsuka Ken cũng đã chiếm được thông tin về màng sáng trước mắt.

“Quả nhiên là phong ấn, hơn nữa còn là thủ đoạn của những Ma Vương cổ lão nhất ở 『 Khu Vườn Nhỏ 』! Mặc dù còn không thể phân tích ra được rằng đến tột cùng thì đây là thủ đoạn của vị ma vương nào, thế nhưng có thể tạo ra cái phong ấn quỷ quyệt được đến mức này thì tuyệt đối sẽ không yếu hơn Azi Dahaka. Mẹ nó! Thật đúng là vô liêm sỉ! Bắt nạt kẻ yếu chơi vui tới vậy sao?” Itsuka Ken chắt lưỡi và bĩu môi chửi nhỏ. Lúc này, cậu cảm thấy áp lực của mình có chút lớn.

Tối cổ Ma Vương có nghĩa là gì? Là Last Trial of Humanity, là tối cường thí luyện, là vô địch tượng trưng, là bất bại tính chất, Shiroyasha và Azi Dahaka là những đại diện nổi tiếng trong số đó. Toàn bộ những kẻ được gọi là tối cổ ma vương, không có kẻ nào có thực lực thấp hơn 3 chữ số, thậm chí những tên đạt tới cảnh giới 2 chữ số, có một mảng lớn đều là tối cổ ma vương. Mấy cái tên thuộc loại như thế, tùy tiện lôi một cái ra cũng có thể đem Itsuka Ken đánh cho chạy như chó, thậm chí có thể là muốn chạy cũng chạy không được, chỉ có thể làm con ngoan. Bây giờ bọn hắn ra tay xếp đặt phong ấn, thật sự có thể an toàn cởi bỏ sao?

Mẹ nó! Tình huống lúc này là mình không muốn cởi cũng phải cởi (“Sao cái câu này nghe quai quái?”), không làm được cũng phải được! Mục tiêu của lão tử là đem hậu cung bao trùm toàn bộ nhị thứ nguyên, giờ trước mắt đang có một con manh muội tử muốn mình cứu, làm sao có thể nói không được? Tối cổ ma vương thì thế nào? Cũng chỉ đặt một cái phong ấn mà thôi! Con em ngươi đấy, ông đây không tin mình tháo không được cái phong ấn này.

“Nếu cả một cái đồ chơi mà đối phương tùy tiện làm ra mình cũng giải quyết không nổi thì sau này còn nói gì đánh lật bản thể nữa? Mình còn phải đánh vào Tây Thiên Phật Quốc để cướp Shiroya-nee về, mà ở đó thì cái loại này đi đầy đất, thấp hơn một chút thì nhiều như chó, nếu làm không được thì chẳng phải sau này không thể đón được Shiroya-nee trở về sao? Tuyệt đối không được!” Nói tới đây, đôi mắt của Itsuka Ken bùng lên ánh tinh quang, cậu quyết định phải thử một lần. Không thể chưa đánh đã lui được!

Thật cẩn thận, Itsuka Ken bắt đầu ngưng tụ ra loại năng lượng có cùng tính chất với màng sáng và cẩn thận truyền nó vào trong tấm màng. Thất bại? Vậy thì tụ nhiều luồng lại với nhau hơn là được! Mỗi một luồng năng lượng, cậu đều để cho sức mạnh linh hồn của mình lẫn vào bên trong. Sau một thời gian, năng lượng màng ánh sáng mà cậu tạo ra đã nhiều tới mức thấy được bằng ‘mắt thường’ và dần dần biến thành một thanh kiếm.

Tựa như là trí tuệ kiếm của nhà Phật, thanh kiếm ngưng tụ từ sức mạnh linh hồn và ‘năng lượng màng phong ấn’ của cậu đã đạt tới mức tối đa. Như một tia chớp, nó lao thẳng về phía phong ấn và chọc ra một lỗ thủng rồi xuyên thẳng vào trong, cuối cùng thì Itsuka Ken cũng đã có thể nhìn thấy thứ được giấu trong phong ấn.

“Cái…?” Bên trong của màng sáng là một thế giới hoàn toàn khác.

Hắc Ám là sắc điệu chính của biển linh hồn giấu trong màng phong ấn. Thế nhưng đây không phải là màu đen tối, không phải màu đen xám xen lẫn hoặc hỗn độn. Đây là màu đen nhánh tựa như mực tàu, màu đen khiến người ta liên tưởng đến cái ác, tới mặt trái, tới nhưng thứ tiêu cực nhất trên thế giới này.

“Xì xì xì xì… Xì xì xì xì… Xì xì xì xì… Xì xì xì xì…………” Thử hơi thò ý niệm ra để cảm nhận, ý niệm của Itsuka Ken chỉ mới hơi thò một tý ra khỏi thanh kiếm được tạo ra bởi ‘năng lượng màng phong ấn’ thì đã lập tức bị ăn mòn sạch sẽ.

Những thứ màu đen này, là nguyền rủa!!!! Không giống với nguyền rủa lần trước của bò thần Minos, nguyền rủa lần này là nguyền rủa có tính ‘ăn mòn’ và ‘bất tịnh’. Thảo nào Arthur vương lại hàng lâm với bộ dáng đó, trên đời còn có thứ nào tương tự với thứ này hơn là ‘Thử Thế chi Ác’ trong Type-moon nữa chứ?

“Chó chết! Không những hạ phong ấn mà còn hạ nguyền rủa, ta trù ếm các ngươi uống nước cũng bị sặc chết, ra cửa đạp phân, cứt chim rớt trúng đầu! Khốn kiếp! Khốn kiếp!” Lần này, Itsuka Ken thật sự không thể nào giữ được hình tượng của mình nữa mà há miệng chửi đổng. Cậu thật sự phát điên với cái thứ này, cho dù đã chuẩn bị trước thì cùng đừng cho cậu một niềm ‘kinh hỉ’ lớn như thế chứ! ‘Kinh’ đã có rồi, vậy thì ‘hỉ’ ở đâu? Ở đâu? Khỉ gió! Bây giờ phải làm như thế nào với cái thứ chết tiệt này?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio