Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 68 : phần thần, trảm thần.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đinh ——! Thành công cắn nuốt một trong mười đại hóa thân của chiến thần bảo vệ ánh sáng Verethragna của Zoroaster: Bạch Mã. Ký chủ nhận được Thái Dương Thánh Hỏa.

Đinh ——! Thành công cắn nuốt một trong mười đại hóa thân của chiến thần bảo vệ ánh sáng Verethragna của Zoroaster: Chiến Sĩ. Ký chủ nhận được Trí Tuệ Hoàng Kim Thần Kiếm.

Đinh ——! Thái dương thánh hỏa và ác viêm bắt đầu dung hợp ————

Sau khi cắn nuốt hết chữ khắc cuối cùng trên thân của Trí Tuệ Hoàng Kim Thần Kiếm, trong đầu của Itsuka Ken chợt vang lên tiếng nhắc nhở như vậy của hệ thống. Khi Itsuka Ken vẫn còn chưa kịp hiểu được là chuyện gì đang xảy ra thì trên cơ thể cậu đã bốc lên hai ngọn lửa màu đỏ và màu vàng.

Màu đỏ là ngọn lửa của tội nghiệt, đại biểu cho tội ác và bóng tối.

Màu vàng là ngọn lửa của mặt trời, đại biểu cho sự thánh thiêng và ánh sáng.

Thân là kẻ thù đời đời kiếp kiếp, hai ngọn lửa này vốn không nên tồn tại chung với nhau trên thân của cùng một người. Thế nhưng lúc này, dưới năng lực cắn nuốt bá đạo tới mức bỏ qua cả các quy tắc thông thường của Blacklight Virus, cùng với căn nguyên vốn sinh ra cùng một gốc đến từ thần thoại của Zoroaster, tựa như hai mặt của một tờ giấy chúng bắt đầu dung hợp lại.

Theo thời gian, hai ngọn lửa của thiện và ác đến từ Bái Hỏa Giáo dần bao trùm lấy mọi ngóc ngách trong cơ thể của Itsuka Ken. Tế bào, da thịt, xương cốt, kinh mạch, huyết tủy v… v… Tất cả mọi vật chất tồn tại trong cơ thể của cậu dần bị nhen lửa và điên cuồng bốc cháy. Thế nhưng, dù rằng toàn thân đều đang bị thiêu đốt một cách điên cuồng, Itsuka Ken vẫn không hề cảm nhận được bất cứ sự đau đớn nào, mà ngược lại với điều đó, điều cậu cảm thấy lúc này lại là sự ấm áp, ôn hòa và dễ chịu đến khó tả.

Mỗi một tế bào trên cơ thể cậu dường như đều đã tỉnh dậy và sôi trào sau giấc ngủ dài. Chúng đang nhảy nhót tung tăng tựa như loài chim sẻ. Lột xác! Sự lột xác rõ rệt đến không ngờ! Tựa như đã hoàn toàn thay da đổi thịt, mặc dù thực lực không hề có sự tăng trưởng gì lớn lao, thế nhưng lúc này, Itsuka Ken lại cảm nhận rằng dường như tới tận lúc này đây, mình mới thật sự là đang sống. Từng giác quan trên người cậu đều trở nên rõ ràng, sức sống ôn hòa lan tràn trong từng thớ thịt, máu chảy trơn tru, nhịp tim chậm rãi nhẹ nhàng nhưng cứng cáp.

Tất cả những biểu hiện trên đều đang nói cho Itsuka Ken, dù rằng thực lực cậu có lẽ vẫn chỉ có vậy thôi, thế nhưng thân thể và bổn nguyên trú ngụ bên trong cơ thể này, tất cả đều đã trở nên mạnh mẽ. Chỉ là lúc này, thứ có sự thay đổi nhiều nhất lại không phải là thân thể và bổn nguyên, mà là Gift của ‘Lửa’. Dùng mắt thường, Itsuka Ken cũng có thể thấy được, từ sự giao dung của hai ngọn lửa ‘Thiện’ và ‘Ác’, có một ngọn lửa mới đang dần được sinh ra.

Đó là một ngọn lửa kỳ lạ. Trước đó, bởi vì cắn nuốt cái bóng của Azi Dahaka, Itsuka Ken đã nhận được Gift của ‘Lửa’; thế nhưng lúc đó, ngọn lửa này chỉ là một ngọn ‘Ác Viêm’; vì thế, ánh sáng nó tỏa ra khi đó luôn có màu đỏ thẫm, tựa như màu của dung nham trong lòng đất; chỉ là bây giờ, ngọn lửa đang dần được sinh ra trên người của Itsuka Ken đã không chỉ có màu đỏ thẫm thuần túy. Giữ lại màu đỏ thẫm tựa như dung nham trước đó, ngọn lửa hiện giờ của Itsuka Ken đã mang lấy ánh quang huy màu vàng đầy vẻ thần thánh, thế nhưng nếu nói đây là một ngọn lửa thần thánh thì cũng không đúng, bởi vì trong ánh hào quang màu vàng chói mắt, vẫn có thể thấy được sự thâm trầm và u ám ẩn chứa bên trong. Đây là một ngọn lửa cao quý nhưng tà dị.

Theo ‘Thiện Hỏa’ và ‘Ác Viêm’ dần tương dung, ngọn lửa mới đang được sinh ra trên người của Itsuka Ken cũng dần mất đi vẻ cao quý nhưng tà dị của mình. Itsuka Ken cũng không biết, ngọn lửa hiện giờ đang sinh ra trên người cậu chính là ngọn thần hỏa tối cao chân chính của Bái Hỏa Giáo được cả thiện đồ và ác đồ cộng đồng Tín Ngưỡng. Sở dĩ nó dần dần mất đi sự cao quý và tà dị mà trở nên thông thường là bởi vì nó là viên mãn nhất và đầy đủ nhất, nó không cần có dị tượng để biểu lộ bản chất của nó, hoặc nên nói dị tượng lớn nhất là không có dị tượng, bởi vì đại tượng vô hình.

Hiện giờ, ngọn lửa mới đang được sinh ra của Itsuka Ken đã không còn phân chia thiện ác hay sáng tối, nó chỉ còn lại bản chất đơn giản nhất và thuần túy nhất của ‘lửa’ mà thôi, đó là ‘đốt’. Nó có thể đốt trụi cả trời đất, có thể đốt sạch lục hợp bát hoang, có thể đốt tận Tu La Thần Phật. Nó chính là ngọn lửa thuần túy nhất và cũng là thần hỏa tối cao nhất của Bái ‘Hỏa’ Giáo.

“Hô ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ~~~~~~~~~~~~~ .” Rên rỉ một cách nhẹ nhàng sảng khoái, Itsuka Ken tận hưởng lấy cảm giác sung sướng, lâng lâng, bồng bềnh nhưng lại tỉnh táo và nhạy cảm đến cực hạn đang lan tỏa trên cơ thể bản thân.

Việc dung hợp vẫn còn đang tiếp tục, hơn nữa còn đang diễn ra với tốc độ càng lúc càng nhanh, ngọn lửa mới màu đỏ vàng cũng theo đó mà chớp lóe lên liên tục. Cuối cùng, ánh sáng màu đỏ vàng tan đi, chỉ còn lại một ngọn lửa với ánh hào quang mờ ảo.

Đinh —— ! Thái Dương Thánh Hỏa và Ác Viêm thành công dung hợp cùng nhau. Gift ‘Lửa’ lột xác thành công! Lửa tên —— Phần Thần!

Theo lời nhắc nhở của hệ thống vang lên, ngọn lửa với ánh vàng mờ ảo nhanh chóng hòa tan vào trong cơ thể của Itsuka Ken. Một lúc lâu sau, cậu mở mắt. Đôi tròng mắt màu hổ phách lóe lên một chút ánh vàng nhàn nhạt trông chẳng có gì lạ, thế nhưng sâu ở bên trong đôi mắt đó lại một ngọn lửa tựa như thực chất đang nhẹ nhàng thiêu đốt khiến đôi mắt vốn đã yêu dị nay lại trở nên tà mị hơn vạn phần.

“Thật đúng là một niềm vui ngoài ý muốn! Nếu như sau này có thể gặp được may mắn nữ sĩ, mình nhất định sẽ phải hỏi xem là mình có phải bà con cô cậu thân thích gì với cô ta hay không? Mặc dù đều cùng nhau cắn nuốt, thế nhưng cuối cùng thứ ta đạt được lại là thứ có ích nhất đối với bản thân ta. ‘Thái Dương Thánh Hỏa’ của Ngựa Trắng sao?” Cười một cách vui vẻ đầy yêu dị, Itsuka Ken không thể không than thở cho vận khí của mình.

Bàn tay hướng lên trên, một ngọn lửa mờ nhạt chợt dấy lên ở trên tay của cậu. Theo sự khống chế, ngọn lửa vừa phun ra không ngừng biến hóa ra các loại hình thái: đao, thương, kiếm, kích, sư, sài, hổ, báo v…v… tùy theo ý muốn của thiếu niên.

Nhìn ngọn lửa có thể biến ra mọi hình thái của cả vật chết lẫn vật sống đang thiêu đốt trên tay của mình, Itsuka Ken cười vui vẻ: “Nếu như kết hợp với âm dương thuật khiến cho hình thái sinh vật được tạo ra bởi ngọn lửa này có thêm linh hồn… Chà… Ta đã chẳng muốn nói gì nữa, đây quả thật là ăn hiếp người ta!”

Cười lớn một cách đầy khoan khoái, ngọn lửa trong tay Itsuka Ken chợt biến thành một con Gryffin hùng tráng mà bay thẳng về phía chân trời. Hơi cảm ứng một chút, cậu hoàn toàn có thể cảm nhận được mọi thứ thông qua giác quan của con Gryffin đang bay. Gật đầu hài lòng với điều mình nhận được, cậu mặc kệ con Gryffin đang bay kia mà nhắm lại và tiến vào trạng thái minh tưởng.

Lại một lúc lâu sau, cậu mới mở mắt ra, và lúc này, trong tay của cậu đã cầm thấy một thanh kiếm mảnh màu vàng óng. Thanh kiếm mảnh và dài, dài có lẽ hơn 1m, mảnh chỉ cỡ một đốt ngón tay. Trên thanh kiếm này, Itsuka Ken có thể nhìn thấy là có vô số phù văn huyền diệu được khắc một cách tinh tế dọc theo toàn bộ thân kiếm. Những phù văn này cho người ta nhiều cảm giác lẫn lộn với nhau: vừa sắc bén như gươm giáo, vừa nóng nảy như liệt hỏa, lại vừa ôn hòa tựa như Phật Kinh.

Nhìn lấy thanh trường kiếm màu vàng óng đang cầm trên tay mình, nụ cười trên mặt của Itsuka Ken trở nên càng thêm sung sướng.

Đây cũng xem như là lễ vật ngài tặng cho ta sao, nữ thần may mắn? Thật không ngờ là thứ cuối cùng ta nuốt mất lại chính là thanh kiếm này, ha ha ha ha ha ha! Nếu như dùng được tốt, đây sẽ là một đòn sát thủ vô cùng hữu hiệu! Ha ha ha!”

Thuận tay đem thanh trường kiếm dài và mảnh mình đang cầm ném lên trên trời, chỉ trong nháy mắt, thanh kiếm mảnh lập tức biến thành một thanh cự kiếm cao chọc trời tới hàng trăm mét, lại biến một lần nữa, thanh cự kiếm đột nhiên co lại chỉ còn kích cỡ như một cây kim may.

“Không hổ là trí tuệ thần kiếm, hoàn toàn không có sự hạn chế về hình thể, thậm chí ngay cả sự hạn chế về không gian cũng không có. Năng lực này hoàn toàn có thể phát triển trở thành một lá bài tẩy mạnh nhất của ta, tuyệt đối không thể khiến cho nó bị hoang phế.”

Đem thanh Hoàng Kim Thần Kiếm đang cầm trong tay của mình lăn qua lộn lại nhìn thêm một lúc, Itsuka Ken gật đầu hài lòng. Chỉ cần hiểu được bản chất của đối phương thì cho dù là Divinity cũng có thể chặt đứt, loại binh khí như thế này tuyệt đối không phải là ai cũng có tư cách dùng, đoán chừng ngay cả với những thế lực lớn như Phật Môn hẳn cũng không có bao nhiêu người có thể sở hữu binh khí mang thuộc tính ‘Tuệ Năng’ như vậy.

“Nếu như lửa được gọi là Phần Thần, vậy thì giờ, ta cũng ban cho ngươi một cái tên đi! Từ hôm nay trở đi, tên ngươi gọi ‘Trảm Thần’, trảm đoạn thần linh thánh kiếm.”

Tựa như mang lấy linh tính, thân kiếm dường như hơi réo gọi để đáp lại lời của Itsuka Ken, nó rất vui vẻ. Thanh kiếm này, nói theo nghĩa nào đó, thì cũng tương tự với một món linh hồn bản mệnh pháp bảo, bởi vì nó có bản chất là lấy linh hồn của Itsuka Ken làm gốc, lấy thần cách để làm thế chấp, lấy Gift là thân và lấy linh lực để tạo thành thân kiếm. Đây là một thanh kiếm vô hình vô tượng, chỉ cần Itsuka Ken bất diệt thì kiếm này có thể vĩnh viễn tồn tại và không có bất cứ ngoại lực nào có thể khiến nó bị phá hư. Dĩ nhiên, bởi vì thanh kiếm này được tạo ra từ linh hồn, thần cách, Gift và cả linh lực của Itsuka Ken, thế nên nếu như một trong bốn hạng tiêu chuẩn trên có một hạng xảy ra vấn đề thì thanh kiếm này sẽ hoàn toàn bị phế, thậm chí cả việc ngưng hình cũng làm không được.

Cho nên nói chung, đây chỉ là một thanh binh khí có thể khiến cho trí tuệ của Itsuka Ken phát huy được chiến lực ở mức tận cùng, thế nhưng nếu gặp phải kẻ thù quá mạnh thì mọi thứ vẫn cần phải dựa vào thực lực của Itsuka Ken để làm cơ cở.

Tất nhiên, có lợi thì cũng có hại. Bởi vì bản chất và năng lực của thanh kiếm này, theo nghĩa nào đó, mạnh tới mức cực đoan, thế nên hạn chế của nó cũng không hề nhỏ. Là Trí Tuệ Thần Kiếm có thể cắt đứt tất cả mọi thứ kể cả thần cách nếu như chủ nhân nó có thể hiểu được bản chất của đối phương, nếu vậy thì yêu cầu đầu tiên và cũng là duy nhất để thanh kiếm này có thể có hiệu lực đó là chủ nhân của nó phải hiểu rõ được bản chất của đối tượng mà mình muốn chém. Ví dụ như với bảo cụ, nếu như Itsuka Ken muốn hủy diệt một món bảo cụ của kẻ thù khi đang giao chiến, điều cậu cần làm đó là phải hiểu được bản chất, khởi nguyên, tính chất, tác dụng… tất cả mọi phương diện của món bảo cụ đó, chỉ có như vậy cậu mới có thể hủy diệt được bảo cụ của đối phương.

Hay như với chúng tu la thần phật thì cũng vậy, chỉ cần hiểu rõ được bản chất của thần phật, vậy thì chỉ cần cậu có thể chém trúng được đối thủ, tới lúc đó, cậu muốn chém lấy thần tính, chặt đứt căn nguyên, hay xẻo thịt thần cách của đối phương hay gì thì tùy cậu. Thế nhưng nếu như cậu không thể biết được bản chất của đối thủ, thanh kiếm này cũng chẳng khác gì một miếng gân gà. Tất nhiên, thanh kiếm này không phải chỉ có một tác dụng đơn nhất như thế, đây chỉ là công dụng lớn nhất của nó mà thôi. Bởi vì là trí tuệ kiếm, cho nên thanh kiếm này có thể giúp chủ nhân phá vỡ mê cách và hư ảo ở trong lòng của mình, về sau, Itsuka Ken đã hoàn toàn không cần phải lo lắng đến những phép thuật ảnh hưởng đến tâm trí như ảo thuật, độ hóa, mê hoặc… nữa.

“Được rồi! Chừng đó rồi mà còn chưa hài lòng thì mình đúng thật có chút lòng tham không đáy. Còn về việc hiểu thấu bản chất và phân tích thì mình chẳng phải cũng có một cái Bug rất thích hợp cho việc này sao? Chỉ cần năng lực cắn nuốt của Blacklight virus vẫn còn thì không sợ có thứ gì mà mình không thể hiểu được bản chất.”

Đúng như Itsuka Ken nói, năng lực cắn nuốt của Blacklight virus không phải chỉ là cắn nuốt đơn thuần, nó còn có cả tính chất lý giải, phân tích, dung hợp, hấp thu… Nếu như dùng nó để phân tích triệt để bản chất của đối phương rồi sau đó dùng Hoàng Kim Thần Kiếm thì quả thật là một chiến thuật hoàn mỹ.

Nghĩ tới đây, Itsuka Ken đem ‘Trảm Thần’ thu về. Hiện giờ, trước không cần phải vội vã đi tìm Erica, vẫn còn một món chiến lợi phẩm nữa đang chờ cậu kiểm tra, thứ mà Melqart, vua của các vị thần của người Phoenician, để lại sau khi tự bạo.

Itsuka Ken cũng có chút tò mò, thật không biết nó sẽ là gì. Chẳng lẽ cũng là Gift giống như bò thần Minos của đảo Crete sao? Hay là ——

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio