“Mặc dù có chút đột nhiên, nhưng, khục, ta cảm thấy vẫn phải giới thiệu cho các em một chút! Đây là Nero, cũng là servant mới của ta!”
Sau khi nhìn thấy dung mạo của Nero, Alice và Erica đều ngu ngơ hết một lúc lâu rồi mới phát tiếng kinh hô với vẻ mặt không thể nào tin được: “—— đây là chị em của chị (đại nhân) Alter sao??!!!”
Hai cặp mắt to tròn long lanh của hai cô gái cứ lần lượt quét lên mặt của Alter rồi lại quét đến mặt của Nero và cố gắng để tìm ra điểm khác biệt. Thế nhưng từ đầu tới cuối, ngoại trừ việc tóc và đồng tử của hai bên có màu khác nhau ra thì hai cô gái hoàn toàn không thể tìm ra điểm khác biệt nào giữa hai vị nữ vương ở trước mắt này. Đây cơ bản là được đúc ra từ cùng một khuôn có được hay không? Dĩ nhiên, cọng ngốc mao vẫn đang dựng lên một cách đầy sức sống ở trên đầu của Nero cũng là điểm là Alter không có được. Đúng rồi, còn bộ ngực nữa chứ! Chẳng cần nhìn kỹ thì cũng có thể thấy được là bộ ngực của hai người hoàn toàn khác nhau, đỏ thì căng lên còn đen thì… hơi xẹp một chút (chuyện tế nhị không nên nói thẳng).
Chỉ là mặc dù đã có tới ba bốn điểm nổi bật khác nhau đến như thế rồi thì việc gương mặt của hai người giống nhau tới mức dường như được đúc ra từ cùng một khuôn cũng sẽ không thay đổi. Thật quá giống!
Không giống với hai cô gái non nớt và hiếu kỳ đang đứng ở một bên mà quan sát, ngay khi vừa nhìn thấy Nero thì đôi mắt không linh màu hổ phách của Alter đã lập tức bắn ra hai luồng sáng lạnh lẽo. Đồng thời ở bên này, Nero cũng thu hồi sự vui vẻ và hớn hở mình đang có để nhìn về phía đôi mắt lạnh lẽo của Alter.
“Xì xì xì xì… Xì xì xì xì… Xì xì xì xì… Xì xì xì xì… Xoẹt ~~~~~~~~~~~~~~~ .”
Dường như ở trên không trung đang lóe lên những tia lửa điện, ánh mắt của hai người va vào nhau và khí tức trên thân của hai người cũng bắt đầu nổi sóng. Linh lực màu đen lạnh lẽo và linh lực màu đỏ cuồng bạo chợt dâng lên và bắn ra từ cơ thể của hai người.
Bạo Chúa và Hắc Hóa, về mặt bản chất thì hai vị nữ vương đều chẳng phải là hạng dễ nhằn, hoặc nên nói đều là những tồn tại phi thường khó chơi. Hơn nữa, đồng tính tương xích, ngay khi vừa gặp mặt nhau thì cả hai vị nữ vương đều cảm giác được rằng đối phương cũng là anh linh đến từ cùng một thế giới với mình, và điều đó cũng đồng nghĩa là quan hệ của hai người chỉ có thể là đối địch.
Mặc dù đều đã lột xác và trở thành những tồn tại siêu việt so với thế giới cũ của mình, thế nhưng khí tức của anh linh trên cơ thể hai người chưa bao giờ biến mất, hơn nữa còn đều là những nữ vương ngang ngược không hề thua kém, Alter và Nero không có lập tức rút kiếm ra mà chém nhau ngay ở thời điểm gặp mặt thì cũng có thể nói là đã nể mặt master của các cô lắm rồi.
“Hai em có thể hòa thuận với nhau hơn một chút được không? Ta nhớ là hai em chỉ mới gặp mặt lần đầu cơ mà? Hơn nữa còn là đồng hương…”
Lời của còn chưa nói hết thì ánh mắt của Nero và Alter đều đã quay lại và bắt về phía của người có vai trò master là Itsuka Ken.
“Tấu giả nha, tại sao trẫm chưa bao giờ nghe nhữ nói là nhữ vẫn còn một servant saber khác nữa?”
“Master, tôi cần một lời giải thích!”
“Ô? Không phải là chị em sao? Rõ ràng cả hai người giống nhau tới như vậy…” Trong lúc kinh nghi, Erica không kiềm được miệng mà thốt ra một câu, và nó đã trở thành dây dẫn nổ.
“Không phải!” x 2
“Rốt cục thì giống ở chỗ nào? Rõ ràng là ở đây ( ngốc mao ), ở đây ( con mắt ), cùng với ở đây nữa ( bộ ngực )! Cô ta có chỗ nào so được với trẫm chứ?”
Không một chút e dè nào, Nero trực tiếp đâm vào đúng chỗ đau của Alter. Cái giọng điệu và phương thức giễu cợt có thể nói là đạt tới hoàn mỹ này khiến cho không khí tỏa ra từ trên người của Alter đột nhiên thấp xuống mấy chục độ, ước chừng có thể khiến cho không khí cũng phải kết băng.
Hắc khí lượn lờ, hắc nữ vương dùng giọng nói lạnh đến muốn kết băng mà đáp trả: “Chẳng qua là một thứ giả mạo vô liêm sỉ, vậy mà lại dám vô lễ như vậy! Xem ra ngươi quả thật là muốn mê hoặc master! Nếu như thế thì hãy để ta nhìn xem cái thứ giả mạo dám khoác lên vẻ ngoài của ta như ngươi có bản lĩnh gì! Xem ta làm sao để lột mặt nạ của ngươi!” Ma kiếm màu đen lập tức xuất hiện trong tay của Alter, xem cái điệu bộ này thì việc khai chiến không tránh được rồi.
“Ồ ~~ chỉ là một món tàn thứ phẩm mà lại dám kiêu ngạo đến như vậy? Nhữ thật đúng là không để trẫm vào mắt ha, thật là một kẻ khi quân phạm thượng! Nếu nhữ đã muốn chiến, vậy thì tới đây, trẫm chấp nhận lời khiêu chiến của nhữ! Tấu giả chỉ cần có trẫm làm servant là đủ rồi, tàn thứ phẩm thì cút trở về anh linh điện mà làm anh linh đi thôi!”
Một thanh kiếm màu đỏ có hình dạng quỷ dị như một tia chớp cũng xuất hiện ở trong của Nero.
“Oanh ————————!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Cột sáng bất minh màu đen phóng thẳng lên trời, bộ khái niệm võ trang màu đen tuyền chợt hiện ra bao trùm lấy toàn thân của hắc nữ vương bệ hạ. Bộ giáp nhẹ gồm áo giáp, váy giáp, tay giáp và ủng giáp đã hoàn toàn hiện ra. Alter đã hoàn toàn vào tư thái chuẩn bị chiến đấu.
“Bành ————————!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Một ngọn lửa bạo ngược màu đỏ thẫm cũng chợt bắn lên và một bộ khái niệm võ trang đỏ trắng giao nhau cũng hiện lên trên người của Nero. Đương nhiên, có lẽ vì đề nghị trước đó của Itsuka Ken nên tầng màng mỏng trong suốt vốn có trên bộ váy đã bị thay thế bằng phần lai quần màu trắng, phần lưng bị hở cũng được che lại hoàn toàn.
“Ta chính là King Arthur, tên ta là Arturia • Pendragon, servant duy nhất của master! Kẻ giả mạo, mau báo ra danh hào của ngươi!”
“Hừ hừ! King Arthur sao? Chẳng trách lại dám ngông cuồng đến như vậy. Nếu vậy thì hãy nghe cho kỹ, trẫm chính là hoàng đế của La Mã, ngự danh là Nero • Claudius • Caesar • Augustan • Germanicus, là nghệ thuật chí cao của thế giới, là bông hoa của của Olympia. Nghe được ngự danh của trẫm rồi, đã cảm nhận được sự ngu muội của mình chưa, hỡi vua của Anh quốc? Giờ trẫm cho nhữ cơ hội cuối cùng, nể mặt của tấu giả, nếu nhữ chịu nhận lỗi thì trẫm sẽ khoan hồng độ lượng mà buông tha cho hành vi phạm thượng của nhữ, bằng không thì ————”
“Hừ! Chỉ toàn nói nhảm!” Thanh ma kiếm Excalibur Morgan màu đen trên tay của Alter chợt phát ra ánh kiếm quang đỏ ngòm. Nổi giận, Alter hoàn toàn bị chọc tức, cô chẳng muốn nói thêm nữa mà chỉ vung thanh kiếm của mình và chém ra một luồng kiếm khí hình bán nguyệt cực lớn về phía Nero.
“Thật đúng là vua của vùng man di chưa khai hóa, chẳng hiểu chút nào về nghệ thuật. Chỉ biết có mỗi việc dùng cơ bắp để động thủ như kẻ man rợ, thực buồn cười… Nếu nhữ đã như thế, vậy thì trẫm cũng không khách khí.”
Thanh ma kiếm Aestus Estus màu đỏ thẫm trên tay của Nero cũng phát ra một ngọn lửa Hồng Liên chói lòa và một luồng kiếm quang màu xích hồng cũng được chém ra.
“Oanh ——————————————!!!!!!!! !!!!!!!!!”
Kiếm khí và kiếm quang chạm vào nhau, hai vị nữ vương lập tức động thân mà xông về phía đối thủ.
“Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Bóng kiếm bay múa, những đường gươm màu đen ánh đỏ và màu đỏ ánh đen đan vào nhau giữa không trung tạo ra một khung cảnh xinh đẹp, hoa lệ nhưng cũng đầy nguy hiểm. Những tiếng vang khi kiếm và kiếm chạm vào nhau nối liền thành một loạt ở giữa không trung như đang tấu lên một khúc nhạc chiến trường tiêu điều, hùng hồn và gay cấn.
Cả hai thanh kiếm đều là những thanh chung cực ma kiếm được chính tay Itsuka Ken chế tạo ra, cả hai kiếm sĩ đang đấu với nhau cũng đều là servant của cậu, đều là những kiếm sĩ hùng mạnh đến từ anh linh điện được cậu gọi tới thế giới mới này, chỉ đáng tiếc là hai người này không hợp nhau. Một người là vua của các hiệp sĩ nhưng đã hắc hóa của Anh Quốc, một người là bạo chúa nổi tiếng nhất trong lịch sử của đế chế La Mã, cả hai đều là những nữ vương cao ngạo và khí phách vô song, thế nhưng nay đều bị quy về dưới trướng của cùng một chủ nhân, hơn nữa còn phát hiện là đối phương có gương mặt và địa vị giống hệt mình, nếu hai người không đánh một trận với nhau thì có lẽ sẽ vĩnh viễn không thể giảng hòa.
Lúc này, có lẽ chỉ có kiếm mới là phương thức trao đổi thích hợp nhất.
“Chuyện này… bệ hạ, để như thế có sao không?” Nhìn hai vị nữ vươn vừa gặp mặt thì đã vung kiếm mà chém nhau, Alice hơi dè dặt mà hỏi, Erica cũng đưa mắt về phía Itsuka Ken để chờ đợi câu trả lời.
Đối với sự thắc mắc của Alice và Erica, Itsuka Ken chỉ cười nhẹ nhàng và nhún vai một cái: “Cứ để bọn họ đánh nhau đi, đối với nữ vương cường thế và bá đạo như hai em ấy thì đánh nhau vẫn là phương thức trao đổi hiệu quả nhất. Nói nhảm nhiều cách mấy đi nữa thì cũng chẳng bằng được một lần đánh nhau, đánh thoải mái xong thì cũng phải yên thôi.”
“Thật sao? Hóa ra ngài vẫn xấu xa như cũ nha, vua của em!” Alice không chút keo kiệt mà cho ra lời đánh giá.
“Cám ơn!”
“Nếu vậy thì theo ngài, ai trong số hai người họ sẽ thắng, bệ hạ?” Lần này, người đặt câu hỏi là Erica.
Sở dĩ cô đặt câu hỏi như vậy là vì cô thật sự rất tò mò. Không giống với Zola, mãi tới tận hôm nay thì Erica mới biết được hóa ra Alter lại chính là kỵ sĩ vương trong truyền thuyết. Vị vua bất tử của Anh quốc hóa ra lại là nữ? Hơn nữa vị bạo chúa hung tàn nhất trong lịch sử của Đế Chế La Mã cổ đại hóa ra cũng là nữ luôn? Mà quan trọng nhất là vua của cô lại có thể thu phục được cả hai Heretic God như vậy trở thành tùy tùng của mình?
Erica đã không biết phải làm thế nào để diễn tả cảm giác quái dị của mình lúc này nữa, cuối cùng thì cô dứt khoát học theo Alice, cứ bình tĩnh mà tiếp nhận tất cả là được rồi.
Hiện giờ, vấn đề mà cô muốn biết nhất chỉ còn lại là, trong hai vị vua truyền thuyết đang đánh nhau ì xèo ỏm tỏi ở trước mặt này, rốt cục thì người nào mạnh hơn? Là bạo chúa Nero? Hay là King Arthur? Cả hai đều là những vị vua trong truyền thuyết, đều là những kiếm sĩ hùng mạnh, và quan trọng nhất là cả hai có bề ngoài giống hệt nhau, Erica thật sự không đoán được là ai sẽ thắng trong trường hợp này.
“Yên tâm đi! Thắng bại phân không được! Nếu như không dùng át chủ bài thì hai người chỉ đó thể đánh hòa với nhau đến phát chán rồi nghỉ thôi! Dù sao thì năng lực cơ bản của cả hai cũng chẳng khác nhau gì lắm.”
“Không khác nhau lắm?”
Nghe Itsuka Ken nói như thế, Alice và Erica không tự nhịn được mà liếc nhau một cái, coi bộ câu nói mà Erica vừa nói mấy tiếng trước, hình như đã thật sự ứng nghiệm rồi.