—— Gorgoneion.
Thánh vật bí ấn, có khắc họa hình vẽ của loài rắn khôn ngoan đại diện cho tính chất tam vị nhất thể, hiện đang xuất hiện ở một nơi nào đó trong thành phố rộn ràng này.
Loài rắn cổ xưa và cô có sự ràng buộc không thể bị thời gian làm cho mục nát, sự ràng buộc đó sẽ khiến cho nó, dù có bị ẩn giấu ở nơi nào đi chăng nữa, cũng sẽ được đưa đường dẫn lối để trở về bên cạnh cô.
Lúc này, cô đứng ở trên kiến trúc cao nhất của thành phố, ngọn tháp Tokyo được sơn hai màu đỏ trắng khác nhau, để nhìn bao quát lấy toàn bộ thành phố, trong lòng cô hiện lên cảm giác này.
Nơi đây tản ra hơi thở của loài rắn mà cô trông mong, cũng tỏa ra khí tức của kẻ thù. Gorgoneion và thiên địch campione của cô đều xuất hiện trong cùng một thành phố, đây không phải là tin tức gì tốt đẹp đối với cô.
Thế nhưng, dù cảm thấy đây không phải là chuyện tốt, nhưng cô vẫn không cảm thấy buồn rầu, bởi vì cùng với đó, dòng máu của chiến thần đang ẩn nấp trong cơ thể cô cũng sôi trào lên, linh hồn cũng trở nên nhảy nhót tung tăng tựa như loài chim sẻ.
Cho dù kẻ địch trước mắt có mạnh mẽ đến mức nào đi nữa cũng không thể khiến cho cô sợ hãi.
“Gorgoneion mà ta tìm kiếm, vật bảo hộ mà ta sở hữu, sự khao khát đau nhói mà ta cảm nhận- Hỡi con rắn cổ xưa!”
Trong miệng cô chợt hát lên lời của một bản ballad cổ đại.
“Gorgoneion mà ta tìm kiếm, Hỡi con rắn, ban cho ta, một dị thần, sức mạnh cổ đại!”
Cô đã từng có rất nhiều cái tên, rất nhiều truyền thuyết.
Cả 'Gorgon' và 'Medusa' cũng chỉ đơn thuần là hai cái tên mà cô đã từng có.
Cô là một nữ thần cổ xưa hơn, là nữ thần được tán tụng của đất mẹ, người sỡ hữu tư thái tam vị nhất thể, một Heretic nữ vương.
“Gorgoneion mà ta tìm kiếm. Hỡi con rắn xưa, nguyện ngươi được dẫn đường trở về với nữ hoàng dị thần, và một lần nữa trao cho ta bóng tối, sự hiểu biết của cả trái đất và bầu trời ————”
Bỗng nhiên, từ nơi sâu nhất của linh hồn, cô cảm nhận lấy một gợn sóng chưa bao giờ nổi lên trước đó.
Nữ thần cổ xưa lần đầu tiên cảm nhận được sự mê mang không thể lý giải.
“Cảm giác bất an này, rốt cục…”
Đặt đôi tay lên ngực mình, cảm thụ lấy sự rung động dường như đến từ thời viễn cổ, nó là thứ càng thêm quan trọng so với loài rắn cổ xưa mà cô đang khát cầu.
Cô chậm rãi nhắm đôi mắt dường như đã nhìn thấu vạn vật của mình lại và chìm vào minh tưởng.
“Thứ ta khao khát là…”
Tiếng ca thanh thúy và lẩm bẩm vang vọng trong đất trời, thế nhưng tiếng ca của một nữ thần xa xưa nhất thế gian này, lại có mấy người đủ tư cách mà lắng nghe?
… …
Là một trong những Thiên Cổ Ma Đô của thế giới cũng là nơi lưu truyền thần thoại về 8 triệu Kami (thần linh) cùng Bách Quỷ Dạ Hành, suốt hơn 1000 năm này, Tokyo vẫn luôn là một đô thành rộng lớn, sầm uất và nổi tiếng trên toàn thế giới. Có vô số những tháp cổ, rừng xưa, chùa chiền, miếu mạo phân bố ở khắp nơi trong địa vực của thành phố này, số lượng của chúng nhiều không kể siết.
Miếu Nanao, cũng là một trong vô số những ngôi chùa miếu có trong thành phố, nhưng chỉ là một ngôi miếu nhỏ không nổi danh.
Nơi đặt ngôi miếu là một nơi cách tháp Tokyo không bao xa, cuối một còn đường nhỏ tầm thường.
Chỉ cần đi qua một con đường núi nhỏ ngoằn ngoèo phức tạp, lại leo hết khoảng 200 thềm đá cuối đường và bước qua cổng torii màu đỏ là có thể thấy được miếu Nanao nơi thềm cao cuối cùng.
Điểu ngữ thúy lâm, ánh nắng ban mai vừa hé lộ, ở ngay giữa ngôi miếu tựa như thế ngoại đào nguyên này, sự thanh bình, dễ chịu và bằng an đang yên lặng mà lan tỏa, nếu có người tới nơi đây, nhất định sẽ vì không khí thanh tân và cảm xúc thanh tịnh của nơi này mà cảm thấy sảng khoái cùng vui vẻ.
Trong miếu, nơi cách tiền điện không xa, có một gian nhà trệt với những căn phòng sinh hoạt thường thấy của những ngôi miếu.
Trong một căn phòng, một thiếu nữ có mái tóc dài màu trà đang trang điểm và chỉnh sửa lại cách ăn mặc của mình.
“Két…”
Một tiếng động nhỏ vang lên khiến cho thiếu nữ chợt khựng lại. Nhìn chiếc lược gỗ đột nhiên gãy một chiếc răng trong tay, đôi mi cong đáng yêu của cô gái hơi nhíu lại.
“… điềm rủi sao, hi vọng đừng xảy ra chuyện gì xấu, cầu nguyện.”
Nếu như là một cô gái bình thường, đại khái cũng sẽ chỉ xem như chuyện vừa xảy ra là điềm xui hoặc trùng hợp, thế nhưng với thiếu nữ thì lại khác. Là một miko chính gốc có thiên phú cực cao, thêm với việc mỗi ngày vẫn luôn khấn nguyện với thần linh và chăm chỉ luyện tập những bài tập cần có với một miko, thiếu nữ có được năng lực linh vọng, trực cảm siêu tự nhiên vượt rất xa người thường, thậm chí là với những miko cùng cấp.
Cho nên nếu như gặp phải một điềm gở báo hiệu cho một điều gì đó không tốt như hiện tại ( lược bị gãy răng ), thiếu nữ tin tưởng rằng sắp có chuyện không tốt sắp xảy ra xung quanh mình.
Chỉ là ngoại trừ phân phận là một miko thì cô bé còn là một học sinh cấp 3 đầy ưu tú, cho nên cô sẽ không vì một điềm gở vừa xảy đến mà bỏ đi tiết tấu sinh hoạt thường có của mình. Bởi vì cô thực sự là một cô bé rất ngoan.
Nhanh chóng hoàn thành việc trang điểm, thiếu nữ mặc xong đồng phục nữ sinh của mình và cầm lấy cặp sách bước ra khỏi đền.
“… Buổi sáng tốt lành! Yuri jou-san.”
“Amakasu-san?”
Một người mà cô không ngờ đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của thiếu nữ.
Một thanh niên lôi thôi lếch thếch, mặc một bộ đồ tây cũ nát, tuổi có lẽ chỉ chừng khoảng hơn 20, với gương mặt rất bình thường khó gây sự chú ý.
Thế nhưng nhìn người không thể chỉ nhìn bên ngoài, thân phận của người này lại chính là sứ giả của tổ chức Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử, anh có vai trò như một người liên lạc mỗi khi tổ chức này muốn truyền đạt một thông tin nào đó quan trọng. Thiếu nữ chỉ quen biết anh ta được một thời gian ngắn, hoặc nên nói là người này chủ động tìm tới cô.
Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử là một tổ chức bí mật được tạo ra từ những chú thuật sư sống trong thế giới ngầm của Nhật Bản. Nó có nhiệm vụ quản lý, kềm chế và thống nhất những thế lực ngầm ở Nhật Bản, nhưng cũng có nhiệm vụ bảo vệ quyền lợi cho những thành viên trong tổ chức khi đứng ở tầm cỡ quốc gia.
Tổ chức này mời chào rất nhiều nhân tài thuộc mọi lĩnh vực từ rất nhiều nơi có tiếng ở Nhật, như là Văn Bộ Khoa Học Tỉnh, Đồ Thư Quán Quốc Gia, Nội Cung Sảnh, Chùa Miếu Sảnh, Cảnh Quan Sảnh v… v…; những tổ chức trên cũng là một phần cấu tạo nên kết cấu hạ tầng của nó.
Bởi vì là một tổ chức phép thuật lớn thống nhất toàn bộ thế giới chú thuật ngầm của Nhật Bản, Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử được xem như là tổ chức lãnh đạo tối cao đối với những chú thuật sư sinh sống ở đảo quốc cực đông. Tất cả những chú thuật sư sống ở Nhật, bất kể là hime-miko, nhân viên thần chức hay là chú thuật sư lang thang, chỉ cần còn sống và định cư trên đất của Nhật Bản thì đều có nghĩa vụ phải hiệp trợ tổ chức này khi cần, thiếu nữ cũng vậy.
Còn về danh xưng hime-miko (viện vu nữ) thì có lẽ đã chẳng có gì phải bàn nhiều rồi, đây là danh xưng dành cho những miko có địa vị tối cao với bản lĩnh vượt trội quá xa so với những miko khác, cũng là miko có địa vị tối cao trong tổ chức mà thiếu nữ vừa gia nhập. Tuổi đời còn quá trẻ mà đã được trao tặng tôn xưng như vậy, điều đó đã cho thấy dật tài và địa vị của thiếu nữ trong giới Miko thật sự rất cao.
“Cho tôi được hỏi là điều chẳng lành gì đã đưa anh tới đây?”
Thiếu nữ hỏi với một chút lo lắng, vì trước đó, người trước mắt đã tìm tới cô để xin cô hỗ trợ với một tin tức xấu, ít nhất là đối với cô, nó thật sự rất xấu: Nhật Bản vừa sinh ra một Campione.
Hóa ra cậu nam sinh tên Kusanagi Godou đang học cùng lớp với cô lại là một trong những Ma Vương đáng sợ của thế giới này. Họ muốn cô tiếp cận cậu ta và thực hiện việc liên lạc giữa hai phía.
Mặc dù trước đó, cô đã may mắn nhận được sự giúp đỡ từ một nữ sinh sinh hoạt cùng CLB với em gái của Godou nên đã thành công trong việc hoàn thành nhiệm vụ được giao, tối thiểu thì cô cũng đã khiến cho sứ giả của Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử là Amakasu Touma làm quen được với Kusanagi Godou, thế nhưng cô lại chẳng vui vẻ gì.
Bởi vì chuyện xảy ra bốn năm trước, cô vẫn luôn có ác cảm, hoặc nên nói là sợ hãi tột độ khi tiếp cận với Ma Vương, vì thế cô thật sự rất e dè khi phải tiếp xúc với vị ma vương trẻ măng mới vừa ra đời này.
Hôm nay quả thật là một ngày không may mắn, giống như điềm gở mà chiếc lược đã báo. Cô không tin rằng người trước mặt lại đến nơi hẻo lánh này vào sáng sớm chỉ để thăm cô.
“Không hổ là tiểu thư Yuri, quả thật là có chuyện xui xẻo nên tôi mới tới đây, và dường như nó có thể sẽ biến thành tai nạn chưa từng có với quốc gia của chúng ta nếu làm không tốt. Thành thật mà nói thì hôm nay tôi tới đây là để cầu cứu. Tôi không nói ngoa đâu. Hi vọng là nó không gây phiền toái cho cô.”
Là một thành viên trong tổ chức, thiếu nữ có nghĩa vụ hiệp trợ cho tổ chức khi cần thiết. Hơn nữa người trước mắt cũng đã nói rằng việc này có thể sẽ ảnh hưởng xấu đến quốc gia vì thế cô mở lời: “… nếu vậy, tôi giúp được gì cho các ông?”
Thiếu nữ không nghi ngờ việc liệu đối phương có nói dối hay không, bởi vì cô không cho rằng cần phải nói dối lớn đến thế chỉ vì muốn cô hỗ trợ. Nếu thật sự là có việc quan trọng, thiếu nữ sẵn sàng hiệp trợ với tổ chức dù bản thân có phải hi sinh thế nào, bởi vì cô thật sự rất ngoan và rất tốt.
“Không lâu trước đây, có một thần vật không rõ nguồn gốc đã lưu lạc đến nước chúng ta, chúng tôi đã điều tra được một chút về thần vật đó. Thế nhưng gần đây, thần vật đó đã có dấu hiệu bất ổn, nên chúng tôi muốn nhờ Yuri jou-san dùng năng lực linh vọng ưu tú của mình quan sát xem điều gì đang xảy ra với nó.”
“Nếu chỉ là linh vọng, hẳn Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử phải có người làm tốt hơn tôi chứ? Tại sao phải nhờ tôi?”
“Không! Xin Yuri jou-san đừng đánh giá thấp năng lực của mình như vậy. Hơn nữa trừ linh vọng, chúng tôi vẫn cầu xin từ cô một yêu cầu quá đáng, xin Yuri jou-san liên lạc với Kusanagi Godou-sama một lần nữa. Nếu có thể, hi vọng ngài có thể thuyết phục vương thượng một lần nữa chống đỡ sự xâm lăng của Heretic God vì sự an toàn của đất nước.”
Đây mới là mục đích chính? Thật lòng mà nói, thiếu nữ thật sự rất e sợ các Campione, nhất là khi nhớ lại chủ nhân của đôi mắt có đồng tử màu bích lục như dã thú là Dejanstahl • Voban.
Đó là một Ma Vương chân chính có thể khiến cho bất cứ một ma thuật sư nào của giới chú thuật Châu Âu phải sợ tới co vòi cúp đuôi như chó, chỉ cần nghe danh cũng phải táng đảm kinh hồn.