“… về chuyện của tiểu thư Yuri và Liliana, tôi cũng đã nghe nói qua. Khoản bốn năm trước, một trong những Campione lâu đời nhất cư ngụ tại Đông Âu, hầu tước Voban đã lựa chọn các cô để thực hiện nghi thức gọi thần. Cuối cùng chỉ còn lại một phần ba số miko tham dự còn sống, cô và Liliana may mắn nằm trong số một phần ba đó.”
Đang suy nghĩ về thân phận của Itsuka Ken, Yuri chợt nghe cậu nhắc tới ký ức đau đớn này, sắc mặt của cô trở nên run rẩy và tồi tệ.
“Tôi nghĩ tiểu thư Yuri hẳn không hề có bất cứ ý định gặp lại cũng như có bất cứ liên quan gì đến vị hầu tước kia chứ?”
“Vâng! Và nếu có thể, tôi càng hi vọng mình chưa từng biết ông ta. Tôi không bao giờ muốn nhớ về vị Ma Vương đó chút nào.”
Sự sợ hãi không thể che giấu được hiện lên trên gương mặt của Yuri. Đối với vị ma vương già có thể điều khiển hàng trăm con sói đói, dùng ma nhãn Sodom để biến mọi loài còn sống thành muối, gọi lấy bão tố cuốn bay mọi thành thị, và khiến cho những người bị mình giết trở thành những người hầu chết trung thành với mình, Yuri thề rằng cô không bao giờ muốn gặp lại, thậm chí phải nhớ lại về ác quỷ đến từ địa ngục đó thêm dù chỉ một lần.
Cho dù là trong các Campione, ông ta cũng là một trong hai người cổ xưa nhất, chỉ riêng cái tên cũng đã có thể khiến cho các ma thuật sư của giới chú thuật Châu Âu phải sợ tới như chó. Dù vì bất cứ lý do gì, Yuri cũng không hi vọng phải gặp lại đôi mắt hung tàn như dã thú màu bích lục đó, cũng như phải cảm nhận thêm một lần nữa cái không khí âm u, trầm lặng và nguy hiểm trên người ông ta thêm một lần nào nữa, thậm chí nửa lần cũng không, nghe tên cũng không nốt. Cô không bao giờ muốn nhớ lại cái ký ức đau khổ đó thêm dù chỉ một lần, cô sợ hãi cảm giác bất lực tuyệt vọng đến cùng cực khi đó.
“Nhưng thật đáng tiếc phải nói cho cô một tin cực xấu thưa tiểu thư Yuri, vì một trong hai nguyên nhân tôi tìm cô hôm nay là về ông ta.”
“Wtf…!?””
Chỉ vừa nghe đến đó, sự hoảng loạn lập tức chiếm lấy người của Yuri. Vào lúc này, Itsuka Ken cũng không muốn đùa giỡn thiếu nữ non nớt đáng yêu lại đáng thương này thêm nữa.
“Campione vốn nên cư ngụ ở Đông Âu đó, đã vượt qua khoảng cách gần nửa vòng trái đất và tới đảo quốc nơi cực đông này rồi. Cô có biết mục đích của ông ta là gì không?”
“Tới… tới đây? Anh nói là vị Ma Vương đó đã tới đây rồi?” Yuri hoảng loạn, không thể khống chế được cảm xúc mà hét lên kinh hãi. Cô dùng ánh mắt sợ hãi để nhìn Itsuka Ken chờ đợi lời xác nhận, cậu có thể thấy được là đôi tay nhỏ bé của thiếu nữ đều đang run nhẹ liên hồi.
“Đúng! Và điều tồi tệ hơn nữa với cô là hắn đã ở trong địa giới của Tokyo!”
“To… Tokyo!?”
“Còn mục đích thì khỏi cần phải nói! Trừ gọi thần ra thì còn có thể là gì nữa đây? Và vì thế nên tiểu thư Yuri dường như lại trở thành mục tiêu của hắn, nên hắn mới tới mảnh đất Tokyo này!”
“————!!”
Không thể nào tin nổi mà trừng lớn đôi mắt của mình, Yuri cố gắng bụm chặt lấy đôi môi nhỏ của bản thân để không phát ra tiếng hét sợ hãi đến tột độ.
Vị ma vương cổ xưa đó lại một lần nữa tìm tới cô sao? Hơn nữa còn vì điều đó mà tìm đến tận thành phố Tokyo? Ông ta lại muốn cử hành nghi thức kêu gọi Dị Thần, kêu gọi Heretic God nữa sao?! Ông ta vẫn còn muốn thực hiện nghi thức độc ác đó một lần nữa?
“Nhưng nếu mọi chuyện chỉ đơn giản như vậy thì còn dễ nói, vì tiểu thư Yuri đã biết được điều đó trước khi bị ông ta phát hiện, nên cô hoàn toàn có thể bỏ trốn và tìm nơi tị nạn tạm một thời gian để né tránh ông ta. Thế nhưng vẫn còn một tin tức càng xấu hơn nữa phải nói với tiểu thư Yuri là Liliana hiện đang phải làm việc cho hầu tước Voban! Nói cách khác, hiện tại cô ấy là kỵ sĩ trực thuộc dưới quyền của Ma Vương, và cô ấy có thể phải tìm bắt cô theo lệnh của hầu tước.”
“Không thể nào có chuyện đó! Không đời nào tiểu thư Liliana lại làm vậy…”
“Nếu bị ép thì sao? Cô ấy cũng có người nhà, nếu hầu tước Voban dùng bọn họ để uy hiếp Liliana làm việc cho ông ta, tiểu thư Yuri cảm thấy khả năng này thấp đến mức nào? Hoặc cao tới bao nhiêu?”
Niềm tin của Yuri lập tức vỡ vụn như những miếng thủy tinh bể vì lời nói của Itsuka Ken, sắc mặt của cô trở nên tái nhợt không còn chút máu.
“Cô đã biết hắn là người ra sao, với tư cách là 1 trong 2 Campione sống lâu nhất, trong hơn 200 năm ông ta sống sót, đã có bao nhiêu thành phố bị phá hủy vì những cơn thịnh nộ bất chợt của ông ta rồi? Nói theo nghĩa nào đó, ông ta cũng chỉ là một Dị Thần đội lốt con người. Cái bản tính hỉ nộ vô thường và tàn bạo bất nhân đến lạ thường của ông ta, cho dù trong là trong số các bạo chúa cũng đạt tới hàng bậc nhất, cũng là lý do khiến người khác kiêng dè. Trên đời này, số người có thể đối đầu với ông ta thật sự không nhiều, và rất không may là Kusanagi Godou hiện không nằm trong số đó.”
Vốn đã như là sấm sét giữa trời quang, giờ Yuri càng cảm thấy mình thật sự gặp đi tới bước sơn cùng thủy tận. Thân thể đang run rẩy vì những ký ức đáng sợ trong quá khứ đến từ vị hầu tước kia, giờ càng run lên gấp bội, thế nhưng không thể không nói rằng cô là một cô bé vô cùng kiên cường, nhất là khi đây là chuyện liên quan đến ân nhân cũng như là bạn của mình, Liliana, cô tuyệt đối sẽ không bao giờ bỏ trốn.
“Nếu anh… Nếu ngài đã biết nhiều như vậy, liệu phải chăng là ngài đã có cách giải quyết chuyện này rồi? Với tư cách cũng là bạn của tiểu thư Liliana, tôi nghĩ chúng ta hẳn có cùng ý tưởng trong việc giúp đỡ cô ấy?”
“Hiển nhiên là vậy! Đó là một trong những nguyên nhân tôi đến đây. Tôi muốn giúp cô và Liliana.”
“Giúp… giúp tôi? Tại sao ngài muốn giúp tôi?”
Lời nói bất ngờ khiến Yuri cảm thấy nghi hoặc, cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho việc đem mình làm tế phẩm để cứu Liliana, nhưng thiếu niên trước mặt lại nói rằng có thể giúp Liliana và cả cô? Cậu ta thật sự làm được sao? Nên biết rằng người mà cậu ta nói sẽ đối phó là…
“Tôi biết Yuri jou-san đang lo lắng về điều gì. Muốn cứu người thoát khỏi tay một Ma Vương cổ xưa như hầu tước Voban quả thật là một vấn đề không nhỏ, thế nhưng theo tôi cũng chẳng lớn đến đâu. Bởi vì các mối quan hệ xã giao của tôi khá tốt khi có quen với vài Campione khác; cho nên với vấn đề lần này, tôi đã nhờ Kiếm Vương Salvatore • Doni của Italy tới phụ một tay. Có cậu ta và Godou ở đây thì Voban hầu tước dù muốn đi ngang hay bò dọc thì cũng phải vật vã lắm đấy. Nhất là với Salvatore • Doni, cậu ta sẽ rất vui vẻ mà lôi kéo Godou gửi tặng cho ông ta một lần, không, thậm chí có thể là vài lần Tam Vương Thịnh Yến.”
“Kiếm Vương của Italy?”
Yuri nhẹ giọng lẩm bẩm. Là một hime-miko, Yuri không thể nào không biết một chút gì về vua của Italy, hoặc nên nói là biết không ít, vì tin đồn về vị vua này thật sự khá nhiều, dù chỉ toàn chuyện ‘lặt vặt’. Sau đó, Yuri đột nhiên chuyển suy nghĩ của mình về thiếu niên trước mặt.
Không chỉ là bạn của Kusanagi Godou – vị vua hiện có của Nhật Bản – mà anh ta còn quen biết cả Kiếm Vương của Italy, thậm chí còn có thể tác động đến ông ta khiến ông ta tới nơi này hỗ trợ. Thêm nữa còn là bạn của Liliana, quan hệ xã hội của anh ta có phải là tốt hơi quá hay không? Bằng hữu trải rộng từ Châu Âu đến Châu Á, hơn nữa địa vị còn lớn vô cùng, vậy địa vị thật của anh ta ra sao? Không! Không! Giờ không phải là lúc nghĩ chuyện này.
“Thế nhưng… tại sao ngài lại muốn giúp tôi? Nếu chỉ có tiểu thư Liliana thì tôi có thể hiểu, vì đó là bạn của ngài, nhưng chúng ta chỉ vừa gặp nhau lần đầu tiên, hơn nữa vừa rồi…”
Đây mới là điều khiến Yuri thật sự nghi hoặc. Dù tính tình tốt thế nào đi nữa thì cả hai cũng chỉ mới quen nhau chưa tới 1 ngày, vừa rồi còn bị mình nghiêm khắc la rầy như vậy, coi như là nể mặt Liliana thì cũng không đáng khi phải đắc tội một Ma Vương đáng sợ như hầu tước Voban chỉ vì một cô gái tầm thường như cô mới đúng! Nếu không thì thiếu niên trước mặt thật sự tốt bụng quá đáng, vì cô thật sự không nghĩ ra được mình còn giá trị lợi dụng nào lớn tới mức khiến thiếu niên lạ này chịu trả giá như thế vì cô.
“Chuyện như vậy cũng phải cần lý do sao?”
“Xin đừng dùng cách nói dửng dưng như thế để qua loa!”
“Khục! Nếu vậy thì là vì thương hương tiếc ngọc, không nỡ nhìn thấy những thiếu nữ xinh đẹp và đáng yêu bị dày vò như thế nên…”
“Cũng xin đừng dùng những lý do lỗ mãng và tùy tiện như thế để nói cho có lệ! Xin hãy thông cảm cho cảm thụ của những người xung quanh đi! Giờ là thời điểm nghiêm túc!” Gương mặt đỏ lên, thế nhưng đối với việc mình lại bị trêu ghẹo, Yuri tuyệt đối phải dùng thái độ nghiêm túc để phản đối.
“Được rồi! Nếu vậy… Liliana hẳn sẽ vô cùng đau lòng nếu như biết được bạn của mình phải chịu tổn thương chỉ vì mình, nên với tư cách bạn bè, tôi tìm cách để giúp cô ấy một tay, lý do này hẳn có thể khiến cô vừa lòng chứ?”
“Mặc dù lý do này miễn cưỡng hợp lý, thế nhưng cách nói nghi vấn đó nghĩa là sao? Anh…”
“Nha! Đừng để ý mấy chuyện nhỏ đó! Nói chung là tiểu thư Yuri hẳn cũng muốn một kết thúc tốt đẹp sẽ đến với tất cả mọi người, đúng không nào?”
“Chuyện ấy tôi không phủ nhận, thế nhưng mà…”
“Được rồi! Quyết định thế nha! Những vấn đề cụ thể khác chút nữa tôi sẽ thương lượng với Yuri jou-san sau vậy. Giờ chúng ta hãy nói tiếp một chút chuyện thứ hai, về việc tổ chức chính phủ của quốc gia này đã lấy được một món thần khí lai lịch không rõ!”
Chỉ một câu đã cắt đứt ý tưởng hiện có của Yuri, hơn nữa so với những chuyện nhỏ khác thì vấn đề mới này quả thật thu hút sự quan tâm của Yuri hơn nhiều.