Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 116 : ngài là campione?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Vậy… nếu đã nghe ta nói nhiều như thế, ngươi vẫn không muốn ra đây để nói gì với ta sao?”

Đang uống tách trà của mình, Itsuka Ken bỗng nhiên nói một câu không đầu không đuôi khiến Yuri chẳng hiểu gì hết. Sau đó, khi cô hơi giật mình định dùng linh vọng để nhìn xung quanh mình một chút thì một thanh niên khá quen đã xuất hiện ở cửa phòng.

“Không hổ là đọa…”

“Đừng! Tên ta là Itsuka Ken. Giờ ta chỉ lấy thân phận bằng hữu của tiểu thư Yuri để ngồi ở đây. Ngươi là Amakasu trong lời kể của Yuri jou-san? Ừ! Năng lực ẩn nấp rất không tồi!” Lập tức ngăn cản đối phương nói ra kính ngữ, Itsuka Ken chỉ liếc một lần liền đoán được thân phận của người vừa xuất hiện.

“Ngài quá khen, trước mặt của đọa… đại nhân, khả năng của tôi chỉ là trò con nít!”

“Cái này… Amakasu-san, anh biết người này sao?”

Nghe được hai người đối thoại với nhau, Yuri cảm thấy càng lúc càng nghi vấn về thân phận của Itsuka Ken.

Nhưng thật đáng tiếc, một khi vua đã cho thấy mình không muốn để lộ thân phận, một người thường như Amakasu tuyệt đối không dám nói thừa lấy nửa chữ.

“Đúng! Vị đại nhân này là một người rất nổi tiếng trong giới chú thuật sư, bởi vì Mariya jou-chan không có liên quan nhiều đến phương diện đó nên không biết cũng bình thường.”

“Là vậy sao?” Lầm bầm một câu, mặc dù câu trả lời này khiến cô vẫn còn rất nhiều nghi vấn, thế nhưng nó miễn cưỡng vẫn có thể xem như là một câu trả lời hợp lý.

“Được rồi! Ngươi hẳn cũng đã nghe được hết những điều ta vừa nói xong? Nếu vậy thì câu trả lời lúc này của ngươi là gì, sứ giả của Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử?”

“Amakasu-san, về chuyện của Gorgoneion và Athena đến cùng là…”

“Thành thật xin lỗi cô, Yuri-san. Lúc trước không nói cho cô biết chân tướng vì lúc đó chúng tôi cảm thấy không cần thiết, thế nhưng lời của đại nhân lại là thật. Gần đây chúng tôi đã nhận ra dấu hiệu của nữ thần Athena trên đất Nhật Bản và nàng đang truy tìm Gorgoneion rất ráo riết. Vốn định hôm nay sẽ nói với cô và Godou-sama, thế nhưng giờ thì đại nhân đã nói cả rồi, nước chúng ta thật sự sắp gặp phải rắc rối vô cùng lớn.”

Nhìn vẻ mặt cười khổ nhưng hoàn toàn nghiêm túc của Amakasu Touma, tâm lý may mắn trong đầu của Yuri hoàn toàn tắt ngúm. Xem ra việc Dị Thần Athena tới đây là sự thật rồi.

“Chuyện của Voban, các ngươi không cần để ý. Ta đã để cho Salvatore • Doni và Kusanagi Godou hợp tác với nhau giải quyết chuyện này. Hiện giờ, thứ mà ngươi cần phải làm là nói cho ta lựa chọn của các ngươi với Gorgoneion. Nếu như các ngươi tiếp tục giữ ý nghĩ muốn để cho Kusanagi Godou giải quyết việc này, thì hẳn nhiên mấy lão già trong Ủy Ban của các ngươi đều đã chuẩn bị xong cho hậu quả sau đó rồi chứ?”

Nghe Itsuka Ken nói như vậy, gương mặt của Amakasu lập tức trở nên giống như vừa ăn phải khổ qua sống.

“Đúng là như vậy! Thế nhưng các trưởng lão không thể đi vào hiện thế, nên trước mắt chỉ còn có thể dựa vào Kusanagi Godou-sama.”

“Chẳng lẽ các ngươi chưa từng nghĩ tới việc đưa cái tảng đá đó vào ‘chỗ kia’ mà phong ấn sao?”

“Cho dù phong ấn được nhất thời cũng vô ích, vì ‘xà’ sẽ dẫn đường cho Athena tìm tới nơi có thứ nàng muốn tìm.”

“Mấy cái lão già kia nói như vậy?”

“Đúng vậy.”

Nhìn bộ mặt khổ qua của Amakasu và gương mặt thong dong của Itsuka Ken, nghĩ tới cuộc đối thoại của hai người, Yuri cảm thấy càng lúc càng kinh ngạc.

Trong giới chú thuật của Nhật Bản, khi nói có nơi nào có liên hệ với từ ‘hiện thế’ thì điều đầu tiên Yuri nghĩ tới tuyệt đối chỉ có ‘chỗ kia’, nơi được xưng là ranh giới của sống và bất tử, nơi vẫn thường được gọi là U Thế. Nếu vậy thì những trưởng lão ở đó phải là…

“Ta còn tưởng là do bọn họ không nỡ chứ, hóa ra là vậy! Thế thì đơn giản rồi! Giờ các ngươi chỉ cần đưa tảng đá đó cho ta làm thù lao; sau đó nếu Athena tới đây, ta thay các ngươi giải quyết!”

“Cái ——!? Ngài nói là ngài đồng ý…”

Không chỉ Amakasu bị giật mình, Yuri cũng vô cùng rung động.

Athena tới đây, ta thay các ngươi giải quyết —— mấy câu này muốn diễn tả điều gì, cho dù không cần nói cũng hiểu!

“Sao? Đừng nói với ta là mấy lão già đó không đồng ý! Nếu thật như thế thì sau khi giải quyết xong chuyện của hầu tước Voban, ta sẽ lập tức rời khỏi quốc gia này. Đến lúc đó, Nhật Bản có gặp chuyện gì, ta cũng mặc kệ!”

“Không! Không! Không! Nếu như đọa… đại nhân đã đồng ý tương trợ, vậy thì tốt quá rồi. Tôi nghĩ không ai trong quốc gia này muốn giữ một thứ không có ích mà lại nóng bỏng tay như thế, các vị trưởng lão tuyệt đối sẽ đồng ý!”

“Đừng có đóng kịch trước mặt ta! Ta cũng không có che giấu thân phận của mình khi tới Nhật, mấy cái lão già đó dám nói mình không nghĩ cách để gài ta từ sớm thì ta tuyệt đối sẽ đem cái đầu của bọn hắn nhét vào trong lỗ đít để bọn hắn biết là cái rắm bọn hắn phun ra có thể thúi tới mức nào. Lần này vì có mục đích riêng nên ta chấp nhận làm ăn lỗ vốn, nhưng mai mốt ta tuyệt đối sẽ tới gõ cửa nhà của từng người một để đòi nợ cái tội dám có ý đồ xấu với ta lần này!”

Vừa nghe Itsuka Ken nói ra hai chữ ‘đòi nợ’ thì mồ hôi của Amakasu lập tức túa ra thấm ướt cả áo lót. Yuri không biết, chứ hắn thì quá rõ năng lực và thân phận của người đang ngồi trước mặt này, đây là một vị vua có thể tạo ra vua, là vua trong các vua. Cho dù gọi người trước mặt này là Hoàng Đế cũng không sai chỗ nào, vì dưới trướng của hắn đã có ít nhất 2 vị vua cam tâm tình nguyện cúi đầu xưng thần, hơn nữa còn là kiểu đến chết cũng không đổi.

Từ Kusanagi Godou của Nhật Bản, cho tới Erica Blandelli của Milan, thậm chí sớm hơn nữa thì còn phải tính cả người đã từng là White Princess, cũng từng là đại diện của Hiền Giả Nghị Hội nước Anh, giờ đã là Bạch Phi, Alice Louise; tất cả những người này có thể trở thành vua dường như đều vì có sự tác động từ phía sau của vị vua này. Không! Tối thiểu chuyện của Kusanagi Godou đã được điều tra rõ và khẳng định – việc Kusanagi có thể đánh thắng bất bại quân thần Verethragna trong sự kiện ở đảo Sardegna đều là nhờ có vị vua thần bí này thúc đẩy và hỗ trợ ngầm từ phía sau.

Nếu thật sự chọc tới người này thì việc Athena tới đây cũng chỉ là cái chuyện bé như muỗi đốt.

Cho dù không tính tới Kusanagi Godou, chỉ nói riêng Hồng Vương Erica • Blandelli của Milan, Bạch Phi Alice • Louise • Oph • Nefal của Anh quốc, Hoàng Tử Đen Alexander • Gascoyne, cùng với kiếm vương Salvatore • Doni của Italy thì cũng đã có gần một nửa số ma vương đương thế đứng về phía người này. Thật sự nhạ mao người này thì sẽ có tối thiểu 5 vị ma vương sẽ đồng thời nhắm vào Nhật bản, Amakasu thật không tưởng tượng được trong tình huống đó, Nhật Bản có thể tồn tại bao lâu. Không! Không phải ‘bao nhiêu lâu’ mà là ‘bao nhiêu lần’.

Cho dù có các trưởng lão làm chỗ dựa thì kết quả cũng chẳng tốt đẹp gì, có thể chống lại được 4 vị ma vương cùng một vị ‘ma đế’ tấn công sao? Dùng cái đầu gối để nghĩ cũng có thể hiểu, hoàn toàn không.

Trên thế giới này, ai là người không thể trêu chọc nhất, toàn bộ chú thuật giới đều hiểu, cho dù là hầu tước Voban đang sống tại Đông Âu và giáo chủ Luo Hao của Ngũ Ngục Thánh Giáo cũng không thể sánh được với thiếu niên đang bày tỏ vẻ mặt ‘ta rất khó chịu’ ngồi trước mặt này.

Vạn hạnh là thiếu niên vốn không phải người thích gây sự hay dễ nổi nóng. Bằng không, nếu vô tình chọc giận người trước mắt, Amakasu sẽ trở thành tội nhân của cả đất nước.

“Gorgoneion ở đây, xin đại nhân giám thu.”

Vẫn là mau chóng đem viên đá đó đưa cho vua trước thì tốt hơn, nếu không vô tình khiến cho vua khó chịu thì lúc đó, cả Nhật Bản đều xui xẻo.

Một viên đá màu đen lớn chừng bàn tay được Amakasu lấy ra và cung kính đưa tới trước mặt của Itsuka Ken.

Đây là một thần vật cổ xưa đầy nét cơ trí, trên tảng có một hình vẽ của nữ quỷ tóc rắn tràn đầy vẻ bất tường. Gorgoneion, vật phong ấn của nữ thần Medusa và Athena.

Cầm lấy Gorgoneion, bàn tay của Itsuka Ken lập tức lóe ra những luồng hào quang màu lưu ly xanh biếc đầy mộng ảo.

“Rít rít rít rít ——————!!!”

Hình vẽ của những con rắn trên tảng đá bỗng phun ra những luồng khí vặn vẹo méo mó khiến người ta có ảo giác như là chúng đang chuyển động. Thế nhưng dưới sự đè ép vững chắc của những luồng hào quang màu ngọc lưu ly, chúng cũng chỉ có thể dần im lặng.

“Được rồi! Trước mắt, nó đã hoàn toàn bị phong ấn. Giờ ngươi hãy đi về và báo cáo lại điều này, còn những chuyện sau đó, ta sẽ giải quyết. Nếu có chuyện gì khác thì ngươi có thể gọi điện thoại cho ta. Giờ lui đi!”

Không quan tâm đến việc liệu Amakasu có thể tra được số điện thoại của mình hay không. Itsuka Ken trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.

“Vâng! Nếu vậy tôi xin cáo lui trước! Ngoài ra cũng xin gửi lời xin lỗi đến tiểu thư Yuri. Tôi sẽ tới thăm cô vào lần tới vậy!” Cúi đầu nói xong, Amakasu lập tức quay đầu rời đi.

Yuri ngồi yên tại chỗ của mình và nhìn chằm chằm vào Itsuka Ken. Một lúc lâu sau, cô mới mở miệng và nói với sự do dự: “Ngài… là Diệt Thần Sư?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio