“… thiếp thân cảm nhận được hơi thở của kẻ thù trời sinh, một… hai… Là ba! Có ba kẻ diệt thần đang ở gần đây!”
Nơi này là Meguro thuộc Aobadai, nhìn thoáng qua thư viện u ám ở trước mắt, Athena lên tiếng. Lúc này, cô đang bị trói lại.
Trói? Đúng vậy! Lúc này, Athena đang bị một sợi dây ánh sáng màu ngọc lưu ly trói lại, nó quấn quanh toàn bộ cơ thể cô.
Toàn bộ thần tính và thần lực của Athena đều đã bị phong ấn triệt để. Theo nghĩa nào đó thì lúc này, Athena đã hoàn toàn trở thành một cô bé mười ba mười bốn tuổi bình thường, chỉ khác là cô có dung mạo tinh xảo đến mức tận cùng, tựa như thiên sứ xuất hiện nơi trần thế.
‘Tại sao mọi thứ lại biến thành như vầy?’ Nếu như những người biết chuyện mà nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ có thắc mắc như thế.
Chẳng lẽ là vì muốn che giấu hơi thở của mình? Không! Tuyệt đối không phải! Cái lý do vớ vẩn đó thì chỉ có mấy tên não phẳng mới nghĩ ra để chọc cười thôi. Nếu như muốn che giấu hơi thở cũng không cần để mình bị trói gô như vậy; hơn nữa còn hoàn toàn phong ấn thần lực và thần tính, nếu như Athena dễ dàng bị phong ấn mà không có chút phản ứng nào như thế thì cô đã không phải là nữ thần được nhiều người tín ngưỡng như vậy, cũng sẽ không trở thành một Heretic mà xuất hiện ở thế giới hiện thực.
Câu trả lời là cô bị thiếu niên bên cạnh bắt được rồi. Thiếu niên có mái tóc màu tím bạc mà cô vừa nói chuyện, hiện đang đứng ở bên cạnh cô, là một ma vương. Đến tận bây giờ thì Athena mới biết được điều đó, chỉ là đã quá muộn, cô đã bị trói gô.
Lúc thiếu niên đưa ra điều kiện của mình, Athena đã hỏi thăm phần trí tuệ ẩn trong linh hồn. Kết quả cô nhận được rất rõ ràng, tuyệt đối không thể đi cùng với đối phương, bằng không cô sẽ có nguy hiểm rất lớn, một mối nguy hiểm kỳ lạ mà cả phần trí tuệ của cô cũng không hiểu được cụ thể như thế nào, thế nhưng tuyệt đối là vô cùng ‘nguy hiểm’.
Vì thế, dù rằng điều kiện đối phương đưa ra rất tốt, thế nhưng Athena càng tin vào trí tuệ của mình, cô khước từ điều kiện của đối phương và lập tức bắt đầu trận chiến. Đặt cược tên và tôn nghiêm của Athena, cô bắt đầu cuộc chiến không chút do dự.
‘Thiệt tình! Rõ ràng đã nhân nhượng đến vậy rồi! Rõ ràng chỉ cần nhận lời xong thì chẳng phải cả hai bên đều khỏe sao? Thật tùy hứng! Nếu nói nhẹ đã không nghe, vậy thì trực tiếp trói lại đi!’
Không hiểu thấu, một lời nói đầy càn quấy và trịch thượng tựa như cha chú đang nói với con cháu đột nhiên truyền vào trong ý thức của Athena. Sau đó, khi Athena còn chưa kịp phản ứng thì đột nhiên, thân thể của cô đã hoàn toàn mềm nhũn trên mặt đất và không cục cựa gì được.
Bị đánh lén rồi! Ý nghĩ này lập tức hiện lên trong đầu của Athena, và cô bắt đầu giãy giụa. Là nữ thần chiến tranh, cô sẽ không chịu thua dễ dàng như thế, cô nhất định phải phản kháng.
Thế nhưng, điều khiến cho Athena cảm thấy kinh hãi là không chỉ có thân thể của cô, cả thần lực, quyền năng và thần tính của cô cũng đều đột nhiên trở nên im lặng đến cùng cực, tựa như chúng đã hoàn toàn bị đông kết.
Không cần suy nghĩ nhiều, là nữ thần trí tuệ, Athena lập tức hiểu được tình huống hiện tại của bản thân ———— Phong Ấn!
Bị phong ấn hoàn toàn, ngay khi chỉ vừa mới bắt đầu cuộc chiến, thậm chí là tiếng kèn báo hiệu còn chưa được thổi lên thì cô, nữ thần Athena tôn quý, đã bị đối phương bắt làm tù binh một cách triệt để, hoàn toàn triệt để, với một phong ấn có tính cưỡng chế mà cô không thể nào chống cự được.
Hiểu được điều này, lòng của Athena bắt đầu trở nên rung động tột độ.
Bất luận là từ khi xuất hiện ở hiện thế và trở thành một Dị Thần để tìm kiếm Gorgoneion cho đến giờ, hay là trong những ký ức rải rác ở trong đầu cô kéo dài tới tận thời Viễn Cổ, Athena chưa bao giờ tin tưởng rằng lại có một ngày, cô lại gặp phải một người có thể hoàn toàn phong ấn cô. Đừng nói là không tin, thậm chí cả trong suy nghĩ, cô cũng chưa bao giờ nghĩ về việc này. Đối với cô, việc này là không thể nào, không cần bất luận lý do gì, chỉ riêng việc cô là Athena cũng đã là sự minh chứng cho chuyện đó.
Thế nhưng hiện giờ, cô lại bị phong ấn, phong ấn triệt để. Nữ thần Athena cổ xưa lại bị phong ấn và bị đối phương xem như một con búp bê mà ôm lấy rồi tùy tiện xoa bóp trong khi đang bay, tựa như cô chỉ là một vật giải trí nào đó. Sự thật tàn khốc khiến cô giật mình tỉnh lại. Đối phương là ma quỷ, là một con quỷ vương chân chính, tuyệt đối không phải là một campione thông thường. Chỉ có một ma vương thực sự mới có thể phong ấn cô một cách dễ dàng và triệt để như thế.
Không cam lòng bị phong ấn và bị đối phương xem như một món đồ chơi, thế nhưng cô hoàn toàn không có phương pháp phản kháng.
Thần lực, quyền năng, thần niệm, thần tính, cảm giác… tất cả mọi thứ của cô đều đã bị đối phương hoàn toàn phong ấn.
Ngay cả tự sát cũng không làm được thì còn nói gì đến phản kháng.
Mà điều đáng giận nhất là đối phương lại xem cô như một con búp bê nào đó chơi rất vui mà liên tục loay hoay, xoay qua xoay lại, nặn tới nặn lui.
Sỉ nhục! Sự sỉ nhục chưa từng có! Đường đường là nữ thần Athena, đã bao giờ cô bị đối xử như thế này? Hoàn toàn biến thành một ‘món đồ chơi’ thuộc quyền sở hữu của đối phương? Thật là một sự sỉ nhục không thể nào tưởng tượng nổi.
‘Chuyện này phải trách ai? Tôi sao? Rõ ràng tôi đã nhân nhượng cô tới mức đó rồi, là cô ngu xuẩn và ngạo mạn nên lựa chọn quyết định khiến cho mình khó chịu thôi. Việc này phải trách ai hử, cô gái nhỏ?’
Nói thật dễ nghe! Nếu thiếp thân sớm biết là mọi chuyện sẽ như thế này thì đã dùng sức mạnh lớn nhất của mình ngay từ đầu để hủy diệt mi rồi. Thiếp thân thề là cho dù có phải hủy diệt toàn bộ thế giới này, thiếp thân nhất định cũng sẽ thẩm phán mi, thiếu niên ghê tởm đã ban cho thiếp thân sự sỉ nhục chưa từng có.
Tựa như nhìn thấu được suy nghĩ của Athena.
‘Trên thế giới này không có thuốc hối hận để ăn. Là một nữ thần của chiến tranh và trí tuệ, đừng nói rằng cô không hiểu được chân lý đơn giản này! Nhưng tối thiểu thì cô có thể yên tâm, vì tôi không phải là một kẻ bệnh hoạn thích hành hạ và ngược đãi người khác để tìm vui, cho dù cô là một nữ thần có địa vị cao cao tại thượng. Chỉ là tạm thời phong ấn thôi mà, ai bảo cô muốn đánh, chiều ý cô thôi. Tôi cũng không có ý định trói cô rồi đem về nhà nuôi hay là có ý định làm gì đó gì đó với cô. Cùng không có ý định… Khụ! Khục! Không nói! Không nói nữa…’
Ánh mắt lạnh lẽo và vô cảm đến cực hạn của nữ thần khiến thiếu niên im tiếng.
Mang lấy tâm trạng phức tạp mà xưa này chưa bao giờ có, Athena bị thiếu niên bế lên và ôm tới Thư Viện bỏ hoang ở Meguro.
“… thiếp thân cảm nhận được hơi thở của kẻ thù trời sinh, một… hai… Là ba! Có ba kẻ diệt thần đang ở gần đây!”
“Ồ! Rốt cục cũng chịu nói chuyện rồi sao?”
Bỏ qua sự trêu chọc của Itsuka Ken, Athena tiếp tục nói: “Nhiều kẻ diệt thần tụ tập ở đây như vậy, điều này khiến thiếp thân có linh cảm không tốt!”
“Không hổ là Athena, cho dù bị phong ấn thì linh cảm của cô vẫn nhạy như vậy. Nói cho cô biết cũng không sao. Ở đây là cứ điểm của hầu tước Voban, một trong những campione xưa nhất của thế giới hiện tại. Mục đích hiện giờ của ông ta là muốn mượn nhờ sự sắp xếp của các vì sao trong đêm hôm nay kết hợp với lượng linh khí địa mạch mà ông ta đã thu thập được để triệu hoán Heretic God. Ông ta muốn mở một đợt săn bắt!”
“…” Ánh mắt chợt hiện lên chút gợn sóng, nghi thức triệu hồi Heretic God, còn có campione cổ xưa nhất của thế giới.
Trong lòng của Athena đột nhiên nảy lên một ý tưởng, một ý tưởng mà cả Itsuka Ken cũng không biết. Mặc dù Itsuka Ken có thể phong ấn được Athena rất dễ dàng, thế nhưng cậu không thể nào được được ý nghĩ nội tâm của một nữ thần trí tuệ. Dĩ nhiên, nói phong ấn dễ dàng chỉ là với Athena hiện giờ, nếu như Athena lấy lại con rắn xưa và khôi phục tư thái ba trong một thì việc phong ấn tuyệt đối sẽ không dễ dàng như vậy.
“Nói thật thì tôi cũng rất chờ mong, không biết là nghi thức triệu hoán của hầu tước Voban rốt cục có thể gọi ra được thần linh nào.”
“Trả Gorgoneion lại cho thiếp thân!”
“Hả?”
“Đó là thứ mà thiếp thân mong cầu, trả Gorgoneion lại cho thiếp thân đi.”
Đột nhiên đưa ra lời thỉnh cầu như vậy, rất rõ ràng, Athena đang có ý đồ gì đó. Itsuka Ken biết điều này, và Athena cũng biết là Itsuka Ken biết điều này, thế nhưng, cô không sợ.
“Bị phong ấn đến mức này, cho dù thiếp thân có lại lại Gorgoneion thì cũng không thể khôi phục lại tư thái vốn có, mi còn sợ điều gì nữa?”
Đúng vậy, cho dù là Athena, nếu bị phong ấn chặt chẽ đến mức này rồi thì cho dù có lấy lại Gorgoneion cũng khó có thể khôi phục lại tư thái cũ, đó là còn chưa nói đến việc Gorgoneion cũng bị phong ấn.
Dù còn chưa bị phong ấn thì việc mở phong ấn được Itsuka Ken đặt trên Gorgoneion cũng là một việc khó khăn, hiện giờ Athena lại bị phong ấn thì việc đó đã khó lại càng thêm khó.
“Nói thì nói như vậy, thế nhưng tại sao tôi phải đồng ý? Cho dù chỉ có một phần ức vạn khả năng thì tôi cảm thấy cô vẫn có thể tranh thủ được nó để giải phóng cho mình, tôi không muốn mạo hiểm khi không cần thiết.”
Từ chối không chút do dự, chỉ là không đợi Athena mở miệng nói tiếp, Itsuka Ken lại bất chợt nở nụ cười: “Nếu như cô thật lòng muốn cầu xin tôi, có thể, thế nhưng tôi sẽ không tặng không nó cho cô. Tôi có thể đưa Gorgoneion cho cô đảm bảo, thế nhưng điều kiện tiên quyết là cô, phải trao một nụ hôn của cô cho tôi, với lời chúc phúc đến từ một nữ thần. Chỉ có như thế mới đáng giá để tôi mạo hiểm.”
Một giây, hai giây, đến giây thứ ba, Athena ngừng việc ngây người mà quay lại, sau đó không chút do dự mà hôn lên trán của Itsuka Ken. Đây là lời chúc phúc thật sự đến từ một nữ thần! Trong tình huống bình thường thì là như thế.
“Không! Không! Ý của tôi là, tại đây…”
Mặc dù cảm giác lạnh buốt và mát mẻ ở trên trán rất không tệ, thế nhưng Itsuka Ken không thỏa mãn, bởi vì mục tiêu của cậu từ đầu không phải là ở đó. Cậu cười xấu xa và chỉ vào miệng của mình, thế nhưng một giây sau, không chút do dự, Athena lại hôn lên môi cậu, trên gương mặt nhỏ nhắn của Athena không hề có một chút không cam lòng nào.
Đôi môi lạnh buốt của Athena quyện vào môi của Itsuka Ken, tình huống bất ngờ khiến cho Itsuka Ken hoàn toàn ngây ngẩn. Ban đầu cậu chỉ muốn trêu Athena một chút mà thôi, chỉ là không ngờ nữ thần trong trắng lại quyết đoán đến như vậy.
Itsuka Ken hoàn toàn ngây ngẩn.