Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 129 : tính sai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lấy Athena làm trung tâm, bóng tối bắt đầu lan tràn và xâm chiếm lấy ranh giới màu ngọc lưu của Itsuka Ken. Nếu dựa theo phản ứng bên ngoài thì có thể đoán được rằng bóng tối mà Athena đang thả ra không phải là bóng tối thông thường, nó hẳn là một thứ gì đó có tính chất tương tự với lĩnh vực hoặc ranh giới, tựa như Ranh Giới Tịnh Niết màu ngọc lưu ly mà Itsuka Ken đang dùng. Có thể nói là trong phạm vi bóng tối bao phủ, tất cả mọi thứ đều đã nằm dưới sự khống chế của Athena, ở nơi này, cô là nữ hoàng tuyệt đối của thế giới người chết.

“Thiếp thân là chủ nhân của địa ngục, người điều khiển bóng tối và cái chết.” Athena bắt đầu vịnh xướng những thuật tự cổ xưa và thần thánh. Theo ngôn linh được thốt ra, những luồng gió lạnh đến từ cõi chết bắt đầu nổi lên trong không gian màu ngọc lưu ly xanh biếc của Ranh Giới Tịnh Niết.

Những luồng khí xám chết chóc cứ liên tục hiện ra từ hư không và bắt đầu cuốn về bốn phía, chúng tỏa ra cảm giác lạnh lẽo thấu tận linh hồn. Đây là gió của địa ngục, chúng có thể cướp đoạt tâm trí của sinh linh, khiến cho thân thể tê liệt và ăn mòn linh hồn.

“Xì xào… Xì xào… Xì xào… Xì xào… Xì xào… Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù ———————— !!!!!!!!!!”

Gió càng lúc càng lớn. Trong lĩnh vực tối tăm tựa như địa ngục, vô số những đôi mắt màu máu với tròng mắt vàng chợt liên tục hiện ra. Chúng cứ liên tục hiện ra và dần trở nên chi chít dày đặc trên bầu trời, lấp lánh như ánh sao mùa hè nhưng lại bén nhọn tựa như có thể nhìn thấu linh hồn của vạn vật.

Nữ thần Athena, nữ thần sở hữu trí tuệ của bầu trời, con rắn cấm kỵ của mặt đất và loài chim bóng tối của địa ngục. Những đôi mắt này chính là những đôi mắt của loài chim bóng tối, chúng xuất hiện theo lời kêu gọi của chủ nhân địa ngục. Dị Thần tức là Tà Thần, Athena là Tà Thần mạnh nhất hội tụ tinh hoa của ba thần nữ Metis, Gaia và Athena.

“Thiếp thân là nữ hoàng của bóng tối, kẻ cai quản cánh cửa địa ngục!”

Lời vịnh xướng vẫn còn tiếp tục. Tựa như nhận ra được sự kêu gọi cũng như hối thúc đến từ chủ nhân mình, những con chim của bóng tối vượt qua giới hạn của địa ngục và xuất hiện càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhiều.

“Hỡi bầy tôi của bóng tối, tuân theo dụ lệnh của thiếp thân! Hãy đem kẻ thù đang đứng trước mặt kia kéo vào trong vực sâu đen tối.”

Tiếng ca gọi hồn của cái chết lập tức được tấu lên sau mệnh lệnh của nữ hoàng. Những con cú mèo, sinh vật được dùng để biểu trưng cho địa ngục và cũng là bầy tôi bóng tối, sau khi nhận được ngự lệnh thì lập tức xông lên phô thiên cái địa. Chúng mang theo làn gió bí ẩn của cái chết mà phóng về phía kẻ thù.

Ánh hào quang lưu ly hiện lên và tạo thành một bức tường bảo vệ, những con cú mèo của bóng tối được Athena gọi ra cứ liên tục xông về phía Itsuka Ken, thế nhưng chẳng có con nào có thể phá hư được lớp bảo vệ cậu tạo ra. Itsuka Ken nhìn tình huống và nở nụ cười rồi nói:

“Cô vẫn còn muốn chơi những trò con nít này với ta sao? Chủ nhân của địa ngục và bóng tối? Ha ha ha, ái phi Athena của ta, nếu như em là chủ nhân của địa ngục và bóng tối, vậy thì ta nghĩ ta có quà cho em đây. Ở trong bóng tối nhiều thì thỉnh thoảng cũng phải nên ra ngoài vườn phơi nắng một chút cho khỏe người chứ? Vì sức khỏe của em, để ta gọi mặt trời tới đây cho em tắm nắng đi, ái phi của ta. Ha ha ha ha!!”

Cười nhẹ nhàng nhưng đầy vẻ châm biếm và khiêu khích, ánh mắt sáng rực Itsuka Ken bắn những tia nhìn sắc nhọn về phía Athena, sự sắc nhọn trong đó khiến làn da của Athena cũng cảm thấy có chút nóng rực và đau rát, điều này khiến Athena có chút nhíu mày. Cô thực sự có chút không hiểu lắm về phản ứng lúc này của Itsuka Ken, từ những gì cô phân tích được thì có vẻ như người trước mắt hiện đang rất tức giận, hơn nữa không phải là sự tức giận thông thường, sự tức giận không mang theo tính hủy diệt nhưng lại khiến cô cảm thấy lạnh thót cả người.

Có thể khiến cho một cơ thể của một nữ thần tối thượng trực tiếp cảm nhận được cảm giác lạnh thót cả người, ý niệm ẩn chứa trong ánh mắt tuyệt đối là vô cùng mạnh mẽ và chân thật, chỉ là cái chân thật này là gì thì cô lại không phân tích được. Cô không hiểu.

Cô thực sự không hiểu được là tại sao đối phương lại như vậy. Mặc dù lúc trước đúng là cô có lừa đối phương, thế nhưng đó chỉ là một mưu kế thông thường chẳng có hại gì. Rõ ràng đối phương không chịu thiệt chút nào mà còn chiếm hời, trong khi cô thì chỉ muốn lấy lại thứ mình khao khát nhất, chỉ đơn giản như thế mà thôi, mà hai bên lại là kẻ địch thì làm vậy có gì sai sao? Mà theo biểu hiện trước đó cho thấy thì rõ ràng đối phương không phải là một người nhỏ mọn, nếu vậy thì tại sao đối phương lại nhìn cô với ánh mắt khiến cô rát cả người đó? Athena không thể không nghĩ miên man về vấn đề này bởi vì ánh mắt của đối phương thật sự khiến cô cảm thấy quá khó chịu, nó hầu như muốn biến thành thực chất và ghim vào trong cốt tủy của cô.

Chỉ là dù rằng cô rất muốn suy nghĩ để hiểu rõ thêm về vấn đề này, thế nhưng có một thứ trong lời nói của Itsuka Ken khiến cô càng thêm chú ý, cô lên tiếng: “Ánh sáng và mặt trời chính là kẻ địch trời sinh của thiếp thân, mi muốn gọi chúng tới tức là muốn khiêu khích bản chất ‘Hắc Ám’ của thiếp thân sao? Kẻ đáng ghét, mặc dù thiếp thân chưa bao giờ xem thường mi, thế nhưng lời của mi thật khiến thiếp thân kinh ngạc. Chẳng lẽ mi lại có năng lực lay động cả mặt trời để kéo nó tới nơi này sao?”

“Không! Không! Không! Lay động mặt trời và kéo nó tới nơi này? Đừng nói là ta, cho dù ‘Chaos’ có phục sinh thì cũng đừng hòng làm nổi điều đó. Ta không có năng lực đó. Mà dù có cũng không làm, vì ta không thích bị nướng chín.”

“Thế nhưng nếu có thể, thiếp thân lại mong muốn rằng mi thật sự có năng lực để làm điều đó. Vì nếu mi có thể khiến cho ánh thái dương ti tiện đó phải rớt xuống đây, thiếp thân sẽ có cơ hội để nuốt chửng nó, khi đó thì thế gian sẽ chìm vào bóng tối vĩnh hằng. Thế giới sẽ trở thành thiên đường tuyệt đối dưới sự thống trị của thiếp thân.”

Lời nói rất là phách lối, thế những Itsuka Ken không phát biểu ý kiến. Từ ngữ điệu của Athena thì có thể thấy được là điều cô mong muốn chỉ có cắn nuốt mặt trời thôi, có vẻ như cô rất thù ghét nó, còn việc thống trị thế gian đối với cô cũng chỉ là tiện tay, cô không quan tâm việc này.

“Ah? Thù ghét mặt trời đến như vậy? Xem ra em rất ghét lão già đó ơ, đến nỗi giận lây cả con trai của hắn. Ờ, mà cái loại cha như thế thì đúng là đáng ghét thật, suốt ngày động đực không nói, còn sỉ nhục mẹ của mình rồi nuốt vào trong bụng. Chà… Đúng là trên đời này chẳng có ai tuyệt tình được hơn được bằng mấy cái lão già ngồi trên ghế thần vương nhỉ? Zeus cũng đúng là…”

“IM NGAY! Không được nhắc đến tên của hắn! Chấm dứt ngay chủ đề bẩn thỉu này! Thiếp thân không muốn nhớ đến nỗi thù hận và sỉ nhục không gì sánh được đó!”

Nhìn ánh mắt bình thản đầy trí tuệ của Athena trở nên lạnh lẽo, Itsuka Ken không những không sợ mà còn cười một cách thong dong và nhẹ nhàng, thế nhưng cậu không nhắc tới chủ đề đó nữa mà tiếp tục nhìn chằm chằm vào Athena rồi nói: “Vậy sao? Cũng được! Nếu như em đã không muốn nhớ vậy thì ta sẽ không nhắc tới nữa, và hãy cứ yên tâm đi, em cũng sẽ chẳng bao giờ cần phải nhớ đến nó nữa đâu, vương phi của ta, vì chính tay ta sẽ ban cho em nỗi khuất nhục không gì sánh nổi vượt xa sự nhục nhã đó. Và nỗi khuất nhục mà ta ban cho em sẽ bám theo em đến vĩnh hằng, em sẽ không thể nhớ được bất kỳ sự nhục nhã nào khác ngoài nó nữa, ái phi của ta. Ha ha ha ha!!!”

Thấy gương mặt bắt đầu trở nên lạnh lẽo của Athena, Itsuka Ken mới hài lòng mà chấm dứt việc khiêu khích, cậu lên tiếng: “Trở lại chủ đề cũ, mặc dù không thể di chuyển được mặt trời và đưa nó tới vì điều đó đã nằm ngoài khả năng của ta. Mặt trời ở ngoài kia quá lớn, ta chuyển không nổi, thế nhưng không chuyển được không có nghĩa là ta không thể tạo ra được một mặt trời mới.”

“Cái gì? Ngươi nói là sáng tạo mặt trời.”

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Athena, Itsuka Ken cười cười: “Đúng nha ~~, mặc dù không thể tạo ra được mặt trời to như ngoài kia, thế nhưng ta nghĩ dùng để xua tan bóng tối của em vẫn còn tốt chán.” Trong khi Itsuka Ken đang nói thì bàn tay của cậu đã bắt đầu phát ra những tia sáng chói mắt màu vàng.

Lúc trước, nhờ cắn nuốt cái bóng của rồng ba đầu, Itsuka Ken đã thu được ngọn lửa của tội ác. Sau đó, cậu lại tiếp tục cắn nuốt quyền năng Bạch Mã của chiến thần Ba Tư và thu được Thái Dương Thánh Hỏa. Sau khi thu được hai ngọn lửa này, bởi vì chúng đồng nguyên, thế nên hệ thống virus ở trong đầu của Itsuka Ken đã tiện thể giúp cậu sáp nhập hai thứ này lại thành một và tạo thành ngọn lửa [ Phần Thần ] mà hiện tại cậu đang dùng.

Dung hợp được thì cũng tách rời được. Từ [ Phần Thần Hỏa ], Itsuka Ken hoàn toàn có thể chia tách ngọn lửa mình đang dùng ra lại thành hai ngọn lửa [ Thái Dương Thánh Hỏa ] và [ Ác Viêm ] để dùng riêng cho mục đích mình muốn, chỉ là nếu làm như vậy thì sẽ tốn sức hơn là trực tiếp dùng [ Phần Thần ]. Thế nhưng lần này, Itsuka Ken quyết định phân ra và chỉ dùng riêng Thái Dương Thánh Hỏa.

Sở dĩ phải phân ra thành hai ngọn lửa cấp thấp hơn để dùng với lượng hao tốn cao hơn mà không trực tiếp dùng [ Phần Thần ], đó là bởi vì sức khống chế và lý giải của Itsuka Ken với [ Phần Thần ] vẫn còn thấp quá. Cậu không thể nào khiến cho [ Phần Thần ] được dùng ra với đúng những đặc tính mình mong muốn, trình độ hiện giờ của cậu chỉ mới đạt tới mức ứng dụng sơ cấp mà thôi.

Đây là nguyên nhân chính khiến Itsuka Ken phải chia [ Phần Thần Hỏa ] ra lại làm hai ngọn lửa gốc hình thành nên nó là [ Ác Viêm ] và [ Thái Dương Thánh Hỏa ], ngoài ra cậu làm vậy cũng là vì muốn lòe Athena một chút.

Quả nhiên, khi nhìn thấy ngọn lửa mặt trời bốc lên từ trên tay của Itsuka Ken, sự rung động không hề keo kiệt mà xuất hiện ở trên mặt của Athena.

“———— hỡi ánh thái dương vĩnh hằng, hãy tỏa ra ánh sáng tối cao mà ngươi có, và xua tan tất cả bóng tối cùng cái chết đang ngự trị trước mặt ta.”

Hai tay chập lại với nhau, sau đó ánh mặt trời tỏa ra từ bàn tay của Itsuka Ken trở nên rực rỡ và chói mắt hơn bao giờ hết. Nó rọi sáng toàn bộ không gian của ranh giới tịnh niết.

Sau khi ánh thái dương xuất hiện, rất nhanh, hầu như chỉ tốn có vài ba giây, toàn bộ những làn gió chết đều ngừng thổi và bị xua tan. Bóng tối được Athena gọi tới từ địa ngục cũng phải chịu chung số phận.

“Nữ hoàng bóng tối cai trị địa ngục, nhận lấy đòn tấn công bao hàm cả yêu thương và phẫn nộ này của ta đi. [ Sí Viêm Bạo ]!”

Trong ánh mắt khiếp sợ của Athena, ánh sáng mặt trời hầu như chỉ tốn chưa đầy một tích tắc để quyện lại thành một quả cầu, sau đó quả cầu bị Itsuka Ken cầm lấy và ném về phía cô cứ như một trái bóng chày.

Tựa như một ngôi sao băng, quả cầu ánh sáng lướt qua không trung với tốc độ chớp nhoáng và đập vào không gian bóng tối đang tỏa ra từ Athena.

“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Tiếng vải bị xé rách và tiếng giấy bị đốt vang lên. Những nơi mà quả cầu ánh sáng đi qua, tất cả bóng tối, lạnh lẽo và chết chóc đều bị xua tan hoặc bị đốt trụi.

[ Ánh Sáng ] và [ Nóng Rực ], đây là hai thứ mà Athena chán ghét nhất, cô là nữ hoàng của bóng tối và cái chết, thế nên hai thứ trên đều là kẻ thù trời sinh của cô, và cũng là kẻ thù lớn nhất.

“Chớ xem thường thiếp thân, kẻ đáng ghét! Hỡi con rắn xưa, hãy biến thành tấm khiên mạnh nhất và ngăn trở bước chân của ánh mặt trời ti tiện!” Athena hét lớn.

Ánh sáng màu đen phun trào ra từ trên người của Athena, tất cả chúng bắn mạnh ra rồi tụ lại vào trong chiếc lưỡi hái mà Athena đang cầm. Sau đó, chiếc lưỡi hái trong tay của Athena chợt biến hình và trở thành một tấm chắn cổ xưa. Tấm khiên không mấy hoa lệ, thế nhưng lại cho thấy sự cổ phác, nặng nề và cảm giác ổn định không gì sánh bằng.

Đây là một trong hai binh khí nổi tiếng nhất của Athena, ngoại trừ [ Trường Mâu của Nữ Thần Chiến Thắng ] thì nó chính là thứ khiến Athena tự tin nhất, tên của nó là [ Aegis ], tấm khiên có khắc họa đầu của nữ quái tóc rắn Medusa, một trong hai tấm khiên bền bỉ và rắn chắc nhất trong thần thoại Hi Lạp.

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm OÀ..ÀNH!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Mặt trời màu vàng vẫn tiếp tục xông tới và đụng vào tấm khiên [ Aegis ] của Athena. Mặc dù tấm khiên của Athena rất rắn chắc, thế nhưng nó chỉ là vật chết, dù là thánh vật thì cũng vậy, vì thế với đòn tấn công quá mạnh của Itsuka Ken, nó chỉ có thể phòng ngự được một phần. Nó cản lại tất cả ánh sáng và nhiệt độ tỏa ra mặt trời, thế nhưng lại không trung hòa được hết toàn bộ lực xung kích sinh ra từ đòn tấn công của Itsuka Ken khiến Athena cũng phải hơi lùi lại một chút.

Chặn được! Mặc dù mặt trước của tấm khiên vẫn còn phát ra những tiếng kêu ‘xì xì’ khó chịu, thế nhưng đòn tấn công của Itsuka Ken đã bị chặn lại. Hơn thế nữa, từ đôi mắt của nữ quái tóc rắn Medusa được khắc ở mặt trước của tấm chắn, những tia sáng màu đen quỷ dị vẫn luôn bắn ra không ngừng, chúng biến những tia sáng tỏa ra từ ‘mặt trời’ thành đá và đánh tan thành bụi phấn.

Cảm nhận được nguồn năng lượng khác biệt với năng lượng được dùng của tất cả mọi người trong thế giới Campione, ánh mắt của Itsuka Ken bỗng trở nên phức tạp. Giờ thì cậu đã khẳng định được một điều. Thế nhưng lúc này không phải là lúc để quan tâm đến điều đó, cậu còn việc phải làm, bây giờ không phải là lúc để lãng phí cơ hội. Cậu đã phải mất công để thiết kế nó như vậy, bỏ qua thì thật đáng tiếc.

Nhìn về phía Athena đang phải dốc toàn lực để phòng ngự ở phía trước, Itsuka Ken chợt nở một nụ cười quỷ quyệt. Toàn lực phòng ngự? Đây không phải là tự tìm được chết sao? Bị tức giận làm cho váng não, khi nhìn thấy mặt trời được tạo ra từ Itsuka Ken, Athena đã hoàn toàn bỏ quên mất sự tồn tại của cậu mà chỉ chú ý đến mặt trời nhân tạo ở trước mặt, cô chỉ muốn hủy diệt nó và điều này đã tạo cơ hội cho Itsuka Ken.

Itsuka Ken cười quỷ quyệt và biến mất khỏi vị trí đang đứng.

“Chặn được rồi! Tiếp đó…”

“Tiếp đó là thời gian cho sự trừng phạt của ta dành cho em, ái phi Athena của ta.”

“Sao ————”

Tính sai, Athena đã tính sai. Cô biết mình đã tính sai, sai trong việc bị Itsuka Ken chọc tức nên đã không kịp nghĩ tới việc đề phòng, sai trong việc bị Itsuka Ken thu hút sự chú ý trước khi cậu tấn công, và cũng sai trong việc không nhận biết được chính xác thực lực của Itsuka Ken. Cái sai cuối cùng mới là cái sai quan trọng nhất, bởi vì đòn tấn công vừa rồi của Itsuka Ken không phải là đòn tấn công mà cô có thể đỡ được dễ dàng, vì thế việc cô phải dốc toàn lực chống đỡ khi không chuẩn bị từ trước cũng là đương nhiên, và như vậy thì việc cô bị bắt cũng là việc không thể tránh khỏi.

Cô, nữ thần Athena chí cao vô thượng, lại một lần nữa bị đối phương bắt sống. Và với sự phẫn nộ mà đối phương đã thể hiện ra từ trước đó, chuyện gì sẽ chờ đợi cô đây? Athena lo lắng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio