“… đưa Gorgoneion cho ta!”
“Không được!” Mặc dù bị sự uy nghiêm của Itsuka Ken làm cho sợ tới hơi co người lại, thế nhưng Metis lại hét toáng lên khiến Itsuka Ken ngạc nhiên. Phản ứng của nữ thần trí tuệ lúc này cứ như là… bị thọt trúng chỗ nhạy cảm ấy.
Phát hiện ánh mắt quái lạ của Itsuka Ken, Metis vội vàng phân bua, cô nói: “Gor… Gorgoneion… tôi… tôi không thể đưa Gorgoneion cho ngài. Nếu như không có nó thì tôi không thể duy trì hình hài bên ngoài của mình như hiện giờ được.”
“Ồ? Thật vậy sao?” Nói xong, Itsuka Ken híp mắt lại mà nhìn chằm chằm vào gương mặt đang có biểu hiện vô cùng bất thường của Metis.
“Đương… Đương nhiên là vậy rồi! Hơn nữa, việc giải phong ấn cho Atan thì có liên quan gì đến Gorgoneion mà ngài lại phải mượn chứ?”
Có vấn đề! Tuyệt đối là có vấn đề! Chỉ bằng cái biểu hiện sốt sắng và lo lắng hiện giờ của Metis, Itsuka Ken dám cá là trong chuyện này có vấn đề, hơn nữa còn là vấn đề rất lớn đối với Metis.
“Bởi vì Gorgoneion có liên quan chặt chẽ với Athena hiện giờ, vì thế ta cần phải điều tra nó một chút xem có manh mối gì về nguyền rủa đang bị ếm trên người của Athena hay không.”
“Không có! Tuyệt đối không có! Gorgoneion chịu sự điều khiển tuyệt đối của tôi, trong đó tuyệt đối không có vật gì bất thường hết. Tôi đã từng nấp trong đó và điều tra rất nhiều lần rồi, tuyệt đối không có!”
“Không có? Cô điều tra? Nói một câu thật lòng? Cô điều tra được sao? Cô so sánh được với những ma vương cổ xưa nhất đã tạo ra nguyền rủa đó sao? Nếu cô so được với họ thì đã chẳng cần tới ta rồi. Ngay cả ta mà cô còn không bằng thì có tư cách gì để nói là Gorgoneion không có gì hết? Đưa nó cho ta, ta cần phải kiểm tra nó để đảm bảo cho việc giải trừ phong ấn. Điều tra xong thì ta sẽ trả lại nó cho cô.”
Quả nhiên, khi nghe Itsuka Ken nói như vậy thì nét dị thường và bối rối trên mặt của Metis trở nên càng thêm rõ ràng.
“Hay… Hay là thôi đi! Hiện giờ, Gorgoneion tương đương với thân thể của tôi, không, là tương đương với một phần trên người tôi. Nó có gì bất thường hay không thì tôi là người rõ nhất. Cho nên không cần dò xét, trong đó tuyệt đối không có nguyền rủa gì hết.”
“Vậy đến cùng thì cô có cho hay không?”
Nói nhẹ không nghe, vậy thì dùng vũ lực để ép buộc thôi. Thế nhưng đối mặt với sự uy hiếp của Itsuka Ken, Metis vẫn kiên định và lắc đầu nguầy nguậy.
“Thật sự không đưa đúng không?”
“Chỉ có chuyện này là nhất định không được!”
“Tốt ~ !”
Thấy thái độ của Metis kiên quyết như vậy, Itsuka Ken bỗng nhiên nở một nụ cười đùa cượt: “Nếu cô đã cứng đầu như vậy, vậy thì đừng trách ta nha. Ta nhớ là hình như cô đã nói mình dùng chung ký ức với Athena đúng không?”
Linh cảm không tốt chợt trỗi lên và báo động ầm ầm trong đầu của Metis, thế nhưng dù vậy, cô chết sống vẫn không chịu đưa Gorgoneion.
“Nếu đã dùng chung trí nhớ với nhau thì hẳn cô cũng phải biết rằng, mảnh đá đó từng có một đoạn thời gian nằm trong sự điều khiển của ta chứ?”
“Cái gì ——!? Ngài… Chẳng lẽ là ngài ————”
Dường như đã nhớ ra điều gì đó mấu chốt, Metis hốt hoảng trừng lớn hai mắt mà nhìn Itsuka Ken.
“Ha ha! Đúng nha! Cô cho rằng ta mắc lừa dễ tới vậy sao? Cô cho rằng khi đó, ta sẽ không có bất cứ dự phòng nào vì khả năng Athena thoát được chỉ có một phần ức vạn thôi sao? Cô cho rằng ta không thèm suy tính đến điều đó? Ngay từ khi nhận được viên đá đó, vì đề phòng có việc xảy ra, ta đã giở thủ đoạn của mình lên viên đá đó rồi. Nếu không cô cho rằng dựa vào đâu mà ta lại đưa Gorgoneion cho Athena dễ như vậy? Giờ thì…”
“Pằng!”
Trong tiếng cười lớn đầy ác liệt, một tiếng búng tay rõ ràng chợt vang lên trong không gian.
“A…… Ô ô ô ~~~ .”
“Hả?” Tiếng cười của Itsuka Ken im bặt, cậu trợn tròn mắt vì âm thanh mình vừa nghe thấy.
Cái quái gì đang diễn ra thế? Chuyện này là sao? Rên rỉ? Không đúng! Cái này hẳn phải gọi là… ‘Gọi Giường’ chứ? Metis vừa phát ra âm thanh như thế đúng không? Hơn nữa tại sao sắc mặt của Metis lại đột nhiên đỏ lên như vậy?
Nhìn Metis với ánh mắt vô cùng kinh ngạc, để thử lại, Itsuka Ken thận trọng mà búng tay một lần nữa. Lần này, cậu nhìn chằm chằm vào Metis.
“A… Ô ô ~~~~ .”
Run rẩy! Hai vai và toàn thân đều đang run rẩy! Chỉ là hơi xúc động thủ đoạn mà mình để lại trên Gorgoneion, thế nhưng Metis đột nhiên lại có biểu hiện như vậy. Vậy… là sao?
“Dừng… Dừng tay!”
“Pằng!” Búng tay lần nữa.
“Ô ah ~~~~ .”
“Bộp!” Vỗ tay một cái.
“Ngừng ~ ah ô ô ~~~ .”
“Huýt!” Huýt sáo một tiếng
“Không ~~ nha ah ~~~~~~ .”
Được rồi! Mặc dù không hiểu được là có chuyện gì đang diễn ra, thế nhưng ít nhất thì lúc này, Itsuka Ken đã hiểu được một chuyện, đó là Metis đang bị tác động bởi thủ đoạn mà mình để lại trong Gorgoneion, không liên quan gì đến âm thanh phát ra, chỉ liên quan đến cường độ tác động. Nói đơn giản là thủ đoạn của mình hẳn đang vô tình tác động đến một thứ gì có trong đó nên mới khiến Metis có biểu hiện như vậy.
Mặc dù không biết là thủ đoạn của mình đã tác động đến cơ chế nào, thế nhưng Itsuka Ken dám khẳng định là Metis đang phải chịu sự kích thích rất lớn, ít nhất là không yếu hơn sự kích thích khi nãy mà mình dùng với Athena. Chà… Có thể khiến cho một nữ thần cổ xưa trong trắng cũng không nhịn được mà ngân lên một cách thoải mái như vậy, coi bộ sự kích thích này hẳn không nhẹ, hơn nữa còn thuộc dạng vô cùng sung sướng.
Có thứ để chơi rồi! Mắt của Itsuka Ken híp lại và nở một nụ cười khiến cho Metis sởn cả tóc gáy.
“Chà! Chà! Chà! Xem ra thứ đó thật sự là đồ tốt nha! Metis, hay là tôi nói cho cô biết chú ngữ đi, về sau cô chẳng cần phải tự mình động thủ nữa, chỉ cần đọc chú ngữ là có thể cảm nhận được khoái cảm không gì sánh bằng rồi, đây không phải là chuyện tốt sao? Ha ha ha ha ha ha ha!”
“Im… Im ngay! Thằng nhóc con xấu xa ác liệt!”
Hai chân kẹp chặt lại với nhau, hai tay cũng ôm chặt cơ thể mình, Metis nghiến răng nghiến lợi mà phát ra tiếng mắng đầy giận dữ và xấu hổ, thế nhưng lúc này thì nó chỉ như tiếng nũng nịu cầu yêu của một con mèo nhà, điều này càng khiến Metis cảm thấy xấu hổ không ngớt.
“Ôi chao! Chọc giận tôi vào lúc này thật sự không vấn đề gì sao, nữ thần trí tuệ? Chà ~~~ ! Không biết là nếu lỡ như tôi ‘nhỡ tay’ mà mở chú ngữ lên tối đa thì cô có chịu được hay không nhỉ? Muốn thử tí không?”
“Ah! Không! Không! Không! Dừng tay ———— !!!!!”
Hoảng sợ mà vươn tay về phía Itsuka Ken để cầu xin, nếu như thiếu niên trước mắt thật sự làm như thế khiến cô kìm không được mà làm ra điều gì mất mặt xấu hổ, lúc đó ————
“E hèm! Nếu như có người nào có tình nguyện gọi tôi là phu quân một cách thật tình cảm thì… hổng chừng tôi sẽ quên béng mất chú ngữ ấy nhỉ ~ !”
“Cái gì!? Ngài ————”
“Pằng!”
“A… Ah ah ah ~~~~~~ .”
“Ai ya! Tự nhiên thấy khó chịu nên nhịn không nổi mà làm cái việc tùm lum này, thật xin lỗi ~ !”
“Pằng!”
“Không —— Ô ~ ah ah ah ah ~~~~~~”
Thật sự kích thích tới như vậy?! Thấy Metis mặc dù vô cùng xấu hổ và cực lực ngăn chặn, thế nhưng vẫn không thể nào ngăn chặn được tiếng rên rỉ đầy sung sướng thoát ra từ miệng mình, ánh mắt của Itsuka Ken trở nên quái lạ. Nhìn bộ dạng của nữ thần trí tuệ đang phải co ro run rẩy và lung lay dường như bất cứ lúc nào cũng có thể té xuống, sự tò mò của Itsuka Ken dâng lên đến cực hạn. Cậu thực sự muốn tìm ra sự thật về việc này.
“Pằng… Pằng… Pằng… Pằng… Pằng…”
Tiếng búng tay mang theo tiết tấu cứ tựa như là khảy nhạc cứ vang lên và quanh quẩn trên không trung. Sau một lúc, trong tiếng thét chói tai đầy lảnh lót, nữ thần trí tuệ xinh đẹp, thuần khiết, mỹ lệ và tôn quý đến vô song chợt căng cứng người trên không trung rồi bắt đầu rớt xuống mặt đất phía dưới. Xem ra sự kích thích mà Metis gặp phải còn kinh khủng hơn sự kích thích mà Itsuka Ken dùng trên người Athena. Thật không biết nó là gì?
Gift không gian khởi động, ngay trước khi Metis rớt xuống mặt đất thì Itsuka Ken lập tức xuất hiện bên cạnh và ôm lấy cô.
“Ực ~ ọt ọt ~~~ .”
Vóc dáng tuyệt mỹ đang thấm đẫm mồ hôi chợt rơi vào trong ngực, nó tỏa ra sức mê hoặc đến chí mạng đối với Itsuka Ken. Mặc dù quần áo mà Metis đang mặc hiện giờ là màu đen, thế nhưng nói cho cùng thì nó chỉ là một chiếc áo choàng ngoài kiểu cổ của Hy Lạp, sau khi thấm đẫm mồ hôi thì nó đã hoàn toàn dính sát vào người của Metis khiến thân thể hoàn mỹ của cô hiện lên với bộ dạng vừa bô bày như vừa che đậy khiến cho nam nhân phát cuồng.
Mồ hôi tuôn ra, thế nhưng lại xực nức hương thơm đặc biệt của sự thuần khiết, chúng khiến cho làn da đã dương chi bạch ngọc trơn bóng tựa như sa-tanh của Metis trở nên càng thêm mỹ lệ và lấp lánh. Hơn nữa bộ dạng bất lực và yếu đuối lúc này của Metis cũng rất khiến cho nam nhân trầm mê, lớp áo choàng đen tựa như đêm tối càng khiến cho sự quyến rũ của Metis trở nên càng thêm ma mị.
Nữ thần này tuyệt đối là một con yêu tinh họa thế có thể mê chết người không đền mạng.
Trách không được Zeus lại mê cô ta tới phát điên như vậy, thậm chí cả việc cô ta dùng con ruồi để thay thế cũng nhận không ra. Gương mặt động tình và cơ thể quyến rũ đến cùng cực thế này tuyệt đối là một loại kịch độc chí mạng nhất. Một loại kịch độc chí mạng và hiệu quả hơn bất cứ thứ chất độc nào, tựa như mùi hương của hoa anh túc vậy.
“Không… Không được… lấy Gorgoneion… ra! Gorgoneion là… vật chịu tải… lời nguyền… của… Al với con bé. [Hít] ---- ! Lúc trước, Al đã mượn thân phận Medusa của mình để nguyền rủa Atan. Thần cách Medusa của con bé được tạo ra phần lớn dựa vào sự kết hợp của bản nguyên với Gorgoneion, thế nên con bé không chống cự được lời nguyền này. Nếu Gorgoneion trở lại trong người của Atan, con bé vĩnh viễn sẽ mất đi chân thân, chỉ có thể dùng hình hài của một bé gái để tồn tại. Ngoài ra, còn có thân phận Lilith nữa…” Metis thở dốc một hồi mới từ từ lấy lại hơi.
“Lúc thua trận với Atan thì Al đã sở hữu thân phận Lilith, chủ nhân của tội ác và là con quỷ đầu tiên, cô ta đã dùng thân phận đó để nguyền rủa. Nếu như nguyền rủa bị xúc động thì sẽ…”
“…”
Được rồi! Cuối cùng thì Itsuka Ken cũng hiểu là tại sao Metis không dám đưa Gorgoneion cho Itsuka Ken.
Chuyện này thật đúng là ——